Kookmin Vuong Phi Den Tu Tuong Lai
Tỉnh lại lần nữa khi mặt có cảm giác ẩm ướt , Jimin khẽ hé mắt thì thấy cô gái ban nãy đang sấp khăn lau mặt cho mình . Cậu bây giờ đã có thể bình tĩnh hơn một chút , chống tay ngồi dậy , cô gái nhỏ thấy thế liền sốt sắng -Thiếu gia ! Người cảm thấy thế nào rồi ? Có còn khó chịu ở đâu không ?-Em...Ừm..Ta không sao , ta muốn hỏi ngươi một vài chuyện . -Người nói đi ạ . Jimin gạt mái tóc bết mồ hôi trước trán , cố gắng hỏi bằng cái giọng tự nhiên nhất có thể -Tên của ta là gì ? Và tại sao ta lại bị ngất đi ấy nhỉ ?Đã xuyên không đến đây rồi , tạm thời cứ sống tốt ở nơi này trước , còn những chuyện khác hãy để tính sau . Cô hầu gái ném cho Jimin một tia nhìn lo lắng xen lẫn khó hiểu , nhưng vẫn trả lời câu hỏi của cậu -Người là Chí Mẫn thiếu gia . Hôm nay trong lúc đi tản bộ ở hồ Đông , người nhìn thấy một con cá chép bạc rất to nên đã phấn khích chạy ra sát mép hồ để nhìn cho rõ , chẳng may lại trượt chân rơi xuống nước nên mới bất tỉnh . Đm ! Lại là cái con cá chép quỷ quái . Ông thề ông mà bắt được mày thì ông chặt mày ra làm 8 khúc nấu lẩu con ạ . Thả chiếc khăn lụa vào thau nước ấm , cô gái lại ngước mắt lên hỏi -Thiếu gia ! Người sao vậy ? Người thật sự quên hết rồi sao ? -À....nói thật là có vài chuyện ta có chút không nhớ, ngươi có thể nhắc lại để kích thích trí não ta không ?Cô ta nở một nụ cười với Jimin , chớp chớp đôi mắt trong veo -Nếu người đã quên thật rồi thì cũng chẳng sao đâu . Có nô tì đây rồi , nô tì sẽ giúp người nhớ lại hết . Người chính là Phác Chí Mẫn , là con trai của Lệ Bộ Thượng Thư Phác Du và Thủy Lam phu nhân . Năm nay người vừa mới tròn 17 tuổi . Sắp tới , sẽ còn cùng Điền Vương Gia thành thân , trở thành Đích Phúc Tấn . Ôi trời , thành thân sao ? Một thằng oắt con 17 tuổi á ? Có lầm không chị gái ?......Haizz , thôi đành ,đâu còn cách nào khác , nước đến đâu ta tát đến đó vậy .Jimin ấp úng , đưa tay gãi gãi mũi , mắt thì láo liên nhìn đâu đó trên trời , thẽ thọt hỏi -À thành thân... ta đã từng gặp qua cái tên đó chưa nhỉ ? -Đương nhiên là gặp rồi , thiếu gia còn rất yêu ngài ấy nữa , người bảo với nô tì : lần đầu tiên nhìn thấy ngài ấy , người đã đem lòng si mê . Chính vì nhìn thấy tình cảm mà người dành cho Vương Gia nên Thái Hậu đã hạ chỉ ban hôn , cho lập người làm Đích Phúc Tấn . Kinh thật ! Yêu từ cái nhìn đầu tiên cơ à ? Si mê vô đối cơ à ? Sến sẩm đéo thể tả nổi . Không biết thằng cha đó có gì mà tên Chí Mẫn này lại cảm mến thế không biết ? [ có nhan sắc đó anh =))]Ơ ? Nãy giờ lo hỏi chuyện của Chí Mẫn mà Jimin quên không hỏi danh tính quý cô nương trước mặt -À... tên ngươi là gì ấy nhỉ ? -Em là Tiểu Cảnh , là nô tì thân cận bên cạnh thiếu gia . Ồ ! ồ ! Jimin gật gù như thể đã hiểu , đang định suy nghĩ vẩn vơ thêm một lát mà dạ dày đã đánh trống ầm ĩ rồi , không thể chịu đựng thêm được nữa , Jimin hắng giọng , thử ra lệnh với Tiểu Cảnh -Tiểu Cảnh ! Ngươi xuống nhà bếp bảo họ làm cho ta vài món . Ta đói bụng rồi . Thử vậy thôi mà Tiểu Cảnh lại cun cút làm theo mới hay chứ . Ai da , cái cảm giác được sai khiến này cậu quả thật vẫn chưa quen được nha . Trong lúc đợi đồ ăn thì Jimin , à , bây giờ là Chí Mẫn vinh hạnh được Phác Thượng Thư và Phu nhân ghé thăm . Phu nhân nét mặt hiền hậu , vừa vào phòng đã nhào đến ôm chặt lấy cậu , giọng nghẹn ngào -Ôi ! Chí Mẫn ! Con làm mẹ lo lắng chết mất , con không sao chứ ? Nghe tin con té xuống hồ , mẹ và cha con đã vội vàng trở về ngay . Phác Thượng Thư theo sau thì chỉ lấy tay xoa nhẹ đầu cậu , nở nụ cười hiền từ -Không sao là tốt rồi , sau này không được nghịch ngợm như thế nữa , làm cha mẹ lo lắng lắm , có biết không ? Cha mẹ đang ở Thọ Ninh cung thỉnh an Thái Hậu , nghe tin của con liền vội vã trở về . Đã dọa mẹ con một phen hốt hoảng đấy . Kể từ khi hai người họ bước vào phòng , từ đầu tới cuối cậu đều không nói câu nào , bởi cậu còn đang bận cảm nhận . Cảm nhận cái cảm giác lạ lẫm này . Đây là cái người ta vẫn gọi là gia đình sao ? Là nơi có tình yêu thương của mẹ và sự bao dung của ha mà mọi người vẫn thường bảo nhau sao ? Nó thật sự , thật sự rất tuyệt , là thứ mà đứa trẻ mồ côi như cậu lần đầu tiên được cảm nhận . Một giọt nước mắt trong suốt , nóng hổi khẽ lăn qua khóe mắt , đôi tay ôm chặt lấy người phụ nữ trước mặt mình , cậu nhắm mắt-Con xin lỗi ! Đã làm cho cha mẹ lo lắng rồi Hai tiếng " cha " , " mẹ " lần đầu tiên được thốt ra trên môi Chí Mẫn thời hiện đại . Xuyên không , có lẽ lại là một chuyện tốt . --------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Dài quá dài T ^ T . Từ chap sau mình sẽ gọi Jimin là Chí Mẫn nhé mn =))
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me