Jenrose When
giọt mưa rơi tí tách, lộp bộp trên thảm cỏ, đọng lại trên cửa kínhngười nằm đó cùng emchợt, tiếng sấm sét vang lên"đừng sợ, có chị rồi"ừ nhỉ, đã có người ở đâybèn rúc sâu vào lòng người, em khe khẽ gọi"chị""chị đây""ngủ ngon"
"ngủ ngon, mật ong"
hai năm, bảy ngày
"ngủ ngon, mật ong"
hai năm, bảy ngày
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me