LoveTruyen.Me

Jensoo Giao Su Tinh Nhan


*****

Jennie đã mất ngủ nhiều đêm.

Ngày đó Lisa phẩy tay áo bỏ đi, không biết có tìm được nơi ở hay không a? Sau khi vào bộ đội, liên lạc không tiện, nàng bó tay không có biện pháp, không biết nên làm cái gì bây giờ.

Nàng một mình đối mặt với phòng ở trống rỗng, nghĩ đến chính mình sớm có thói quen trống trải như vậy, vài ngày gần đây lại cảm thấy đặc biệt bất lực, ban đêm trằn trọc không hề buồn ngủ bản thân nhìn thẳng trần nhà, thẳng đến phía chân trời mặt trời nổi lên.

Nàng không ngừng nhớ tới Lisa khi rời đi lời nói phẫn nộ, nàng thậm chí suy nghĩ nếu thời gian có thể quay trở lại thì tốt rồi.

Jennie không nên đổi khóa học, không nên quen biết Jisoo, không nên bị lạc vì sự nhã nhặn nhưng mị hoặc của chị, không nên giống một cô gái trẻ ngây thơ mà bị đả động......

Mâu thuẫn cùng cảm giác tội ác không ngừng dày vò nàng, làm cho nàng mỗi ngày đều đần độn.

Có lẽ là tinh thần không tốt là mấy, khi nhận được điện thoại ân cần thăm hỏi của Jisoo, nàng suy yếu không có nói nhiều, chính là yên lặng nghe tiếng nói ôn nhu, trầm thấp mà có tính nhẫn nại dỗ nàng.

"Vừa khai giảng, có nhiều chuyện thật sự bề bộn, Soo đại khái không thể qua với em, em phải nhớ ăn cơm đúng giờ biết không?"

Jisoo đối với chuyện ngày đó Lisa đột nhiên xuất hiện, hoàn toàn không có hỏi nhiều, cô chính là đem lực chú ý đặt ở trên người Jennie.

"Nha." Nàng lười biếng trả lời, không có tinh thần gì.

Nàng không nghĩ đối mặt, thừa nhận tâm tình của chính mình.

Nàng kỳ thật vụng trộm chờ mong có thể nhìn thấy chị. Bất quá, chỉ là nghĩ như vậy cảm giác tội ác liền dời núi lấp biển mà đến.

"Em không có tinh thần gì, không khỏe sao?" Jisoo tiếng nói ôn hòa hỏi,"Thân thể không thoải mái sao? Vẫn là tâm tình không tốt sao? Đi ra ngoài một chút thế nào?"

"Em không nghĩ ra khỏi cửa."

"Vậy em có nghĩ đến Soo không?" Có người ở phòng nghiên cứu, hiển nhiên có điều kiêng kị cho nên Jisoo hạ giọng nói.

Tiếng nói trầm thấp kia lại có hương vị mê hoặc làm cho Jennie lỗ tai bắt đầu tê tê.

"Em......"

Lúc trước nàng không hề suy nghĩ mà cứng nói "Không có".

Nhưng giờ phút chần chờ này lại mang vài phần thẹn thùng xấu hổ làm cho Jisoo cúi đầu nở nụ cười.

"Đến đây đi, hiện tại không có ai, em biết phòng nghiên cứu của Soo. Soo hôm nay muốn làm đêm, đợi đến lúc khuya, em không phải muốn ra ngoài giao bản thảo sao? Đến gặp Soo được không? Soo sẽ đưa em trở về."

"Nhưng em......"

"NiNi, đến gặp Soo đi, Soo mấy ngày không gặp em rồi." Jisoo tiếp tục dụ dỗ nàng, ôn nhu dụ dỗ muốn dẫn người phạm tội ác, tiếng nói ở bên tai nàng nhẹ nhàng nói làm cho nàng toàn thân bắt đầu có máu nóng chạy nhanh.

Nàng không đi! Nàng mới không cần đi!

Kết quả quyết định này là sau giữa trưa sau khi giao bản thảo xong, ánh mặt trời tựa như ở đầu thu ấm áp làm tan khối băng, chậm rãi hòa tan biến, cuối cùng nàng bĩu môi, không quá tự nguyện xuất hiện ở nơi làm việc.

Vô dụng, thật sự là vô dụng tới cực điểm, khó trách Lisa giận thành như vậy, nàng ngay cả ý chí tự do của chính mình đều đã phản bội!

Chạng vạng sau khi tan học, có lẽ là vào thời gian cơm chiều không có người đi lại, nàng nhấc tay lên gõ cửa, đến mở cửa chính là Jisoo.

Nhìn thấy nàng Jisoo cái gì cũng chưa nói, chính là trưng ra nụ cười vô cùng sáng lạn.

"Em chỉ là tới nhìn một chút, lập tức phải đi." Jennie cứng rắn cứng rắn nói, vẻ mặt không cam lòng nguyện.

Jisoo đem Jennie kéo vào phòng nghiên cứu, vẫn là không nói lời nào, cười meo meo nhìn nàng. Nàng mặc áo sơmi màu bạc cùng quần bò, nhẹ nhàng mang theo một cổ quyến rũ không nói nên lời, mắt phượng lưu chuyển né tránh, chính là không nhìn thẳng cô.

"Ăn cơm chưa?" Jisoo vừa nhìn thấy nàng thì vất vả cả ngày giống như đột nhiên tan thành mây khói, nàng tuy rằng bộ dáng không mấy vui vẻ, nhưng mà......

"Còn không có, trở về mới ăn...... Được rồi, Soo đã nhìn thấy em, em có thể trở về chưa?"

"Mới không đến 1 phút, em đã nghĩ chạy sao?" Cô không thể hiểu nổi hỏi: "Em có việc gì? Trong nhà có chuyện gì sao? Vẫn là cùng bạn có hẹn sao?"

"Với ai a?" Nàng tức giận tà nghễ liếc mắt cô một cái.

Hai người dần dần quen thuộc, Jisoo cũng biết cuộc sống của Jennie quả thực đơn thuần đến nhàm chán, mỗi ngày chính là đọc sách, phiên dịch bản thảo, ngủ, xem tivi, ra cửa liên tục đi dạo phố mua này nọ đều rất ít.

Nàng không có một đám bạn có thể cùng nhau sống phóng túng, cũng không giống cô gái tuổi trẻ đương thời có có thể lấy điện thoại tán gẫu đến mấy giờ liền, duy nhất người bạn chính là Lisa, mà cậu đi nhập ngũ, gần đây, tình bạn của hai người lại xuất hiện vết nứt......

Jisoo này không chỉ là "Bạn gái" từ trước đến nay được xem ở trong mắt, đương nhiên hiểu ý yêu thương. Cô gái xinh đẹp tuổi trẻ không hưởng thụ ánh sáng thanh xuân, mỗi ngày lại nhốt ở trong nhà, thật sự là giậm chân giận dữ.

Cô đối với Lisa này kỳ thật hiểu biết không nhiều, chỉ biết là là người tuấn tú, sáng sủa, hay nói là một cô nhóc lớn con, Lisa mỗi lần gặp được cô, luôn thực khoái trá nói chuyện phiếm, cùng Jennie giao tình cũng không tệ, thường xuyên xuất hiện cùng nhau.

Nói thật cô đối với Lisa có một chút thù địch, nguyên nhân rất đơn giản, cô không thích nhìn thấy người nào xuất hiện ở bên người NiNi của cô.

Nhưng là lấy việc luôn luôn có thứ tự đến trước và sau, Jennie cùng Lisa đều đã quen biết lâu như vậy, cô lại có thân phận là cô giáo, đương nhiên không thể nói thêm cái gì.

Jisoo biết gần đây Jennie cùng Lisa có chút không thoải mái, hẳn là vì lần trước ở Kim gia bọn họ hai người không hẹn mà quan hệ bị bắt gặp, cô thực thông minh không đi giải quyết cũng không đi hỏi nhiều...... Thực giống ăn trộm đi.

Nàng cùng Lisa có vết nứt, đặc biệt tốt, như vậy là cô có thể độc chiếm nàng.

"Với ai? Đương nhiên tốt nhất là theo Soo." Jisoo thấy Jennie không nhìn mình mà tình nguyện nhìn các văn kiện báo cáo rải rác trên bàn, nhẹ nhàng ôm lấy nàng tiến vào trong lòng.

Nàng cũng không giãy dụa, chính là tà tà trừng cô liếc mắt một cái,"Nơi này là phòng nghiên cứu, Soo có thể buông ra không?"

"Nếu không phải ở phòng nghiên cứu là có thể không cần buông ra sao?" Cô lão luyện hỏi lại, nhanh chóng ở trên mặt cô trộm hôn một cái.

Trên gương mặt trái xoan thanh lệ chậm rãi đỏ ửng lên, nàng căm giận kháng nghị,"Soo không sợ sẽ có người tiến vào sao? Không thấy qua có giáo sư như thế này!"

"Em có thể quên Soo là giáo sư của chuyện này sao? Chỉ có vài điểm chung thôi." Jisoo cúi đầu xuống, nén giận dán tại môi đỏ mọng nói: "Hư, Soo muốn hôn em."

"Không thể ở trong này......"

Kháng nghị không có hiệu quả, môi của nàng bị công chiếm.

Không giống bề ngoài nhã nhặn ôn hòa, Jisoo lúc hôn nàng luôn nhiệt tình làm cho người đỏ mặt. Đòi hỏi vô độ, mạnh mẽ vơ vét tài sản đáp lại của nàng làm cho nàng không thể tự hỏi, không thể chống cự, chỉ có thể mặc cô cô cần cô cứ lấy.

"Ngô......" Thân ngâm mềm mại bất lực quanh quẩn, nàng ở giữa hơi thở ôm ấp tràn ngập nữ tính, choáng váng huyễn mê loạn.

Phản ứng yêu kiều lại ngọt ngào như vậy làm cho Jisoo hôn càng sâu, càng nóng. Bàn tay to của cô xoa dọc theo sống lưng của nàng, đem thân mình mềm mại của nàng càng gần sát vào trong lòng mình hơn.

Sau một lúc lâu Jisoo mới miễn cưỡng khắc chế nhiệt tình cuồng dã, buông ra cái miệng nhỏ nhắn mê người kia của Jennie, nàng bị hôn nồng nhiệt cho nên hơi thở dốc, ôm gương mặt đỏ ửng của Jennie vào trong lòng, gương mặt trái xoan nóng bỏng đặt tại bên gáy của cô.

"Thực đáng tiếc, thời gian địa điểm cũng không tốt." Jisoo thở dài. Cô không chút nào che dấu khát vọng cùng nhiệt tình của chính mình, làm cho Jennie mặt càng nóng.

"Soo vì sao...... lại đối với em như vậy?"

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me