LoveTruyen.Me

Jeon Jungkook Yes I Love You Baby


Không khí bên trong hội trường lúc này đang vô cùng căng thẳng. Ah Mie và Seo Im Jae nhìn nhau khoảng ba giây, rồi không ai nói thêm câu nào, yên lặng tiến lên trên phía sân khấu nơi đã sớm chuẩn bị sẵn một chiếc bàn kèm theo một cái ghế, sẵn sàng cho lần thử chạy chuẩn đoán của nhóm Ah Mie. Jeon Jungkook được cô đẩy lên trên một chút, anh ngồi xuống ghế, cố gắng giữ bản thân luôn trong trạng thái phải thật bình tĩnh và tỉnh táo để có thể xử lý mọi tình huống bất chợt xảy ra. Seo Im Jae tiến dần đến, đưa cho anh chiếc USB có chứa dữ liệu về thông tin và lập trình của nhóm cô ta

Giây phút Jeon Jungkook cắm chiếc USB vào máy tính của mình, màn hình chiếu đang kết nối song song với máy tính của anh hiển thị vô số kể các biểu đồ dữ liệu và lập trình, vô cùng công phu và phức tạp không kém. Seo Im Jae không nói gì, cô ta quay người, bước chầm chậm ra một góc của sân khấu để có thể nhìn thấy toàn bộ màn hình lớn phía sau lưng. 

"Chà, cứ như cuộc chiến giữa thương và khiên vậy nhỉ....." Choi Youngjoon nhìn anh và cô chăm chú giải dữ liệu cũng phải tấm tắc khen ngợi. Kim Taehyung không nói được nên một câu chữ gì, anh căng thẳng cau mày, mắt đăm đăm nhìn lên phía sân khấu

Jeon Jungkook và Ah Mie lúc này đã phá xong lớp dữ liệu đầu tiên, màn hình phía sau lưng chuyển sang một màn đen kịt cùng với ti tỉ các dòng chữ màu xanh hiện lên đầy rối rắm và phức tạp. Phía bên dưới lúc này cũng đã trở nên căng thẳng và hồi hộp đến cực độ, tốc độ gõ phím của anh cực kì nhanh và nhạy, phía trên màn hình lớn cũng đã hiển thị vô số các lập trình và thuật toán do Jeon Jungkook dựng lên để giải dữ liệu của nhóm Seo Im Jae. Một số người còn bồn chồn không ngồi yên được, trực tiếp đứng hẳn dậy, trong lòng nhấp nhô không ngừng. Kim Namjoon và Jung Hoseok cao to lực lưỡng, đứng sừng sững giữa dãy khán đài, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc và đăm chiêu khiến cho không biết đã bao nhiêu người phải ngoái nhìn. Kim Hyejin bấu chặt vạt váy, cố nén đi vẻ căng thẳng và lo lắng

Seo Im Jae hơi nheo mắt lại khi nhìn thấy từng chút từng chút một dữ liệu vô cùng khó hiểu và phức tạp của mình được anh mày mò giải ra được. Jeon Jungkook căng thẳng, anh nhấp chuột lần cuối sau khi khai phá và gõ phím không biết bao nhiêu thuật toán. Màn hình chuyển động từng chút một, sau đó thì lần lượt các kiểu chữ của nhóm Seo Im Jae lần lượt hiện ra trên lập trình của anh. Ah Mie sử dụng thuật toán dựng nên máy quét của nhóm cô, ô vuông nhỏ màu xanh lướt qua lướt lại bám theo các con chữ của nhóm Seo Im Jae như để đang tìm kiếm

Tim cô đập thình thịch, lồng ngực phập phồng lên xuống không thôi. Ah Mie căng thẳng quay đầu, ngước nhìn lên phía màn hình lớn đang chi chít các kiểu chữ và ô vuông nhấp nháy vẫn đang đi qua đi lại trên từng mặt chữ

"Làm ơn phát hiện ra đi mà....." Kim Namjoon cắn môi, hai tay bất giác gồng chặt lên, để lộ ra từng đường nét gân guốc rạch ròi

"Làm ơn....." Jung Hoseok đan chặt hai tay vào nhau, căng thẳng cau mày

Kim Hyejin không dám nhìn phía trên màn hình thêm một giây nữa, cậu ấy nhắm hờ mắt lại, hai tay bám chặt lấy hai bên thành ghế không buông

Tất cả mọi người đều đang rơi vào trạng thái căng thẳng và lo âu đến tột độ. Ah Mie nuốt nước bọt, cô nhìn đăm đăm về phía màn hình lớn vẫn đang trong trạng thái xét kiểu chữ. Jeon Jungkook cúi đầu xuống, ghì chặt cây bút trong lòng bàn tay đến gần như sắp gãy làm đôi

Một biểu đồ bất thình lình hiện ra trên màn hình lớn, Ah Mie hồi hộp, trái tim gần như chỉ trực chờ một nước nhảy ra bên ngoài. Một vạch kẻ màu xanh trên biểu đồ dần dần đi thẳng lên từ vạch 0, rồi sau đó vọt một đường lên trên tận đỉnh, báo hiệu rằng dữ liệu chữ viết của nhóm cô ta là hoàn toàn thật. Chữ "TRUE" hiện ra trên màn hình lớn, toàn bộ khán đài dường như được vỡ oà một hơi, có người thất vọng, có người vui mừng, có người tiếc nuối, người lại mừng rỡ, ra vẻ nhất cũng phải kể đến hai anh em sinh đôi nhà Heung trước tiên

Jeon Jungkook thở gấp một hơi, trái tim như một nước vọt thẳng lên trên cổ họng. Anh cúi mặt xuống, các đường gân cũng cứ thế gồ lên nhanh chóng. 

"Công ty Injae đã vô hiệu hoá thành công thuật toán của công ty công nghệ Jeonsan rồi kìa, anh có thấy không?" Choi Youngjoon bất ngờ, mắt mũi mở to chỉ về phía màn hình trong khi sắc mặt của Kim Taehyung thì lại trì trệ đến đáng sợ

Ah Mie mím chặt môi, sắc mặt cô cũng chẳng khá khẩm hơn anh là bao. Cô nhắm mắt lại, cố gắng duy trì cho bản thân phải luôn trong trạng thái tỉnh táo nhất có thể, vì cô chẳng biết liệu bản thân sẽ học được cách kiềm chế cảm xúc đến đâu nữa. Jeon Jungkook nuốt khan, anh không nhìn vào màn hình, đôi mắt chứa đầy sự thất vọng và mệt mỏi cứ thế đổ dồn lên cây bút máy yếu ớt đang run rẩy trước lực tay tàn bạo và mạnh mẽ của anh

Alex ngồi ở phía bên dưới khu vực ban giám khảo, ánh mắt đăm đăm nhìn về phía bóng dáng người đàn ông đang suy sụp phía bên trên sân khấu. Anh ấy hơi nheo mắt lại, trên môi và khoé mắt không giấu nổi một vẻ khá vui mừng

Seo Im Jae không hiểu lí do vì sao, thế nhưng sắc mặt của cô ta ngoài có một chút nhẹ nhõm thì không còn chút gì gọi là vui mừng hay hào hứng cả. Im Jae khẽ thở dài một tiếng, quay sang nhìn về phía Ah Mie đang thất thần đứng đối diện cô ta một khoảng khá xa. Ah Mie cũng vừa hay đang vô tình nhìn lại, cô chớp chớp mắt, cố gắng không để lộ ra biểu cảm đang thất vọng của mình

Cây bút máy trên tay của Jeon Jungkook bị bẻ gãy làm đôi, anh nghiến răng, gân xanh gồ lên khắp trán. Cây bút gãy đôi trên tay của anh rơi xuống đất, bị anh không chút cảm xúc đè nát lên

.......

"Được rồi, có vẻ như chúng ta đã chọn lựa rất kĩ những thí sinh được chiêu mộ vào Sandbox lần này rồi nhỉ?" Kang Seonho đọc đi đọc lại mấy tập hồ sơ, hai tay bà hết ghi chép rồi lại đóng dấu không ngừng nghỉ. Âm thanh sột soạt vang lên khắp căn phòng của ban giám khảo

"Vấn đề nằm ở đội cuối cùng...." Seo Inguk hơi nhướng mày lên: "Điểm số đều giống nhau cả, phải làm sao"

Một người trong số các ban giám khảo đọc kĩ lần cuối cùng hồ sơ của một nhóm nào đó, ngay lúc ông ta đang định xếp gọn qua một bên, Alex liền giật lấy 

"Tôi vẫn chưa chấm điểm mà" Alex nở một nụ cười vô cùng thản nhiên

"Này, tôi có một thắc mắc" Seo Inguk khẽ hỏi anh ấy: "Cậu là người Hàn mà, sao tên lại như vậy?"

"Cậu ta là CEO lớn của tập đoàn 2STO ở Mỹ đấy, là một trong những đối tác lớn của Sandbox" Kim Taehyung chầm chậm lên tiếng: "Khi qua Mỹ, tôi cũng đã từng gặp cậu ta"

"Ồ, ra là 2STO à?" Seo Inguk không khỏi cảm thấy bất ngờ và khó tin, một tập đoàn lớn và danh giá còn hơn cả công ty của ông ta. Alex cười nhẹ, anh ấy hơi đá lông mày lên

"Đã quyết định được rồi chứ? Alex" Kang Seonho hơi ngó qua tập hồ sơ mà anh ấy đang cầm trên tay

Alex khẽ miết nhẹ ngón tay của mình trên thông tin hồ sơ và lai lịch của tất cả thành viên trong nhóm đó, anh ấy khẽ nheo mắt lại, đầu ngón tay gõ từng nhịp chầm chậm lên tấm ảnh chụp của một người đàn ông có vẻ ngoài lịch lãm và ưa nhìn

"Vâng"

.....

Jeon Jungkook ngồi yên lặng trên một băng ghế trong khu khuôn viên của Sandbox. Người người đi qua đi lại tấp nập, khung cảnh vốn vui vẻ và nhộn nhạo như thế, nét mặt của anh lại tệ đi thấy rõ. Chẳng biết Jeon Jungkook đã ngồi đây được bao lâu rồi, hai bên vai áo anh cũng đã có một vài chiếc lá khô rụng xuống, rồi lại bay đi, đến rồi đi, chẳng mấy chốc khắp nơi xung quanh khu vực anh ngồi đã rải rác đâu đó toàn lá vàng rụng. Anh hít một hơi thật sâu, mượn cái lạnh đến thấu xương và cái mát mẻ của mùa thu để làm dịu đi phần nào sự khó chịu trong lòng

Jung Hoseok và Kim Namjoon ngồi phía sau lưng anh, mặt mũi cũng chẳng khá hơn là bao

"Xin lỗi các cậu...." Jeon Jungkook cất giọng trầm khàn, nhuốm một vẻ lạnh lẽo và thất vọng: "Tôi làm hỏng chuyện rồi...."

"Này, này, cậu nói gì thế?" Kim Namjoon không muốn để ảnh hưởng đến tâm trạng của anh, anh ấy đá nhẹ vào eo anh một cái: "Chúng ta đã cháy hết mình rồi, có sao đâu được nữa chứ"

"Phải đó, ta vẫn còn phương pháp dự phòng mà" Jung Hoseok vỗ lưng anh nhè nhẹ như đang thay cho lời trấn an: "Trưởng phòng Kim, haha"

"Để anh trai tôi đầu tư à....?" Jeon Jungkook không buồn quay đầu lại

Cả ba người bỗng chốc rơi vào trầm tư. Mất một lúc sau, Kim Namjoon mới thở dài một hơi

"Có sao đâu nào, Jeon, điều chúng ta nên nhớ là rồi cũng sẽ mở được đường để đi thôi mà"

Jeon Jungkook thở dài khe khẽ một hơi, anh nhắm nghiền mắt lại, đầu óc quay mòng mòng một cái chóng mặt và khó hiểu. 


Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me