LoveTruyen.Me

Jjk Ba Xa Hac Dao

Bệnh viện DNA

Son Hyewon mang khẩu trang, đeo kính râm được Jeon Jung Kook dìu đến sau khi nghe tin Ha Sun hwa bị người ta bắn, vừa đến bệnh viện hai người đã được dẫn đi đến phòng bệnh,

Anh và cô nhanh chân bước vào bên trong nhìn thấy Ha Sun hwa đang ngồi tựa lưng trên giường bệnh, Son Hyewon được Jeon Jung Kook dìu ngồi xuốn ghế, cô lo lắng, vội vàng hỏi:C"Sun hwa! Tớ nghe nói cậu bị người ta bắn, cậu không sao chứ?"

Ha Sun hwwamỉm cười, khẽ lắc đầu cất giọng nói:"Tớ không sao, cũng may tớ phản ứng nhanh nên chỉ trúng vào cánh tay thôi, không nguy hiểm gì cả."

Jeon Jung Kook đứng bên cạnh Son Hyewon, chau mày lên tiếng hỏi:" Jimin! Cậu đã tra ra ai đã bắn Sun hwa chưa?"

Park Jimun gật đầu, Jeon Jung Kook ngay lập tức hỏi tiếp:"Là Goo Eun sao?"

"Không, là Son HoJan, hiện tại ông ta đang cùng thuyền với Goo Eun, cô ta chỉ vừa mới có ý định ra tay với Sun hwa thì ông ta đã đi trước một bước, lần này ông ta chết chắc rồi." Park Jimin không nhanh không chậm đáp lại, gương mặt lạnh lẽo không một chút cảm xúc, trong ánh mắt hiện rõ tia độc ác, tàn nhẫn.

Son Hyewon tức giận dùng tay đập mạnh lên bàn:" Gain vừa mới gặp chuyện ông ta không chịu an phận chăm sóc con gái của mình lại đi hãm hại Sun hwa, ông ta thật sự là chê mạng mình quá dài muốn kết thúc sớm đến như vậy sao?"

Jeon Jung Kook vội nắm lấy bàn tay mà Son Hyewon vừa đập lên bàn kia, anh xoa xoa, cảm thấy xót vô cùng, đôi mày hơi nhíu lại khẽ nói với cô:
"Sau này đứng có đập lên bàn như thế, đau lắm đấy muốn đánh thì đánh anh này đỡ đau hơn."

Park Jimin cất giọng dặn dò với anh và cô: "Sau này khi mọi chuyện đã được giải quyết xong thì khi hai người xử lý Son HoJan nhớ phải nói với tôi một tiếng đấy, có lẽ dạo gần đây tôi ít ra tay nên ông ta cứ nghĩ là tôi là người dễ động đến rồi."

"Yên tâm đến lúc đấy những người mà ông ta đã từng đắc tội tôi sẽ gọi đến hết để đòi lại một lượt." Jeon Jung Kook nhướng mày đáp lại, ngữ điệu quỷ dị đầy gian xảo.

Tập đoàn Son thị

Goo Eun đang ngồi làm việc thì bỗng nhiên có một tin nhắn gửi đến, cô ta vừa mở ra xem sắc mặt thay đổi ngay tức khắc, tin nhắn gửi đến chỉ vỏn vẹn một câu và kèm theo đó là một tấm ảnh, "xem ra cô đã tốn không ít công sức để có được gương mặt của Son Hyewon nhỉ?" cùng với tấm ảnh Goo Eun trước và sau khi phẫu thuật thay đổi gương mặt.

Cô ta hoảng sợ, thấp thỏm trong lòng, hai tay run rẩy gọi điện cho số điện thoại ấy nhưng không được, một tin nhắn khác lại gửi đến từ một số lạ khác đó chính là những hình ảnh Goo Eun ăn chơi, cặp kè cùng với nhiều người đàn ông, lại một tin nhắn khác gửi đến là hình ảnh cô đi ra từ khách sạn cùng với Do Jae Gyu .

Gương mặt Goo Eun trắng bệch cắt không còn giọt máu, thấy số điện thoại ấy gọi đến cô vội vã nghe máy quát lớn:"Mày là ai? Mày muốn cái gì? Chỉ cần mày không để lộ những chuyện này ra mày muốn bao nhiêu tiền tao đều sẽ đưa cho mày."

Black ngồi trong một tầng hầm rất tối, khóe môi khẽ nhếch lên cười, một nụ cười rất lạnh, rất đáng sợ, chậm rãi đáp lại:"Nếu đổi lại là người khác thì sẽ ngay lập tức đồng ý trao đổi với cô nhưng thật đáng tiếc tôi không thiếu tiền, cái tôi muốn là mạng của cô cô có đưa được không?"

"Rốt cuộc mày là ai? Tao đã đắc tội gì với mày mà mày lại muốn lấy mạng của tao chứ?" Goo Eum hoảng loạn, cô ta cứ tưởng có thể dùng tiền giải quyết tất cả mọi thứ nhưng lời của Black nói khiến cho cô ta mỗi lúc một run sợ, sợ rằng mọi chuyện sẽ bị bại lộ.

"Cô có tư cách biết tôi là ai sao? Tôi nói cho cô biết những chuyện mà cô đã làm tôi điều nắm rõ trong lòng bàn tay đặc biệt là chuyện cô đẩy Lan Minh từ tầng ba xuống, tôi sẽ bắt cô phải trả giá đắc về chuyện này."

Tút...tút...tút...Goo Eun chưa kịp mở miệng nói thì bên kia đã cúp máy, không biết người gọi đến là ai trong lòng Goo Eun càng khẩn trương, lo sợ hơn, cô ta gấp gáp gọi điện cho Son HoJan.

Đang chăm sóc cho Son Gain ở bệnh viện, Son HoJan bỗng đứng bật dậy khi nghe Goo Eun nói, sắc mặt vô cùng khó coi ông cúp máy gọi cho lão Sim bảo ông ta điều tra chuyện này.

Bây giờ không những Goo Eun lo lắng, thấp thỏm mà còn có Son HoJan, ông lo sợ chuyện đã gần thành công chỉ còn một bước cuối cùng nếu như kế hoạch của ông bị vạch trần thì tất cả những gì mà ông chuẩn bị chẳng phải sẽ đổ sông đổ biển hết sao? Son HoJan tuyệt đối không cho phép chuyện này xảy ra.

Ánh nắng đã dịu dần đi, Goo Eun rời khỏi tập đoàn Son thị lái xe đi đến bệnh viện quan sát tình trạng của Ông Son như mọi ngày, cô vừa bước lên xe ánh mắt vô tình nhìn qua kính chiếu hậu, cô giật mình, hoảng hốt khi có người ngồi ở phía sau, ánh mắt sắc bén, đang nụ cười quỷ dị khiến người ta nhìn vào phải kinh hãi người đó không ai khác chính là Black, anh biết chiều nào cô ta cũng sẽ đi đến bệnh viện nên anh đã ngồi trong xe chờ sẵn.

Goo Eunvừa định hét lên thì đã bị Black dùng khăn tẩm thuốc mê bịt lại, anh kéo cô ta ra ghế phía sau rồi lái xe đi.

Black đưa Goo Eun đến tầng hầm tối ấy, GooEunmở mắt tỉnh lại đã là buổi tối, cô kinh hãi, bàng hoàng khi phát hiện mình bị treo lơ lửng trên không trung phía dưới là một hồ cá, cô nhìn thấy Black đang đứng tựa người vào tường, cô hoảng sợ hỏi anh: "Anh chính là kẻ đã gửi tin nhắn đe dọa tôi sao? Rốt cuộc là anh muốn cái gì đây?"

"Cô hãy bình tĩnh lại đi, tôi chỉ là muốn chơi đùa với cô một chút mà thôi." Black từ từ tiến đến gần trên tay cầm một con gà đã trụi lông, không nhanh không chậm cất giọng nói tiếp:

"Goo Eun! Cô hãy chăm chú quan sát xem những con cá ở dưới chân của cô sẽ phản ứng như thế nào khi tôi thả con gà này vào, nhất định phải quan sát thật kĩ đấy."

Black thả con gà vào trong hồ cá, Goo Eun từ từ nhìn xuống quan sát sắc mặt cô trắng bệch rồi chuyển sang tái mét, run rẩy khi thấy những con cá ấy bu quanh rỉa con gà ấy không còn gì cả chỉ chưa đầy ba mươi giây, máu của con gà ấy lan ra khắp hồ cá.

"Xem xong chưa? Cô thấy có thích không? Hưng phấn không? Tôi thì hưng phấn, thích thú lắm rồi. Không thể chờ được nữa trò chơi bắt đầu thôi." Không ai có thể tưởng tượng ra rằng một người đàn ông mang vẻ ngoài đẹp trai, phong độ ngời ngời như thế lại là một người nguy hiểm hơn nữa lại còn có chút biến thái, Black bắt đầu ra hiệu cho người đang nắm sợi dây phía sau Goo Eun.

Goo Eun vẫn chưa kịp hiểu những lời mà Black nói thì thấy anh chỉ tay xuống phía dưới, ngay lập tức người đàn ông đứng sau ấy thả cô ta chạm xuống mặt nước khiến cô ta hoảng hốt, kinh sợ hét thất thanh, nước mắt tuôn ra không ngừng.

Ngón tay của Black chỉ lên Goo Eun được kéo lên, anh lại tiếp tục chỉ xuống rồi chỉ lên, Goo Eun cứ bị thả xuống rồi lại kéo lên cô ta khóc lóc van xin anh không ngừng: "Tôi van xin anh, xin anh hãy tha cho tôi, anh muốn gì tôi cũng đều đồng ý hết, xin anh hãy tha cho tôi."

"Tôi không muốn gì cả." Black khẽ lắc đầu trên môi vẫn giữ nụ cười như ma quỷ ấy, anh bỗng tiến đến gần nhìn thẳng vào Goo Eun: "Cô muốn tôi tha cho cô đúng không? Cũng được thôi nếu như cô có thể làm cho Gain của tôi tỉnh lại thì tôi sẽ tha cho cô."

Cứ ngỡ Goo Eun đã có hy vọng nhưng nghe Black nói như thế những tia hy vọng ấy lại ngay tức khắc vụt tắt, Son Gain đã trở thành người thực vật cô làm sao có thể khiến cho Son Gain tỉnh lại được chứ?

Black nâng mày, chậm rãi cất tiếng nói:"Không được sao? Vậy thì tiếp tục trò chơi thôi."

Do gia

Son Hyewon ngồi tựa đầu vào vai Jeon Jung Kook xem Black trừng trị Goo Eun, gương mặt của cô vặn vẹo khó coi nói:"Thật không ngờ Black lại đáng sợ như vậy khó tưởng tượng nếu chúng ta là kẻ thù của anh ta."

Jeon YonHee sợ xanh mặt, nuốt một ngụm nước bọt lên tiếng:"Đúng là không thể đánh giá con người ta qua vẻ bề ngoài được."

Trợ lí Gong từ bên ngoài đi vào bên trong cất tiếng nói với Jeon Jung Kook :"Chủ tịch! Tập đoàn của Son HoJan đã bị phá sản còn có những nhà hàng, khách sạn đứng tên của ông ta cũng bị thu mua hoặc là đóng cửa rồi ạ."

Jeon Jung Kook mỉm cười, anh thừa biết người làm những chuyện này là ai?

"Jimin ra tay cũng nhanh thật."

Do Jae Gyu khẽ chau mày, khó hiểu cất giọng hỏi:"Chẳng phải cậu nói Park Jimin sẽ không làm gì Son HoJan sao?"

"Jimin nói rằng sẽ không làm gì Son HoJan chứ không có nói là sẽ không động đến tài sản của ông ta." Jeon Jung Kook nhướng nhướng mày đáp lại rồi tiếp tục nói: "Bây giờ, Son HoJan chỉ còn duy nhất Bạch thị ông ta nhất định sẽ gấp gáp muốn chiếm lấy Son thị sợ sẽ đêm dài lắm mộng. À đúng rồi, Trợ lí Gong , sáng sớm mai cậu hãy cho người đi đến tầng hầm đưa Goo Eun đi bệnh viện đi, vẫn còn rất nhiều người muốn hành hạ cô ta không thể để cô ta chết dễ dàng như vậy được."

"Vâng." Trợ lí Gong gật đầu rồi quay người rời khỏi Do gia.

Son Baek Mae ngồi bên cạnh Jeon Jung Kook , anh cảm thấy có chút khó hiểu Goo Eun chỉ là bị hù dọa mà thôi có bị thương gì đâu chứ?

Tại sao lại phải đưa đến bệnh viện không lẽ bị dọa đến chết sao?

"Không phải chứ? Chỉ bị dọa một chút mà đã sắp chết rồi sao?"

Jeon Jung Kook cười một tiếng, vẻ mặt vui vẻ, phấn khích cất tiếng:"Tôi quên nói với mọi người biết Black đã mua hàng trăm con chuột về đấy, chắc mọi người cũng hiểu Black sẽ sử dụng những con chuột ấy như thế nào mà đúng không?"

Hiểu, mọi người đã hiểu rồi, Son Beak Mae muốn toát cả mồ hôi hột sao xung quanh của anh toàn là những người có tâm lý hơi biến thái, kinh dị như vậy chứ?

Từ chị của mình đến Ha Sun hwa bây giờ là Black, anh đột nhiên cảm thấy mình quá hiền lành, là một người mà ai cũng có thể dễ "bắt nạt".

______________

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me