LoveTruyen.Me

Jaemning Qua Khu Don Hien Tai Doi

Vào những dịp gần sang năm mới,những nhóm nhạc luôn luôn có mặt trong line-up biểu diễn vào cuối năm được tổ chức bởi các nhà đài lớn.Nhóm em cũng không ngoại lệ.Từ sáng sớm em đã theo mọi người lên xe di chuyển đến nhà đài.Nơi tổ chức đại hội cuối năm.Nhưng điều đáng buồn ở đây là hôm nay tâm trạng em không được tốt,mũi sụt sùi.Cổ họng khô khốc.Nhưng sợ mọi người lo lắng,Ningning không nói ra mà chỉ lẳng lặng chịu đựng.

Cả người em nóng bừng,như có hàng ngàn cây kim đâm vào trong người,khó chịu không thôi.Em dừng một chút,chống tay xuống đầu gối,thở hổn hển.

"Ningning em không sao chứ?"

Vẫn là Minjeong người luôn quan sát em từ lúc lên xe đến giờ lên tiếng hỏi han.Em đứng thẳng dậy,quệt mồ hôi trên trán,mĩm cười trấn an Minjeong

"Em không sao"

Minjeong định hỏi thêm nhưng tiến độ luyện tập mỗi lúc càng nhanh,nàng đành gác lại chuyện đó sang một bên.Luyện tập hăng say không ngừng nghĩ cũng đã đến buổi ăn trưa,mọi người dừng tập di chuyển ra sau phòng chờ của nhóm.Vì khá mệt nên em đã tụt lùi phía sau,Ningning cứ cúi gầm mặt nên vô tình va phải ai đó.Khi giật mình tĩnh giấc,em liền chới với,cố gắng giữ thăng bằng thì có một bàn tay nắm lấy cánh tay em kéo em lại.

"Em không sao chứ?"

Giọng nói quen thuộc vang lên.Ningning ngẩng mặt,nụ cười toả nắng quen thuộc đập thẳng vào mắt em.Chàng trai này.Sao lại ở đây?Nam nhân vẫn giữ nguyên nụ cười mĩm trên môi,không nhanh không chậm thả cánh tay em ra.Nhưng ánh mắt nam nhân nhìn em lạ lắm,nó sâu khó tả khiến em bị hút vào khó khăn không thể dứt rời.Ningning xốc tinh thần theo phản xạ lùi ra sau một bước,lễ phép nói

"Em không sao.Cảm ơn Jaemin oppa"

Jaemin hạ nụ cười,đâm chiêu nhìn em,đôi mắt màu nâu nhạt quét mắt từ trên xuống.Bỗng nam nhân này đổi tông giọng,nghiêm túc đến lạ thường

"Ningning em không ổn đúng không?"

"Hả.Sao anh nói vậy.Em vẫn ổn mà"

Jaemin nhẹ đưa tay sờ vào trán em,Ningning thoáng cứng đờ nhưng vẫn để anh chạm vào.Nói đoạn anh thả tay xuống,đứng bất động nhìn em như đang nghĩ ngợi gì đó.Jaemin nghiêm túc lắm khiến em không dám lên tiếng,lẳng lặng nhìn anh.

...

Cả không gian như lắng động,đôi mắt Jaemin như vì sao được phóng to trước mắt em.Không những thế em còn có thể cảm nhận hơi thở nhè nhẹ của anh.Cho đến khi em hoàn hồn,trợn tròn mắt,Jaemin cười tươi đứng thẳng người dậy.

Ban nãy Jaemin dùng trán anh áp vào trán Ningning để đo nhiệt độ.Mọi nơi trên mặt Jaemin đều được em thấy rất rõ ngay cả đôi môi hai người cũng cách nhau rất gần.Cả người em nóng ran mặt thoáng đỏ bừng bừng.Jaemin thấy được điều đó,lén nâng khoé môi.Anh nâng cao tông giọng đầy châm chọc

"Không lẽ em lên cơn sốt.Có cần anh gọi người đến không?"

Ningning nghe vậy càng đỏ mặt hơn nhanh chóng lắc đầu rồi chạy đi mất.Jaemin nhìn theo hướng em,nụ cười trên môi vẫn không hề huyên giảm.

Mèo con của anh thật đáng yêu.Ning Yizhuo anh thích em quá rồi,giờ phải làm sao đây?

Rất nhanh đã đến aespa biểu diễn.Jaemin rất muốn nhìn lên trên màn hình lớn hoặc nhìn về khán đài nơi nhóm đang biểu diễn,nói cách khác là nơi Ningning-mèo con của anh đang biểu diễn nhưng Jaemin không thể,không hiểu sao anh lại sợ điều đó.Jaemin phải luôn giữ mình.Khi đến line hát của em,Jaemin cũng chẳng cầm cự được mấy,anh có quay đầu nhìn lên màn hình một chút,đúng lúc Camera zoom cận mặt em.

Nội tâm Jaemin loạn gào thét.Không có từ nào diễn tả được nét đẹp kiêu kì của Ningning.Quả là sắc sảo mà còn pha chút nét dễ thương.Nhưng Jaemin cũng không nhìn lâu,anh liền chuyển dời tầm mắt đi chỗ khác.Như vậy là đủ lắm rồi.Nếu nhìn nữa,anh sẽ không nhịn được mà cười mất.Nhưng ngoài phần hình ảnh,anh vẫn rất lo cho sức khoẻ của em,ban nãy khi áp trán mình vào trán em,Jaemin có thể cảm nhận rõ,trán em thật sự rất nóng.Cứ sợ em sẽ không cầm cự được suốt màn trình diễn.Nhưng không mèo con của anh làm thật sự tốt,tốt đến không ngờ.Jaemin vừa khâm phục vừa thương mèo con nhiều hơn.

Sau nhóm của em còn tận hai nhóm nữa mới đến lượt nhóm anh biểu diễn.Anh không có cơ hội gặp em một lần nữa.Thật đáng tiếc,nhưng không sao,Jaemin dặn lòng đến phần encore vẫn có thể gặp mặt,tuy không tương tác nhưng chỉ nhìn thôi cũng khiến Jaemin vui vẻ rồi.Chenle ngồi bên cạnh,chỉ cần nhìn mặt đã hiểu Jaemin nghĩ gì.Cậu ta quay đầu cười hiền an ủi Jaemin.Anh cũng để ý đến điều đó,nhẹ xoa phần tóc gáy của Chenle.Biểu hiện anh không sao đâu.

Ningning sau phần biểu diễn của nhóm,khi màn hình tắt,em như không chịu được mà quỳ rạp xuống nền sàn lạnh lẽo,chị dancer bên cạnh hoảng hốt,lay lay vai em la lớn

"Ningning...Ningning em không sao chứ"

Nghe tiếng của chị Dancer mọi người đều đồng loạt chạy về hướng em.Staff thấy không ổn cũng tràn lên.Nhanh chóng đưa Ningning xuống khán đài.

Mọi việc đều diễn ra trước mắt Jaemin,mặt anh thoáng căng thẳng nhìn chăm chăm vào màn đêm trên sân khấu.Chenle nắm nhẹ tay Jaemin,sờ sờ ngón tay.Jaemin liền thu diễm sự căng thẳng ban nãy,quay qua nặn nụ cười về phía Chenle.Hai màn trình diễn sau anh chẳng còn tâm trạng để xem nữa.Chỉ nhìn trân trân lên màn hình với đầy rẫy suy tư trong đầu.Cho đến khi đến lượt nhóm biểu diễn,khi đi xuống cánh gà,anh cố tình quay đầu nhìn về phía dãy ghế dành riêng cho aespa,thấy được Ningning đã ổn mà ngồi cùng các thành viên,anh mới an tâm đi theo nhóm.Mark thấy được điều đó,cậu cũng biết chuyện của Jaemin nên đã nán lại một chút,nói nhỏ bên tai Jaemin

"Jaemin anh biết em đang rất lo lắng cho Ningning nhưng đừng để màn trình diễn bị phá hỏng nhé"

Jaemin quay qua nhìn Mark,mĩm cười gật đầu,Mark choàng vai Jaemin,kéo anh đi nhanh.

Phần encore của sân khấu cuối cùng cũng đến.Anh đi theo Chenle để chào khán giả,không biết vô tình hay cố tình,ở đâu có Ningning đều có hình bóng nho nhỏ của anh và Chenle ở trong đó.Tuy Chenle không muốn nhưng vì dàn P.C mới cậu đành đi theo Jaemin,tách riêng ra đội hình Dream.Cho nên tần suất anh chạm mắt với Ningning tương đối nhiều,tuy có lịch sự chào nhau nhưng rất nhanh đã gặp nhau một lần nữa.Ningning vẫn rất niềm nở cúi đầu chào anh,Jaemin thì chỉ lặng im gật đầu mặc cho Chenle đã cười muốn nội thương bên cạnh.

Mãi đến khi di chuyển vào hậu trường,Jaemin mới can đảm đi đến gần aespa.Nở nụ cười tươi anh chúc nhóm qua loa rồi vào chuyên môn chính

"Ningning,chúng ta gặp riêng nhau chút được chứ"

Ningning còn hơi khó xử nhìn các thành viên khác nhưng Jaemin không thể kiên nhẫn được nữa,sắp qua năm mới rồi.Anh phải nhanh lên,nói đoạn không để Ningning kịp đồng ý,Jaemin đã nắm cổ tay em kéo đi mất.Ningning không biết làm gì,dẫy dụa bất thành vì bàn tay nắm cổ tay em rất chặt.Jaemin kéo em đến nơi khuất người tại hành lang,đầy vắng vẻ và tối tâm.Lúc này Jaemin mới thả tay em ra.

"Ningning.Ban nãy em thực sự trình diễn rất tốt.Nhưng em đã ổn hơn chưa?Bị sốt sao em không nói với mọi người"

"Em ổn rồi ạ.Em không sao.Ban nãy Jimin unnie có đưa em viên thuốc hạ sốt"

"Em không sao là tốt rồi.Chỉ là chuẩn bị qua năm 2024 rồi đấy"

"Dạ vâng sao ạ"

"Liệu sau 15 giây nữa anh có thể bước vào cuộc đời em đồng hành cùng em trong năm 2024 được không?"

"Anh nói vậy là sao ạ"

Jaemin hít một hơi thật sâu,anh nhìn đồng hồ trên tay lẳng lặng đếm trong lòng.Ningning nhìn anh vẫn kiên nhẫn đợi chờ.Khi đồng hồ hiển thị đúng 0h00 phút.Jaemin quả quyết nắm lấy tay Ningning.Nghiêm túc nói

"Ning Yizhuo.Anh thích em.Liệu em có thể cho anh bước vào cuộc đời em vào năm 2024 đầy rực rỡ này không?"

Ningning ngơ ra rất lâu.Trống ngực đập thình thịch có thể được em nghe rất rõ.Đường đột quá em còn chưa tiêu hoá hết ý của Jaemin nên có chút ngơ ra.Sau khi xốc tinh thần,em lẳng lặng nắm lấy tay Jaemin mĩm cười nói

"Năm 2023 chỉ có em nhưng năm 2024 này có cả em và anh.Na Jaemin em cũng thích anh"

Nói rồi Ningning kiểng chân hôn nhẹ lên đôi môi hồng hào của Jaemin.Nhưng Jaemin đã nhanh khống chế em,để em hôn mình một lần nữa,anh nhẹ luồn lưỡi vào trong,quét hết tinh tuý mật ngọt trong đôi môi của em,sau đó mới nhẹ ôm em vào lòng,xoa xoa mái tóc Ningning,mĩm cười đầy hạnh phúc.

"Quá khứ đơn nhưng hiện tại đôi anh nhỉ"

"Dạ đúng vậy mèo nhỏ của anh"

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me