Impromptu
Tuyết
đọng vai người
lạnh lẽo.
Ta
chợt ngỡ ngàng:
"Mùa đông về."
Hoá ra
đôi mắt người
không rỗng,
lấp đầy
tinh khôi và sạch sẽ.
Chỉ ta
mải miết
vạch lá xem hoa,
chạy mãi dưới trời xanh.
Chỉ ta
ngu xuẩn
không dám dừng bước
để nhìn thấu.
Thôi đành,
bỏ lỡ lòng thành
bỏ lỡ chân tình
một đôi ta.
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me