Hunhan Longfic Quan Duoc Em That Kho
*sáu ngày sau*Lộc Hàm đang chìm vào giấc mộng thì có một bàn tay sờ má cậu:-Huân?? Để em ngủ đi mà...Bàn tay lại nhéo hai má của cậu...-Huân à... em muốn ngủ...Bàn tay vuốt ve cả khuôn mặt của cậu-Rồi em dậy...oáp
Đôi mắt nai to tròn hé mở..rồi trợn to lên tận trán. Trước mặt cậu là một phụ nữ trung niên. Tuy già nhưng rất đẹp, bàn tay không một vết nhăn nào...-Chào Tiểu Lộc._Người phụ nữ cười tươi như ánh mặt trời. Lộc Hàm nghệt mặt ra... thế giới này thật lắm người đẹp quá đi!-Ơ dạ.. cháu chào cô..à.. cháu chào bác! Mà bác là ai vậy??-Ta là mẹ của Thế Huân. Lộc Hàm lại tròn mắt:-Ô!!! Mẹ của Thế Huân ấy ạ??? Bác thật đẹp nha!!! Bà cười xoa đầu cậu:-Cháu cũng rất dễ thương.-Ahyhy cảm ơn bác ạ!-Bây giờ cháu phải gọi ta là mẹ đấy. Đi thay đồ đi, mẹ con mình đi ăn sáng.-Vâng ạ!!!-Mà thằng Huân đi cùng có được không con?-Được mẹ, anh ấy chắc đang trên công ty đó!Ở Ngô gia đang tràn ngập tiếng cười thì ở Ngô Thị đang tràn ngập sát khí. Khí lạnh toát ra từ phòng giám đốc mạnh tới mức có thể đóng băng cả tập đoàn. Trước cửa phòng giám đốc, cô thư ký run run gõ cửa, tim đập loạn...-Nói._Một tiếng vang từ trong phòng...-Dạ...cái đó....tiểu thư Ngọc Tuyết lại đến...'XOẢNG'... mặt cô thư ký trắng bệch...ngất tại chỗ! Từ hôm biết Thế Huân làm việc ở Ngô Thị, hôm nào cô ta cũng đến. Điều đó khiến Thế Huân hôm nào cũng lặn xuống thế giới ngầm. Hắn thật sự muốn giết người khi ở cạnh cô ả.Xán Liệt nói vọng xuống dưới "Cho cô ta vào."Một lúc sau, mái tóc đen lánh lấp ló ngoài cửa:-Chào các anh.(tao hận mầy!!!!)-Chào em._Xán Liệt nặn ra một nụ cười-Ừ._Diệc Phàm ngả lưng vào ghế-Xem ra cô rất rảnh?_Thế Huân không nhịn được liếc cô ta bằng ánh mắt sắc như daoCô ta run run tay vuốt tóc:-Em ở đây không có bạn, có được các anh nên em mới sang chơi mà.Căn phòng chìm vào yên lặng. Ngọc Tuyết lại mở lời:-Anh Thế Huân, em đến nhà anh chơi được không ạ?-Không!_Thế Huân phừng mắt. -Đi mà.-Nói thêm câu nữa tôi sẽ đuổi cô đi và cấm cửa cô đặt chân vào Ngô Thị.Cô ta tức giận đập bàn:-Anh Thế Huân, anh không nên lạnh lùng với em như vậy!Thế Huân không nói gì...-Anh có biết rằng em thích anh nên mới muốn đến nhà anh không?Xán Liệt và Diệc Phàm lên cơn đau tim khi thấy Lộc Hàm đang dựa vào cửa, mặt cậu trông còn âm u hơn cả con người đang ngồi trên cái ghế 'giám đốc' kia. Diệc Phàm ra ngoài nói với mẹ của Thế Huân vài câu rồi bà cũng lẩn đi. Thế Huân thật sự muốn bóp chết cô ta, tay anh bám chặt lấy cái bàn nhưng nhận được tín hiệu từ Xán Liệt và Diệc Phàm. Cắn chặt răng rồi anh mở mồm lắp bắp:-Ừ, sao em không nói sớm.'BỐP' một cái giầy thể thao phi thẳng vào mặt Thế Huân. Lộc Hàm nhìn mặt lúc này phải nói là...nhìn vào là lên cơn đau tim! Thế Huân vừa thấy cậu, biểu hiện trên mặt anh đã hiện rõ 'SOCK'!-Lộc Hàm??_Ba chàng trai tay giữ ngực để tim nó không vọt ra ngoài.-Cậu làm gì anh ấy vậy???_Ngọc Tuyết lại to tiếngĐảo con mắt sang phía Ngọc Tuyết khiến cô ta rùng mình...-Im đi.-Cậu có quyền gì? Cậu phải biết đây là.. 'BỐP'_một cái giầy thể thao khác bay vào mặt Ngọc Tuyết.Lộc Hàm dựa vào cửa, liếc nhìn anh trai mình và Xán Liệt. Thế Huân thấy cô ta bị ăn dép thì có phần hả hê. Ngọc Tuyết ngã xuống đất, mắt rưng rưng nước ngước lên nhìn Thế Huân:-Anh à, đó là ai vậy?Lộc Hàm muốn nghe câu trả lời từ phía Thế Huân nên không mở miệng. -Chả là gì cả_Thế Huân nói xong câu này thì dường như thế giới của anh như vỡ vụn, Lộc Hàm thì mặt ngạc nhiên hết cỡ. Sau đó thở dài...-Ngô Thế Huân, tôi sẽ đốt cả cái Ngô Thị nhà anh nếu đó là câu trả lời thật sự.-Là thật._Thế Huân cắn răng. Anh đang rất là đau lòng khi phải lừa dối bảo bối nhỏ của anh.Lộc Hàm liếc mắt, ghim từng khuôn mặt ở trong căn phòng này...-Lộc Diệc Phàm! Tôi cắt đứt quan hệ anh em với anh!-Phác Xán Liệt! Tôi cấm cửa anh về Hàn Quốc!-Ngô Thế Huân! Tôi cấm cửa về Hàn Quốc! Tạm biệt công ty của anh đi!-Còn cô!... Hy vọng cô hạnh phúc.Lộc Hàm nói rồi xoay người bỏ đi kéo theo mẹ Thế Huân. Mọi người trong công ty nhìn thấy Lộc Hàm lại lăn ra ngất xỉu. Phải nói là cả cái Ngô Thị hận muốn bóp nát cô ta rồi!-Bác bị xã hội đen truy giết sao ạ?-Phải, mà phải gọi ta là mẹ-Vậy hãy theo con về Hàn Quốc. Mọi người bên đó và Lộc Gia sẽ bảo vệ mẹ.-Còn Thế Huân?-Hắn ta sẽ ổn. Chỉ một thời gian thôi mẹ ạ.-Được, về Ngô Gia đi con, mẹ lấy đồ.
Chiếc xe Lamborghini vàng óng dừng trước cửa Ngô Gia. Lộc Hàm mở cửa ga-ra, lấy xăng đổ hết từ xe này đến xe khác. Tổng cộng có hơn 80 con xe các loại ở cái ga-ra này cậu nhìn lại lần cuối... -Mẹ xong rồi! Đi thôi!Cậu thả một que diêm đang cháy xuống đường xăng vừa đổ. Con xe của Lộc Hàm vừa rời đi cũng là lúc con xe đầu tiên trong cái ga-ra đó phát nổ...'BÙM..BÙM..BÙM...' Cả cái ga-ra rực cháy... Xe cứu hỏa cũng vừa đến thì cũng là lúc ga-ra nhà Diệc Phàm phát nổ. 'Xử' xong hơn 200 con xe của ba người bọn họ. Lộc Hàm với Ngô Mẫu cũng đã lên được máy bay. Một lần nữa, cậu bay về Hàn Quốc. Tôi rất hạnh phúc khi ở bên anh nhưng anh hết lần này tới lần khác lừa gạt tôi! Ngô Thế Huân! Tôi sẽ phá nát Ngô Thị nhà anh! Cứ đợi đó...----------------------------------------------------------------------------------Bạch Hiền thở dài ngao ngán hỏi Lộc Hàm:-Rốt cuộc là có chuyện gì? Sao lại cấm Xán Liệt cụa tớ sang đây thế?-Hỏi nữa tớ cấm nốt cậu sang Trung Quốc đấy.Chung Nhân thao thao bất huyệt cho mẹ của Thế Huân, toan nói xấu Thế Huân... nào là ngay giữa nơi công cộng cũng cưỡng hôn Lộc Hàm, luôn bỏ rơi bạn bè...bla...bla...bla -Lộc Hàm cậu thực sự muốn thu mua Ngô Thị?-Chắc chắn. Tớ sẽ khiến nó phá sản.
Lộc Hàm đã quyết tâm thì thần thánh cũng không ngăn nổi cậu ấy. Vậy thì... Ngô Thế Huân... tôi thực sự mong cậu đủ huyết tâm để đối đầu với vợ nhỏ của cậu.-----------------------------------------------------------------------------------------------Thế nào? Gay cấn hem??? Chap sau bạn Lộc nhà chị em mình sẽ đột phá!! Hahaaha ngược chết Huân Huân luôn :3
Đôi mắt nai to tròn hé mở..rồi trợn to lên tận trán. Trước mặt cậu là một phụ nữ trung niên. Tuy già nhưng rất đẹp, bàn tay không một vết nhăn nào...-Chào Tiểu Lộc._Người phụ nữ cười tươi như ánh mặt trời. Lộc Hàm nghệt mặt ra... thế giới này thật lắm người đẹp quá đi!-Ơ dạ.. cháu chào cô..à.. cháu chào bác! Mà bác là ai vậy??-Ta là mẹ của Thế Huân. Lộc Hàm lại tròn mắt:-Ô!!! Mẹ của Thế Huân ấy ạ??? Bác thật đẹp nha!!! Bà cười xoa đầu cậu:-Cháu cũng rất dễ thương.-Ahyhy cảm ơn bác ạ!-Bây giờ cháu phải gọi ta là mẹ đấy. Đi thay đồ đi, mẹ con mình đi ăn sáng.-Vâng ạ!!!-Mà thằng Huân đi cùng có được không con?-Được mẹ, anh ấy chắc đang trên công ty đó!Ở Ngô gia đang tràn ngập tiếng cười thì ở Ngô Thị đang tràn ngập sát khí. Khí lạnh toát ra từ phòng giám đốc mạnh tới mức có thể đóng băng cả tập đoàn. Trước cửa phòng giám đốc, cô thư ký run run gõ cửa, tim đập loạn...-Nói._Một tiếng vang từ trong phòng...-Dạ...cái đó....tiểu thư Ngọc Tuyết lại đến...'XOẢNG'... mặt cô thư ký trắng bệch...ngất tại chỗ! Từ hôm biết Thế Huân làm việc ở Ngô Thị, hôm nào cô ta cũng đến. Điều đó khiến Thế Huân hôm nào cũng lặn xuống thế giới ngầm. Hắn thật sự muốn giết người khi ở cạnh cô ả.Xán Liệt nói vọng xuống dưới "Cho cô ta vào."Một lúc sau, mái tóc đen lánh lấp ló ngoài cửa:-Chào các anh.(tao hận mầy!!!!)-Chào em._Xán Liệt nặn ra một nụ cười-Ừ._Diệc Phàm ngả lưng vào ghế-Xem ra cô rất rảnh?_Thế Huân không nhịn được liếc cô ta bằng ánh mắt sắc như daoCô ta run run tay vuốt tóc:-Em ở đây không có bạn, có được các anh nên em mới sang chơi mà.Căn phòng chìm vào yên lặng. Ngọc Tuyết lại mở lời:-Anh Thế Huân, em đến nhà anh chơi được không ạ?-Không!_Thế Huân phừng mắt. -Đi mà.-Nói thêm câu nữa tôi sẽ đuổi cô đi và cấm cửa cô đặt chân vào Ngô Thị.Cô ta tức giận đập bàn:-Anh Thế Huân, anh không nên lạnh lùng với em như vậy!Thế Huân không nói gì...-Anh có biết rằng em thích anh nên mới muốn đến nhà anh không?Xán Liệt và Diệc Phàm lên cơn đau tim khi thấy Lộc Hàm đang dựa vào cửa, mặt cậu trông còn âm u hơn cả con người đang ngồi trên cái ghế 'giám đốc' kia. Diệc Phàm ra ngoài nói với mẹ của Thế Huân vài câu rồi bà cũng lẩn đi. Thế Huân thật sự muốn bóp chết cô ta, tay anh bám chặt lấy cái bàn nhưng nhận được tín hiệu từ Xán Liệt và Diệc Phàm. Cắn chặt răng rồi anh mở mồm lắp bắp:-Ừ, sao em không nói sớm.'BỐP' một cái giầy thể thao phi thẳng vào mặt Thế Huân. Lộc Hàm nhìn mặt lúc này phải nói là...nhìn vào là lên cơn đau tim! Thế Huân vừa thấy cậu, biểu hiện trên mặt anh đã hiện rõ 'SOCK'!-Lộc Hàm??_Ba chàng trai tay giữ ngực để tim nó không vọt ra ngoài.-Cậu làm gì anh ấy vậy???_Ngọc Tuyết lại to tiếngĐảo con mắt sang phía Ngọc Tuyết khiến cô ta rùng mình...-Im đi.-Cậu có quyền gì? Cậu phải biết đây là.. 'BỐP'_một cái giầy thể thao khác bay vào mặt Ngọc Tuyết.Lộc Hàm dựa vào cửa, liếc nhìn anh trai mình và Xán Liệt. Thế Huân thấy cô ta bị ăn dép thì có phần hả hê. Ngọc Tuyết ngã xuống đất, mắt rưng rưng nước ngước lên nhìn Thế Huân:-Anh à, đó là ai vậy?Lộc Hàm muốn nghe câu trả lời từ phía Thế Huân nên không mở miệng. -Chả là gì cả_Thế Huân nói xong câu này thì dường như thế giới của anh như vỡ vụn, Lộc Hàm thì mặt ngạc nhiên hết cỡ. Sau đó thở dài...-Ngô Thế Huân, tôi sẽ đốt cả cái Ngô Thị nhà anh nếu đó là câu trả lời thật sự.-Là thật._Thế Huân cắn răng. Anh đang rất là đau lòng khi phải lừa dối bảo bối nhỏ của anh.Lộc Hàm liếc mắt, ghim từng khuôn mặt ở trong căn phòng này...-Lộc Diệc Phàm! Tôi cắt đứt quan hệ anh em với anh!-Phác Xán Liệt! Tôi cấm cửa anh về Hàn Quốc!-Ngô Thế Huân! Tôi cấm cửa về Hàn Quốc! Tạm biệt công ty của anh đi!-Còn cô!... Hy vọng cô hạnh phúc.Lộc Hàm nói rồi xoay người bỏ đi kéo theo mẹ Thế Huân. Mọi người trong công ty nhìn thấy Lộc Hàm lại lăn ra ngất xỉu. Phải nói là cả cái Ngô Thị hận muốn bóp nát cô ta rồi!-Bác bị xã hội đen truy giết sao ạ?-Phải, mà phải gọi ta là mẹ-Vậy hãy theo con về Hàn Quốc. Mọi người bên đó và Lộc Gia sẽ bảo vệ mẹ.-Còn Thế Huân?-Hắn ta sẽ ổn. Chỉ một thời gian thôi mẹ ạ.-Được, về Ngô Gia đi con, mẹ lấy đồ.
Chiếc xe Lamborghini vàng óng dừng trước cửa Ngô Gia. Lộc Hàm mở cửa ga-ra, lấy xăng đổ hết từ xe này đến xe khác. Tổng cộng có hơn 80 con xe các loại ở cái ga-ra này cậu nhìn lại lần cuối... -Mẹ xong rồi! Đi thôi!Cậu thả một que diêm đang cháy xuống đường xăng vừa đổ. Con xe của Lộc Hàm vừa rời đi cũng là lúc con xe đầu tiên trong cái ga-ra đó phát nổ...'BÙM..BÙM..BÙM...' Cả cái ga-ra rực cháy... Xe cứu hỏa cũng vừa đến thì cũng là lúc ga-ra nhà Diệc Phàm phát nổ. 'Xử' xong hơn 200 con xe của ba người bọn họ. Lộc Hàm với Ngô Mẫu cũng đã lên được máy bay. Một lần nữa, cậu bay về Hàn Quốc. Tôi rất hạnh phúc khi ở bên anh nhưng anh hết lần này tới lần khác lừa gạt tôi! Ngô Thế Huân! Tôi sẽ phá nát Ngô Thị nhà anh! Cứ đợi đó...----------------------------------------------------------------------------------Bạch Hiền thở dài ngao ngán hỏi Lộc Hàm:-Rốt cuộc là có chuyện gì? Sao lại cấm Xán Liệt cụa tớ sang đây thế?-Hỏi nữa tớ cấm nốt cậu sang Trung Quốc đấy.Chung Nhân thao thao bất huyệt cho mẹ của Thế Huân, toan nói xấu Thế Huân... nào là ngay giữa nơi công cộng cũng cưỡng hôn Lộc Hàm, luôn bỏ rơi bạn bè...bla...bla...bla -Lộc Hàm cậu thực sự muốn thu mua Ngô Thị?-Chắc chắn. Tớ sẽ khiến nó phá sản.
Lộc Hàm đã quyết tâm thì thần thánh cũng không ngăn nổi cậu ấy. Vậy thì... Ngô Thế Huân... tôi thực sự mong cậu đủ huyết tâm để đối đầu với vợ nhỏ của cậu.-----------------------------------------------------------------------------------------------Thế nào? Gay cấn hem??? Chap sau bạn Lộc nhà chị em mình sẽ đột phá!! Hahaaha ngược chết Huân Huân luôn :3
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me