LoveTruyen.Me

H Van Series Ntr Cam Do Vung Trom

Bản edit chỉ đăng tải duy nhất tại Wattpad @Jouriee65. Không reup và chuyển ver.

Ngày hôm sau Lưu Việt trở về từ nhà mẹ ruột, không ngờ cậu ta lại không nổi cơn thịnh nộ với Tần Thừa Ân. Hắn hơi kinh ngạc, vốn dĩ cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý để đón nhận cơn giận của vợ mình, mặc dù không biết nguyên nhân là gì nhưng cuối cùng hắn vẫn đến bệnh viện làm kiểm tra.
 
Một tuần sau, vợ chồng Tần Thừa Ân được mời tham dự một bữa tiệc ở nước ngoài, bữa tiệc này khá đặc biệt vì bắt tất cả khách mời đều phải đeo mặt nạ.

Lúc này Lưu Việt đang tán gẫu cùng một đám tiểu thư nhà giàu, nhưng bởi vì đang chuẩn bị mang thai nên chưa hề động đến ly rượu đỏ trong tay. Ngay lúc cậu ta chán nản nhìn ngó xung quanh, em dâu cũng tham gia bữa tiệc đang ngồi trong một góc nói chuyện điện thoại, không biết đối phương nói gì mà biểu cảm của em dâu có vẻ không mấy vui vẻ.
   
Sau đó cậu ta đưa mắt nhìn sang những nơi khác, lúc này một bóng người có chút quen thuộc lướt qua, không ai khác mà chính là Đồ Nhân Nhân.
   
Tại sao cậu ta có thể nhận ra chứ? Bởi vì dáng đi của cậu loạng choạng và chiếc mặt nạ trên mặt cũng bị lệch sang một bên. Lúc đó Lưu Việt mới nhớ ra rằng chồng mình hình như đã nói đối tác của bọn họ cũng sẽ đến đây. 
   
Lưu Việt trầm ngâm nhìn chằm chằm thiếu niên đã uống say sau đó liếc nhìn ly rượu trong tay, trong nháy mắt kích động gọi đối phương lại đây.
   
Khi Đồ Nhân Nhân nghe thấy tiếng gọi mới cố gắng chống lại cơn chóng mặt để quay đầu lại, nhìn thấy đó là vợ của Tần Thừa Ân thì cậu càng tỉnh táo hơn một nửa. Cậu cuống quít sửa sang lại quần áo của mình, trong lòng vô cùng thấp thỏm vì chưa từng tiếp xúc riêng với người này, mà hiện tại chú lại không ở bên cạnh...
   
"Là Đồ Nhân Nhân sao? Lại đây!" Lưu Việt vẫy tay về hướng đối phương.
   
Đồ Nhân Nhân thật sự không còn cách nào khác đành phải chậm rãi bước đến, còn chưa đi lại gần đã bị Lưu Việt túm qua giới thiệu trước mặt mọi người.
  
"Đây là Đồ Nhân Nhân đến từ xí nghiệp Đồ thị, cậu ấy có dự án hợp tác với công ty của chồng tôi. Tôi nghe chồng tôi nói rằng cậu ấy tuy còn trẻ nhưng đã có năng lực xuất sắc!"
  
Đồ Nhân Nhân chớp mắt, không ngờ vợ của chú lại khen ngợi mình như vậy, điều này khiến cậu càng cảm thấy xấu hổ. Sau khi Lưu Việt khen ngợi vài câu thì một số tiểu thư nhà giàu muốn cụng ly với cậu, xui rủi cậu lại không cầm ly rượu nên định từ chối trực tiếp, nhưng nghĩ kỹ lại những người này đều có xuất thân giàu sang nên nếu từ chối thì e rằng cậu sẽ đắc tội với họ.
   
"Ôi, Nhân Nhân Nhân cứ uống ly của tôi đi!" Lưu Việt vừa nói vừa đưa ly rượu.
   
"Cái này... Không ổn lắm đâu..." Đồ Nhân Nhân do dự, không biết có nên cầm hay không.
   
"Yên tâm đi, tôi chưa hề uống một ngụm." Lưu Việt ép cậu cầm ly rượu và tiếp tục nói: "Đành chịu thôi, gần đây tôi đang muốn mang thai nên bác sĩ dặn không được uống rượu."
  
Nếu đối phương đã nói như vậy thì Đồ Nhân Nhân không thể không lần lượt cụng ly với từng vị phu nhân nhà giàu, sau đó nhấp một ngụm nhỏ.
   
"Hả? Nhân Nhân làm vậy là không được đâu, cậu nên uống hết mới phải!" Lưu Việt mỉm cười nhắc nhở.
   
"Nhưng cái này…" Nhìn cái ly được rót gần đầy rượu đỏ, tửu lượng của Đồ Nhân Nhân chỉ ở mức tạm được nên cậu thầm nghĩ nếu uống một hơi có lẽ sẽ say đến mức ngã xuống đất?
   
"Nhân Nhân?"
  
"Dạ… Dạ." Đồ Nhân Nhân cắn chặt răng, nâng ly để rượu liên tục rót vào miệng, chỉ chốc lát đã uống cạn ly rượu đỏ.
   
"Uống rượu giỏi. Nếu Nhân Nhân có thể uống nhiều như vậy thì uống nữa nha..." Lưu Việt còn chưa nói xong đã nghe thấy tiếng ly rượu vỡ tan, sau đó Đồ Nhân Nhân mềm nhũn quỳ trên mặt đất.
   
Hoàn thành.
   
Lưu Việt cười lạnh một tiếng, lát nữa sẽ ném tên say rượu kia ra ngoài để cho mọi người nhìn thấy... Hừ ai kêu tên này làm cậu ta thấy khó chịu chứ, đây chỉ mới là một hình phạt nhỏ mà thôi.
   
Lưu Việt ngồi xổm xuống giả vờ quan tâm vỗ vào lưng cậu và nói: "Sao vậy Nhân Nhân, tôi đưa cậu đi nghỉ nhé…" Nói được nửa chừng cậu ta bỗng nhíu mày, chỉ thấy Đồ Nhân Nhân run rẩy kịch liệt và cơ thể nóng như lửa đốt.
   
Có gì đó không ổn, đó không phải biểu hiện say rượu.
   
Các phu nhân nhà giàu bên cạnh lần lượt hỏi thăm tình hình, Lưu Việt ngẩng đầu bình tĩnh nói: "Có lẽ là do cậu ấy bị say rượu, tôi đưa cậu ấy đi nghỉ ngơi trước!" Vừa nói vừa nâng Đồ Nhân Nhân đứng dậy, em dâu nói chuyện điện thoại xong đã quay trở về, Lưu Việt không kịp giải thích nên đành kêu cậu ấy gọi điện cho chồng mình rồi đưa Đồ Nhân Nhân nhanh chóng rời khỏi đây.

Lúc này, Đồ Nhân Nhân đã không còn tỉnh táo, trong miệng vẫn luôn lải nhải nóng quá đau quá. Lưu Việt chắc chắn đến 80% cậu đã bị đánh thuốc kích dục, nhưng từ khi nào chứ... Cậu ta đột nhiên khựng lại, lập tức nhận ra mọi thứ bắt nguồn từ ly rượu của mình!
   
Lưu Việt luống cuống tay chân, vốn dĩ chỉ định chuốc say làm cậu bẽ mặt nhưng ai dè lại thành ra thế này. Nếu chẳng may có ai phát hiện cậu ta đã đưa cho Đồ Nhân Nhân ly rượu bị bỏ thuốc, cho dù không cố ý thì có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch tội được.
   
Nên làm gì bây giờ...
  
"Vợ à, sao em lại ở đây? Bên cạnh em..."

"Chồng!" Lưu Việt mừng như điên khi thấy chồng mình đến, vội vàng kể lại chuyện đã xảy ra.

Tần Thừa Ân nghe xong lập tức đi đặt một phòng riêng.
   
"Chồng à, chúng ta không đưa hắn đến bệnh viện sao?" Lưu Việt đi theo Tần Thừa Ân đang ôm thiếu niên vào phòng, cậu ta không còn quan tâm đến những chuyện khác nữa, bắt đầu đi đi lại lại theo thói quen.
   
"Đã quá muộn. Phải mất vài giờ để đến bệnh viện mà tình hình của Nhân Nhân lại không thể chịu đựng được thêm." Tần Thừa Ân gọi điện thoại cho nhà họ Đồ báo rằng Đồ Nhân Nhân uống say đang nghỉ ngơi ở chỗ của vợ mình.

"Vậy Đồ Nhân Nhân thì sao? Hắn cũng cần... Đúng không?" Nhìn thiếu niên đang quằn quại mà Lưu Việt cũng có chút áy náy, dù sao cậu ta cũng là người gián tiếp gây nên.
   
"Anh làm." Tần Thừa Ân bình tĩnh nói, bắt đầu cởi áo khoác.
   
"Anh đùa em sao! Tần Thừa Ân, anh có biết mình đang nói cái gì không?" Lưu Việt nhất thời nổi giận, sao có thể đồng ý để người đàn ông của mình đi làm tình với người khác chứ? Chuyện vô lý như vậy sao cậu ta có thể chấp nhận? Cậu ta chưa có bị điên!
  
"Không, em không đồng ý, anh đi tìm người khác ngay!"
 
"Bây giờ tìm người ở đâu? Muốn làm lớn chuyện lên sao? Nếu lỡ làm ảnh đại diện đến lợi ích của gia tộc, em cho rằng mình có đủ khả năng gánh vác sao?"

"Em..." Lưu Việt nhất thời không còn gì để nói, thật lòng cậu ta không thể gánh vác được trách nhiệm, thậm chí nếu xảy ra sự cố cậu ta rất có khả năng mất hết tất cả.
   
Lưu Việt nhớ lại chuyến đi về nhà được ba mẹ báo rằng tài sản gia tộc đã bị tổn thất nghiêm trọng, và có lẽ sẽ sớm bị phong tỏa. Cậu ta không nói cho chồng biết chuyện này vì sợ chồng sẽ bỏ rơi mình nếu biết chuyện, suy cho cùng cậu ta thậm chí còn không thể sinh con được.
   
"Vợ à, tại em gây ra chuyện, còn anh đang phải giải quyết vấn đề cho em hiểu không?" Tần Thừa Ân cầm tay vợ, trịnh trọng nói tiếp: "Làm xong dự án chúng ta cùng nhau ra nước ngoài du lịch nhé, có lẽ em sẽ có thể mang thai."

Lưu Việt im lặng cúi đầu, một lúc sau mới khẽ gật đầu.
   
Thấy vợ đồng ý, Tần Thừa Ân rốt cục thở phào nhẹ nhõm. Hắn quay đầu nhìn thiếu niên đang ngồi xụi lơ trên ghế, lúc này cả người đã đổ mồ hôi nóng bừng và sắp hôn mê bất tỉnh.
   
"Nhân Nhân dậy đi, là chú đây Nhân Nhân…"
   
"Chú…"Ngửi thấy một mùi hương quen thuộc, Đồ Nhân Nhân mơ màng nhào vào lòng người đàn ông, bĩu môi khẽ lẩm bẩm: "Chú…. Nhân Nhân nóng quá... Thật khó chịu..."
  
"Đừng sợ, chú tới cứu ngươi, ưm... Nhân Nhân..." Tần Thừa Ân đang định bế cậu lên giường, ai ngờ đối phương lại trực tiếp kiễng chân hôn lên miệng hắn, chiếc lưỡi nhỏ khéo léo nhanh chóng chui vào trong miệng càn quét từng bộ phận bên trong.
   
Người đàn ông nhanh chóng bị gợi lên ham muốn, hắn kiên nhẫn nhắm mắt lại sau đó nhìn về phía vợ, thấy vợ vẫn cúi đầu đứng đó nên cũng cảm thấy không đành lòng.
   
"Vợ, hay em ra bên ngoài đợi đi…"
   
"Không, em phải ở đây!" Lưu Việt đột nhiên ngẩng đầu, trừng mắt nhìn hai người bọn họ.
 
Nếu đã như vậy thì hắn cũng không để ý nữa. Tần Thừa Ân hoàn toàn không ngần ngại đưa cái lưỡi to của mình quấn quýt với cái lưỡi nhỏ đỏ hồng rồi hút sạch nước bọt trong miệng của cậu, rất nhanh đã giành lại được quyền chủ động.

Vừa hôn vừa giúp nhau cởi đồ, rất nhanh bọn họ đã trần như nhộng. Lưu Việt vẫn nhìn chằm chằm vào hai người đang ôm hôn cuồng nhiệt, một người là chồng của mình và một người cậu vô cùng chán ghét, nhưng cậu ta không những không thể ngăn cản mà chỉ có thể trơ mắt nhìn người đàn ông của mình điên cuồng hôn người khác, gấp gáp dùng hai tay vuốt ve thân thể đối phương, thậm chí còn vùi đầu liếm láp bộ ngực đầy đặn lớn hơn của cậu ta không biết bao nhiêu lần.
   
"Nhân Nhân ngoan, dạng rộng chân ra để chú xoa hoa huyệt được..." Tần Thừa Ân vừa lẩm bẩm vừa mút đầu vú.

Đầu óc của Đồ Nhân Nhân đã trở nên mông lung từ lâu, cậu ngoan ngoãn nghe theo chỉ dẫn mở rộng hai chân ra. Người đàn ông lập tức đưa ngón tay vào hoa huyệt, chạm phải nước dâm lênh láng nên hắn mỉm cười, "Bé ngoan quả nhiên đã chảy rất nhiều nước dâm, em dâm quá..." Hắn tiếp tục mò mẫm hoa huyệt ướt át, đút hai ngón tay vào và bắt đầu đâm rút.
 
"Ưm... Tuyệt quá... Hoa huyệt sướng quá a a..."

Ngón tay thô ráp đâm vào bên trong hoa huyệt, khiến mặt của Đồ Nhân Nhân đỏ bừng và không ngừng thở dốc, các loại dịch thể khắp người ào ạt chảy ra, làn da trắng như tuyết trở thành một màu đỏ nhạt diễm lệ trông vừa gợi tình vừa lẳng lơ lại ngây thơ.

"Sướng thế sao?" Thấy Đồ Nhân Nhân ngoe nguẩy mông hướng về phía tay mình nên hắn càng đưa tay vào sâu hơn, đầu ngón tay vừa ấn vừa xoa một chỗ sâu trong hoa huyệt, rất nhanh đã kích thích cậu chảy ra nước dâm tràn lan.
  
"Còn chưa đủ... Chú ơi, sâu thêm một chút nữa... Còn cả hậu huyệt nữa..." Đồ Nhân Nhân cong môi, mở rộng hai chân ra, ưỡn cặp mông non nớt tròn trịa lên.

"Thật là một đứa thèm khát! Thế thì chú sẽ không khách khí nữa..." Tần Thừa Ân nửa ngồi xổm xuống, hắn kéo hai cái núm vú to sát vào nhau rồi cắn một cái. Sau đó vươn tay còn lại ra phía sau lưng cậu sờ soạng, hai ngón tay nhanh chóng đút vào hậu huyệt lần lượt thọc vào với tần suất như những ngón tay phía trước.
  
"Thế nào, hậu huyệt sướng không? Có muốn bị đâm nhanh hơn không..."
   
"Sướng... Sướng quá... cả hoa huyệt lẫn hậu huyệt đều sướng... Nhân Nhân thật hạnh phúc..."
  
Lưu Việt cảm thấy toàn thân ớn lạnh, không thể tin được người đàn ông đang quỳ trước mặt vừa thèm khát liếm mút đầu vú vừa dùng hai tay mân mê cơ thể của người khác lại là chồng mình. Cậu ta không tin, bởi vì chồng sẽ không bao giờ làm chuyện như vậy với cậu ta.
   
Lưu Việt nhắm mắt lại và lắc đầu bất lực. Chuyện gì đã xảy ra? Chẳng lẽ cậu ta đã bỏ qua gì đó trong thời gian này...
   
Thời gian trôi qua thấm thoát cũng đã hơn hai giờ, nhưng đối với Lưu Việt lại dường như đã trải qua một cuộc đời dài. Tần Thừa Ân dùng tay chơi Đồ Nhân Nhân đến cực khoái mới bế cậu lên giường dùng dương vật to lớn của mình địt cậu, sau khi làm cậu lên đỉnh hắn lại bế cậu vào phòng tắm, một lúc lâu sau họ ra khỏi phòng tắm trở lại giường tiếp tục làm. Hai người dùng đủ loại tư thế mà phần lớn Lưu Việt chưa từng thấy qua, lúc đó dường như trong không khí đều tràn ngập mùi hương dâm uế của hai người.
  
Hai chân của Lưu Việt đã tê dại, cậu ta nhắm chặt hai mắt và đưa tay bịt lỗ tai, nhưng những lời dâm tục không chịu nổi vẫn không ngừng truyền tới.
  
Tại sao lại lâu như vậy? Rõ ràng chuyện phòng the của chồng với mình luôn kết thúc sau chưa đầy nửa giờ. Tại sao, tại sao, tại sao...

Tiếng rên rỉ của đối phương càng lúc càng lớn hơn, cậu ta thật sự không thể nhịn được nữa vừa định chửi ầm lên bỗng bị sốc không nói nên lời trước cảnh tượng hiện tại.

Hai người trên giường đưa lưng về phía cậu ta, nửa người của Đồ Nhân Nhân nằm trên giường trong khi chồng nằm đè trên người cậu. Hai người nâng mông cao, cặp mông rắn chắc của chồng vững vàng ấn chặt vào cặp mông non mềm.

Lưu Việt chăm chú nhìn cặp mông của họ, từ trong tầm mắt của cậu ta có thể thấy rõ ràng dương vật thô to màu tím đen của chồng đang cắm sâu vào trong hoa huyệt, những hòn bi nặng nề liên tục dập vào mông chỉ để lại những dư ảnh.

Chồng của cậu ta vừa kêu vừa đụ, từ giọng nói có thể biết hắn đang tận hưởng bao nhiêu, "Cái huyệt dâm này làm sao mà bú giỏi như vậy, hoa huyệt đúng là cực phẩm... Làm dương vật của chú sướng quá... Tiếp theo là hậu huyệt của bé con..."
   
Sau đó Lưu Việt nhìn thấy chồng mình rút dương vật ra để nhấp vào hậu huyệt của Đồ Nhân Nhân, "Ôi! Hậu huyệt cũng chặt, bé con siết chặt hơn nữa... Đúng... Chú thích chết cưng ơi..."
   
"Chú ơi... Hoa huyệt lại ngứa nữa…"

"Ngoan đừng lo, chú sắp ra rồi." Người đàn ông nói và đút trở lại vào hoa huyệt.
   
Vì vậy, Lưu Việt cứ trơ mắt nhìn dương vật khổng lồ của chồng mình nhấp qua nhấp lại trong hai cái huyệt, nhìn mà đau mắt, vô thức nghiêng người sang một bên mới thấy một chiếc gương lớn ở đầu giường. 
   
Trên mặt hai người tràn đầy dục vọng, đặc biệt là vẻ mặt của chồng cậu ta còn say đắm hơn cả Đồ Nhân Nhân bị đánh thuốc mê. Tần Thừa Ân nghiêng đầu say mê liếm mặt và cổ của thiếu niên, hai tay luồn ra trước nhào nặn hai bầu ngực mềm và vân vê hai núm vú.
  
"Chú đừng... Ưm... Vợ chú đang nhìn..."
  
"Sợ cái gì, cục cưng bị đánh thuốc mê... chú chỉ đang giúp em khuây khỏa mà thôi, vợ chú đã đồng ý rồi."
 
Tần Thừa Ân thấy vợ mình đang nhìn mình qua gương, lập tức nói: "Anh xin lỗi vợ, để em đợi lâu rồi... Một lát nữa sẽ ổn thôi, không biết Nhân Nhân đã uống loại thuốc gì mà kéo dài quá nên chồng đành phải địt cho đến bây giờ... Huyệt dâm lại co rút... Địt chết em..."
 
"Dương vật mạnh quá... Nhân nhân sắp không được rồi a a a a..."
 
"Đừng gọi chú, gọi ba đi..." Đầu óc người đàn ông nóng lên nên đột nhiên nảy ra ý nghĩ này, có lẽ là bởi vì vợ của hắn luôn nói mãi về đứa con làm hắn bất giác có những ý nghĩ kỳ lạ.
   
Nhưng Đồ Nhân Nhân không cảm thấy kỳ lạ chút nào mà còn cảm thấy phấn khích không thể giải thích được, cậu cất tiếng kêu mềm mại và quyến rũ, "Ba... Ba, ba ơi... thật tuyệt vời... Đụ Nhân Nhân sướng quá á ahh ưh..."

"Thật dâm đãng... Bé dâm thật là quyến rũ... Ba sẽ địt chết em!" Người đàn ông lập tức sôi sục máu, dùng sức kéo cằm thiếu niên lại ngậm lấy đôi môi hồng hào, đồng thời dương vật cũng nện thật mạnh vào chỗ sâu nhất của hoa huyệt, mỗi cú thúc đều nhanh và mạnh như muốn xuyên thủng đối phương.
  
"Vậy ba sẽ cố gắng địt Nhân Nhân mạnh hơn nữa, nhưng liệu vợ của ba có buồn không... bởi vì hoa huyệt của Nhân Nhân ngon hơn..."

"Hoa huyệt của Nhân Nhân địt sướng hơn nhiều, vừa chặt vừa nhiều nước... Hậu huyệt cũng chặt, ngay cả bộ ngực cũng lớn hơn của vợ... Hắn vốn dĩ không thể bằng bé ngoan...." Tần Thừa Ân hét lớn, đầu óc trống rỗng hoàn toàn không còn lý trí nên cũng không biết mình đang nói cái gì.
   
"Vậy Nhân Nhân sẽ cho ba đụ hoa huyệt... Ngày nào ba cũng đụ hoa huyệt được không..."
  
"Được, sau này ba sẽ đụ bé ngoan ồ ôi... Chịu hết nổi rồi... Ba sắp xuất tinh rồi..."

"Bắn vào... Ba ơi... Bắn vào hoa huyệt của Nhân Nhân... Để Nhân Nhân sinh con cho ba ahhh..."
 
Nghe thiếu niên nói muốn sinh con cho mình càng khiến Tần Thừa Ân hưng phấn cùng cực, lúc này đã không còn nhìn thấy vợ nằm dưới đất, dương vật nhanh chóng nắc vào trong hoa huyệt đến khi tinh dịch nóng hổi đặc sệt bắn ra.
   
Tất cả, không hề giữ lại.

Bản edit chỉ đăng tải duy nhất tại Wattpad @Jouriee65. Không reup và chuyển ver.

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me