LoveTruyen.Me

Hcv Am Da Chi Toc

VOLUME 1 – VERSE 24

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE


"Ngài đây coi như là đang thử thách Korn sao?" Thiếu niên được đặt vào trên giường nhìn chủ nhân ở phía trên mình, hai cánh tay câu lấy cổ Satan thả ra buông xuống đến hai bên thân thể, da lông đắp lên người cũng bởi vì không có sức mạnh bên ngoài ngăn cản, rũ xuống mà buông ra phân nửa, bày ra nửa người trắng noãn của thiếu niên.

"Ta chỉ là cảm thấy hứng thú với ánh mắt của em." Satan ngồi ở mép giường, Dysseus hiểu ý quỳ thay chủ nhân của y cởi áo choàng ra.

"Nếu như cậu ta chọn ngài thì ngài lập tức sẽ giết cậu ta." Dysseus không phải là đang hoài nghi, mà là phi thường khẳng định mà tự thuật.

Satan đột nhiên nở nụ cười tà, đẩy ngã thiếu niên, ngón tay qua lại đi khắp nơi chỗ mẫn cảm trên người của y.

"Em không biết vật nhỏ kia ở lúc ta nói 'ngươi cãi lời ta chính là chủ nhân của ngươi cãi lời ta' phản ứng có bao nhiêu đáng yêu, " Ngài như đang đùa vậy mà chơi đùa lên chỗ tư mật của Dysseus, thấy hô hấp của thiếu niên mình cưng chiều hỗn loạn lên một chút, "Em chọn được một người hầu vô cùng trung thành, Del, đương nhiên, có thể ở trên giường của ta kiên trì nhiều ngày như vậy cũng đáng giá ca ngợi. Chẳng qua ——" Satan đột nhiên ở chỗ mẫn cảm nhất của y dùng móng tay bén nhọn rạch một cái, Dysseus gần như muốn nhảy dựng lên, ngẩng cao cổ tiếng rên rỉ buột miệng ra, "Lực hấp dẫn của cậu ta ở trong mắt ta hình như không sánh bằng Del của ta, như vậy ta cảm thấy rất không thoải mái, cho nên ta quyết định phải từ trên người Del của ta bù lại phần bất mãn này."

"Ừm, a, a... Satan!" Lồng ngực của Dysseus lên xuống kịch liệt, thân thể hiện ra tư thế mời gọi, nhưng Satan vẫn là không nhanh không chậm.

"Ta quyết định rút ngắn kỳ hạn chiến thắng trở về của em thành hai ngày."

"Hai ngày..." Dysseus thở hà hổn hển, ý nghĩ vẫn còn có thể vận hành nhanh chóng tính toán một chút, trước thời hạn hai ngày trước vừa lúc chính là hôm nay, mình đã giải quyết phản loạn của Bacinus, cho dù trước giờ cũng... Không đúng!

Con ngươi còn ở sát biên giới màu xanh lá và màu vàng lưỡng lự ngay lập tức bị màu vàng lấp đầy, Dysseus dùng sức mạnh áp chế tâm tình của mình, vốn định nâng người lên, nhưng thấy cặp mắt kia của Satan quyết định buông tha.

"Satan..."

"Không tệ, Del, ý tứ của chiến thắng trở về chính là 'thắng lợi trở về'." Satan ở hai chữ "trở về" Tăng thêm trọng âm.

"Từ 'trở về' này lẽ nào không phải là chỉ về tới bên người ngài sao?" Dysseus có loại cảm giác đang chơi trò chơi chữ nghĩa với quan toà các loại.

"Del, em là đang ngụy biện với ta?" Satan vểnh khóe miệng, loại vẻ mặt này để cho Dysseus thầm kêu không tốt.

"Được đi, ta hiểu rõ." Đại tướng quân tự tin mạnh mẽ nhấc tay đầu hàng, "Thế nhưng ta có một điều thỉnh cầu."

"Nói một chút xem."

"Có thể chỉ khóa tay trái hay không, ta cần tay phải phê duyệt tài liệu."

Satan hơi hơi suy tư một chút, "Có thể, ta cho phép."

"Cảm ơn ngài, chủ nhân." Dysseus rũ lông mi mắt xuống, động tác này ở Satan xem ra là mềm mại đáng yêu, so với Dysseus bình thường tôn quý bất kham dễ dàng kích thích ham muốn chinh phục của giống đực hơn, Satan hiện tại rất có loại cảm giác thành tựu là vương giả. Có thể để cho Dysseus thật tình làm ra biểu tình thuần hoá như vậy, chỉ có một người là ngài.

"Gọi ta Satan." Satan cúi ở bên tai y, tách chân thẳng tắp của y ra, nâng eo nhỏ nhắn của y lên, xông vào trong cơ thể y.

"Hừm... Satan!"

Dysseus hít một hơi, y hiện tại chỉ hy vọng Satan sẽ không duy trì liên tục mấy ngày trên cái giường này cũng coi đây là làm lý do khóa y trên mấy tháng.

* * *

Satan dù sao vẫn là cưng chiều với Dysseus. Lúc Dysseus tỉnh lại, chung quanh đã đổi thành dáng dấp tẩm điện trong Vạn Ma điện của Satan. Cái mền mềm mại đắp lên trên người, chỉ có tay trái lộ ở bên ngoài. Dysseus giật giật, nghe được thanh âm xiềng xích, cảm giác trên cổ tay bị thứ gì bao lấy cũng dần dần rõ ràng lên.

Dysseus ngồi dậy, bắp thịt không khỏe để cho y thoáng nhíu nhíu mày. Quay đầu lại nhìn kỹ đồ khóa mình lại một chút, trên cổ tay là vòng tay màu vàng rộng cỡ bốn ngón tay, dính sát da, chỗ sát biên giới có thuộc da mềm mại, phía trên một đầu dây xích vàng khác cài ở trên đầu giường. Dây xích không tính quá ngắn, nếu như dựa vào đầu giường ngồi mà nói tay trái có thể miễn cưỡng đặt vào trên đùi. Chẳng qua đây là tình huống một tay bị khóa, nếu như hai tay bị khóa trên xiềng xích cùng một chỗ mà nói sợ rằng ngay cả ngồi cũng không ngồi nổi Dysseus vô cùng vui mừng y làm một đề nghị chính xác.

Bên giường đặt một kiện áo choàng gấp đến chỉnh tề, Dysseus dùng ma lực mở nó ra khoác lên người. Nolan đứng ở trên lồng chim đã từng dùng tới trừng phạt Dysseus phía trước cửa sổ kia, nhìn thấy chủ nhân nhìn về phía mình, vỗ vỗ cánh, ở trước mặt Dysseus xoay một vòng, dừng đến trên vai y. Dysseus sờ sờ lông chim của nó, kêu một tiếng "Người tới".

Cánh cửa rất mau mở ra, ngủ lại ở trong tẩm điện của Vạn Ma điện chỉ có hai loại người, có lẽ nói hai người —— Satan cùng với Dysseus được ban cho các loại đặc quyền, đối với người hầu ở trong tẩm điện hầu hạ tới nói, hai người kia đều là không thể cãi lời. Thế nhưng hiện tại Dysseus vô cùng kinh ngạc với người bưng khay đựng thức ăn tiến vào vậy mà là Korn.

"Dysseus chủ nhân, buổi sáng tốt lành." Korn đặt đĩa ở đầu giường, sau đó bắt đầu cắt đồ ăn trong khay đựng thức ăn thành miếng nhỏ, làm xong còn có chút chần chừ không quyết định, "Chủ nhân, để ở chỗ này ngài có được hay không? Hoặc là bưng đến trên đùi ngài."

Dysseus thoáng sửng sốt một chút, sau khi đã hiểu rõ. Korn là bởi vì nhìn thấy xiềng xích trên tay y, nhưng cậu ta cái gì cũng không hỏi, cái gì nên hỏi cái gì không nên hỏi, thấy được cậu ta phân được rất rõ ràng.

Dysseus đổi một tư thế, hai chân để thẳng, Korn để đĩa vững vàng lên tới. Trong khay đựng thức ăn có một ly máu tươi, cho dù thân thể sống lại, sức mạnh một lần nữa được rót vào, nhưng đặc tính của huyết tộc cũng không có thay đổi, thì giống như ánh mắt của y vẫn như cũ có màu vàng minh chứng cho Thân vương vậy.

"Là Satan chủ nhân cho phép ngươi tiến vào tẩm điện?" Dysseus dùng tay trái đỡ đĩa, tay phải cầm lấy cái nĩa.

"Đúng vậy." Korn hầu hạ đứng ở bên giường, thấy chủ nhân tôn kính dùng tư thế đẹp đẽ xiên đồ ăn, "Satan bệ hạ nói trong một tháng này chỉ cần ngài ở trong tẩm điện, thì chỉ cho ta tiến vào hầu hạ."

Dysseus không có lập tức phát biểu ý kiến, y đang ngậm miệng nhai kỹ đồ ăn, thẳng đến nuốt xuống mới mở miệng, "Nói như vậy chỉ cần một tháng là đủ rồi. Quân đội xuất chinh thế nào?"

"Quân đội đang dưới sự suất lĩnh của tử tước Ramicius trở về Vạn Ma điện, ta là theo ngài và bệ hạ Satan cùng nhau trở về, cho nên tình huống cụ thể không rất rõ ràng, chẳng qua tử tước Ramicius đã được trao tặng địa vị dưới tướng quân cũng bổ nhiệm làm sĩ quan phụ tá mới của ngài."

Dysseus gật đầu, tử tước Ramicius là một trong hai người hướng về phía mình quỳ gối buộc đầu hàng, một người khác là Nam tước Fraco, ở dưới tình huống không có lý giải thực lực cụ thể đích xác là nên do người thân phận khá cao đảm nhiệm chức này.

"Vị tướng quân trước Imir kia đâu?"

"Hắn cũng đã quay trở về, đang ở trong một cái phòng bên cạnh tẩm điện Satan bệ hạ ban cho ta, ban nãy lúc nghe được chủ nhân kêu mà rời đi vẫn còn trừng mắt về phía ta."

"Nga?" Dysseus có chút ác ý mà cong khóe miệng lên, nhưng y không có tiếp tục hỏi tiếp, mà là thoáng chuyển lệch đề tài một ít, "Nói chuyện trước kia của ngươi một chút đi."

"Ôi?" Korn sửng sốt.

"Lúc dùng bữa ta càng nghiêng về trở thành một người nghe mà không phải là người nói chuyện, ta cũng không muốn tiêu phí thời gian đi điều tra việc có thể từ trong miệng người đó biết được. Ta có quyền lợi biết, không phải sao?"

"Đúng vậy." Korn rũ mắt xuống, vừa muốn bắt đầu, phía sau đột nhiên nhiều hơn một cái ghế. Kia là cái ghế của bàn trang điểm.

"Ngồi xuống, bằng không thì ta phải vẫn luôn ngước mắt nhìn ngươi." Dysseus phân phó.

"A, dạ, tuân lệnh." Korn sợ hãi mà theo phân phó, để cho chủ nhân mình ngước mắt nhìn mình quả thật là vô lễ, nhưng ngang vai ngang vế với chủ nhân hình như cũng là... Korn lắc lắc đầu, quyết định không để ý tới những thứ này, bắt đầu tự thuật quá khứ của mình.

Chuyện xưa rất đơn giản, thậm chí có chút thấp hèn. Lãnh chúa của lãnh địa Korn sinh ra là một quý tộc lấy cướp đoạt giày xéo thiếu niên tuổi nhỏ làm thú vui, con mồi bị hắn ưng ý chỉ có thể ngoan ngoãn chờ đợi kết cục thủ pháp biến thái tàn khốc đùa bỡn cho đến chết. Hắn làm sao sẽ ưng ý Korn, cả nhà Korn đều không biết, nhưng ba mẹ của Korn cuối cùng làm quyết định, đưa cậu ta vào rừng rậm ma vực sát biên giới lãnh địa. Trong rừng rậm ma vực ma thú hung tàn hoành hành, thời không rối beng phức tạp, nhưng ba mẹ của Korn lại cảm thấy chỗ như vậy so với hành cung của lãnh chúa, chí ít tỷ lệ sống sót không là số không. Korn không biết ở trong rừng rậm đợi bao lâu, nhưng cuối cùng kỳ tích vậy mà còn sống, cũng từ cửa ra rừng rậm khác gần đó được Imir cứu. Imir ỷ vào ân cứu mạng của hắn với Korn, tùy ý làm bậy với cậu ta, sau khi chơi chán đưa cậu ta vào Vạn Ma điện, danh viết làm tai mắt của hắn, nhưng thọ mệnh của người hầu trong Vạn Ma điện Korn rất rõ ràng, trừ khi leo lên một đại nhân vật, bằng không tùy thời đều có thể trở thành thi thể chờ đợi xử lý, thậm chí so với rừng rậm ma vực càng đáng sợ hơn. Ngày kia cậu ta biết đi hành cung Wildsea hoàn toàn là ngẫu nhiên, hành cung bởi vì thay đổi chủ nhân thiếu không ít người, nhưng phần lớn người hầu đều không nguyện ý đi. Ở Ma giới, địa vị và trình độ tàn bạo bình thường là có quan hệ trực tiếp, đẩy tới đẩy lui cuối cùng Korn và một ít người hầu tuổi nghề nông bị đưa qua, nhưng cái này trời xui đất khiến lại cuối cùng trở thành gặp gỡ số phận trong lòng Korn.

Dysseus vô cùng im lặng mà dựa theo thứ tự cùng ăn bữa sáng của y, không có thanh âm dụng cụ ăn uống va chạm, cũng không có thanh âm nhai nuốt, hiện ra giáo dục vô cùng xuất sắc; thỉnh thoảng gật đầu cũng cho thấy y đang nghiêm túc kiên trì mà nghe. Đến lúc phần cuối chuyện xưa, khay đựng thức ăn trước mặt của y cũng đã trống không, y thả cái chén không uống cạn lại trên dĩa, để cho Korn lấy đi.

"Lãnh địa Bedagna, lãnh địa ngươi sinh ra, bây giờ là một bộ phận của Braius. Lãnh chúa của nó là ta." Dysseus đột nhiên nói ra những lời này.

Korn Đang thu dọn dụng cụ ăn uống sửng sốt một chút, sau đó bừng tỉnh hiểu ra mà sợ hãi than, "A, đúng vậy, ta vậy mà vẫn luôn không có phát hiện. Thì ra ta vốn chính là thần dân của ngài."

"Lần sau lúc ta đi vùng Bedagna, ngươi hẳn là trở thành dẫn đường của ta."

"Đây là vinh hạnh của ta, chủ nhân Dysseus." Korn một mực cung kính khom lưng bày tỏ tâm tình được sủng ái mà lo sợ, len lén giương mắt, cậu ta nhìn thấy ánh mắt vô cùng dịu dàng hiện tại của Dysseus, quyết định mạo hiểm.

"Korn có thể biết chuyện xưa quá khứ của chủ nhân sao? Nghe nói ngài là một vị Thân vương huyết tộc..."

"Đây chẳng qua là một chuyện xưa bị người ngu xuẩn phản bội và người ngu xuẩn ghen tị, không có gì đáng giá nói." Biểu tình của Dysseus có chút âm u, Korn rất biết tùy mặt gửi lời, lập tức dừng miệng, bưng dụng cụ ăn uống ra, sau đó cầm công văn Dysseus cần phải xử lý đi vào.

===---0o0o0o0---===

Tác giả có lời muốn nói: Tiếp theo bộ phận hồi ức vô cùng ít, cơ bản đều là chuyện ở Vạn Ma điện.

Bình luận ~~~~~~~~~~~~~~~

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me