LoveTruyen.Me

H Van Trung Khuyen


Editor/ Beta: Nê

——

Bọn họ đến một tiệm cà phê sửa soạn một chút rồi đợi trời tối.

Lúc chạng vạng, trong không trung bỗng nhiên nổi lên một cơn bão cát nhỏ.

Ở sa mạc thường xuyên có bão cát nên mọi người rất thành thạo với việc đối phó với nó, sau khi thấy gió nổi lên, nhà ai cũng sập cửa xuống, người trong quán cũng đứng dậy chuẩn bị về nhà.

Bọn họ đi ra cùng một đám người, sau đó quay lại cồn cát đã ở vào ban ngày.

Sắc trời dần tối đi, kết hợp với sa mạc vô tận.

Chỉ còn ánh mặt trời treo trên đỉnh đầu như một ngọn đèn cạn kiệt, lờ mờ chiếu sáng hình dáng của những vật thể trên bãi cát.

Hai người đi ngược chiều gió, đất cát bám vào lông mi.

Dáng người Tiêu Tinh Thuần mảnh khảnh, vài lần cô cảm thấy gió đẩy mình thì đều bị một đôi bàn tay to cản lại.

Sau ba lần.

Cô được như ý nguyện mà ôm lấy eo hắn.

Khi ôm lấy vòng eo rắn rỏi này, thân thể hắn rõ ràng hơi run lên.

Thời Triệt như đang cúi đầu, cô có thể cảm giác được bóng dáng che trên đầu mình càng đậm hơn, hơi nóng và hơi thở áp bách càng khiến gió đêm khô nóng.

Đáng tiếc là lông mi dày đặc bị gió cát đan xen thành một tấm chắn ngăn cản tầm mắt.

Cô đã bỏ lỡ cơ hội nhìn thấy hắn đỏ mặt.

Yết hầu của Thời Triệt nhẹ nhàng lên xuống, trái tim thúc giục hắn đến gần hơn. Tiếng gió gào thét bên tai, xung quanh đều là cát vàng, bọn họ lung lay trong gió như muốn hòa tan với cát bụi.

"Nhanh vậy."

Giọng Tiêu Tinh Thuần nặng nề, theo đó là tiếng sấm trùng điệp từ xa kéo đến.

Mắt Thời Triệt tối sầm, hắn quấn chặt người trong ngực lại, từ từ đi đến bên cồn cát.

Trên con đường vốn sầm uất có mấy hộp giấy bị thổi bay, vô số tờ giấy quay tròn trên trời, nhưng trên đường lại không có một bóng người.

Tuy vậy, bọn họ vẫn lựa chọn quan sát trong chốc lát rồi mới đi.

Bốn phía chỉ còn lại mấy chiếc xe ngừng ở ven đường, có hai chiếc kính xe không tốt nên không thể thấy rõ bên trong có gì.

Nhưng thời tiết bây giờ đang giúp bọn họ, nếu không đi ngay thì bọn họ sẽ mất đi cơ hội này.

"Đi."

Bả vai Tiêu Tinh Thuần bị nắm lấy, cánh tay hắn vòng qua, quấn chặt áo khoác của cô lại.

Đi bộ đến ngã tư mất khoảng sáu bảy phút, dọc theo đường đi, như bọn họ quan sát, cửa sổ nhà nào cũng đóng chặt, trên đường không có một bóng người.

"Chờ một chút."

Bước chân của bọn họ dừng lại.

Âm thanh đột nhiên xuất hiện như một cánh tay mạnh mẽ, bóp chặt lấy trái tim khiến nó ngừng đập.

Đám người đó không có từ bỏ, mà để lại ba người núp trong xe jeep, thấy có người đến chúng liền đi qua đó.

Thời Triệt cùng Tiêu Tinh Thuần đột ngột xuất hiện, hai người xuống xe liếc nhau, tay đều ăn ý sờ ra phía sau.

Tiêu Tinh Thuần không màng gió cát mở mắt ra, nhìn thấy động tác của chúng thì trái tim nhất thời chùng xuống. Khi nhìn thấy vẻ mặt hưng phấn của bọn chúng, mày thoáng nhăn lại.

"Hừ, đi tới đây, để tao nhìn con nhỏ này một chút."

"......"

Thời Triệt mím môi không nói, nhưng ánh mắt của Tiêu Tinh Thuần khẽ nhúc nhích, cô cảm giác được cánh tay đang ôm mình đang yên lặng sờ xuống dưới.

"Mày câm à?!"

Đối phương lớn tiếng quát, chút hưng phấn vừa lộ ra rất nhanh đã chuyển thành phẫn nộ.

Băng đảng này đã thành lập được nhiều năm, trở thành nhóm xã hội đen hung ác ở đây nên không thèm nể nang ai, huống chi là hai nam nữ quần áo rách rưới này.

Người bên trái giơ súng lên, trong mắt Thời Triệt dần sợ hãi, nhưng rất nhanh đồng tử của hắn lại căng thẳng. Người nọ ở trong xe cúi gương mặt bị ánh đèn chiếu sáng xuống.

Hắn nhấp môi, ánh mắt nổi lên hơi lạnh thấu xương, khi đối phương còn đang giật mình nhìn chăm chú, liền không chút do dự mà bóp cò súng.

"Pằng pằng!"

"Pằng!"

"Pằng!"

Bốn tiếng súng liên tục vang lên, hai phát cuối chậm hơn một chút.

Ánh lửa lập loè, như một quả cầu lửa nổ tung, chỉ lưu lại trong mắt chút tàn ảnh.

Sau khi hai tiếng súng vang lên hai kẻ kia vẫn đứng im, đợi khói thoáng tản ra, giữa trán liền xuất hiện hai lỗ máu đầm đìa, mà trong một khắc này hai kẻ đó như đã thanh tỉnh, không tình nguyện mất đi quyền khống chế cơ thể, ngã vào trong cát vàng.

Chỉ còn người trên xe bị màn này dọa sợ, ngày thường vẫn không sao cả, cũng rất ít người dám chống lại chúng. Cho đến khi đụng phải người mạnh hơn mình, thì ai dám đánh cược mạng sống chứ.

Gã quên mất sự hùng hổ ban đầu, cả người như một con chim bị dính nước, ngây ngốc ném điện thoại qua một bên, đưa tay muốn tìm chìa khóa.

"Đừng nhúc nhích."

Xuyên qua khe hở cửa sổ xe là một đôi mắt xinh đẹp lạnh lùng.

Tiêu Tinh Thuần thừa dịp Thời Triệt nổ súng mà từ từ đi đến cạnh xe jeep, ánh mắt đầu tiên cô đã coi trọng chiếc xe này, cho nên bây giờ muốn lấy chiến lợi phẩm của mình.

"Cút ra đây."

Gã đàn ông giơ tay, mở cửa xe làm tư thế đi ra ngoài.

Nhưng ánh mắt của gã lại không thành thật, đặc biệt là khi thấy người ngăn mình là một cô gái trẻ tuổi, ý niệm táo bạo như tro tàn bùng cháy.

Gã từ từ cúi người ra khỏi xe, mắt nhìn xuống, khi sắp ra ngoài, tay bàn đột nhiên sờ ra sau lưng.

"Rắc ——"

Tốc độ của Tiêu Tinh Thuần còn nhanh hơn gã, ánh mắt bình tĩnh, mặt vô cảm bẻ gãy tay gã.

Xương cốt đứt gãy, cô dùng toàn bộ sức, sợ là gân cũng đứt rồi.

"A —— A ——"

Tiếng hét chỉ thoát ra đầu môi, cũng không khiến người nghe vui sướng mà lại bị ngoại lực chặt đứt, biến thành tiếng rên rỉ thống khổ.

Gã đàn ông run rẩy cuộn tròn người trên mặt đất, miệng há hốc bất động, khóe miệng chảy ra nước bọt đỏ tươi.

Lưỡi dao đứt gãy kẹt ngay miệng và lưỡi, khi gã vừa hé miệng, Tiêu Tinh Thuần liền đẩy hết nó vào trong miệng gã, bóp cằm ép gã nuốt xuống.

"Ăn ngon không?"

Máu tươi đầm đìa, xem như là trả giá cho việc cổ cô bị đau suốt đêm.

Trên mặt đất đỏ nở ra từng đóa hoa máu, khiến sa mạc càng bức bối hơn. Tiêu Tinh Thuần liếc mắt nhìn, cầm một tấm ảnh kém chất lượng của mình từ chỗ điều khiển ra.

Trên ảnh chụp có dấu vân tay bẩn thỉu.

File ảnh chụp không biết đã qua tay mấy người, nhưng chỉ có thể thấy một bóng dáng mơ hồ.

Nhưng dù sao đây cũng là cô, sao lại có thể bẩn và dính mùi khói như vậy chứ.

Tiêu Tinh Thuần luôn là một kẻ điên.

Đôi mặt cô khẽ động, thu hồi tấm ảnh sau đó cầm lấy ống thép trên xe, thả ra sự bạo ngược đã bị giam cầm thật lâu, hung hăng đập nát đầu gã đàn ông.

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me