Hoan That Kho Than Nang Nu Phu A
Sau một thời gian ôn thi cộng với học nhóm, cuối cùng cái ngày kiểm tra cũng đã tới. Đm, cô chỉ chờ đến ngày này và ngày thông báo kết quả để vả thẳng mặt cái thằng họ Âu kia. Lúc vào phòng thi, cái bản mặt "Tôi biết cô sẽ thảm hại cho coi" của thằng Âu Dương Minh đó làm cô chán ghét. Bài thi được phát ra, cô lén nhìn nét mặt của từng người trong phòng thì thấy ai cũng tái mét cả. Coi bộ bài thi đợt này hơi khó đây, nhưng làm sao qua mặt được cô cơ chứ? Cứ bình tĩnh làm bài, cứ coi nó như đống tấu sớ cần phải phê chuẩn là được.120 phút trôi qua cho bài thi Ngữ văn, tiếp theo thí sinh sẽ phải đối mặt với môn Toán. Có 60 phút với 50 câu trắc nghiệm, nét mặt của tất cả học sinh gần như không còn huyết sắc. Nói vậy thôi chứ vẫn có một số người vẫn tự tin ta đây làm được. Cô liếc qua bàn của nữ chủ, thấy cô ta toát mồ hôi nhìn chằm chằm vào tờ giấy, coi bộ cũng khổ sở quá nhỉ? Cô cũng không hơi đâu lo lắng cho cô ta thế nên quay vào đề thi. 15 phút trôi qua, 99% bài thi đã được làm xong, chỉ còn bài cuối cùng hơi lắt léo đấy, cô đang cố nhớ xem bài này làm như thế nào thì Âu Dương Minh lập tức đứng dậy trước sự kinh hoàng của cả phòng thi, lúc đi ra cửa không quên khinh bỉ cười cô. Cây bút trong tay cô phút chốc bị biến thành cát bụi, nhưng cũng thật hay bởi vì nhờ cái bản mặt khốn nạn của hắn làm cô nhớ được cách làm của bài này. Cô cuối cùng cũng hoàn thành bài thi nhưng không đi ra khỏi phòng thi, bởi trong phòng có máy lạnh mà, làm gì phải ra ngoài cho nóng nực. Liếc sang bên bàn của Vương Lệ, Huỳnh Vy và Gấu, có vẻ họ cũng xong rồi, cô lập tức lôi tờ giấy nháp ra tô tô vẽ vẽ. Hoàn thành xong bức tranh đó cũng là lúc chuông reo hết giờ.Ba ngày thi kế tiếp cũng không làm khó được cô, lúc cô làm bài mà tưởng như mình đang cưỡi ngựa xem hoa vậy, chậm chạp làm bài, cốt chỉ để kéo dài thời gian làm thôi chứ bài thi cô làm đâu xong đó hết rồi. Ra về còn được Gấu bồi trà đào nữa chớ, dzui quá nà ~.------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Ngày thông báo kết quả.Sáng sớm, tại các bản thông báo của trường chật ních những người là người, cái thân thể nhỏ bé của Vương Lệ kéo cô từ bảng này qua bảng khác làm cô chóng hết cả mặt, cuối cùng nhỏ dừng lại ở cái bảng được cho là ít người lui tới nhất, nói vậy chứ cũng hơn chục người bu vào đó hết rồi. Dò hết các danh sách từ cao xuống thấp, từ trái sang phải, mãi mà không thấy tên của cô, cô cảm thấy hơi bực rồi đấy. Cũng may là Vương Quyết đi ngang qua nên cô may mắn mới được thấy danh sách top 1, top 5 và top 10 của trường.-Top 1 lần này, đúng như tôi đoán, thuộc về cô đấy, công chúa điện hạ.-Ây dà, không cần phải khen tui đâu Công tước đại nhân à, tui biết tui giỏi mà.-Cô ngạo mạn cười một cách hết sức là, sao ấy nhỉ, không mấy thục nữ lắm.-Vậy thì Lệ, trà sữa tao đâu?-Ai nói có mỗi mày ở vị trí đó thôi chứ?-Lệ chỉ vào màn hình máy tính.-Tui cũng đứng ngang hàng với bà rồi kìa.-Ể, thật á?Cô la lên ngỡ ngàng, chụp lấy con chuột máy tính dò lên dò xuống. Trong top 1 quả thật là có hai người kìa.-Bảng thông báo bên ngoài mới chỉ là kết quả thi thôi, còn xếp hạng thì sẽ được thông báo bởi các giáo viên.-Vương Quyết ôn tồn giải thích.-Cơ mà mới có thi giữa kỳ mà thôi, còn cuối kỳ nữa kìa. Cuối kỳ mới quan trọng nhất.-Lệ nhanh nhảu nói, hai tay cứ ôm chặt lấy tay của cô, lắc lắc.-Mà thôi về lớp đi, tao muốn thấy bản mặt khắm thúi của tên Âu Dương Minh kia.Nghe đến đây cô không nhịn được mà cười, có một chút đã lên mặt với cô, từ từ cô sẽ cho biết mặt.Chuông reo vào lớp, thầy chủ nhiệm bước vào với một bảng danh sách khá dài trong tay. Cả lớp nín thở thật sâu, chờ đợi điều gì đó. Thầy chủ nhiệm nghiêm nghị nhìn cả lớp.-Lần kiểm tra giữa kỳ này, thầy cảm thấy lớp mình vẫn có một số bạn phải điều chỉnh lại việc học. Trong 6 môn thi, cả trường có 50 bạn dưới điểm trung bình, lớp mình có năm bạn rơi vào mức yếu môn Vật Lý, hai bạn ở môn Toán.Cả lớp gần như trầm lặng, thậm chí cô có thể nghe được một vài tiếng sụt sùi nho nhỏ cất lên. -Về những bạn như vậy, nhà trường đã quyết định sẽ tổ chức buổi học phụ đạo. Những bạn nào mà nhận được giấy báo học phụ đạo thì giờ ra chơi lập tức xuống phòng giám hiệu để điểm danh. Còn bây giờ tôi sẽ đọc xếp hạng của các em, đầu tiên là xếp hạng trong lớp, sau đó là trong trường, cuối giờ lớp phó học tập phát phiếu điểm và giấy thông báo phụ đạo.Cả lớp nín thin thít, các cặp mắt như muốn xuyên qua tờ danh sách trên tay thầy. Thầy bình tĩnh đọc một loạt xếp hạng nhưng không hề đọc xếp hạng của nhóm cô và tên Âu Dương Minh kia. Còn về nữ chủ thì khỏi nói, hạng 392 trong tổng số 1200 học sinh khối 11 và hạng 39 trong số 45 học sinh trong lớp, thấp thảm hại. Cô khi đọc tiểu thuyết cứ nghĩ cô ta có học lực giỏi lắm chứ ai ngờ, chỉ dựa vào nam nhân chỉ bài để thăng hạng. Bởi vì kì kiểm tra lần này rất gắt gao, cộng thêm đề rất khó nên thời gian đâu mà chỉ bài cho cô ta chứ, nhưng ít nhất cô ta không đến mức ngu mà để mình đội sổ nhỉ. Thầy nhìn vào danh sách trước mặt, dõng dạc đọc.-Lần này lớp chúng ta có 5 bạn được lọt vào top 5 của trường, đây là một điều rất đáng để tuyên dương. Và không để lâu nữa, thầy đọc, nét mặt của thầy giãn ra rất nhiều.-Hạng 5 là bạn Huỳnh Vy.Nghe thấy thế, Huỳnh Vy khiêm tốn đứng dậy, cả lớp vỗ tay nồng nhiệt. -Hạng 4 là bạn Châu Vương Hạo. Cậu ta hào hứng cười tỏa nắng, khiến cho bọn con gái xiêu lòng, còn cô thì thấy chói con mẹ nó mắt rồi.-Hạng 3 là bạn Âu Dương Minh.Cả lớp trầm trồ khen ngợi, trong khi đối với hắn như sấm đánh ngang tai. Hai tay siết lại chặt, hắn đứng lên với vẻ mặt băng lãnh nhưng sâu trong tâm, hắn không cam lòng.-Hạng 2 là bạn Tư Đồ Khanh, bạn học này đã tiến bộ hơn nhiều rồi đấy.Anh cũng lười đứng lên nhưng thôi anh vẫn đứng, chỉ để liếc sang bàn của Cẩn Hùng, thầm nhếch khóe miệng khinh bỉ nhìn tên đó.Cẩn Hùng vừa nghe thấy điều đó, lại cảm thấy một cỗ khinh bỉ hướng về phía mình, trong lòng cậu thầm nguyền rủa không ngừng Tư Đồ Khanh.-Còn về hạng 1, thì năm nay có một ngoại lệ. Vì lần này, có hai người đồng hạng 1.-Ú ồ, ghê ta....- tiếng lòng chung của cả lớp.-Và đó là hai bạn Huyền Anh Đào và Mai Vương Lệ.Lập tức có một tràng pháo tay vang lên dữ dội, cô và nhỏ đứng lên một cách tự tin.Cả Âu Dương Minh và nữ chủ đều cả kinh, không nghĩ cô lại chơi lớn đến thế. Nữ chủ nét mặt vặn vẹo khinh bỉ nhìn cô, thật không may là rơi vào tầm nhìn của Châu Vương Hạo, Gấu, Cẩn Hùng, hai anh em họ Lăng và đặc biệt là Hoàng Khương và Âu Dương Minh.Hoàng Khương hắn từ nhỏ vẫn luôn sủng cô ta bởi vì hắn thích sự thơ ngây thuần khiết của cô ta, thế mà bây giờ hình tượng ấy sụp đổ chỉ vì gương mặt vặn vẹo này của ả, hảo cảm đối với cô ta bắt đầu từ từ giảm xuống.Âu Dương Minh cảm thấy ấn tượng ban đầu về cô ta đã hoàn toàn vỡ vụn và cậu vỡ lẽ ra, hóa ra chỉ là kiếm cớ để sỉ nhục người khác mà thôi vậy mà cũng dám lợi dụng cậu đây sao, hừ! Còn về Huyền Anh Đào kia, cậu sẽ cho người tra thông tin mới được.Những người khác thì khỏi nói, sự chán ghết Thúy Liên ngày càng nồng đậm hơn. Huỳnh Vy liếc mắt nhìn nữ chủ, cảm thấy thật tiếc cho những kẻ nào thích cô ta bởi cô sẽ vả vào mặt bọn chúng một câu " Thật đúng là có mắt như mù mà!".Lệ và cô cảm thấy có một địch ý nồng đậm từ nữ chủ liền khinh bỉ nghĩ, chỉ là trẻ ranh mà đòi đấu với trưởng bối, hah, hay cho một nữ nhân như ả.Pháo tay vừa dứt, một cậu bạn nhanh mồm lẻo mép nhất lớp, hình như tên là Phong Lam Dật thì phải, trực tiếp hỏi thầy.-Thầy ơi, nếu vậy thì lời hứa tiệc nướng của thầy còn hiệu lực không?-Là sao vậy trò Phong Lam Dật?-Bởi lúc trước thầy có nói rằng nếu trong lớp có bạn lọt được vào top 5 hay cả lớp vào top 50 thì thầy sẽ đãi tiệc nướng mà. Bây giờ lớp mình không lọt vào top 50 nhưng lại có hẳn 6 bạn vào top 5 rồi kìa, vậy thì lời hứa đó còn hiệu lực không thầy?Thầy làm bộ chống cằm suy nghĩ.-Ồ, vậy thì...sao đây ta?-Đi mà thầy, làm tiệc nướng đi thầy.-Đúng rồi đó thầy, làm tiệc nướng đi thầy ơi.-Đi mà thầy....-Lệ nước mắt ngắn dài cầu xin. ...Sau một tràng cầu xin thấm đẫm nước mắt của cả lớp cuối cùng thầy cũng ra quyết định.-Được rồi, tiệc nướng thì tiệc nướng, quân tử nhất ngôn đúng không?...Cả lớp mới nghe thấy thế liền nhảy cẫng lên.-Nhưng với một điều kiện...Cái không khí vui tươi dần dần giảm xuống.-Các em phải ngoan ngoãn học phụ đạo và ôn tập cho cuối kỳ, nghe rõ chưa? Thi cuối kỳ xong, nếu kết quả tốt, thầy sẽ cho ra phần thưởng.-HÚ YEAHHHHHHHHHH!!!!!!!!!!
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me