Hoan That Kho Than Nang Nu Phu A
Nói rồi, cô đứng lên bỏ đi, nắm lấy tay anh mà kéo đi, chẳng cần phải liếc ra đằng sau. Người đàn ông của cô mà lại để cho cái lũ nhóc ấy chọc ngoáy à? Anh ấy là của cô, vừa là chí cốt và vừa là duyên mệnh đời cô.Anh thì trong đầu chỉ còn hình bóng của cô, cảm nhận hơi ấm từ bàn tay cô. Từ bao lâu rồi anh có thể nắm lại tay cô? 1 tuần? 1 tháng? Anh chẳng nhớ. Anh chỉ biết khi anh bế cô trên tay mình, thân xác cô chỉ còn một màu trắng bệch đáng sợ cùng với sự lạnh lẽo ấy. Kể từ lúc chính mắt trông thấy quan tài của cô được hạ xuống, anh gần như tuyệt vọng trong đau khổ, cố gắng tách mình khỏi những suy nghĩ đó mà tập trung triều chính nhưng vẫn không được. Chỉ tới khi xuyên qua đây, được gặp lại cô ấy,được cô ấy tuyên bố là nam nhân của cô ấy, anh cảm thấy hạnh phúc ngập tràn. Còn những kẻ ngáng đường kia, anh chẳng quan tâm. Chúng rốt cuộc cũng chỉ là lũ trẻ chưa thực sự hiểu hết sự đời, vẫn chỉ ngấp nghé ở mức thanh niên và người trưởng thành, làm sao có thể hiểu được những gì đã từng trải qua với cô và với anh đâu chứ.Còn nam nữ chủ, bọn họ thì chìm ngập trong sợ hãi, nhưng chỉ có Cẩn Hùng vẫn chưa hủy bỏ ý định theo đuổi cô. Và thật không may cho hắn, hắn sắp phải nhận lấy một hình phạt cay đắng nhất mà hắn chưa bao giờ nghĩ đến, nhưng tương lai vẫn chẳng thể nói trước được.Hai tên họ Lăng kia có vẻ như hồn sắp lìa khỏi xác, còn Trương Thúy Liên nữ chủ hai bàn tay siết lại, trong đôi mắt chợt lóe lên một tia ghen tị và giận dữ. Sự hắc hóa trong thân xác của nữ chủ đã bắt đầu. Bất ngờ thay, ánh mắt đó đã không thoát khỏi đôi mắt tinh tường của hai tên họ Lăng, họ cảm thấy rằng bây giờ Thúy Liên đã không còn thuần khiết nữa rồi, mà trong đó bọn họ thấy một sự độc ác mới xẹt qua. Họ cần phải cảnh báo cho cô biết mới được, trước khi quá trễ.--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Trên một chiếc máy bay tư nhân.Một cô bé loli ngậm một chiếc kẹo mút đang đưa tay lên bức ảnh một cô bé tóc nâu mắt nâu khả ái nào đó. Bỗng chốc khuôn mặt xinh xắn vặn vẹo một cách đáng sợ, nở một điệu cười man rợ làm kinh hoảng đến vị vệ sĩ bên cạnh.-Sẽ sớm thôi, Trương Thúy Liên, tao sẽ trở về và rạch nát cái mặt nạ giả tạo của mày và cái gia đình khốn nạn ấy. Những gì chúng mày gây cho tao, tao sẽ đòi lại từng thứ một. Tao rất mong chờ được gặp lại mày đấy, chị thân yêu à.--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Tại sân bay.Vẫn là cô bé loli ấy một tay đeo chiếc túi xách hình thỏ con dễ thương, hành lý còn lại để cho tụi vệ sĩ cầm giúp. Cả sảnh nhanh tay chụp lại những tấm hình về cô bé loli đáng yêu này, còn bé loli ấy mặc kệ sự đời mà bước đi. Vị quản gia già nghênh đón long trọng và chiếc xe di chuyển đến dinh thự Trương gia.Tại Trương gia.Hai vợ chồng họ Trương và cả nữ chủ đều vô cùng bình thản uống trà tán dóc cho đến khi nghe thấy vị quản gia già lên tiếng.-Kính chào lão gia, phu nhân và tiểu thư, Mai tiểu thư đã tới.Bước vào căn phòng chính là một cô bé loli đáng yêu và xinh đẹp. Mái tóc vàng bồng bềnh cùng với cặp mắt xanh lơ trong vắt. Bằng một giọng điệu ngọt ngào, cô cất tiếng.-Dạ con chào hai bác ạ, em chào chị Liên ạ.- Ồ, con đường xa vất vả rồi, nào ngồi xuống đây để ta xem. Chà chà, con dạo này lớn quá.- Trương phu nhân ân cần hỏi han.- Ta có nghe cha con nói là sẽ chuyển tới đây để học nhỉ?- Dạ đúng ạ, con muốn ở cạnh chị Liên mà.Nhưng sâu trong mắt cô chính là sự căm ghét tột độ, nếu không phải là muốn giết cái gia đình này thì cô sẽ không bước chân vào nơi này đâu. Hừ!!Và cũng từ ngày này trở đi, một loạt nam chủ khác chuẩn bị lên sàn, mang nhiều rắc rối đến và phiền phức hơn.----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Được một lúc thì cả Vương Lệ và nữ chủ đi shopping tại TTTM và trùng hợp thay, hôm đó cái cặp đôi chuyên rải cẩu lương kia cũng đến đó.Gấu và cô thì đang tung tăng tại những shop quần áo, tại sắp tới là sinh nhật của baba yêu vấu của cô nên cô muốn đặt một chiếc cravat và một chiếc đồng hồ. Lựa mãi một hồi cô cũng chọn được một chiếc cravat ưng ý. Tiếp tới là hiệu trang sức và đồng hồ. Đập vào mắt cô là chiếc đồng hồ màu bạc sang trọng này, rất hợp với baba nha. Gấu đi bên cạnh mà cảm thấy nhói tim dễ sợ, vợ hết thương tui òi.Cùng lúc đó, nữ chủ lại gặp một nam chủ mới và người đó tên là Hoàng Khương. Tên này cũng chỉ là bạn thanh mai trúc mã với nữ chủ mà thôi, cái gì cũng sủng nữ chủ tận trời đất, tiếc thay hắn ta nằm trong tầm ngắm của Vương Lệ. Thấy nữ chủ đòi đi vào hiệu trang sức này, hắn cũng hộ tống theo. Khi hắn mới bước vào trong lập tức nhận ra một người quen, và không ai khác là cô.Hắn ta khinh bỉ cô, bắt đầu dùng những lời lẽ cay nghiệt để nói cô.-Ái chà, xem con chuột nhắt bẩn thỉu nào lại dám làm bẩn tầm nhìn của bổn thiếu gia đây.Nhưng đáng tiếc, cô đang trong tình trạng cực kỳ vui vẻ và hưng phấn nên đã không nghe đến hắn. Hắn ta bực tức vì có kẻ dám cả gan ngó lơ hắn, liền chạy tới đập vai cô một cái rõ đau rồi bảo:-Bổn thiếu gia đây đang nói chuyện với cô đấy.-Ai da này tên điên kia, tự dưng khi không lại gào ầm lên thế?-Tôi đang nói chuyện với cô đấy, bớt cái giọng điệu nhão nhoẹt của ngươi đi.-Ơ hay, anh không thấy mình đang thất lễ hay sao? Hùng hổ xông vào tiệm rồi la lớn om sòm với con gái người ta, bộ anh không thấy mất mặt à?-Tại sao phải mất mặt chứ, nói chuyện với cô cũng cần liêm sỉ hay sao?Điên máu lên nhưng cố không thể hiện ra mặt, Gấu giở giọng điệu tu la ra nói chuyện với hắn:-Tôi thấy cậu đang khiến gia đình cậu mất mặt thì đúng hơn đấy.-Cái gì chứ ngươi nói lại coi?-Hoàng Khương đã phẫn nộ lên tiếng.-Vậy bộ cậu không thấy những khách hàng và nhân viên ở đây đang chỉ trỏ cậu kia kìa?Bây giờ hắn mới nhìn ngó xung quanh, người người bàn tán chỉ trỏ hắn. Hắn từ bé đã quen cái ánh mắt nịnh nọt, ngưỡng mộ từ những người khác, vậy mà bây giờ hắn bị người khác bàn tán sao?-Thôi được rồi đừng làm lớn chuyện lên nữa, mình đi thôi Gấu.-Ừ.-Này tôi chưa nói chuyện xong với cô...Hắn bắt lấy tay cô lại nhưng thay vì bị nắm lấy, cô phất tay hắn ra, khiến tay hắn cong một đường cong quật vào nữ chủ và Vương Lệ. Cô cũng nhanh chân đỡ lấy Vương Lệ kiểu công chúa. Lúc này nữ chủ bị tay quật thẳng vào mặt nên ngã xuống đất. Hắn đỡ cô ta lên, trong khi đó bạn nhỏ Vương Lệ đã bị trúng tia sét ái tình. Không ngờ rằng mình lại phải lòng một nữ nhân, mà lại còn là một đại mỹ nữ. Trái tim thiếu nữ ác độc ấy vô tình lệch nhịp trước hành động manly của cô cùng với giọng điệu lo lắng ấm áp.-Cậu có sao không?-A...a...mình...không sao đâu. Cảm ơn cậu.Nói rồi Vương Lệ bước nhanh, bỏ quên chiếc kẹp nơ màu hồng ở dưới đất. Cô nhặt lấy rồi gọi với-Bạn gì ơi, bạn quên kẹp tóc này.Không đợi người kia trả lời, cô lập tức chạy đến cài lên mái tóc vàng nhạt phồng phồng ấy mà không hề biết rằng nạn nhân đang đỏ mặt.Và cô cũng không hề hay biết rằng sau này cô lại kết được thêm một cô bạn đồng hành mới. Quay trở lại với Gấu, anh chàng ta hoàn toàn bị lãng quên giữa một hình ảnh bách hợp so romantic và một hình ảnh buồn cười của cả nam nữ chủ. -Tui còn đứng đây mà, ai cũng quên tui rồi. Hiu hiu, so sad.Và thế là anh chàng lại quỳ mọp xuống đất, vẽ vòng tròn tự kỷ. Còn bà tác giả be like-Tao rốt cuộc đang viết cái quần què gì vậy?
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me