Jeonrim Vai Chuyen Binh Yen
Tôi dừng bước cách họ một đoạn, thấy một tay Doãn Kỳ nhét vào túi quần, kẹp giữa những ngón thay thon dài còn lại là một điếu thuốc còn chưa kịp châm lửa. Anh nhìn chị với vẻ lắng nghe khá chăm chú. Khi Hoan kết thúc câu nói của mình, một bên lông mày của anh nhướn lên, ánh mắt bộc lộ sự hứng thú không lộ liễu, nhưng không hề bị che giấu, khoé môi anh vẽ ra một nụ cười nhẹ, đoạn gật đầu. Qua khẩu hình, tôi có thể đoán anh vừa nói "Được!"
Rất lâu về sau, tôi hỏi Thừa Hoan khi đó chị đã nói gì với anh ấy, chị kể rằng chị chỉ đơn giản bộc lộ sự xúc động trước tiết mục của anh, rằng mình muốn học bản nhạc đó lâu rồi, hỏi anh có thể dạy chị không. Nghĩ lại mới thấy, hoá ra mấy trò mèo tôi làm để theo đuổi Chính Quốc cũng không bằng được một lần táo bạo của Thừa Hoan.
Nhưng điều bất ngờ hơn, chính là thực chất, Doãn Kỳ là người thích Thừa Hoan trước. Anh đã được bạn rủ tới xem chung kết cuộc thi Tranh biện của Khoa Luật trường chúng tôi - mà Thừa Hoan chính là người giành giải Nhất. Từ lúc đó, anh đã nảy sinh ấn tượng với cô gái xinh xắn, thông minh và có khiếu ăn nói vừa nhẹ nhàng, sâu sắc này. Hai chiếc vé Hoà nhạc mà bỗng dưng chị Hoan được tặng hoàn toàn được sắp xếp trước, bản nhạc "27.May" cũng không phải một sự tình cờ, anh đều đã thăm dò trước những lý tưởng của chị rồi.
Tôi cảm thán, quả là những người có học thức, tán tỉnh nhau cũng phải qua lại hoành tráng, khoa trương như vậy!
Tái bút: Anh Doãn Kỳ tuy tính tình không được sôi động, năng nổ cho lắm, nhưng làm việc chắc chắn hiệu suất. Ví dụ như chị Hoan vừa tốt nghiệp được một tuần đã gọi bốn người còn lại chúng tôi đến, mếu máo:
- Chị có thai rồi!
Tú Anh đang dán mắt vào điện thoại bèn nhảy dựng lên:
- Cái gì? Của ai?
Châu Hiền ném cho nó ánh mắt không thể hiểu nổi:
- Còn của ai được nữa? Hoan đã hẹn hò với ai cả năm qua? Mẫn Doãn Kỳ.
Tôi cười khúc khích:
- Chị nói với anh Kỳ chưa?
Chị gật đầu:
- Chị đã nhắn tin cho anh ấy trước khi mấy đứa tới đây, nhưng đến bây giờ vẫn chưa thấy trả lời. Hay là...
Hoan mới nói đến đó, điện thoại chị đã đổ chuông inh ỏi, là Doãn Kỳ. Tất cả đều hồi hộp, bắt chị mở loa ngoài cho bằng được để cùng nghe được phản ứng của người bố tương lai.
Điện thoại vừa bật, giọng nói có phần mất bình tĩnh của anh Kỳ đã vang lên:
- Tôn Thừa Hoan, em xuống dưới, chúng ta đến cục Dân Chính, đi đăng ký kết hôn.
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me