LoveTruyen.Me

Khởi đầu mới ở HogWarts - ViewJune[Shot Fic][ABO]

Chương 5: Biến cố trong khu rừng cấm

ViewJuneMT

---

**Biến cố trong Khu Rừng Cấm**

Thời gian trôi qua nhanh chóng, và trước khi View kịp nhận ra, đã đến lúc cô phải tạm biệt June. Họ bị buộc phải xa nhau trong một tháng vì những nhiệm vụ khác nhau mà từng nhà phải thực hiện.

Nhà Slytherin và Hufflepuff thường không có nhiều giao tiếp ngoài giờ học, và điều này càng làm tăng thêm khoảng cách giữa View và June.

Đối với View, khoảng thời gian này sẽ không dễ dàng, đặc biệt là khi cô nhận ra mình đã bắt đầu quan tâm đến June nhiều hơn cô từng tưởng.

Nhiệm vụ của View lần này là một thử thách thực sự. Cô được giao đi vào khu rừng cấm để loại thăm dò vêc một mối nguy hiểm đang đe dọa Hogwarts.

Đây không phải là nhiệm vụ dễ dàng; nó đòi hỏi sự tập trung cao độ, kỹ năng chiến đấu và sức bền đáng kinh ngạc—những phẩm chất mà một học sinh Slytherin như cô cần phải phát huy tối đa.

Ngay từ ngày đầu tiên bước vào rừng, View đã cảm nhận được sự nguy hiểm rình rập khắp nơi. Cây cối dường như sống động hơn, bóng tối dày đặc hơn, và mọi tiếng động nhỏ đều khiến cô phải cảnh giác.

_"Mình đã từng nghe nhiều về Khu Rừng Cấm, nhưng không ngờ nó lại đáng sợ đến thế này" - cô thầm nghĩ.

Ngày qua ngày, View phải đối mặt với những sinh vật mà ngay cả trong ác mộng cô cũng chưa từng tưởng tượng ra. Đối thủ của cô không chỉ là những sinh vật hắc ám, mà còn là sự cô đơn và nỗi sợ hãi khi phải tồn tại một mình trong rừng suốt một tháng dài.

Không có ai bên cạnh, không có bất kỳ sự giúp đỡ nào từ bạn bè hay giáo sư, cô chỉ có thể dựa vào chính mình.

Mỗi ngày là một cuộc chiến sinh tồn, và mỗi đêm cô lại phải chiến đấu với nỗi cô đơn, khát vọng được trở về và nhìn thấy June một lần nữa.

Dù đã cố gắng hết sức, nhưng một ngày nọ, khi nhiệm vụ gần như đã hoàn tất, cô chỉ cần đi ra ngoài bìa rừng là xong
Nhưng View bất ngờ chạm mặt với một sinh vật khủng khiếp—một ma vật cổ xưa có sức mạnh vượt trội.

Ma vật này có đôi mắt đỏ rực như lửa, móng vuốt sắc bén và cơ thể phủ đầy bóng tối. Nó là hiện thân của mọi nỗi sợ hãi mà cô đã phải chịu đựng trong suốt một tháng qua.

_"Không thể nào... Làm sao mình có thể đánh bại thứ này?" - View thầm nghĩ, cảm giác sợ hãi dâng trào. Nhưng cô biết, nếu không tiêu diệt ma vật này, Hogwarts sẽ không bao giờ an toàn. Cô vung đũa phép, hô lên.

"**Incendio Maxima!**"

Một luồng lửa mạnh mẽ phóng ra, nhưng ma vật dường như không bị ảnh hưởng nhiều.

Nó lao về phía View với tốc độ kinh hoàng, và trước khi cô kịp né tránh, móng vuốt sắc bén của nó đã xé toạc cơ thể cô.

View cảm thấy cơn đau kinh khủng lan khắp người khi máu tuôn ra từ những vết thương sâu hoắm.

Cô loạng choạng ngã xuống, đũa phép rơi khỏi tay.

_"Không thể... mình không thể kết thúc ở đây..."

Cô nghĩ, nhưng cơ thể cô đã kiệt sức. Trong giây phút cuối cùng trước khi mất ý thức, hình ảnh của June hiện lên trong tâm trí cô, và cô thì thầm.

"June... mình xin lỗi..."

---

Một đội cứu hộ được cử vào khu rừng cấm sau khi phát hiện ra View không trở về đúng thời hạn.

Khi họ tìm thấy cô, cơ thể View gần như đã cạn kiệt sức sống.

Những vết thương nghiêm trọng của cô—không chỉ là vật lý mà còn bị ảnh hưởng bởi ma thuật đen của sinh vật cổ xưa—đã khiến cả Hogwarts rúng động. Ngay cả Hội đồng Tối cao của trường cũng phải vào cuộc để đối phó với tình hình này.

View được đưa trở về Hogwarts trong tình trạng nguy kịch.

Cả trường Hogwarts như chìm trong không khí căng thẳng khi tin tức về tình trạng của View lan rộng.

June, khi nghe được tin tức, trái tim cô như ngừng đập. Không cần suy nghĩ, cô chạy thẳng đến phòng bệnh, nơi View đang được chăm sóc.

Khi bước vào phòng bệnh, cảnh tượng trước mắt khiến June suýt ngã quỵ. View nằm trên giường, khuôn mặt nhợt nhạt, hơi thở yếu ớt, cơ thể phủ đầy những vết thương không lành và những dấu vết của ma thuật đen tối. Các giáo sư đứng quanh giường, khuôn mặt đầy lo lắng và căng thẳng.

_“Không thể nào… đây không thể là View của mình...” -  June thì thầm, nước mắt trào ra, cô chạy đến bên giường, nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của View.

_“View… cậu phải tỉnh lại, cậu phải sống!” - June nức nở, lòng tràn ngập cảm giác tuyệt vọng và sợ hãi.

Cô biết rằng nếu không làm gì đó ngay lập tức, cô có thể mất View mãi mãi.

Giữa cơn hoảng loạn, June nhớ lại một câu thần chú mà cô từng đọc trong một quyển sách cổ.

Đó là một phép thuật cấm kỵ, có thể cứu sống người khác nhưng với cái giá là tổn hại đến sinh mệnh của chính người thi triển—hoặc tệ hơn nữa. Nhưng lúc này, điều đó không quan trọng.

"Mình sẽ làm mọi cách để cứu cậu, View"

June quyết định.

_“June, em không được làm thế!” -  Một giáo sư vội vàng ngăn cản khi thấy June bắt đầu rút đũa phép ra. Nhưng cô không để ai ngăn mình lại, trước sự hốt hoảng của các giáo sư và các bạn học thân thiết với View, nhờ sự thông minh vốn có của mình mà June đã đọc nhanh được câu thần chú để chữa trị cho June,

_ "Cậu là tất cả đối với mình, View," June thì thầm, ánh mắt quyết tâm.

Với tất cả sức mạnh còn lại, câu thần chú bắt đầu được thực hiện. Từng giọt máu của cô chảy ra, hòa vào ánh sáng phép thuật ấy. Ánh sáng đen hòa lẫn với dòng máu đỏ thẫm, u ám bao trùm lấy cả căn phòng, cơ thể June bắt đầu run rẩy vì cạn kiệt sức lực.

Nhưng cô không dừng lại.

"Cậu phải sống, View"

Cô lẩm bẩm, đôi mắt mờ đi vì mệt mỏi.

Cuối cùng, khi câu thần chú hoàn tất, View bắt đầu thở đều trở lại, những vết thương trên cơ thể dần dần khép lại.

Nhưng cái giá mà June phải trả là quá lớn. Cô cảm thấy sức lực của mình bị rút cạn hoàn toàn, và trước khi ngã quỵ xuống sàn, cô thì thầm.

_“View… mình xin lỗi… nhưng mình không thể để mất cậu…”

Giáo sư Pomona Sprout và Poppy Pomfrey ngay lập tức đưa June ra khỏi phòng để chữa trị.

Riêng giáo sư Sprout đau lòng khi nhìn thấy học trò cưng của mình làm điều này. Bà quay sang lườm giáo sư Snape. Nhanh chóng đưa cô học trò bé nhỏ đi chữa trị.

Cơ thể June đã bị tổn thương nghiêm trọng, và việc hồi phục sẽ không dễ dàng. Tuy nhiên, câu thần chú mà cô thực hiện đã thành công trong việc đẩy lùi hầu hết tác động của ma thuật đen, chỉ để lại một dấu vết mờ nhạt trong cơ thể View.

---

Khi View tỉnh dậy và biết về những gì đã xảy ra, trái tim cô như vỡ vụn. Cô không thể tin rằng June đã mạo hiểm cả sinh mạng của mình để cứu cô.

Những cảm xúc hỗn loạn trỗi dậy trong lòng View, xen lẫn giữa cảm giác biết ơn, tội lỗi, và một sự rung động mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

Cô biết rằng tình cảm của mình dành cho June đã vượt qua mọi ranh giới mà cô từng đặt ra.

Tuy nhiên, bên cạnh sự biết ơn và tội lỗi, một cảm giác khác bắt đầu hiện diện trong lòng View—một sự khao khát mãnh liệt với June.

Mỗi khi nghĩ đến hình ảnh của June, trái tim View lại đập nhanh hơn, và cô cảm thấy một sự cuồng nhiệt chưa từng có.

Những cảm xúc này không chỉ đơn thuần là tình yêu, mà còn là một khao khát sâu sắc và mạnh mẽ về cả thể xác lẫn tinh thần. View nhận ra rằng cô không chỉ muốn ở gần June mà còn khao khát một sự kết nối sâu sắc hơn—một thứ gì đó có thể gắn kết họ theo cách mà cô chưa bao giờ tưởng tượng được.

Trong khi View cố gắng giữ vững sự kiên nhẫn và tự kiềm chế cảm xúc của mình, cô cảm nhận được sự gắn bó ngày càng sâu sắc với June. Những ngày qua, cô không ngừng nghĩ về June và cảm giác mãnh liệt mà cô đang trải qua, nhưng vẫn giữ khoảng cách để không làm tổn thương thêm June. View hiểu rằng cả hai vẫn cần thời gian để đối diện với những thay đổi trong mối quan hệ của họ, đặc biệt là sau những sự kiện vừa qua.

June, sau khi hồi phục, vẫn bị cấm túc và không thể rời khỏi phòng sinh hoạt chung của nhà Hufflepuff. Cô cảm thấy biết ơn vì View đã sống sót.

Cô tự nhủ rằng nếu có lần sau, cô sẽ phải tìm cách khác để giúp đỡ View mà không phải chịu đựng tổn thương như vậy.

Khi View và June cuối cùng gặp lại nhau, cả hai đều cảm nhận được sự thay đổi trong mối quan hệ của họ. View không còn đơn thuần là người bạn thân, mà là một phần quan trọng trong cuộc sống của June. June cũng nhận ra rằng sự hy sinh của mình đã làm tăng thêm sự gắn bó giữa họ, và cả hai đều cần một thời gian để điều chỉnh cảm xúc của mình.

---

Mỗi lần trò chuyện với June, View cảm nhận được sự kết nối sâu sắc hơn bao giờ hết. Trong phòng bệnh, khi June ngồi cạnh giường của View, ánh mắt họ giao nhau đầy trìu mến.

_“Cậu có thấy khỏe hơn không?” -  View hỏi, cố gắng giữ giọng mình bình tĩnh dù trong lòng đang dâng trào cảm xúc.

June mỉm cười yếu ớt.

_“Có, cảm ơn cậu. Nhưng mình vẫn cần thời gian để hồi phục hoàn toàn.” - Cô chạm nhẹ vào tay View, cảm nhận được sự ấm áp từ đó.

View nắm chặt tay June, nhưng sự khao khát trong lòng cô lại ngày càng mạnh mẽ.

_“Mình… không biết phải nói gì. Mình cảm thấy mình đã vượt qua một cơn ác mộng.” - Cô thở dài. - “Và khi nghĩ về điều đó, mình không thể không cảm thấy rằng mình cần phải nói điều gì đó với cậu.”

June nhìn View, đôi mắt cô có vẻ lo lắng nhưng cũng đầy chân thành.

_“View, chúng ta không cần phải vội vã. Mình hiểu rằng cảm xúc của cậu rất phức tạp, và mình cũng đang cảm thấy điều tương tự.”

_“Nhưng mình không thể giả vờ như mọi thứ vẫn như cũ” - View nói. - “Cái giá mà cậu phải trả để cứu mình… mình không thể quên được. Nó đã thay đổi cách mình cảm nhận về tất cả.”

June khẽ nhíu mày.

_“Cậu không cần phải cảm thấy có lỗi. Mình đã chọn làm điều đó. Nhưng mình cũng cảm thấy rằng chúng ta cần phải tìm ra cách để hiểu nhau hơn, để đối diện với những cảm xúc này.”

_“Có lẽ chúng ta cần phải dành thời gian để suy nghĩ" - View đề nghị. - “Tôi không muốn làm tổn thương cậu hay tạo áp lực lên cậu. Nhưng tôi cũng không thể tiếp tục sống trong sự dằn vặt này.”

June gật đầu đồng ý.

_“Đúng vậy. Chúng ta cần phải đối mặt với những cảm xúc của mình một cách từ từ. Có thể đó là cách tốt nhất để chúng ta hiểu nhau hơn và tìm ra con đường phía trước.”

View nắm tay June chặt hơn, cảm giác ấm áp và yêu thương lan tỏa trong cô.
_ “Mình chỉ muốn cậu biết rằng mình luôn ở đây vì cậu. Và dù chúng ta không biết chắc chắn điều gì sẽ xảy ra tiếp theo, mình sẵn sàng cùng cậu đối diện với tất cả.”

June mỉm cười, dù yếu ớt, nhưng ánh mắt cô đầy cảm kích.

_“Mình cũng vậy. Chúng ta sẽ cùng nhau bước tiếp, bất kể điều gì xảy ra. Mình tin rằng chúng ta có thể vượt qua tất cả.”

Những lời nói này không chỉ là sự an ủi mà còn là một dấu hiệu cho thấy cả hai đang tìm cách để vượt qua sự phức tạp trong cảm xúc của mình. Họ hiểu rằng mối quan hệ của họ đã thay đổi, nhưng cũng biết rằng điều quan trọng là cùng nhau tiến bước và tìm kiếm những giải pháp cho những cảm xúc mới mẻ mà họ đang đối diện.

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me