Jaeyong Drabble In The Mood For Love
Máy truyền tin phát ra hai tiếng bíp bíp, quy củ và đúng giờ y người nhắn vậy, Jaehyun nghĩ. Cậu tăng tốc độ thay quần áo rồi thò tay lên tủ lấy chiếc máy để kiểm tra tin nhắn mới được gửi đến. Lee Taeyong Hôm nay anh đến X, chuẩn bị ra ngoài trong vòng vài phút nữa nè. Jaehyunie thì sao?Jaehyun có chút không tin vào mắt mình, nhìn nội thất căn phòng hôm nay đúng là cậu cũng ở thế giới X. Để chắn chắn hơn, Jaehyun lao về phía cửa sổ, kéo rèm nhìn ra cảnh vật ngoài. Thôi đúng rồi, ngày này cuối cùng cũng đến.
--*chú thích: có 26 thế giới đặt tên theo bảng chữ cái, mỗi ngày mỗi người sẽ đến một thế giới khác nhau, ((1/26)x(1/26))x100=0.15%, đây là xác suất hai người xuất hiện trên cùng một thế giới. nhân vật trong này sẽ sống cuộc đời bình thường thôi nhma mỗi ngày mỗi khác, các yếu tố gia đình bạn bè cũng thay đổi theo, dễ hiểu thì mn cứ nghĩ chê hơn và tyong là nhân vật trong game cũng được 🤧quả se đầu tiên trong này, vì ông jjh không ôm ông lty và tôi buồn chết mẹ. link nhạc phía trên, mn nghe từ 3:00 để hiểu được nỗi buồn sâu thẳm của tôi.dài quá dài chưa có đọc lại đâu nha :(edit lần 1: xin lỗi vì quả nhạc nguyền rủa quá =)))))) gỡ rùi nha
Jung Jaehyun
Thật không? Anh nói thật không?
Lee Taeyong Sao thế Jaehyunie?Jung Jaehyun
Em đang khóc rất to.
Lee Taeyong Đừng như vậy mà, em làm anh lo đấy.Jung Jaehyun
Hôm nay em cũng đến X.
Nhìn Jaehyun sừng sững trước mặt, Taeyong đã ngây người một lúc để thích nghi với một Jaehyun phiên bản người lớn và đôi mắt đỏ au của cậu. Lâu rồi không gặp, Jaehyun đã lớn tới từng này rồi, còn cao hơn cả anh."Jaehyunie, em đã khóc thật đấy à?"Taeyong ngạc nhiên hỏi. Nhớ về lần đầu gặp nhau ở D, Jaehyun khi đó vẫn là một bé con mủm mĩm đang hoảng sợ vì sự thay đổi của xung quanh. Taeyong nhận ra cậu nhóc cũng giống mình, nhận thức được sự thay đổi kỳ dị này liền nhanh chóng đến giải thích và an ủi cậu bé. Cả hai đã có một khoảng thời gian vui vẻ trước khi Jaehyun phải chấp nhận sự thật rằng thế giới sẽ tiếp tục biến đổi. Để cậu không cô đơn vì trơ trọi một mình, Taeyong đã kịp để lại cho Jaehyun một chiếc máy truyền tin tương tự cái của mình để có thể liên lạc."Em nói dối anh để làm gì?"Jaehyun cao giọng, môi mím lại thành đường nhỏ. Cậu luôn là đứa trẻ thành thật, có lớn hơn đi nữa vẫn là một người thành thật. Việc người khác không tin lời cậu, đặc biệt là Taeyong, đấy là một 'đả kích' rất lớn. Nhưng dù sao đi nữa trong mắt Taeyong Jaehyun vẫn luôn là một đứa trẻ và rất may Taeyong luôn biết cách dỗ đứa trẻ to xác này."Jaehyunie đừng như vậy chứ, đấy là một câu cảm thán thôi mà. Không tin được ngần này năm rồi Jaehyunie vẫn nhiều nước mắt như vậy. Lúc nhìn thấy hai mắt em anh đã lo lắm đấy."Taeyong với tay định làm gì đó nhưng rồi lại thôi, trong đầu nghĩ ngợi gì đó trong hai giây. À, ra vì quên mất sự chênh lệch chiều cao ban nãy nên bây giờ Taeyong phải rướn người để xoa đầu cậu em hờn dỗi."Anh không biết đâu. Em đã mơ về anh hàng đêm, tưởng tượng về cảnh hai chúng ta gặp lại. Em còn nghĩ lỡ đâu sau này lớn lên mặt mũi trông khác quá sợ anh không nhận ra mất."Jaehyun đau lòng kể, đã có thời gian dài cậu nghĩ về chuyện không bao giờ gặp lại Taeyong rồi khóc lóc một trận đã đời. Xong xuôi thì trấn an bản thân lạc quan lên, không sao cả, từ từ rồi sẽ gặp. Điều này đôi khi làm Jaehyun cảm thấy tuyệt vọng vô cùng. Có chăng Taeyong không khác gì những người ngoài kia, đều là những người 'vô tri' theo nghĩa nào đó, có chăng tất cả những gì thuộc về Lee Taeyong chỉ do Jaehyun ảo tưởng mà ra."Đồ ngốc này, em mà lớn lên thì người khác cũng lớn lên, đâu phải mỗi mình em."Taeyong vò đầu tóc Jaehyun đến rối bù, tóc Jaehyun nhiều thật, lại mềm, sờ thật thích."Nhờ cái này này." Jaehyun nói, đưa tay chạm lên mặt người đối diện, vuốt ve gò má lẫn chóp mũi tinh tế, hai ngón tay trườn đến vết sẹo dưới mắt, nhẹ nhàng ấn ấn, cảm nhận sự không bằng phẳng nơi đó. "Đến cả sẹo trên mặt cũng đẹp như vậy, chỉ có thể là anh thôi.""Ra vậy. Anh đẹp trai quá nhỉ Jaehyunie? Haha—"Không đợi Taeyong nói hết câu, Jaehyun đã cắt ngang:"Nhưng mà Taeyong này, dù mặt anh có ra sao đi nữa miễn là anh thì nhắm mắt em cũng nhận ra được.""Em nói thật không?"Taeyong ngừng cười, anh không biết câu này của Jaehyun có ý gì. Những biến hoá nhỏ nhặt của Taeyong đều rơi vào mắt người bên cạnh."Không có lý do gì để em bịa đặt cả Taeyong thân mến. Anh thế nào? Anh có nhớ đến em không?""Nhiều ngần này này."Taeyong lấy trong balo ra một túi snack lớn đủ để cả hai no bụng mà không cần ăn cơm, hươ hươ trước mặt Jaehyun cười đắc chí. Jaehyun cũng bị anh chọc cười đến nhăn mặt."Ôi mắt em đau quá.""Tội khóc nhiều đó, lớn rồi đừng có mít ướt nữa nghe chưa."Ở mỗi thế giới, dù trở thành nhân vật nào cũng có cuộc sống riêng và lần này Jaehyun cùng Taeyong đều đồng loạt bỏ hết những công việc cần thực hiện, sẽ có một số đảo lộn xảy ra nhưng mà ai quan tâm chứ. Để khoảnh khắc này xảy ra cả hai đã đợi rất lâu rồi. Jaehyun khá bàng quang với xung quanh, ở đâu cũng vậy, làm xong việc thì về ngủ đợi hôm sau đến thế giới khác. Khác hẳn với một Taeyong luôn chú tâm đến mọi thứ. Cho nên chuyến 'hẹn hò' này sẽ do anh đảm nhận. Jaehyun không biết rằng ở X lại có nhiều thỏ đến vậy, con nào trông cũng dị hợm ấy thế mà Taeyong lại thích lắm, thiếu điều ôm một con về nuôi. Có một thuỷ cung rất to với những con 'cá' còn dị hơn đám thỏ, Jaehyun đã suýt ngất xỉu khi vừa bước tới cửa. Hay ngọn đồi tử đằng ngập hoa tím có thể ngắm đèn điện thành phố về đêm. Sau chuyến đi mở mang tầm mắt thì đây là thứ duy nhất mà Jaehyun nghĩ là đáng được ghi nhớ. Cuộc vui nào cũng có điểm dừng, ngày sắp tàn, hai mươi bốn tiếng mới đó đã sắp trôi qua. "Sau hôm nay chúng mình lại phải chờ đợi nhỉ?"Taeyong tựa vào gốc cây, bâng quơ nói, không biết nên trưng ra biểu cảm gì."Bởi vì em đã chờ đợi đủ lâu, dẫu có phải chờ đợi lần nữa cũng chẳng là gì cả. "Jaehyun đáp, chóp mũi cậu ngứa ngáy. Jaehyun biết cảm giác này là gì, ngay lập tức hít sâu, ngăn hơi nóng trên hốc mắt tụ lại, rơi xuống gò má. Là người dễ khóc đâu có vui vẻ gì đâu, nhất là những lúc thế này.Cậu muốn hình ảnh cuối cùng của mình trông thật tươm tất trong mắt Taeyong."Anh, anh mong rằng chúng ta có thể gặp lại, một ngày nào đấy... có lẽ sẽ mất rất lâu, hy vọng lúc đó chúng mình vẫn còn sống. Thật tốt nếu anh có thể gặp em trong giấc mơ của mình, nào, ngồi yên cho anh nhìn em lâu một chút."Taeyong nói rồi chống cằm nhìn Jaehyun thật lâu, đem từng chi tiết của cậu khắc sâu vào tâm trí. Anh sẽ không nói rằng mình đang buồn phát điên lên được. Một ngày thế này cứ thế trôi qua ư? Anh nói anh mong có ngày gặp lại nhưng bản thân anh còn không biết ngày đó là ngày nào, không một tia hy vọng. Taeyong bỗng chốc cảm thấy mình là tên dối trá. Jaehyun bảo sẽ tiếp tục đợi còn anh chỉ muốn hoà làm một với cậu để không phải xa rời. Thời khắc đồng hồ đếm ngược năm phút cuối cùng của ngày, Jaehyun quyết định làm một chuyện quan trọng, bây giờ hoặc có khi là không bao giờ. Cậu chồm về phía Taeyong, ôm lấy mặt anh, rải những nụ hôn nhỏ lên từng đường nét khuôn mặt hoàn mỹ. Cuối cùng là nụ hôn sâu nơi cánh môi đang hé mở."Em yêu anh. Em yêu anh. Em yêu anh."Đôi môi bị khóa chặt của Taeyong không nói nên lời, thuận theo sự dẫn dắt của Jaehyun mà chậm rãi đáp lại, hai tay ôm chầm lấy cậu vỗ về đôi vai rộng đang không ngừng run rẩy.Bất chấp bao nhiêu nỗ lực của Jaehyun, nước mắt cậu vẫn vô thức rơi xuống.Ngày lại trôi qua.--*chú thích: có 26 thế giới đặt tên theo bảng chữ cái, mỗi ngày mỗi người sẽ đến một thế giới khác nhau, ((1/26)x(1/26))x100=0.15%, đây là xác suất hai người xuất hiện trên cùng một thế giới. nhân vật trong này sẽ sống cuộc đời bình thường thôi nhma mỗi ngày mỗi khác, các yếu tố gia đình bạn bè cũng thay đổi theo, dễ hiểu thì mn cứ nghĩ chê hơn và tyong là nhân vật trong game cũng được 🤧quả se đầu tiên trong này, vì ông jjh không ôm ông lty và tôi buồn chết mẹ. link nhạc phía trên, mn nghe từ 3:00 để hiểu được nỗi buồn sâu thẳm của tôi.dài quá dài chưa có đọc lại đâu nha :(edit lần 1: xin lỗi vì quả nhạc nguyền rủa quá =)))))) gỡ rùi nha
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me