Chương 15: Lạp Lệ Sa Mã Nặc Ba _ Phác Thái Anh
#Cưỡng Hiếp: Cưỡng Bức Nữ Sinh. [Futanari - Rape - 21+]
Lệ Sa là một Bang Chủ ngược tàn của Mã Nặc Ba, cô là nữ nhân nhưng vì trên đường làm ăn phải cắt đi mái tóc ngắn đến sau gáy, ngực cũng nịt lại phẳng lì. Suốt bao nhiêu năm, mỹ nữ nóng bỏng dâng đến miệng cặp kè thế mà Lệ Sa lại chẳng thèm ngó ngàng gì đến, ấy thế lại phải lòng nữ sinh họ Phác.Cô mỗi ngày đều theo dõi nữ sinh của mình đến trường và đến lúc tan trường, nữ sinh này đầy đủ là Phác Thái Anh con gái của một gia đình làm công không mấy khá giả, và hiện tại còn hẹn hò với một tên nam sinh cùng lớp. Đàn em của cô cho biết nam sinh này tên Ngạn Niên Hoa, là một thiếu gia ăn chơi, nghe nói nhà có điều kiện cho nên cậu ta không quan tâm đến, vung tiền như hái lá vung tay, sáng đi học cùng Phác Thái Anh, tối đến lại ăn chơi lêu lỏng cùng đám nữ nhân.Đến một ngày, Lệ Sa quyết định sẽ bắt cóc Phác Thái Anh về bên mình, điểm đến sáu giờ tối, trường học của nàng không phải thượng cấp cho nên tan trường rất muộn. Đường về nhà vắng không một bóng người, đàn em của cô đứng ở một lối ra nhỏ, đợi đến khi Phác Thái Anh đi đến liền động thủ kéo nàng vào xe. Bọn hắn không dám động mạnh, chỉ có thể cùng anh em tốt dìu nàng vào xe mà thôi, bang chủ của bọn họ của giỏi võ thuật, quyền anh, đấm bóc còn giỏi bắn súng, chỉ sợ cọng tóc của nàng bị đứt thì bọn họ ắc cũng không còn răng để nhai cơm đi.Phác Thái Anh là hoa khôi khối dưới của trường Tư Ba, đàn chị đàn anh đều để ý đến nàng thơ ngây ngô đáng yêu này. Nhưng Phác Thái Anh có phải quá ngây thơ lại bị cái tên đần như Ngạn Niên Hoa dụ dỗ, dùng biết bao nhiêu lời ngon ngọt đã qua sử dụng dành tặng cho nàng, Phác Thái Anh vì thế mà động lòng với hắn. Phác Thái Anh đang vui vẻ đi về nhà, hôm nay là sinh nhật bạn trai nàng, sau khi nàng thay quần áo sẽ liền đến nhà hắn mở tiệc. Nhưng vừa bước qua một hẻm nhỏ đã bị hai tên đàn ông kéo vào xe, Phác Thái Anh là nữ nhân yếu mềm, bị hành động này không khỏi làm cho sợ hãi, vốn muốn hét lên, còn bị hai tên ngồi hai bên trừng mắt cho một cái liền im luôn.
Chiếc xe màu đen mới toanh lăn bánh ra con đường rộng lớn mới bắt đầu phóng nhanh đến biệt thự, ước chừng 20 phút xe đã dừng lại trước cổng, máy ảnh bên cột tường lớn quét xuống một cái, cánh cửa liền tự động mở, xe liền chạy vào cổng chính mới dừng lại.Hai người đàn em mở cửa xuống xe, thật cẩn thận kéo Phác Thái Anh ra bên ngoài, để nàng đi phía trước, bọn họ đi phía sau quan sát. Đi vào đại sảnh, bọn họ kéo cô lên phòng của Lệ Sa, đẩy nàng vào trong rồi khoá trái cửa phòng. Bản thân bọn họ không còn việc gì, bèn đi xuống dưới nhà trở về bang hội tụ.Phác Thái Anh bị đẩy vào căn phòng tối om, sợ hãi đến ngồi thụp xuống một góc, khoé mắt ươn ướt cùng sóng mũi cay, nàng oà khóc không ngừng la lên. Nàng bây giờ rất hoảng loạn, sợ hãi phát khóc."Hức. . Cứu người, hức . . Có ai không! Cứu người . . hức. "Con người nọ ngồi ở sô pha nhâm nhi rượu, cong môi đặt ly rượu xuống bàn, đưa tay bật công tắc đèn. Đèn phòng cuối cùng được mở sáng, Phác Thái Anh như bắt được cá vàng, liền đứng lên đập cửa liên hồi. Tiếc rằng bên ngoài không có người, nếu có cũng không dám mở cửa, không quan tâm đến nhân vật phía sau lưng đang nhìn mình say đắm."Cứu, các người mau thả tôi ra! Có ai không, mau mở cửa!"
"Ồn ào quá đó cực cưng."Đột nhiên phía sau vang lên giọng nói của nữ nhân, lại vừa trầm khàn khàn như thuỷ tinh nghe thật lọt tai, Phác Thái Anh dừng lại động tác gào thét chính mình, không nhanh không chậm quay lại nhìn. Nàng nhất thời không thể gào lên một tiếng, tuy có ngốc ngốc ngơ ngơ như thế nào, Phác Thái Anh cũng không thể không nhận ra người này, trước mặt một thân ảnh cao ráo mặc âu phục nghiêm chỉnh tề, bạn học cùng lớp với nàng có cho nàng xem ảnh, còn bảo rằng người này là bang chủ của Mã Nặc Ba, trong giới xã hội đen đẫm máu, mà người này còn là nữ nhân nữa. Phác Thái Anh không giữ được thăng bằng, ngồi bệt xuống sàn nhà, nàng đã đắc tội tày trời gì với cô hay sao?"Cô . . cô . "Lệ Sa đi đến ngồi xổm xuống, trên tay là điếu thuốc lá nghi ngút khói trắng, mùi thuốc lá như chocolate thoạt rất dễ chịu, Phác Thái Anh sợ hãi lùi ra phía sau, đến khi lưng chạm vào cửa mới nuốt nước bọt. Lệ Sa có đôi mắt cáo tinh anh, sóng mũi cao, môi đỏ, gương mặt thoạt nhìn đã rất hoàn mỹ, nay tận mắt nhìn với cự ly gần như vậy, quả thật là tuyệt vời.Cô đưa điếu thuốc lên miệng rít một hơi dài, sau đó phả ra làn khói trắng vào gương mặt nhăn nhó của nàng. Lệ Sa đưa tay nâng cằm nàng lên, ưu tình ngắm nhìn gương mặt hằng đêm nhớ đến. Phác Thái Anh rất đẹp, gương mặt thanh tú đáng yêu như tiểu bạch thỏ ngây thơ đang muốn trốn thoát khỏi tầm mắt của thợ săn, ngón tay vừa chạm vào làn da trắng noãn đã có cảm giác sờ thật đã."Tôi làm sao? Tôi rất đẹp đúng không?"
"Cô, cô bắt tôi đến đây làm gì? Mau thả tôi ra!"Phác Thái Anh tránh né cái động chạm của cô, vô cớ bắt nàng đến đây làm gì. Lệ Sa liếm vành môi, vỗ mạnh lên má y."Đương nhiên là bắt em về làm vợ rồi."Vừa nói xong, cô nhanh chống bế gọn nàng vào lòng đi đến giường, không thương tiếc ném nàng lên giường, về phần Phác Thái Anh nghe cô nói xong hết câu, gương mặt ửng hồng chuyển sang xanh tái mét, nàng đã có bạn trai, không được, vạn nhất không được.Nhìn thấy Lệ Sa đang muốn cởi bỏ đồng phục trên người mình, Phác Thái Anh liền trừng mắt hất tay hắn ra, muốn thu mình vào góc giường để thoát khỏi giường đã bị hắn nắm chân kéo lại. Lệ Sa rất ghét hành động từ chối lúc nãy của nàng, đôi mắt cáo vì thế mà trừng lên hù doạ nàng một phen. Phác Thái Anh không sợ hãi, liều mạng giãy dụa thoát khỏi cô."Tránh xa tôi ra, tôi và cô đều là con gái, tôi đã có bạn trai. Đừng có chạm vào tôi!"
'Chát'Phác Thái Anh tròn mắt, tay đưa lên sờ một bên má trái, cái đau rát hiện lên làm nàng tròn xoe mắt nhìn cô. Lệ Sa trừng mắt, cô không cho phép nàng nhắc đến cái tên chó tha đó trước mặt cô."Câm miệng, tốt nhất là em nên ngoan ngoãn."Bàn tay cô chạm vào cổ áo sơ mi, bặc một cái dùng hai tay xé phăng đi, hàng cúc áo vì thế mà bung chỉ nhảy lung tung trên sàn nhà rồi nằm im. Thân trên loã thể trước đôi mắt dữu tình của cô, Phác Thái Anh mặc áo bra đen màu ren, không nghĩ đến áo bra cư nhiên không kém phần muốn gợi tình.
Cái sơ sơ mi cùng áo bra làm chỗ che cho hai khoả phập phồng bên trên đều bị thoát y, Phác Thái Anh yếu ớt nhìn trên giường tìm kiếm chăn, kịch liệt không để cô chạm vào da thể mịn màng."Tôi kinh tởm cô, tránh xa tôi ra, cút ra!"
'Chát'Lệ Sa mạnh tay giáng xuống má phải nàng một bạt tay, xem ra lực không hề nhẹ, hai giây sau gò má hiện lên dấu bàn tay lớn đỏ lựng, Phác Thái Anh cảm nhận được má phải nóng rát, càng hoảng sợ hơn lúc ban đầu. Bất kể thế nào, nàng cũng phải thoát khỏi cô.Mỗi lần Phác Thái Anh phỉ báng cô một câu, cô đều không thương tiếc hạ cho nàng một bạt tay, đến một lúc sau, hai bên má nàng đều có dấu hiệu muốn sưng lên. Lệ Sa lấy trong hộc bàn một cái còng tay số tám còng tay Phác Thái Anh, tiếp đến là vồng cổ dành cho chó, chính giữa khi đeo vào còn có cái chuông nhỏ leng keng, và một cái bản tên nhỏ xíu điêu khắc chữ "ROSÉ".Sức lực của Lệ Sa mạnh gấp ba lần so với Phác Thái Anh, trưởng thành cơ tay cơ bụng cơ ngực đều có, hai tay trên của nàng đều bị còng lại, đôi chân không chống cự được, đã bị Lệ Sa gập xuống giường, tư thế dạng chân rất rộng, cho nên cảnh đẹp phía dưới sau lớp váy đồng phục đều bị lộ ra."Súc sinh . . Đừng chạm vào tôi, dơ bẩn!"Lệ Sa thích thú nhìn thân thể nóng bỏng dưới thân mình, cái nữ nhân này vẫn không ngừng mắng chửi hắn liên tục, đã thế thì phải phạt. Cô rướn người lên phía trước áp môi mình lên môi nàng, bắt đầu nụ hôn cuồng nhiệt chưa từng có. Lúc đầu Phác Thái Anh còn né tránh, về sau chính đôi môi không nghe theo lời chủ bản thân, cái lưỡi nhỏ bị lưỡi của cô quấn lấy trêu đùa, rốt cuộc đôi môi cũng bị cô chinh phục.Kinh nghiệm hôn của Lệ Sa rất nể phục, có thể cuồng nhiệt đến mức nào, vẫn là Phác Thái Anh không theo kịp, nàng và Ngạn Niên Hoa hẹn hò cũng hơn một năm, thân mật chỉ có thể nắm tay hoặc ôm nhau mà thôi. Nói như vậy thì đây chính là nụ hôn đầu đời của Phác Thái Anh, nụ hôn của nữ nhân mười tám tuổi vô tình rơi vào một nữ nhân.Phác Thái Anh chưa từng hôn ai bao giờ, đối với Ngạn Niên Hoa cũng như vậy, lần đầu ở tuổi mười tám trải qua mười mấy phút hôn môi cháo lưỡi, trao giao vị nước bọt nhạt nhẽo còn có thoang thoảng hương chocolate dịu nhẹ. Bốn phiến môi chạm vào nhau, hai cái lưỡi day dưa triền miên mang đến cảm giác tò mò xen lẫn cái thích ứng, Phác Thái Anh dường như đã bị nụ hôn thuần phục."Ưm. . " Lệ Sa tách ra khỏi nụ hôn nồng nàn này, gương mặt rõ gian tình vùi vào hõm cổ Phác Thái Anh giở trò hôn hít, để lại trên làn da mịn màng lưu lại vết hôn hồng hồng đỏ đỏ. Bàn tay cũng không phải quá rảnh rỗi, đưa xuống chạm vào một bên bầu ngực, cả bàn tay lớn xoè ra bao trọn bầu ngực phấn khích, động tác xoa nắn liên tục.Hôn chán chê ở hõm cổ và xương quai xanh, Lệ Sa dời tầm hôn xuống dưới, ngậm lấy đầu vú hồng nhạt dựng đứng lên của nàng vào trong khoang miệng nhầy nhụa nước bọt mút nút như em bé khát sữa mẹ lâu ngày. Tình ý muốn trêu chọc một lát, cô cắn mạnh lên đầu vú nộn phấn của nàng."A!"Phác Thái Anh rên khẽ, đầu vú bị cắn đương đau, nhưng vẫn bị cái lưỡi kia đẩy qua đẩy lại, không nhịn được nỉ non vài tiếng rên khẽ.Cô thôi không trêu đùa đầu vú nọ nữa, lùi người ra phía sau rải nụ hôn dịu dàng lên từng nơi da thịt cô lướt ngang qua, rốt cuộc là dừng lại ở phần váy xếp ly màu đen ngắn củn cỏn. Lệ Sa cau mày, cô đã bí mật đóng tiền học phí cho nàng, bảo họ cung cấp đầy đủ, nhưng qua con mắt tinh ý của cô thì làm sao mà không biết được cái váy này cư nhiên ngắn hơn, góc váy còn rách một đoạn nhỏ chắc chắn sẽ không ai thấy.Lệ Sa chôn mặt ở phía dưới váy, hai phiến môi dán lên vùng cấm địa của người con gái cách một lớp vải quần lót mỏng màu đen, hương vị hoa phấn thơm tho xông thẳng lên mũi Lệ Sa. Cô đưa tay cởi hẳn cái quần lót vướng víu vứt xuống sàn, bây giờ hai phiến môi mới trực tiếp hôn lên hai cánh hoa hồng hào kia. Cái lưỡi linh hoạt đưa ra liếm nhẹ lên cánh hoa mềm, sau đó rê đầu lưỡi lên bên trên đẩy lên đẩy xuống hoa hạch cương cứng. Dần dần dời xuống đỉnh tâm, hướng vào chính giữa hai cánh hoa, đi vào động nhỏ.Sự xâm nhập bất ngờ như vậy đến Phác Thái Anh cũng không kịp phản kháng, hai tay Lệ Sa giữ chặt đùi nàng, bắt nàng phải dạng rộng chân. Lệ Sa mắt đã hiện lên tơ chỉ đỏ, nơi xinh đẹp này của nàng quả là quyến rũ, ngắm nhìn nơi này thôi cũng không đủ, phải cố tình trêu chọc như vậy mới khiến nàng bị đỉnh đi. Ngược lại Phác Thái Anh vừa sợ hãi vừa xấu hổ, hai chân cố gắng khép lại cứ bị cô giữ thật chặt, cũng không có đường nào cử động. Nghĩ đến bạn trai Ngạn Niên Hoa sau khi biết bộ dạng mình bị nữ nhân cưỡng bức, hốc mắt Phác Thái Anh thay đổi, hiện lên một tầng sương đỏ nhạt, hàng lông mi cũng trở nên ướt. Phác Thái Anh không còn làm gì được, chỉ có thể tâm tâm niệm niệm Ngạn Niên Hoa sẽ đến cứu, miệng nhỏ vừa thốt ra những thứ tiếng lộn xộn kích thích khiếm giác."Niên Hoa . . cứu em . . A . . cầu xin cô tha cho tôi . . hức . . Cứu người . . "Cái lưỡi như con rắn độc liên tục chen vào hoa huyệt làm loạn, cùng với sự trơn tru của nước bọt và xuân thuỷ bên trong hoa huyệt trào ra, cái lưỡi thật điêu luyện xâm phạm vào bên trong, đầu lưỡi có lẽ phát hiện được khối thịt nhỏ bên trên, không hẹn mà cong lưỡi đỉnh lên một cái. Lần này Phác Thái Anh không thể kìm nén được nữa, khối thịt mẫn cảm bị ấn lên, đồng thời nàng ngâm nga vài tiếng rên khó ngăn chặn.Mật thuỷ của thiếu nữ mười tám tuổi vừa trưởng thành, hương vị ngọt ngào như vẻ xinh đẹp khả ái như chủ nhân của nó. Thứ nước trơn mớn, ngọt ngọt, âm ấm, trong suốt cứ bị cái lưỡi của cô kích thích mà không ngừng chảy ra bên ngoài, đi theo đường lưỡi càn phá của Lệ Sa.Sau đó Phác Thái Anh yếu ớt rên lớn một tiếng, mật thuỷ ấm áp càng trào ra nhiều hơn, Lệ Sa đều há miệng nuốt hết số mật thuỷ ngọt ngào đó xuống cổ họng. Cô liếm cánh môi rồi thẳng lưng nhìn thân thể diễm lệ dưới thân, làn da trắng tuyết đều lưu lại dấu hôn ái muội của cô. Đôi khoả bánh bao theo nhịp thở gấp gáp của Phác Thái Anh mà hứng khởi phập phồng, trong thật thích mắt. Lệ Sa cong khoé môi, rướn người lên phía trước chống hai tay xuống giường, dùng ánh mắt độc sủng nhìn nàng. "Bé yêu, cái tên đó bây giờ đang vui vẻ với nữ nhân khác. Em không cần tốn sức hét tên hắn đến khàn cổ họng làm gì."Phác Thái Anh trừng mắt, phun một ngụm nước bọt nhỏ lên khoé miệng cô. "Không cho cô nói anh ấy như vậy, Niên Hoa chắc chắn là đang chờ tôi về nhà. Mau thả tôi ra!" Cô vươn lưỡi liếm vệt nước bọt nhỏ trên khoé miệng, cầm lên cái điều khiển ti vi nhấn nút màu xanh lá, cái màn hình ti vi cỡ lớn siêu mỏng liền được mở sáng lên. Trên màn hình đang chiếu là cảnh ân ái của một đôi nam nữ, sau đó Lệ Sa bế nàng ngồi vào lòng mình, lưng cô dựa vào thành giường, để nàng có thể chiêm ngưỡng. Quả nhiên, Lệ Sa nhìn thấy đôi vai nhỏ bé ấy đang rung lên từng hồi, nội tâm liền đau lòng không thôi. Cô cúi xuống, hôn lên má phính của nàng, mong rằng có thể an ủi một chút. Phác Thái Anh trừng mắt nhìn cái màn hình lớn trước mặt, bạn trai mà nàng yêu, Ngạn Niên Hoa đang ôm lấy nữ nhân không mảnh vải che thân ân ái mới nhau, từng tiếng rên, từng phút trôi qua đều thu vào tầm mắt nàng. Phác Thái Anh khẽ nức lên, đây là chính mình bị lừa dối hay sao? "Thái Anh, Ngạn Niên Hoa là một tên đào hoa ăn chơi lêu lỏng, cậu ta quen em là vì em đẹp và nhà có chút tiền địa vị mà thôi. Nếu tôi không cho người đón em về đây, thì đêm nay, chính em sẽ bị cậu ta chơi xong rồi đá đi."Lệ Sa thủ thỉ bên tai nàng, bàn tay không chịu yên, một tay xoa nắn một bên ngực mềm mại, một tay luồn xuống phía dưới đi vào chân váy chơi đùa nơi xinh đẹp kia. Phác Thái Anh nghẹn ngào đến mức để mặc cho cô làm gì thì làm, khóc thật lớn. Cô nhẹ nhàng xoay cằm để nàng đối diện nhìn thẳng vào mặt mình, gương mặt xinh đẹp khóc lên càng đáng yêu, hai bên gò má hiện lên nhiều tầng hồng, chóp mũi đỏ ửng, như đang uỷ khuất nhìn cô muốn cô giải thích. Lệ Sa ôn nhu hôn lên môi nàng. "Chỉ cần em làm vợ tôi, nhà của tôi cũng chính là nhà của em, tiền tôi làm ra được sẽ đưa cho em tiêu thoải mái. Thái Anh, nếu em đồng ý, ngày mai tôi liền cho người giúp em trả thù Ngạn Niên Hoa."Đúng lúc ngón tay ấn mạnh lên hoa hạch cương cứng, Phác Thái Anh giật nảy người, bị động kích liền mở hai cánh môi đào rên rỉ. Vừa rồi nàng còn chưa hiểu rõ cô muốn nói gì, cho đến lúc sau mới hiểu ra, Lệ Sa là đang cầu hôn nàng! Cũng vì động tác vừa nãy mà gật đầu liên tục." . . A . . đừng . "Lệ Sa hài lòng mỉm cười, cô xoay người nàng lại để nàng quỳ trên giường hạ thấp người, để gương mặt nhiễm hồng đối mặt với đũng quần nhô lên. Lệ Sa kéo khoá quần xuống, quần lót nam tính cũng được kéo sang một bên, nam căn sưng cứng từ lâu đã được giải thoát ra bên ngoài, nhảy bật ra đáp vào má Phác Thái Anh."Cô, cô là nữ, sao lại . . "Cô ta là nữ cơ mà, tại sao lại có cái thứ thô dài này? Phác Thái Anh không thể dừng lại mớ suy nghĩ hỗn loạn trong đầu mình, vật lớn thô dài rất nóng, như ngọn lửa áp sát vào má của nàng. Phác Thái Anh sợ hãi, toàn thân run rẩy nhìn cô. Lệ Sa chỉnh lại loạn tóc trên trán nàng, ánh mắt u mê nhìn nàng, tay kia cầm côn thịt thô, cọ đầu đỉnh vào phiến môi mọng đào của Phác Thái Anh."Thắc mắc sao? Cũng phải, tôi là nữ nhân, từ khi biết cơ thể phát triển lạ, đã đi đến bệnh viện khám. Bác sĩ nói tôi có cái vật của nam nhân, là bẩm sinh."Sau đó vỗ nhẹ lên má nàng, cái chất giọng biến thái ấy lại cất lên:" Há miệng ra, ngậm nó vào đi."Phác Thái Anh ngượng ngùng nhìn sang nơi khác, vẫn lấy hết can đảm há miệng, hai cổ tay bị còng lại, chỉ có thể xoè ra trụ lên bụng dưới của cô. Há miệng ngậm lấy phần đầu đỉnh vào trong khoang miệng, mùi hương nam tính sọc lên mũi Phác Thái Anh, như thế càng làm gương mặt non nớt bị phủ sơn màu đỏ. Côn thịt vừa thô vừa dài còn nóng như ngọn đuốc vừa được châm ngòi, đầu khấc như quả trứng gà lớn được miệng nhỏ ngậm vào, nàng đã cảm thấy chật chội. Lệ Sa có lòng tốt, bàn tay lớn đặt ở sau gáy nàng ấn mạnh xuống. Phốc. Tiếng động vang lên thật rõ ràng, Phác Thái Anh tròn mắt, miệng nhỏ của nàng đang ngậm lấy côn thịt thô lớn cương cứng của cô. Có thể cảm nhận được kích thước của nó đang ngự ở cổ họng nàng. Phác Thái Anh khó khăn nâng người lên để côn thịt ra ngoài một phân, sau đó tiếp tục tự mình nuốt xuống."Thái Anh, ngoan, dùng lưỡi liếm."Phác Thái Anh ngoan ngoãn vừa nuốt lên nuốt xuống, còn vươn lưỡi ra liếm láp phân thân một cách vụng về. Lâu lâu còn nuốt côn thịt sâu vào cuốn họng còn ngước lên nhìn cô với gương mặt đáng yêu chết người ấy, Lệ Sa đều muốn đè ra thao chết nàng mới thoả mãn.Để cho nàng liếm mút một lúc lâu,Lệ Sa bị ngọn lửa dục vọng chọc giận, một mạch đè nàng dưới thân, một tay xốc váy nàng kéo lên đến bụng phẳng nhỏ. Hoàn toàn không báo trước mà để côn thịt hướng vào hoa huyệt, 'Phạch' một tiếng nghe đứt cả ruột, côn thịt đã đi sâu vào hoa huyệt nhỏ."Aa. . . Đau, đau quá . . Van xin cô, tôi đau . . " Phác Thái Anh cứ như chú thỏ nhỏ bị thợ săn bắn cung tên, đau đớn hét lên một tiếng, không lâu sau liền nức nở kêu gào thảm thiết, đau đến mức, Phác Thái Anh phải thít chặt hoa huyệt. Hoa huyệt chứa côn thịt thô lớn, hai cánh hoa hồng hào trở nên đỏ ửng, bị căng thật rộng, kèm theo dòng nước màu đỏ tươi luyến luyến ở cánh hoa rồi tràn dần xuống đệm giường.Lệ Sa là người có tính kiên nhẫn, nhưng đối với chuyện này, kiên nhẫn là cái gì, căn bản không quan tâm. Cô không đợi nàng xoa dịu cái đau, như sấm như chớp mà động hông. Phác Thái Anh cứ như là tù nhân đang bị cảnh trưởng hành xử, phát ra cái đệm giọng rên rỉ mèo kêu, hoa huyệt lại phản ứng kịch liệt, ép chặt côn thịt bằng các vách thịt ấm mềm mại.Đôi chân trắng noãn bị tách ra hai bên thành chữ M, cảnh xuân dao động phía dưới đều lộ ra phô bày. Phác Thái Anh không thể ngăn chặn chính thân thể mẫn cảm của mình, rên rỉ liên tục. "Đau . . đừng mà, đừng mà. . Hức, cầu xin cô, đừng mà . . ""Gọi tên tôi đi, cục cưng, gọi Lệ Sa, xưng em. ""Lệ Sa, làm ơn . . Ha . . hức . . em đau . . ư . . "Động tác càng lúc càng nhanh, Lệ Sa bên trên thẳng lưng đâm rút, côn thịt luôn tìm đến hoa tâm tử cung mà đỉnh lên, mềm mại khiêu khích vật lớn thô dài. Lệ Sa động lực hông, si tình ngắm nhìn gương mặt động tình của Phác Thái Anh, lúc bình thường hay là ở trên giường, đều là cực phẩm. Lệ Sa cô là may mắn rước về được một bảo bối xinh đẹp này.Phác Thái Anh ưỡn người hưởng thụ từng cái thúc hông của cô, âm đạo dường như thích ứng đòi hỏi côn thịt đâm ra đâm vào nhiệt tình. Lệ Sa ghé vào bên vành tai nàng, nhả ra từng câu dụ hoặc biến thái."Thái Anh, có thấy sướng không? Chết tiệt, nói cho tôi biết, Niên Hoa đã chạm qua nơi này của em chưa?"Bị tra hỏi như vậy, gương mặt Phác Thái Anh thoạt rất mỏng, sớm đã đỏ như quả cà chua chín, nàng lắc nhẹ đầu, dựa dẫm vào người Lệ Sa. ". . A . . Là lần đầu tiên mà . . hức . . Không có, không có . . "Cô cong môi tạo lên một nụ cười dâm dục, bỗng nhiên hoa huyệt ép chặt lấy côn thịt, cô biết nàng là đang đến, tốc độ động hông liền gia tăng. Đến khi Phác Thái Anh bấu chặt các ngón tay vào áo sơ mi của cô, mật thuỷ trong suốt bóng loáng ồ ạt tràn ra ngoài, Lệ Sa không bội rút quân, đợi đến khi thân thể mẫn miễu kia không còn co giật vì sung sướng kia, mới bắt đầu rời khỏi giường. Vòng cổ dành cho chó được cô đeo vào cho nàng có dây xích cỡ dài, cô đặc biệt làm riêng cho nàng. Lệ Sa nắm lấy dây xích giật mạnh một cái, làm Phác Thái Anh mệt lã người trên giường phải ngồi bật dậy. "A . . !"
"Mau bò xuống giường, không được phép đứng, em chỉ có thể được bò theo tôi."Phác Thái Anh cảm thấy bản thân mình bị xem thường, vẫn ngoan ngoãn bò xuống giường theo Lệ Sa ra khỏi phòng, đến cửa lại ngập ngừng, phát hiện dưới đại sảnh không có người mới tiếp tục bò đi. Thân dưới hoa huyệt vẫn còn lưu động mật thuỷ, mỗi lần cử động nhóp nhép khó chịu, Phác Thái Anh cắn môi, tuyệt đối không thể cầu xin cô. Nàng cứ hướng đi theo Lệ Sa, cô cầm dây xích nối với vòng cổ mà Phác Thái Anh đang đeo, thản nhiên đi vào căn phòng bếp rộng rãi đầy đủ nội thất. Lệ Sa mở tủ lạnh lấy dĩa bánh kem dâu tây đặt lên bàn ăn, rồi tuỳ tiện ngồi vào ghế. "Thái Anh, đến đây ngồi lên bàn, dạng chân trước mặt tôi. Tự nhét từng trái dâu này vào huyệt nhỏ.""Cô, cô . . " Phác Thái Anh hiện tại xấu hổ vì không một mảnh vải che thân, cứ thấp thỏm sợ rằng sẽ có người đột ngột đi vào đây. Nhưng nàng vốn dĩ chỉ là đứa nghèo nàn, vạn lần cũng không có tiền, thân thể này giao cho Lệ Sa thoả mãn.Nàng đứng lên trèo lên bàn ngồi trước mặt cô rồi dạng rộng chân sang hai bên, hoa huyệt vẫn còn động mật thuỷ bóng loáng, Phác Thái Anh chậm rãi cầm một trái dâu tây còn dính cả kem bên dưới đưa đến miệng hoa huyệt ấn vào, tiếp đến một quả, rồi một quả nữa. Cái lạnh tê buốt cọ sát vào vách thịt đáng thương không ngừng khiến Phác Thái Anh khó chịu vặn vẹo người.Một lần nữa Lệ Sa lại dán miệng vào hoa huyệt rỉ nước, cái lưỡi trơn tru lần nữa chen vào bên trong huyệt động tìm những quả dâu tây tươi ngon, đem từng quả một kéo ra ngoài, sau đó nhai nhuyễn nó. Lệ Sa ngậm số dâu tây nhai nhuyễn, rướn người áp môi mình lên môi Phác Thái Anh, sau đó truyền số dâu tay đó sang miệng nàng."Ưm . . ha . . Đừng cắn . . ân . .~"Phác Thái Anh cảm nhận được vị dâu tây chua chua ngọt ngọt pha trộn với mật thuỷ của chính bản thân, nàng như chú thỏ nhỏ sợ sệt trước tên sắc lang Lệ Sa này. "Bé cưng, tôi yêu em, yêu em chết mất." Lệ Sa mắt nổi đom đóm của dục vọng, ôm lấy thân thể nàng để nàng ngồi trên đùi mình, cô nâng hai chân nàng đặt lên vai mình, tay dời xuống nâng nàng lên cao để côn thịt bành trướng đợi sẵn ở cửa huyệt động. Phạch một tiếng, hoa huyệt đã gắt gao hút chặt lấy côn thịt của Lệ Sa.Tay cô vịn chặt hông nàng nâng lên rồi hạ xuống, thúc giục hoa huyệt nuốt hết kích thước côn thịt vào sau bên trong hoa huyệt chật khít. Côn thịt mỗi lần đi vào đều mạnh mẽ chọc đến các khối thịt ở bên trong, lúc đi ra bên ngoài lại mang theo nếp thịt nhạy cảm hồng hào bị côn thịt nong mạnh. "Em, không xong rồi . . Ha . . Lệ Sa. . a ."Nộn thịt cơ hồ bị thao rất mạnh, bụng nhỏ Phác Thái Anh lại co thắt, Lệ Sa khẽ cau mày, chưa đến sáu phút đã muốn ra rồi sao?"Cục cưng ra nhanh vậy sao."
"Không phải, em . . A . ~ " Còn chưa nói xong, một dòng nước ấm nóng màu vàng nhạt đã bắn tung toé lên áo của cô. Phác Thái Anh xấu hổ vùi mặt vào hõm cổ cô, Lệ Sa có chút bất ngờ, rồi bật cười lớn, đúng thật là cô quên mất, đi học từ sáng đến bây giờ còn chưa được đi tiểu tiện, đối với loại kích thích như vậy, đại tiện cũng đúng."Đừng. . đừng cười mà. . "
"Được được, không cười em nữa, bảo bối à."Tâm tình Lệ Sa cực kỳ vui sướng, càng lúc càng gia tăng tốc độ động thúc đẩy lên trên, tư thế ngồi ân ái như thế thật thoải mái đối với cô. Nhưng ngược lại Phác Thái Anh lại khổ sở khi mỗi lần côn thịt thô dài đỉnh lên, đầu khấc còn trướng lên tử cung của nàng. Trải qua không biết bao lâu, Lệ Sa cũng đã đến điểm cực hạn, khẩn trương đem côn thịt chôn ở nhục bích nơi sâu nhất hoa huyệt, côn thịt giật nảy lên liền bắn ra từng đợt tinh dịch trắng đục đặc sệt vào bên trong nhục bích. Phác Thái Anh cắn môi đến cả cong ngón chân, đón nhận từng đó tinh dịch nóng hổi đang xáo trộn cùng tử cung ở bên trong mình. Sức lực của Phác Thái Anh cơ hồ bị tiêu hao khá nhiều, bây giờ mềm nhũn xụi lơ ngồi trong lòng Lệ Sa mà thở dốc."Thái Anh, chụt chụt nào." Nàng bất mãn ngước lên, hôn một cái chụt thật lớn lên môi cô. Người kia được hôn liền sung sướng, tiếp tục ôm Phác Thái Anh đi vào phòng tắm.Phòng tắm thật yên lặng, một lúc lâu sau liền vang vọng tiếng rên rĩ rung động lòng người cùng tiếng va chạm đỏ cả mặt.= = =Chết mê chết mệt.
Lệ Sa là một Bang Chủ ngược tàn của Mã Nặc Ba, cô là nữ nhân nhưng vì trên đường làm ăn phải cắt đi mái tóc ngắn đến sau gáy, ngực cũng nịt lại phẳng lì. Suốt bao nhiêu năm, mỹ nữ nóng bỏng dâng đến miệng cặp kè thế mà Lệ Sa lại chẳng thèm ngó ngàng gì đến, ấy thế lại phải lòng nữ sinh họ Phác.Cô mỗi ngày đều theo dõi nữ sinh của mình đến trường và đến lúc tan trường, nữ sinh này đầy đủ là Phác Thái Anh con gái của một gia đình làm công không mấy khá giả, và hiện tại còn hẹn hò với một tên nam sinh cùng lớp. Đàn em của cô cho biết nam sinh này tên Ngạn Niên Hoa, là một thiếu gia ăn chơi, nghe nói nhà có điều kiện cho nên cậu ta không quan tâm đến, vung tiền như hái lá vung tay, sáng đi học cùng Phác Thái Anh, tối đến lại ăn chơi lêu lỏng cùng đám nữ nhân.Đến một ngày, Lệ Sa quyết định sẽ bắt cóc Phác Thái Anh về bên mình, điểm đến sáu giờ tối, trường học của nàng không phải thượng cấp cho nên tan trường rất muộn. Đường về nhà vắng không một bóng người, đàn em của cô đứng ở một lối ra nhỏ, đợi đến khi Phác Thái Anh đi đến liền động thủ kéo nàng vào xe. Bọn hắn không dám động mạnh, chỉ có thể cùng anh em tốt dìu nàng vào xe mà thôi, bang chủ của bọn họ của giỏi võ thuật, quyền anh, đấm bóc còn giỏi bắn súng, chỉ sợ cọng tóc của nàng bị đứt thì bọn họ ắc cũng không còn răng để nhai cơm đi.Phác Thái Anh là hoa khôi khối dưới của trường Tư Ba, đàn chị đàn anh đều để ý đến nàng thơ ngây ngô đáng yêu này. Nhưng Phác Thái Anh có phải quá ngây thơ lại bị cái tên đần như Ngạn Niên Hoa dụ dỗ, dùng biết bao nhiêu lời ngon ngọt đã qua sử dụng dành tặng cho nàng, Phác Thái Anh vì thế mà động lòng với hắn. Phác Thái Anh đang vui vẻ đi về nhà, hôm nay là sinh nhật bạn trai nàng, sau khi nàng thay quần áo sẽ liền đến nhà hắn mở tiệc. Nhưng vừa bước qua một hẻm nhỏ đã bị hai tên đàn ông kéo vào xe, Phác Thái Anh là nữ nhân yếu mềm, bị hành động này không khỏi làm cho sợ hãi, vốn muốn hét lên, còn bị hai tên ngồi hai bên trừng mắt cho một cái liền im luôn.
Chiếc xe màu đen mới toanh lăn bánh ra con đường rộng lớn mới bắt đầu phóng nhanh đến biệt thự, ước chừng 20 phút xe đã dừng lại trước cổng, máy ảnh bên cột tường lớn quét xuống một cái, cánh cửa liền tự động mở, xe liền chạy vào cổng chính mới dừng lại.Hai người đàn em mở cửa xuống xe, thật cẩn thận kéo Phác Thái Anh ra bên ngoài, để nàng đi phía trước, bọn họ đi phía sau quan sát. Đi vào đại sảnh, bọn họ kéo cô lên phòng của Lệ Sa, đẩy nàng vào trong rồi khoá trái cửa phòng. Bản thân bọn họ không còn việc gì, bèn đi xuống dưới nhà trở về bang hội tụ.Phác Thái Anh bị đẩy vào căn phòng tối om, sợ hãi đến ngồi thụp xuống một góc, khoé mắt ươn ướt cùng sóng mũi cay, nàng oà khóc không ngừng la lên. Nàng bây giờ rất hoảng loạn, sợ hãi phát khóc."Hức. . Cứu người, hức . . Có ai không! Cứu người . . hức. "Con người nọ ngồi ở sô pha nhâm nhi rượu, cong môi đặt ly rượu xuống bàn, đưa tay bật công tắc đèn. Đèn phòng cuối cùng được mở sáng, Phác Thái Anh như bắt được cá vàng, liền đứng lên đập cửa liên hồi. Tiếc rằng bên ngoài không có người, nếu có cũng không dám mở cửa, không quan tâm đến nhân vật phía sau lưng đang nhìn mình say đắm."Cứu, các người mau thả tôi ra! Có ai không, mau mở cửa!"
"Ồn ào quá đó cực cưng."Đột nhiên phía sau vang lên giọng nói của nữ nhân, lại vừa trầm khàn khàn như thuỷ tinh nghe thật lọt tai, Phác Thái Anh dừng lại động tác gào thét chính mình, không nhanh không chậm quay lại nhìn. Nàng nhất thời không thể gào lên một tiếng, tuy có ngốc ngốc ngơ ngơ như thế nào, Phác Thái Anh cũng không thể không nhận ra người này, trước mặt một thân ảnh cao ráo mặc âu phục nghiêm chỉnh tề, bạn học cùng lớp với nàng có cho nàng xem ảnh, còn bảo rằng người này là bang chủ của Mã Nặc Ba, trong giới xã hội đen đẫm máu, mà người này còn là nữ nhân nữa. Phác Thái Anh không giữ được thăng bằng, ngồi bệt xuống sàn nhà, nàng đã đắc tội tày trời gì với cô hay sao?"Cô . . cô . "Lệ Sa đi đến ngồi xổm xuống, trên tay là điếu thuốc lá nghi ngút khói trắng, mùi thuốc lá như chocolate thoạt rất dễ chịu, Phác Thái Anh sợ hãi lùi ra phía sau, đến khi lưng chạm vào cửa mới nuốt nước bọt. Lệ Sa có đôi mắt cáo tinh anh, sóng mũi cao, môi đỏ, gương mặt thoạt nhìn đã rất hoàn mỹ, nay tận mắt nhìn với cự ly gần như vậy, quả thật là tuyệt vời.Cô đưa điếu thuốc lên miệng rít một hơi dài, sau đó phả ra làn khói trắng vào gương mặt nhăn nhó của nàng. Lệ Sa đưa tay nâng cằm nàng lên, ưu tình ngắm nhìn gương mặt hằng đêm nhớ đến. Phác Thái Anh rất đẹp, gương mặt thanh tú đáng yêu như tiểu bạch thỏ ngây thơ đang muốn trốn thoát khỏi tầm mắt của thợ săn, ngón tay vừa chạm vào làn da trắng noãn đã có cảm giác sờ thật đã."Tôi làm sao? Tôi rất đẹp đúng không?"
"Cô, cô bắt tôi đến đây làm gì? Mau thả tôi ra!"Phác Thái Anh tránh né cái động chạm của cô, vô cớ bắt nàng đến đây làm gì. Lệ Sa liếm vành môi, vỗ mạnh lên má y."Đương nhiên là bắt em về làm vợ rồi."Vừa nói xong, cô nhanh chống bế gọn nàng vào lòng đi đến giường, không thương tiếc ném nàng lên giường, về phần Phác Thái Anh nghe cô nói xong hết câu, gương mặt ửng hồng chuyển sang xanh tái mét, nàng đã có bạn trai, không được, vạn nhất không được.Nhìn thấy Lệ Sa đang muốn cởi bỏ đồng phục trên người mình, Phác Thái Anh liền trừng mắt hất tay hắn ra, muốn thu mình vào góc giường để thoát khỏi giường đã bị hắn nắm chân kéo lại. Lệ Sa rất ghét hành động từ chối lúc nãy của nàng, đôi mắt cáo vì thế mà trừng lên hù doạ nàng một phen. Phác Thái Anh không sợ hãi, liều mạng giãy dụa thoát khỏi cô."Tránh xa tôi ra, tôi và cô đều là con gái, tôi đã có bạn trai. Đừng có chạm vào tôi!"
'Chát'Phác Thái Anh tròn mắt, tay đưa lên sờ một bên má trái, cái đau rát hiện lên làm nàng tròn xoe mắt nhìn cô. Lệ Sa trừng mắt, cô không cho phép nàng nhắc đến cái tên chó tha đó trước mặt cô."Câm miệng, tốt nhất là em nên ngoan ngoãn."Bàn tay cô chạm vào cổ áo sơ mi, bặc một cái dùng hai tay xé phăng đi, hàng cúc áo vì thế mà bung chỉ nhảy lung tung trên sàn nhà rồi nằm im. Thân trên loã thể trước đôi mắt dữu tình của cô, Phác Thái Anh mặc áo bra đen màu ren, không nghĩ đến áo bra cư nhiên không kém phần muốn gợi tình.
Cái sơ sơ mi cùng áo bra làm chỗ che cho hai khoả phập phồng bên trên đều bị thoát y, Phác Thái Anh yếu ớt nhìn trên giường tìm kiếm chăn, kịch liệt không để cô chạm vào da thể mịn màng."Tôi kinh tởm cô, tránh xa tôi ra, cút ra!"
'Chát'Lệ Sa mạnh tay giáng xuống má phải nàng một bạt tay, xem ra lực không hề nhẹ, hai giây sau gò má hiện lên dấu bàn tay lớn đỏ lựng, Phác Thái Anh cảm nhận được má phải nóng rát, càng hoảng sợ hơn lúc ban đầu. Bất kể thế nào, nàng cũng phải thoát khỏi cô.Mỗi lần Phác Thái Anh phỉ báng cô một câu, cô đều không thương tiếc hạ cho nàng một bạt tay, đến một lúc sau, hai bên má nàng đều có dấu hiệu muốn sưng lên. Lệ Sa lấy trong hộc bàn một cái còng tay số tám còng tay Phác Thái Anh, tiếp đến là vồng cổ dành cho chó, chính giữa khi đeo vào còn có cái chuông nhỏ leng keng, và một cái bản tên nhỏ xíu điêu khắc chữ "ROSÉ".Sức lực của Lệ Sa mạnh gấp ba lần so với Phác Thái Anh, trưởng thành cơ tay cơ bụng cơ ngực đều có, hai tay trên của nàng đều bị còng lại, đôi chân không chống cự được, đã bị Lệ Sa gập xuống giường, tư thế dạng chân rất rộng, cho nên cảnh đẹp phía dưới sau lớp váy đồng phục đều bị lộ ra."Súc sinh . . Đừng chạm vào tôi, dơ bẩn!"Lệ Sa thích thú nhìn thân thể nóng bỏng dưới thân mình, cái nữ nhân này vẫn không ngừng mắng chửi hắn liên tục, đã thế thì phải phạt. Cô rướn người lên phía trước áp môi mình lên môi nàng, bắt đầu nụ hôn cuồng nhiệt chưa từng có. Lúc đầu Phác Thái Anh còn né tránh, về sau chính đôi môi không nghe theo lời chủ bản thân, cái lưỡi nhỏ bị lưỡi của cô quấn lấy trêu đùa, rốt cuộc đôi môi cũng bị cô chinh phục.Kinh nghiệm hôn của Lệ Sa rất nể phục, có thể cuồng nhiệt đến mức nào, vẫn là Phác Thái Anh không theo kịp, nàng và Ngạn Niên Hoa hẹn hò cũng hơn một năm, thân mật chỉ có thể nắm tay hoặc ôm nhau mà thôi. Nói như vậy thì đây chính là nụ hôn đầu đời của Phác Thái Anh, nụ hôn của nữ nhân mười tám tuổi vô tình rơi vào một nữ nhân.Phác Thái Anh chưa từng hôn ai bao giờ, đối với Ngạn Niên Hoa cũng như vậy, lần đầu ở tuổi mười tám trải qua mười mấy phút hôn môi cháo lưỡi, trao giao vị nước bọt nhạt nhẽo còn có thoang thoảng hương chocolate dịu nhẹ. Bốn phiến môi chạm vào nhau, hai cái lưỡi day dưa triền miên mang đến cảm giác tò mò xen lẫn cái thích ứng, Phác Thái Anh dường như đã bị nụ hôn thuần phục."Ưm. . " Lệ Sa tách ra khỏi nụ hôn nồng nàn này, gương mặt rõ gian tình vùi vào hõm cổ Phác Thái Anh giở trò hôn hít, để lại trên làn da mịn màng lưu lại vết hôn hồng hồng đỏ đỏ. Bàn tay cũng không phải quá rảnh rỗi, đưa xuống chạm vào một bên bầu ngực, cả bàn tay lớn xoè ra bao trọn bầu ngực phấn khích, động tác xoa nắn liên tục.Hôn chán chê ở hõm cổ và xương quai xanh, Lệ Sa dời tầm hôn xuống dưới, ngậm lấy đầu vú hồng nhạt dựng đứng lên của nàng vào trong khoang miệng nhầy nhụa nước bọt mút nút như em bé khát sữa mẹ lâu ngày. Tình ý muốn trêu chọc một lát, cô cắn mạnh lên đầu vú nộn phấn của nàng."A!"Phác Thái Anh rên khẽ, đầu vú bị cắn đương đau, nhưng vẫn bị cái lưỡi kia đẩy qua đẩy lại, không nhịn được nỉ non vài tiếng rên khẽ.Cô thôi không trêu đùa đầu vú nọ nữa, lùi người ra phía sau rải nụ hôn dịu dàng lên từng nơi da thịt cô lướt ngang qua, rốt cuộc là dừng lại ở phần váy xếp ly màu đen ngắn củn cỏn. Lệ Sa cau mày, cô đã bí mật đóng tiền học phí cho nàng, bảo họ cung cấp đầy đủ, nhưng qua con mắt tinh ý của cô thì làm sao mà không biết được cái váy này cư nhiên ngắn hơn, góc váy còn rách một đoạn nhỏ chắc chắn sẽ không ai thấy.Lệ Sa chôn mặt ở phía dưới váy, hai phiến môi dán lên vùng cấm địa của người con gái cách một lớp vải quần lót mỏng màu đen, hương vị hoa phấn thơm tho xông thẳng lên mũi Lệ Sa. Cô đưa tay cởi hẳn cái quần lót vướng víu vứt xuống sàn, bây giờ hai phiến môi mới trực tiếp hôn lên hai cánh hoa hồng hào kia. Cái lưỡi linh hoạt đưa ra liếm nhẹ lên cánh hoa mềm, sau đó rê đầu lưỡi lên bên trên đẩy lên đẩy xuống hoa hạch cương cứng. Dần dần dời xuống đỉnh tâm, hướng vào chính giữa hai cánh hoa, đi vào động nhỏ.Sự xâm nhập bất ngờ như vậy đến Phác Thái Anh cũng không kịp phản kháng, hai tay Lệ Sa giữ chặt đùi nàng, bắt nàng phải dạng rộng chân. Lệ Sa mắt đã hiện lên tơ chỉ đỏ, nơi xinh đẹp này của nàng quả là quyến rũ, ngắm nhìn nơi này thôi cũng không đủ, phải cố tình trêu chọc như vậy mới khiến nàng bị đỉnh đi. Ngược lại Phác Thái Anh vừa sợ hãi vừa xấu hổ, hai chân cố gắng khép lại cứ bị cô giữ thật chặt, cũng không có đường nào cử động. Nghĩ đến bạn trai Ngạn Niên Hoa sau khi biết bộ dạng mình bị nữ nhân cưỡng bức, hốc mắt Phác Thái Anh thay đổi, hiện lên một tầng sương đỏ nhạt, hàng lông mi cũng trở nên ướt. Phác Thái Anh không còn làm gì được, chỉ có thể tâm tâm niệm niệm Ngạn Niên Hoa sẽ đến cứu, miệng nhỏ vừa thốt ra những thứ tiếng lộn xộn kích thích khiếm giác."Niên Hoa . . cứu em . . A . . cầu xin cô tha cho tôi . . hức . . Cứu người . . "Cái lưỡi như con rắn độc liên tục chen vào hoa huyệt làm loạn, cùng với sự trơn tru của nước bọt và xuân thuỷ bên trong hoa huyệt trào ra, cái lưỡi thật điêu luyện xâm phạm vào bên trong, đầu lưỡi có lẽ phát hiện được khối thịt nhỏ bên trên, không hẹn mà cong lưỡi đỉnh lên một cái. Lần này Phác Thái Anh không thể kìm nén được nữa, khối thịt mẫn cảm bị ấn lên, đồng thời nàng ngâm nga vài tiếng rên khó ngăn chặn.Mật thuỷ của thiếu nữ mười tám tuổi vừa trưởng thành, hương vị ngọt ngào như vẻ xinh đẹp khả ái như chủ nhân của nó. Thứ nước trơn mớn, ngọt ngọt, âm ấm, trong suốt cứ bị cái lưỡi của cô kích thích mà không ngừng chảy ra bên ngoài, đi theo đường lưỡi càn phá của Lệ Sa.Sau đó Phác Thái Anh yếu ớt rên lớn một tiếng, mật thuỷ ấm áp càng trào ra nhiều hơn, Lệ Sa đều há miệng nuốt hết số mật thuỷ ngọt ngào đó xuống cổ họng. Cô liếm cánh môi rồi thẳng lưng nhìn thân thể diễm lệ dưới thân, làn da trắng tuyết đều lưu lại dấu hôn ái muội của cô. Đôi khoả bánh bao theo nhịp thở gấp gáp của Phác Thái Anh mà hứng khởi phập phồng, trong thật thích mắt. Lệ Sa cong khoé môi, rướn người lên phía trước chống hai tay xuống giường, dùng ánh mắt độc sủng nhìn nàng. "Bé yêu, cái tên đó bây giờ đang vui vẻ với nữ nhân khác. Em không cần tốn sức hét tên hắn đến khàn cổ họng làm gì."Phác Thái Anh trừng mắt, phun một ngụm nước bọt nhỏ lên khoé miệng cô. "Không cho cô nói anh ấy như vậy, Niên Hoa chắc chắn là đang chờ tôi về nhà. Mau thả tôi ra!" Cô vươn lưỡi liếm vệt nước bọt nhỏ trên khoé miệng, cầm lên cái điều khiển ti vi nhấn nút màu xanh lá, cái màn hình ti vi cỡ lớn siêu mỏng liền được mở sáng lên. Trên màn hình đang chiếu là cảnh ân ái của một đôi nam nữ, sau đó Lệ Sa bế nàng ngồi vào lòng mình, lưng cô dựa vào thành giường, để nàng có thể chiêm ngưỡng. Quả nhiên, Lệ Sa nhìn thấy đôi vai nhỏ bé ấy đang rung lên từng hồi, nội tâm liền đau lòng không thôi. Cô cúi xuống, hôn lên má phính của nàng, mong rằng có thể an ủi một chút. Phác Thái Anh trừng mắt nhìn cái màn hình lớn trước mặt, bạn trai mà nàng yêu, Ngạn Niên Hoa đang ôm lấy nữ nhân không mảnh vải che thân ân ái mới nhau, từng tiếng rên, từng phút trôi qua đều thu vào tầm mắt nàng. Phác Thái Anh khẽ nức lên, đây là chính mình bị lừa dối hay sao? "Thái Anh, Ngạn Niên Hoa là một tên đào hoa ăn chơi lêu lỏng, cậu ta quen em là vì em đẹp và nhà có chút tiền địa vị mà thôi. Nếu tôi không cho người đón em về đây, thì đêm nay, chính em sẽ bị cậu ta chơi xong rồi đá đi."Lệ Sa thủ thỉ bên tai nàng, bàn tay không chịu yên, một tay xoa nắn một bên ngực mềm mại, một tay luồn xuống phía dưới đi vào chân váy chơi đùa nơi xinh đẹp kia. Phác Thái Anh nghẹn ngào đến mức để mặc cho cô làm gì thì làm, khóc thật lớn. Cô nhẹ nhàng xoay cằm để nàng đối diện nhìn thẳng vào mặt mình, gương mặt xinh đẹp khóc lên càng đáng yêu, hai bên gò má hiện lên nhiều tầng hồng, chóp mũi đỏ ửng, như đang uỷ khuất nhìn cô muốn cô giải thích. Lệ Sa ôn nhu hôn lên môi nàng. "Chỉ cần em làm vợ tôi, nhà của tôi cũng chính là nhà của em, tiền tôi làm ra được sẽ đưa cho em tiêu thoải mái. Thái Anh, nếu em đồng ý, ngày mai tôi liền cho người giúp em trả thù Ngạn Niên Hoa."Đúng lúc ngón tay ấn mạnh lên hoa hạch cương cứng, Phác Thái Anh giật nảy người, bị động kích liền mở hai cánh môi đào rên rỉ. Vừa rồi nàng còn chưa hiểu rõ cô muốn nói gì, cho đến lúc sau mới hiểu ra, Lệ Sa là đang cầu hôn nàng! Cũng vì động tác vừa nãy mà gật đầu liên tục." . . A . . đừng . "Lệ Sa hài lòng mỉm cười, cô xoay người nàng lại để nàng quỳ trên giường hạ thấp người, để gương mặt nhiễm hồng đối mặt với đũng quần nhô lên. Lệ Sa kéo khoá quần xuống, quần lót nam tính cũng được kéo sang một bên, nam căn sưng cứng từ lâu đã được giải thoát ra bên ngoài, nhảy bật ra đáp vào má Phác Thái Anh."Cô, cô là nữ, sao lại . . "Cô ta là nữ cơ mà, tại sao lại có cái thứ thô dài này? Phác Thái Anh không thể dừng lại mớ suy nghĩ hỗn loạn trong đầu mình, vật lớn thô dài rất nóng, như ngọn lửa áp sát vào má của nàng. Phác Thái Anh sợ hãi, toàn thân run rẩy nhìn cô. Lệ Sa chỉnh lại loạn tóc trên trán nàng, ánh mắt u mê nhìn nàng, tay kia cầm côn thịt thô, cọ đầu đỉnh vào phiến môi mọng đào của Phác Thái Anh."Thắc mắc sao? Cũng phải, tôi là nữ nhân, từ khi biết cơ thể phát triển lạ, đã đi đến bệnh viện khám. Bác sĩ nói tôi có cái vật của nam nhân, là bẩm sinh."Sau đó vỗ nhẹ lên má nàng, cái chất giọng biến thái ấy lại cất lên:" Há miệng ra, ngậm nó vào đi."Phác Thái Anh ngượng ngùng nhìn sang nơi khác, vẫn lấy hết can đảm há miệng, hai cổ tay bị còng lại, chỉ có thể xoè ra trụ lên bụng dưới của cô. Há miệng ngậm lấy phần đầu đỉnh vào trong khoang miệng, mùi hương nam tính sọc lên mũi Phác Thái Anh, như thế càng làm gương mặt non nớt bị phủ sơn màu đỏ. Côn thịt vừa thô vừa dài còn nóng như ngọn đuốc vừa được châm ngòi, đầu khấc như quả trứng gà lớn được miệng nhỏ ngậm vào, nàng đã cảm thấy chật chội. Lệ Sa có lòng tốt, bàn tay lớn đặt ở sau gáy nàng ấn mạnh xuống. Phốc. Tiếng động vang lên thật rõ ràng, Phác Thái Anh tròn mắt, miệng nhỏ của nàng đang ngậm lấy côn thịt thô lớn cương cứng của cô. Có thể cảm nhận được kích thước của nó đang ngự ở cổ họng nàng. Phác Thái Anh khó khăn nâng người lên để côn thịt ra ngoài một phân, sau đó tiếp tục tự mình nuốt xuống."Thái Anh, ngoan, dùng lưỡi liếm."Phác Thái Anh ngoan ngoãn vừa nuốt lên nuốt xuống, còn vươn lưỡi ra liếm láp phân thân một cách vụng về. Lâu lâu còn nuốt côn thịt sâu vào cuốn họng còn ngước lên nhìn cô với gương mặt đáng yêu chết người ấy, Lệ Sa đều muốn đè ra thao chết nàng mới thoả mãn.Để cho nàng liếm mút một lúc lâu,Lệ Sa bị ngọn lửa dục vọng chọc giận, một mạch đè nàng dưới thân, một tay xốc váy nàng kéo lên đến bụng phẳng nhỏ. Hoàn toàn không báo trước mà để côn thịt hướng vào hoa huyệt, 'Phạch' một tiếng nghe đứt cả ruột, côn thịt đã đi sâu vào hoa huyệt nhỏ."Aa. . . Đau, đau quá . . Van xin cô, tôi đau . . " Phác Thái Anh cứ như chú thỏ nhỏ bị thợ săn bắn cung tên, đau đớn hét lên một tiếng, không lâu sau liền nức nở kêu gào thảm thiết, đau đến mức, Phác Thái Anh phải thít chặt hoa huyệt. Hoa huyệt chứa côn thịt thô lớn, hai cánh hoa hồng hào trở nên đỏ ửng, bị căng thật rộng, kèm theo dòng nước màu đỏ tươi luyến luyến ở cánh hoa rồi tràn dần xuống đệm giường.Lệ Sa là người có tính kiên nhẫn, nhưng đối với chuyện này, kiên nhẫn là cái gì, căn bản không quan tâm. Cô không đợi nàng xoa dịu cái đau, như sấm như chớp mà động hông. Phác Thái Anh cứ như là tù nhân đang bị cảnh trưởng hành xử, phát ra cái đệm giọng rên rỉ mèo kêu, hoa huyệt lại phản ứng kịch liệt, ép chặt côn thịt bằng các vách thịt ấm mềm mại.Đôi chân trắng noãn bị tách ra hai bên thành chữ M, cảnh xuân dao động phía dưới đều lộ ra phô bày. Phác Thái Anh không thể ngăn chặn chính thân thể mẫn cảm của mình, rên rỉ liên tục. "Đau . . đừng mà, đừng mà. . Hức, cầu xin cô, đừng mà . . ""Gọi tên tôi đi, cục cưng, gọi Lệ Sa, xưng em. ""Lệ Sa, làm ơn . . Ha . . hức . . em đau . . ư . . "Động tác càng lúc càng nhanh, Lệ Sa bên trên thẳng lưng đâm rút, côn thịt luôn tìm đến hoa tâm tử cung mà đỉnh lên, mềm mại khiêu khích vật lớn thô dài. Lệ Sa động lực hông, si tình ngắm nhìn gương mặt động tình của Phác Thái Anh, lúc bình thường hay là ở trên giường, đều là cực phẩm. Lệ Sa cô là may mắn rước về được một bảo bối xinh đẹp này.Phác Thái Anh ưỡn người hưởng thụ từng cái thúc hông của cô, âm đạo dường như thích ứng đòi hỏi côn thịt đâm ra đâm vào nhiệt tình. Lệ Sa ghé vào bên vành tai nàng, nhả ra từng câu dụ hoặc biến thái."Thái Anh, có thấy sướng không? Chết tiệt, nói cho tôi biết, Niên Hoa đã chạm qua nơi này của em chưa?"Bị tra hỏi như vậy, gương mặt Phác Thái Anh thoạt rất mỏng, sớm đã đỏ như quả cà chua chín, nàng lắc nhẹ đầu, dựa dẫm vào người Lệ Sa. ". . A . . Là lần đầu tiên mà . . hức . . Không có, không có . . "Cô cong môi tạo lên một nụ cười dâm dục, bỗng nhiên hoa huyệt ép chặt lấy côn thịt, cô biết nàng là đang đến, tốc độ động hông liền gia tăng. Đến khi Phác Thái Anh bấu chặt các ngón tay vào áo sơ mi của cô, mật thuỷ trong suốt bóng loáng ồ ạt tràn ra ngoài, Lệ Sa không bội rút quân, đợi đến khi thân thể mẫn miễu kia không còn co giật vì sung sướng kia, mới bắt đầu rời khỏi giường. Vòng cổ dành cho chó được cô đeo vào cho nàng có dây xích cỡ dài, cô đặc biệt làm riêng cho nàng. Lệ Sa nắm lấy dây xích giật mạnh một cái, làm Phác Thái Anh mệt lã người trên giường phải ngồi bật dậy. "A . . !"
"Mau bò xuống giường, không được phép đứng, em chỉ có thể được bò theo tôi."Phác Thái Anh cảm thấy bản thân mình bị xem thường, vẫn ngoan ngoãn bò xuống giường theo Lệ Sa ra khỏi phòng, đến cửa lại ngập ngừng, phát hiện dưới đại sảnh không có người mới tiếp tục bò đi. Thân dưới hoa huyệt vẫn còn lưu động mật thuỷ, mỗi lần cử động nhóp nhép khó chịu, Phác Thái Anh cắn môi, tuyệt đối không thể cầu xin cô. Nàng cứ hướng đi theo Lệ Sa, cô cầm dây xích nối với vòng cổ mà Phác Thái Anh đang đeo, thản nhiên đi vào căn phòng bếp rộng rãi đầy đủ nội thất. Lệ Sa mở tủ lạnh lấy dĩa bánh kem dâu tây đặt lên bàn ăn, rồi tuỳ tiện ngồi vào ghế. "Thái Anh, đến đây ngồi lên bàn, dạng chân trước mặt tôi. Tự nhét từng trái dâu này vào huyệt nhỏ.""Cô, cô . . " Phác Thái Anh hiện tại xấu hổ vì không một mảnh vải che thân, cứ thấp thỏm sợ rằng sẽ có người đột ngột đi vào đây. Nhưng nàng vốn dĩ chỉ là đứa nghèo nàn, vạn lần cũng không có tiền, thân thể này giao cho Lệ Sa thoả mãn.Nàng đứng lên trèo lên bàn ngồi trước mặt cô rồi dạng rộng chân sang hai bên, hoa huyệt vẫn còn động mật thuỷ bóng loáng, Phác Thái Anh chậm rãi cầm một trái dâu tây còn dính cả kem bên dưới đưa đến miệng hoa huyệt ấn vào, tiếp đến một quả, rồi một quả nữa. Cái lạnh tê buốt cọ sát vào vách thịt đáng thương không ngừng khiến Phác Thái Anh khó chịu vặn vẹo người.Một lần nữa Lệ Sa lại dán miệng vào hoa huyệt rỉ nước, cái lưỡi trơn tru lần nữa chen vào bên trong huyệt động tìm những quả dâu tây tươi ngon, đem từng quả một kéo ra ngoài, sau đó nhai nhuyễn nó. Lệ Sa ngậm số dâu tây nhai nhuyễn, rướn người áp môi mình lên môi Phác Thái Anh, sau đó truyền số dâu tay đó sang miệng nàng."Ưm . . ha . . Đừng cắn . . ân . .~"Phác Thái Anh cảm nhận được vị dâu tây chua chua ngọt ngọt pha trộn với mật thuỷ của chính bản thân, nàng như chú thỏ nhỏ sợ sệt trước tên sắc lang Lệ Sa này. "Bé cưng, tôi yêu em, yêu em chết mất." Lệ Sa mắt nổi đom đóm của dục vọng, ôm lấy thân thể nàng để nàng ngồi trên đùi mình, cô nâng hai chân nàng đặt lên vai mình, tay dời xuống nâng nàng lên cao để côn thịt bành trướng đợi sẵn ở cửa huyệt động. Phạch một tiếng, hoa huyệt đã gắt gao hút chặt lấy côn thịt của Lệ Sa.Tay cô vịn chặt hông nàng nâng lên rồi hạ xuống, thúc giục hoa huyệt nuốt hết kích thước côn thịt vào sau bên trong hoa huyệt chật khít. Côn thịt mỗi lần đi vào đều mạnh mẽ chọc đến các khối thịt ở bên trong, lúc đi ra bên ngoài lại mang theo nếp thịt nhạy cảm hồng hào bị côn thịt nong mạnh. "Em, không xong rồi . . Ha . . Lệ Sa. . a ."Nộn thịt cơ hồ bị thao rất mạnh, bụng nhỏ Phác Thái Anh lại co thắt, Lệ Sa khẽ cau mày, chưa đến sáu phút đã muốn ra rồi sao?"Cục cưng ra nhanh vậy sao."
"Không phải, em . . A . ~ " Còn chưa nói xong, một dòng nước ấm nóng màu vàng nhạt đã bắn tung toé lên áo của cô. Phác Thái Anh xấu hổ vùi mặt vào hõm cổ cô, Lệ Sa có chút bất ngờ, rồi bật cười lớn, đúng thật là cô quên mất, đi học từ sáng đến bây giờ còn chưa được đi tiểu tiện, đối với loại kích thích như vậy, đại tiện cũng đúng."Đừng. . đừng cười mà. . "
"Được được, không cười em nữa, bảo bối à."Tâm tình Lệ Sa cực kỳ vui sướng, càng lúc càng gia tăng tốc độ động thúc đẩy lên trên, tư thế ngồi ân ái như thế thật thoải mái đối với cô. Nhưng ngược lại Phác Thái Anh lại khổ sở khi mỗi lần côn thịt thô dài đỉnh lên, đầu khấc còn trướng lên tử cung của nàng. Trải qua không biết bao lâu, Lệ Sa cũng đã đến điểm cực hạn, khẩn trương đem côn thịt chôn ở nhục bích nơi sâu nhất hoa huyệt, côn thịt giật nảy lên liền bắn ra từng đợt tinh dịch trắng đục đặc sệt vào bên trong nhục bích. Phác Thái Anh cắn môi đến cả cong ngón chân, đón nhận từng đó tinh dịch nóng hổi đang xáo trộn cùng tử cung ở bên trong mình. Sức lực của Phác Thái Anh cơ hồ bị tiêu hao khá nhiều, bây giờ mềm nhũn xụi lơ ngồi trong lòng Lệ Sa mà thở dốc."Thái Anh, chụt chụt nào." Nàng bất mãn ngước lên, hôn một cái chụt thật lớn lên môi cô. Người kia được hôn liền sung sướng, tiếp tục ôm Phác Thái Anh đi vào phòng tắm.Phòng tắm thật yên lặng, một lúc lâu sau liền vang vọng tiếng rên rĩ rung động lòng người cùng tiếng va chạm đỏ cả mặt.= = =Chết mê chết mệt.
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me