LoveTruyen.Me

Ke Hoach Song Sot Dai Dich Zombie Suu Tam

Phần 5: Súng và đạn.

Súng đạn

Trong tất cả những vũ khí được đề cập tới trong series này, không cái nào quan trọng hơn là khẩu súng chính của bạn. Hãy giữ nó sạch, tra dầu đầy đủ, sẵn sàng lên đạn và ở gần bạn. Với một cái đầu lạnh, đôi tay vững vàng và đầy đủ đạn dược, một người còn mạnh hơn một trung đoàn xác sống. Việc lựa chọn súng đạn phải thật sự khoa học, vì có rất nhiều loại súng phong phú khác nhau. Mục tiêu chính của bạn là gì? Phòng thủ, tấn công hay chạy trốn? Bạn đang đối đầu với vụ bùng phát cấp độ nào? Có bao nhiều người trong nhóm, nếu có, trong nhóm bạn? Chiến trường của bạn địa hình như thế nào? Các loại súng đạn phục vụ cho những chức năng khác nhau. Lựa chọn đúng vũ khí giết người trong chiến đấu đã là đề tài của nhiều lý thuyết chiến tranh. Nhưng, để tiêu diệt zombie, đó là một câu chuyện khác.

Súng máy hạng nặng

Từ CTTG thứ Nhất, phát minh này đã tạo ra một cuộc cách mạng trong xung đột vũ trang. Cơ chế của nó khiến một cơn mưa đạn trong có thể được bắn ra trong vài giây đồng hồ. Chiến lược này có thể có giá trị trên chiến trường nhân loại, nhưng chỉ là một sự lãng phí bất tài đối đầu với xác sống. Hãy nhớ, bạn sẽ phải bắn vào đầu; một viên duy nhất, thật sự chính xác. Vì súng máy được thiết kế để bắn tỏa, nên có khi phải mất hàng trăm nghìn viên đạn để có được một phát ngẫu nhiên vào đầu. Kể cả ngắm súng máy như một khẩu súng trường cũng rất mất công sức. Tại sao bắn zombie bằng một khẩu súng 6 nòng trong khi một khẩu súng trường có thể mang lại kết quả tương tự.

Trong những năm 1970, một học giả đã cho ra đời một ý tưởng gọi là "Lý thuyết lưỡi hái": Nếu kê nòng súng thằng đầu một đám xác sống, chúng ta có thể hạ tất cả bọn chúng với một đường lia ngang. Nhưng luận điểm này đã bị bác bỏ, bởi vì zombie giống như con người, có chiều cao khác nhau. Kể cả có một số zombie bị tiêu diệt thì một nửa số đó vẫn có thể tiếp cận bạn. Nhưng nếu gây thiệt hại lớn cho thân thể zombie thì sao? Súng máy có sức mạnh xé đôi cơ thể con người, và đâu cần phải headshot? Có và không. Đạn 5.56 mm tiêu chuẩn được dùng bởi quân đội Mỹ có thể chặt chân tay, xương sống hoặc xé đôi zombie, thế nhưng xác sống dù lăn lê, tập tễnh vẫn có thể sống được, và có thể cắn được.

Maxim - một trong những khẩu súng máy hạng nặng đáng sợ của Nga.

Súng tiểu liên

Vấn đề của vũ khí này là tương tự như của súng máy hạng nặng: đạn tiêu tốn quá mức để xử lí zombie. Tuy nhiên, khi chiến đấu trong khu chật chội, súng tiểu liên khá thích hợp. Nó có băng đạn ngắn dễ kiểm soát hơn súng trường, nhưng đạn dự trữ lại nhiều hơn so với súng lục. Hãy luôn nhớ để nó ở chế độ bắn viên một. Như đã trình bày ở trên, hoàn toàn tự động đơn giản là phí đạn. Và hãy nhớ nhắm vào tầm vai xác sống, bắn ở phần hông thì sẽ chẳng làm được gì ngoài một phát bắn hoàn toàn trượt và tiếng nổ lớn. Một trong những nhược điểm là độ chính xác kém ở cự li xa. Bởi vì súng tiểu liên được thiết kế để chiến đấu ở cự li gần. Bạn phải đến gần zombie hơn so với một khẩu súng trường hoặc súng trường tấn công. Đó không phải là một vấn đề ngoài trừ việc súng tiểu liên, cũng như các loại súng tự động và bán tự động, có thể bị kẹt đạn khi sử dụng. Đây là lí do duy nhất để biến tiểu liên thành vũ khí chính.

PP - 19 Bizon

Uzi

Súng trường tấn công

(Assault Rifle) Súng trường tấn công (AR) được phát minh để làm chiếc cầu nối giữa súng trường và súng tiểu liên, mang lại cả cự li và tốc độ bắn. Những đặc điểm này có khiến nó trở thành vũ khí lí tưởng khi đối đầu với xác sống. Không hẳn là như thế. Mặc dù cự li và chính xác là cần thiết, bắn nhanh, thì thực ra không cần lắm. Kể cả khi một khẩu AR có thể đặt chế độ bán tự động, giống như tiểu liên, thì sự cám dỗ bật nó ở chế độ hoàn toàn tự động là có tồn tại. Khi đấu tranh cho sự sống còn của mình, quá đơn giản để bật chế độ "rock n roll", cho dù nó có lãng phí và vô dụng thế nào đi nữa. Nếu bạn định chọn một khẩu AR làm vũ khí chính, luôn nhớ đặt câu hỏi dùng cho tất cả các loại súng: Tầm bắn của nó là bao nhiêu? Độ chính xác? Lượng đạn dự trữ có thể ước tính? Có dễ làm sạch và bảo dưỡng không?

Để trả lời cho những câu hỏi trên, chúng ta hãy đánh giá 2 ví dụ cực kì gần gũi sau: Khẩu M16A1 của quân đội Hoa Kì được đánh giá là một trong những khẩu súng tệ nhất được phát minh. Cơ chế của nó quá phức tạp để lau chùi và dễ bị kẹt đạn. Nhắm và cân chỉnh mục tiêu, việc mà phải làm mỗi khi có mục tiêu di chuyển vào tầm bắn, cần phải sử dụng một cái đinh, bút bi hoặc cái gì đó tương tự. Điều gì xảy ra nếu bạn không có mấy cái đấy, hoặc bị mất khi mà hàng tá zombie đang lặng lẽ lê bước về phía bạn. Thân súng bằng nhựa làm nó hoàn toàn mất khả năng sử dụng lưỡi lê, và nếu cứ cố tình sử dụng thì bạn có nguy cơ làm vỡ vụn phần thân rỗng, chịu tải bằng lò xo của nó. Đây là một nhược điểm chí mạng. Nếu bạn phải đối đầu với một đàn xác sống mà khẩu M16A1 của bạn bị kẹt đạn thì bạn thậm chí còn không thể dùng nó như một vũ khí cầm tay để chiến đấu đến cùng. Trong những năm 1960, khẩu M16 được thiết kế để bảo vệ căn cứ Không quân. Và vì lí do chính trị với những khu tổ hợp Công nghiệp – Quân sự (ông mua vũ khí của tôi, tôi bầu cho ông và ủng hộ chiến dịch tranh cử), nó được sử dụng như vũ khí chính của bộ binh Mỹ. Thành tích chiến đấu của nó thảm hại tới mức trong cuộc Chiến tranh Việt Nam, du kích Cộng sản còn không thèm nhặt nó từ xác chết của lính Mỹ.

M16A1

Khẩu M16A2, mới hơn và có một vài cải tiến, thế nhưng vẫn là thứ vũ khí hạng hai. Nếu được lựa chọn, hãy bắt chước Việt cộng và lờ khẩu M16 đi.

Ở phía đối diện, khẩu AK - 47 của Liên Xô được coi là khẩu AR tốt nhất từng được sản xuất. Mặc dù nặng hơn và giật hơn so với M16, khẩu súng này nổi tiếng về độ hiệu quả cũng như kết cấu vững chắc. Cơ cấu bắn rộng, thoáng giúp nó không bị kẹt đạn do bụi và cát. Trong chiến đấu cận thân, bạn có thể đâm zombie qua hốc mắt bằng lưỡi lê hoặc sử dụng báng súng bằng gỗ để đập vỡ sọ zombie. Nó có vài phiên bản bắt chước từ y hệt (khẩu AK - 56 của Trung Quốc), cho đến phiên bản chỉnh sửa (Galil của Israel). Mặc dù AR ko phải loại súng lý tưởng để chống zombie, một thành viên của họ AK - 47 vẫn là bạn tốt nhất .

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me