LoveTruyen.Me

Just Wait

uầy, yoongi từ hôm sau đó ngày nào cũng nhận bánh nước đường sữa,... đầy đủ. nhiều lúc còn thấy cậu cười khi thấy chúng được đặt cạnh bình nước.

bạn vui lắm. cậu vẫn chưa phát hiện ra bạn là chủ nhân của đống đồ ăn đó.

mà bạn cũng không muốn yoongi biết làm gì. bạn chỉ cần âm thầm lặng lẽ làm, xem như đền đáp, thể hiện lòng cảm kích là được.

lớp một rồi cũng trôi qua. jimin thân với bạn hơn rất nhiều.

một ngày nọ của lớp hai.

jimin: hwang t/b!

t/b: ể? jimin?

jimin: cậu đang tìm ai hả?

t/b: không có.

jimin: lên lớp nhanh lên, có chuyện rồi.

t/b lo lắng chạy theo jimin lên lớp.

jimin: cậu nhìn, bàn cậu có quá trời bánh kẹo luôn này.

t/b: oaaaa~ ở đâu ra vậy?

jimin: cậu cứ ở lại xem đi nhá. mình về trước.

t/b có chút ngỡ ngàng nhưng cũng đi lại bàn xem, có một đống bánh kẹo, thạch, sữa luôn. và có kèm một bức thư đặt ngay ngắn ở trên cùng.

bạn mở ra thử xem.

"đến t/b
trào cậu, tớ là jimin nè. rất bất ngờ phải hông? chơi với cậu xuốt năm lớp 1, giờ tụi mình lớp 2 rồi, tớ nhận ra rằng, càng ngày cậu càng dễ thươn.
tớ thíc cậu lắm đó.
park jimin"

là thư của cậu bạn cùng bàn mà, viết chính tả còn sai đủ chỗ. thì ra mấy cái trò này là cậu ta bày ra hết hay sao. jimin cũng đáng yêu... nhưng không bằng yoongi.

đầu óc bạn chỉ toàn yoongi và min yoongi thôi.

sáng hôm sau, bạn cố tình vào lớp muộn. jimin thì tới sớm, trên bàn cậu đã có một lá thư.

" đến jimin siêu cute
cảm ơn cậu đã có thành ý
mãi là bạn =)))
hwang t/b"

oaaaa~ lá thư hồi âm có tâm nhất năm đây rồi, jimin đọc mà sốc toàn tập. lại còn có cái icon trêu người ở cuối nữa chứ.

đến khi t/b vào lớp, bạn cười với jimin như mọi khi.

jimin: mãi là bạn.

t/b: cậu làm tớ khó xử.

hai đứa nhe răng nhìn nhau cười.

lịch sử đã ghi chép lại rằng: hwang t/b, năm lớp 2 đã có tiền sử từ chối bạn nam tỏ tình phũ phàng nhất mọi thời đại.








Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me