Hp Legends Never Die
Happy birthday to you
Happy birthday to you
Happy birthday dear Chloé
Happy birthday to you
Ngày 21 tháng 10 năm 1990, Chloé Alice Strawberry mười hai tuổi lần thứ hai.
Ngay từ sáng sớm, con bé đã được chào đón bởi một mớ quà nho nhỏ chất ở cuối giường.Chẳng biết có phải vì hôm nay là ngày vui hay không, Layla và Constant rốt cuộc cũng thôi cãi lộn chí chóe mà cùng Chloé mừng sinh nhật.Thường thì người ta sẽ mở quà một cách riêng tư, nhất là với Chloé luôn được má Alice nhắc rằng không nên mở quà ngay trước mặt người tặng.Nhưng hai người bạn cùng phòng cứ quả quyết rằng con bé phải xem chúng tặng quà gì thì mới được thả ra để đi ăn sáng, nên Chloé bất đắc dĩ phải làm trái lời má dạy.Bởi vì Constant thắng trò bốc thăm, con bé mở quà của cô bạn có đôi bím tóc hoe vàng.Đó là một hộp quà bọc bằng giấy gói xanh lá cây, thắt ruy băng màu vàng kim. Bên trong có một con búp bê Matryoshka màu tím nằm giữa một mớ khăn lụa và bông lót."Cậu có thể xài trang trí bàn học hoặc cho tụi nó nổi lềnh bềnh trong bồn tắm chơi. Ba tớ bảo mấy con này xịn lắm, bỏ vô nước cũng không sợ hư."Constant nói, giúp Chloé bày mấy con búp bê ra. Đây là loại nhỏ nên tổng cộng chỉ có năm con. Layla tò mò cầm con nhỏ nhất lên xem."Bé xíu mà trang trí cũng công phu phết ha? Muggle mấy cậu kiên trì thật đó, không có pháp thuật mà làm ra cả mớ thứ chi tiết thế này.""Con này là đồ thủ công nên mới vậy thôi," Constant giải thích, "Chứ giờ dân Muggle hay xài máy móc tự động để sản xuất hàng loạt, làm tay thì đến đời nào mới xong."Layla kinh ngạc mở to mắt: "Hàng loạt?""Đúng thế, những máy móc ấy giống như bùa Sinh đôi vậy đó, tạo ra rất nhiều sản phẩm trong thời gian rất ngắn, lại không tốn sức người." Constant tự hào nói, bắt đầu lải nhải về dây chuyền sản xuất hiện đại của công ty Grunnings nào đó, nhưng vẫn lạc hậu so với thời của Chloé.Layla - rất khoái dân Muggle - ngồi nghe từ đầu chí cuối dù chẳng hiểu cái gì.Chloé có cảm giác Constant đang nhắc lại quảng cáo của công ty thay vì hiểu biết thực sự của cô nàng.Thôi thì, con nít mà.Món quà của Layla lại rất ư là pháp thuật: một bộ bi Gobstone lóng lánh ánh vàng đựng trong hộp quà màu cam thắt ruy băng xanh dương.Bộ đồ chơi trông đắt đỏ tới nỗi hai đứa phù thủy gốc Muggle cùng há hốc mồm, vội vàng hỏi:"Cái, cái này bao nhiêu tiền vậy Layla?""À, bồ đừng lo, trông vậy chứ bộ bi này giá chỉ vài chục galleon thôi," Layla gãi má, "Mình đặt qua thư nên không nhớ rõ, nhưng nếu bồ muốn giá chính xác thì mình có catalogue á."Đôi khi Chloé và Constant cứ quên mất con bé là tiểu thư lá ngọc cành vàng, đi mua sắm không bao giờ cần nhìn giá.Dù địa vị không bằng Hai mươi tám gia tộc Thần thánh, Guinevere vẫn giàu có dữ thần mà."Ước gì có một núi vàng rơi trúng đầu mình bây giờ nhỉ? Hay đột nhiên được ông Yoshiaki Tsutsumi nhận nuôi ta?"Hai đứa cùng rên rẩm suốt đường đi xuống Đại Sảnh Đường.Layla cứ tỏ ra ngạc nhiên suốt, chẳng hiểu sao các bạn lại bất ngờ khi nó bỏ ra vài chục galleon cho một bộ bi Gobstone?Hiện tại mới sáu giờ hơn, hầu như mọi người vẫn còn say giấc nồng nên nhà ăn trống trơn, nắng rọi vàng rực Đại Sảnh Đường rộng lớn dẫu hôm qua hẵng còn bão tuyết.Chỉ lác đác vài học trò bất đắc dĩ phải dậy sớm như đội Quidditch Gryffindor đang ngồi bên bàn dài. Fred và George nằm gục ngay cạnh bát cháo, trong khi chị Johnson bất lực xin xỏ:"Anh Charlie, chúng ta đã tập như điên cả tháng nay rồi, nghỉ một bữa đi mà!"Đáp lại chị là cái lắc đầu phũ phàng của đội trưởng Charlie cùng vẻ mặt bất bình của Wood:"Godric, Angie, chúng ta sẽ thất bại nếu lơ là luyện tập!"Chloé lại cho rằng họ nghỉ nửa năm cũng chẳng sao vì kiểu gì năm nay Slytherin cũng nghiền nát Gryffindor và lên ngôi vô địch. Đến tận mùa giải 1993 - 1994 đội Sư Tử mới lại đoạt cúp cơ mà.Một anh chàng tóc đen (có lẽ là người tiền nhiệm của Katie Bell) mơ màng gặm bánh mì nướng, trông thấy ba đứa Chloé thì có vẻ tỉnh táo hơn đôi chút, chỉ vào đám đàn em đang túm tụm chuyện trò:"Tao nghĩ tụi mày sẽ khoái mấy cô bé kia hơn bọn này đó, Chủ Nhật mà dậy sớm ghê. Bây giờ tuyển tụi nó chắc vẫn kịp?""Oui?"Layla rất thính, nên dù ngồi khá xa đội Quidditch, cô bé vẫn nghe thấy nữ Truy thủ nói gì, ngạc nhiên.Charlie đang tính toán chiến thuật cũng phải ngẩng lên nhìn vì đôi tai tinh nhạy này."Charlie bảo sẽ tuyển em vào đội đó," Anh trai nọ khúc khích cười, rõ là buồn ngủ quá hóa rồ.Charlie gạt phắt đi:"Magnus nói nhảm thôi Guinevere. Nhưng tai em tốt đấy, rất thích hợp cho thi đấu Quidditch. Sang năm em nên ứng tuyển vị trí Tầm thủ."Mặc dù được chính Charlie huyền-thoại Weasley khen ngợi nhưng Layla trông chẳng vui chút nào, chỉ gượng gạo cảm ơn. Con bé khoái làm Tấn thủ hơn, Tầm thủ không phải gu của nó."Mà sao bữa nay mấy đứa dậy sớm vậy?""Hôm nay sinh nhật Chloé nên tụi em muốn ăn mừng một chút ấy ạ." Constant đáp, chỉ vào con bé tóc đỏ trong nhóm. Đội Quidditch rào rào nói "Chúc mừng sinh nhật nha." làm Chloé cảm ơn không kịp.Fred bật dậy, làm mặt kinh ngạc quá lố:"Vậy là Strawberry mười hai tuổi rồi?""Em sinh năm 1978?"George đế vào, còn kéo kéo tay áo Johnson để thu hút sự chú ý của chị."Này, hỏi tuổi con gái như vậy là vô duyên lắm đấy," Nữ Truy thủ kêu lên. Dẫu vậy, George vẫn không từ bỏ: "Nhưng em mười hai tuổi thiệt hả, sao mà bé như cái kẹo vậy?"Tại tính theo năm sinh thì Chloé bằng tuổi mấy người mới trong đội, mà ai nấy đều bự gấp đôi con bé.Đứa trẻ tới từ đường Sea Castle chỉ biết nhún vai, lẩm bẩm nói nhanh về cơ địa."Sinh sớm thêm một chút là em học cùng năm với tụi anh rồi," Fred rên rỉ, có vẻ tiếc nuối kỳ lạ. Anh ta đưa cho con bé một hộp kẹo nhà làm."Anh không biết nên không chuẩn bị quà, em nhận tạm nha?""Em xin."Chẳng hiểu sao chị Johnson tủm tỉm cười.Bởi vì cũng không có việc gì (mặc kệ bài tập đi), mấy đứa nó kéo ra sân vận động xem đội nhà tập luyện. Truy thủ thứ ba của đội là một anh trai năm bảy tóc trắng đã có mặt ở đó từ trước."Lunae!"Layla đột nhiên kêu lên, khiến cả Constant lẫn Chloé cùng giật mình."Đang ban ngày mà?" Chloé ngơ ngác. "Lunae" là "mặt trăng" trong ngôn ngữ nào đó, phải không?"Không, không phải trăng. Ý tớ là, mình cứ tưởng cái người tóc trắng đó ra trường rồi chứ. Anh ta và anh Charlie Weasley sao cùng là Huynh trưởng được?"Constant nhún vai:"Chắc do khóa đó có ít nữ sinh, mà tất cả đều không đủ tiêu chuẩn nên phải chọn hai Huynh trưởng đều là nam. Nhưng anh đó tên Lunae thật hả?""Không, tại tên ổng khó đọc quá nên mới đặt biệt danh như vậy." Layla nhăn nhó, vò đầu bứt tai cố nhớ lại: "Hình như là Went Van Way hay cái gì đó tương tự?""Ý bồ là Nguyễn Vân Nguyệt?""Đúng rồi, ç'est lui!"Gai ốc nổi khắp mình mẩy Chloé. Tên như thế thì lạy Chúa lòng lành, anh ta với nó cùng quê? Nhưng mới mười tám mà sao tóc anh ta bạc dữ vậy?Hiện tại mới bốn năm sau đổi mới, người này lại được chọn làm Huynh trưởng năm 1988, rõ ràng phải học ở đây từ năm nhất. Chẳng lẽ anh ta sinh ra và lớn lên tại Anh?Chloé đi theo hai bạn lên khán đài mà mắt không rời Vân Nguyệt đang phàn nàn đám trẻ lười nhác, còn lấy tụi nó ra làm tấm gương sáng cho bốn cầu thủ nọ noi theo."May mà năm nay mình chưa đủ tuổi ứng tuyển," Layla lẩm bẩm, "Phải dưới trướng lão quân sư khoái trừng phạt người ta thế này thì mệt lắm.""Phạt kiểu gì?""Chép phạt, nhưng bằng chữ nước thằng chả ấy. Năm điều gì gì đó á, mà chắc Fred và George chém gió thôi."Năm điều Bác Hồ dạy thiếu niên, nhi đồng?Mà dưới kia, người ta đang gào lên với nhau vì vấn đề gì đó:"Fred, George, Macdonald, Johnson, mấy cô cậu nhắc lại điều thứ ba trong năm điều tôi nghe coi?""KHIÊM TỐN, THẬT THÀ, DŨNG CẢM!"Thật đấy à?"Nhưng sai rồi, phải là Đoàn kết tốt, kỷ luật tốt chứ?" Chloé quên mất bạn mình đều là người Anh, theo phản xạ quay sang hỏi bằng tiếng mẹ đẻ kiếp trước, làm hai đứa ớ ra: "Cậu nói cái gì cơ?"Thôi, không có gì.Sau một màn mắng tụi tân binh ầm ĩ vì đọc sai của quân sư, cả đội rốt cuộc cũng lên chổi và bắt đầu tập luyện.Quả không hổ danh chiến lược gia của đội, Vân Nguyệt rất biết cách làm khó Wood bằng những đường bóng lắt léo, hay dễ dàng cướp được quaffle từ tay hai Truy thủ, dù bị bludger kèm sát một cách khó chịu.Anh ta dễ dàng ghi đến mười bàn mà không ai cản được, dẫu Macdonald đã hết sức nỗ lực (Johnson thì hoàn toàn tuyệt vọng, tội nghiệp).Theo nhận xét của các học sinh đến xem sau đó, như Tonks và Warrington, thì đội Sư Tử năm nay cầm chắc thất bại, vì Vân Nguyệt chưa bao giờ ghi được nhiều bàn như thế trong các buổi tập."Wood đang mất tập trung," Tonks chỉ ra: "Fred cũng vậy. Johnson và George lại quá thiếu kinh nghiệm. Hôm ứng tuyển mấy đứa nó xuất sắc lắm mà?"Flint chế giễu: "Vì bọn chúng để một lũ Âm binh tham gia đội thay vì cầu thủ thật sự!" Warrington cười rộ lên ủng hộ, làm Tonks quắc mắt với chúng.Học sinh Gryffindor lo lắng nhìn nhau, nhất là những người đã chứng kiến Vân Nguyệt và Charlie chơi Quidditch năm năm liền. Năm nay mà đại bại thì đúng là một vết nhơ lớn trong cuộc đời những "thiên tài" như họ.Mới sáng ngày ra đã phải nghe cà khịa thế này, đúng là Chloé chẳng bao giờ được yên cả. Biết thế nó đã cầu xin cái mũ phân mình vào Hufflepuff, tuy có thể bị xem thường nhưng ai quan tâm chứ?Nó chỉ muốn sống yên bình thản nhiên thôi mà!Buổi tập kết thúc lúc chín giờ để nhường sân cho Ravenclaw.Đội này đã kéo nhau ra xem Gryffindor tập nên bây giờ đang thở phào nhẹ nhõm. Có lẽ năm nay họ cũng không đến nỗi vất vả với bầy sư tử."Đúng là Ravenclaw, bọn họ bay như những chú chim đại bàng thứ thiệt luôn," Constant nhận xét."Salazar, xui hết biết, đội đó năm nay vẫn còn nhiều người tài lắm." Layla bình phẩm, tay đặt ngang lông mày chắn nắng.Chloé bắt đầu thấy tội lỗi vì luôn có suy nghĩ trù dập Gryffindor và thắc mắc Layla làm thế nào mà biết được tình hình các đội Quidditch dù năm nay mới nhập học.Ba đứa không ở lại xem Ravenclaw tập, vì dù sao cũng chẳng liên quan đến mình. Chúng vội vã rời đi trước khi khán đài trở nên quá đông.Hôm nay là sinh nhật, dĩ nhiên không thể thiếu bánh kem. Từ khi Vân Nguyệt nạt đám tân binh, Constant đã tuyên bố như thế, nên hiện tại đang dẫn đầu nhóm đi xuống bếp.Layla và Chloé nhìn nhau, hy vọng không lộ chuyện ăn mảnh.Nhà bếp vẫn ấm cúng và có mùi thơm nức mũi như mọi khi, chỉ khác hôm nay có thêm Katherine Gilbert đang làm bánh, mái tóc nâu buộc lại thành một túm con con sau gáy, thân hình to lớn vượt trội so với một đứa trẻ mười một tuổi vô cùng nổi bật giữa tụi gia tinh bé tí, lùn xủn."Chào Kate!""Ố là la, chào Carol. Mọi việc thuận lợi chứ?"Trong khi hai cô bạn khác nhà chào hỏi, Layla quay ngoắt đi và tỏ ra hờn giận hết biết. Trên thực tế hai đứa nó vẫn chưa làm hòa hẳn hoi, nên con bé dỗi vậy cũng dễ hiểu."Vậy ra cậu là nhân vật chính ngày hôm nay. Tớ là Katherine Gilbert, rất vui được gặp cậu."Gilbert vừa nói vừa lắc tay Chloé khi hai đứa chào hỏi nhau. Cô bạn này cũng có vẻ năng động như Layla, thật lạ khi con bé người Liverpool không ưa đối phương."Rất vui được gặp cậu, tớ là Chloé Strawberry. Còn đây là Layla Guinevere. Đừng lo, cậu ấy chỉ đang bực bội vì đội Gryffindor hơi mất phong độ thôi."Chloé tự phục mình vì nói điêu không bị vấp miếng nào."Tớ không bực vì chuyện đó- ưm?"Constant thì nhanh tay bịt miệng Layla trước khi con bé cãi xong."Ai cha, giới thiệu xong xuôi rồi thì mình ăn bánh thôi há? Bạn của Carol thì cũng là bạn tớ nên hai cậu cứ thoải mái đi."Gilbert trực tiếp bỏ qua thái độ "lồi lõm" của Layla, đề nghị. Mấy con gia tinh vỗ tay hoan hô khi chiếc bánh gateau dâu được lấy ra khỏi lò, đặt ngay ngắn trên bàn bếp bằng đá.Cầm lấy túi bắt kem, Hufflepuff viết nhanh mấy chữ "Happy Birthday Chloé" lên mặt bánh, kèm theo một hình trái tim.Đứa trẻ tới từ Sea Castle nghi hoặc nhìn món quà trên trời rơi xuống."Cái này thực sự dành cho tớ à?""Tại sao không?""Vì bản năng mách bảo cậu ta sẽ chết nếu ăn cái của nợ đó đấy." Layla đột nhiên lên tiếng."Thứ thù dai! Chỉ là một cái bánh quy thôi mà, sao phải nhớ kỹ như vậy?" Gilbert cũng chẳng vừa, gào toáng lên."Cái bánh chết tiệt của trò khiến tôi bỏ lỡ cơ hội gặp cầu thủ Quidditch huyền thoại và ông ấy qua đời một tuần sau đó!"Mấy con gia tinh trố mắt nhìn nhau, chắc đang tự hỏi vì sao các pháp sư và phù thủy nhỏ cứ khoái gây sự trong bếp của chúng nó.Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me