LoveTruyen.Me

Kookv Dieu Dang Yeu Duy Nhat Cua Jeon Jungkook

Chỉ còn khoảng một tháng nữa là hoàn tất những cảnh quay cuối cùng. Không khí trong đoàn cũng trở nên nhộn nhịp và gấp rút hơn hẳn. Sau khi kết thúc cảnh quay muộn, đạo diễn thông báo mọi người được nghỉ ngơi ba ngày rồi quay lại hoàn thành những cảnh quay cuối. Sau đó gặp riêng Jungkook và Taehyung bàn chuyện bài hát cuối phim.

Ngày đầu tiên gặp mặt bàn kịch bản, Jungkook có ngỏ lời để mình viết nhạc phim. Đạo diễn chưa từng hợp tác với cậu trước đó, cũng không nghe qua tên tuổi của cậu nên đã từ chối thẳng. Jungkook mặt dày lẽo đẽo đi theo trình bày về studio của mình, nói cậu sẽ sáng tác tặng bộ phim không lấy tiền, mong muốn đạo diễn cho một cơ hội. Đạo diễn nghe thấy chuyện tiền bạc không cần tính toán thì cũng có chút động lòng.

Đoàn phim này kinh phí thấp, đạo cụ không được trang bị đầy đủ, diễn viên cũng chủ yếu mời người mới để không tốn nhiều tiền cát xê, phía bên nhà sản xuất cũng ngầm thể hiện cắt giảm chi phí được bao nhiêu thì cắt giảm. Hơn nữa đây là phim chiếu mạng, phần nhạc phim cũng không cần yêu cầu quá nhiều. Đạo diễn gật đầu, bảo Jungkook thử viết để ông xem.

Lần đầu tiên Jungkook gửi bản nghe thử, đạo diễn tỏ ý không hài lòng, bảo tiết tấu hơi nhanh. Lần thứ hai Jungkook gửi kèm lời bài hát thì lại bảo phần nhạc tạm ổn nhưng phần lời cần trau chuốt hơn. Jungkook phải gửi lần thứ ba mới được thông qua. Jungkook có gửi kèm một bản thu âm giọng của cậu, được đạo diễn đánh giá cao khả năng hát Jungkook rất vui, nhưng đến khi nghe quyết định Taehyung cùng song ca với cậu thì niềm vui giảm đi hơn một nửa.

Thời gian nghỉ ba ngày này, đạo diễn yêu cầu hai người phải thu âm xong. Taehyung than ngắn thở dài vì phải hi sinh mấy ngày được ngủ để đi tập hát, khó có cơ hội được nghỉ nhiều như vậy anh còn muốn đi gặp bạn bè. Jungkook nghe anh kêu ca bên tai lại không thấy bực, chỉ sợ anh ham chơi không đến, liền buông lời đe dọa "Sáu giờ tối mai tại studio của tôi, anh không đến thì tự chịu trách nhiệm một mình."

Taehyung giận dỗi, giọng không vui "Tôi biết rồi."

Trường anh khá xa nơi của Jungkook, qua lại cũng mất hơn cả tiếng, Taehyung thầm cảm thán trong lòng vậy là xem như mất cả buổi tối quý giá rồi.

Hai người thu âm đến hơn mười một giờ tối mới xong. Taehyung sợ ký túc xá đóng cửa, vội vàng chào Jungkook rồi mang áo khoác, đeo túi chạy về. Vừa mở cửa ra liền bị gió quật mạnh, thổi đến tóc tai rối tung, áo quần bị mưa tạt vào ướt một mảng. Anh hoảng hồn vội đóng sầm cửa lại. Studio cách âm tốt, ở trong này thu âm say mê đến không biết ngoài trời đổ mưa tầm tã.

Taehyung thở dài ngồi lên sofa, gọi điện thoại đến tổng đài taxi đặt xe. Gọi đi bao nhiêu cuộc nhưng lần nào cũng là đường dây bận. Anh chán nản vứt điện thoại sang một bên, ngước mắt lên nhìn Jungkook cũng đang lo lắng đứng bên cạnh "Làm sao đây? Tôi không về kịp mất."

Jungkook nhìn đôi mắt tròn như cún con bị bỏ rơi kia, cảm thấy mình nên nhặt về nuôi mới phải, liền nói "Hay là ở lại chỗ tôi ngủ một đêm đi."

"Chỗ cậu ở đâu?"

"Tầng trên".

Taehyung theo Jungkook đi lên tầng, vừa đi vừa cảm thán "woa! Chỗ ở với chỗ làm việc là một, tiện thật đấy."

Bước vào phòng của cậu lại tiếp tục cảm thán "woa! Cậu ngăn nắp quá!"

Chiếc giường đơn kê ngay ngắn trong góc tường, tủ quần áo bằng gỗ được đặt đối diện, ngay cửa ra vào là bệ bếp treo lủng lẳng vài cái xoong nồi. Taehyung sờ vào thì thấy đóng bụi hết cả. Tủ lạnh cũng trống trơn, vài chai nước nằm lăn lóc trong hộp rau củ dưới đáy. Bởi vì chẳng có bao nhiêu đồ đạc nên trông ngăn nắp là phải.

"Tôi đói bụng!" Taehyung sau khi kiểm tra tủ lạnh, quay sang nhìn Jungkook với ánh mắt tha thiết.

"Chỉ có mì gói thôi."

"Tôi thích mì gói. Cậu nấu cho tôi ăn đi."

Jungkook lấy ra một bộ quần áo từ tủ đồ ném lên giường "Áo quần ướt hết rồi, đi tắm trước đi."

"Tôi đi tắm xong phải có mì đấy nhé!"

Jungkook vậy mà ừ một tiếng làm Taehyung cười tít mắt. Anh ôm lấy quần áo của Jungkook bước vào phòng tắm, vừa tắm vừa ngân nga. Hôm nay Jungkook không mắng anh, còn nấu mì cho anh. Taehyung cảm thấy con đường cảm hóa Jungkook của mình nở đầy hoa, đây được xem như là một tiến trình tâm lý khó khăn, vậy mà một người không chuyên như anh đã thành công, phải đem chuyện này đi khoe mới được.

Taehyung ăn uống no nê, cả người thoải mái, nhanh chóng trèo lên giường trùm chăn lại. Lăn qua lăn lại một hồi bỗng phát hiện có chuyện không đúng liền lớn tiếng gọi Jungkook đang trong nhà vệ sinh "Jungkook à.."

"Sao đấy?"

"Cái giường này quá nhỏ luôn. Cậu ngủ dưới sàn hả?"

Jungkook bên trong nghe vậy chỉ biết thở dài, suy nghĩ của người này quả thật không lường được, cậu cất tiếng đáp trả "Ở đâu ra cái lý đó hả? Một là anh ngủ dưới sàn, hai là nằm sát vào một bên và im lặng ngủ đi."

Taehyung nhún vai, Jungkook đã nói vậy thì anh cứ ngủ trước đã. Còn chuyện không gian thì nên để cậu tự lo liệu. Dù sao thì anh cũng không bài xích chuyện ngủ cùng cậu lắm.

Jungkook tắm xong đã thấy người kia ngoan ngoãn quay mặt vào tường im lặng ngủ. Thường ngày khi ngủ cậu không mặc quần áo, nhưng hôm nay xem ra không mặc sẽ rất khó coi. Jungkook chọn bộ đồ ngủ rộng rãi và thoải mái nhất mặc vào, sau đó nhẹ nhàng mở chăn ra rồi chui vào. 

Người bên cạnh có vẻ đã ngủ say, Jungkook không dám động mạnh, nằm mở mắt nhìn màn mưa gõ đều vào ô cửa sổ. Trằn trọc một hồi cũng không ngủ được, cái lạnh lẽo của đêm đen càng khiến cho hơi ấm phát ra từ người nằm phía sau cậu thêm dụ hoặc. Jungkook vô thức nhích người vào, nhận được chút ấm áp lại tham lam nhích thêm chút nữa. Đến khi lưng mình chạm vào lưng anh mới giật mình khựng lại.

Cậu mông lung nghĩ nếu được ôm cái lò sưởi này vào chắc hẳn sẽ ấm lắm. Nhưng mà hai thằng con trai ôm nhau ngủ có phải kì quặc lắm không? Tiểu bạch trong đầu cậu bảo 'Đúng. Kì quặc lắm. Không nên ôm.' Tiểu hắc lại bảo 'cũng là người với người thôi mà, cậu phân biệt nam nữ làm gì. Người Eskimo chẳng phải toàn ôm nhau chống lạnh hay sao.' Tiểu bạch lại bảo 'Nguyên tắc đời cậu đâu rồi? Lôi ra đọc lại đi!' Tiểu hắc tựa lưng vào ghế, bắt tréo chân cười mỉa 'Hôn cũng đã hôn, sờ cũng đã sờ. Lúc này còn dám nói chuyện đạo lý.' Tiểu bạch toan cãi lại nhưng cậu đã bảo nó câm mồm rồi. Jungkook quẳng hết mớ tự nghĩ của mình đi, quyết định hành động theo bản năng.

Cậu xoay người lại, môi liền vô tình chạm vào gáy anh. Ấm đến muốn bỏng. Một khi đã chạm vào rồi sẽ không còn đường lui nữa. Jungkook nhân cơ hội hít lấy mùi hương và hơi ấm của người kia, môi tự động chu du trên gáy anh, lần mò đến tai hít hít ngửi ngửi.

Taehyung lạ chỗ khó khăn lắm mới bắt đầu mơ màng chuẩn bị chìm vào giấc ngủ liền cảm thấy phía sau nhồn nhột, ngọ nguậy muốn dịch người sang chỗ khác. Nhưng vì nằm sát tường nên có dịch thế nào cũng không tránh ra được, Taehyung vô thức xoay người lại, môi lại chạm ngay môi của Jungkook. Jungkook cả kinh, hành động của anh quá bất ngờ khiến cả người cậu ngưng trệ.

Tai hết ngứa, Taehyung lại cảm giác ngứa ở môi. Anh theo thói quen đưa lưỡi ra liếm, vừa liếm môi mình còn liếm luôn cả môi Jungkook. Người Jungkook như có dòng điện cao thế đập vào, quá sức chịu đựng. Taehyung lại chẳng hay biết gì, tiếp tục an tĩnh chìm vào giấc ngủ.

Còn Jungkook cứ cứng đờ người, mắt mở to, môi chạm môi nhìn gương mặt xinh đẹp gần trong gang tấc. Taehyung vậy vẫn không chịu yên hoặc giả muốn thử sức chịu đựng của cậu. Anh vòng tay qua người cậu, mặt lui xuống rúc vào trong hõm cổ cậu, tự tìm cho mình một vị trí thoải mái nhất. Sau đó thấy chỗ này quá ấm áp, càng rúc sâu thêm vào.

Jungkook cười khổ, luồn tay xuống dưới làm gối cho anh, rồi cũng vòng tay sang ôm chặt lấy anh, tận hưởng hơi ấm quý báu này dụ mình đi vào giấc ngủ.

Buổi sáng, Kim Taehyung lơ mơ tỉnh dậy nhưng thấy xung quanh ấm áp quá lại không nỡ mở mắt. Nằm một lúc ngửi thấy mùi hương nhè nhẹ giống với mùi của Jungkook, miệng mỉm cười nghĩ buổi sáng ngửi được mùi này thật thích.

Bàn tay theo thói quen thường mò mẫm gối ôm vào buổi sáng, hôm nay lại đụng phải một cái gì đó cứng cứng, sờ một hồi lại có cảm giác như đang sờ cơ bắp của Jungkook.

Taehyung lúc này mới chịu mở mắt, có chút hoảng hốt khi thấy anh đang nằm trong lòng cậu. Sau đó nhớ đến chuyện tối qua thì lại tiếp tục thả mình nằm xuống, hiếm có cơ hội này, phải thưởng thức khéo lãng phí.

Anh vươn tay sờ lên từng đường nét trên gương mặt cậu, vén tay áo lên sờ từng đường gân, từng bắp thịt. Sau đó còn canh chừng Jungkook có đang ngủ say không mà lén kéo áo cậu lên ngắm cơ bụng tám múi cực phẩm.

Sờ ngắm đã, Taehyung thấy buồn chán, lại không muốn dậy. Anh quyết định bóc da khô trên môi Jungkook.

Môi cậu bị bong da khá nhiều, Taehyung bóc những mảng nhỏ trước, vừa bóc vừa xoa. Mảng lớn thì dính khá chặt, anh vừa gỡ chầm chậm vừa nhìn những cái nhíu mày của Jungkook, bỗng thấy đáng yêu hết sức. Jungkook nhíu mày một cái, anh cũng nhíu mày một cái. Jungkook thở mạnh một cái, anh cũng thở mạnh một cái. Những mảng da khô này lại quá khó bóc, Taehyung quyết định không làm nữa, nhưng nhìn lại thấy khó chịu, liền dứt khoát đưa lưỡi ra liếm cho nó mềm đi.

Jungkook nãy giờ cảm thấy rất khó chịu ở môi, giờ lại thêm ươn ướt liền mở mắt ra tìm nguyên nhân. Đến khi Taehyung hài lòng thôi liếm môi Jungkook nữa thì đã thấy cậu mở mắt ra nhìn mình từ bao giờ.

"Làm gì đấy?"

"Môi cậu khô quá, mỗi tối nên bôi son dưỡng trước khi đi ngủ."

Jungkook tiếp tục đưa ánh mắt khó hiểu nhìn anh, ý cậu muốn hỏi về cái hành động chào buổi sáng kì quặc của anh cơ.

Taehyung nhìn ánh mắt chằm chằm truy vấn của người kia, tự dưng lòng sinh chột dạ "Hôm nay tôi liếm giúp cậu rồi đấy. Nhưng ngày mai nhớ phải bôi son dưỡng nhé."

Sau đó lại "Aiz, đừng nhìn tôi vậy mà. Chuyện này không đến mức khiến cậu cảm kích như vậy đâu."

"Cái cậu này thật là thiếu tinh tế quá đi. Sáng sớm sao lại nhìn người ta với ánh mắt đó chứ. Tôi phải đi về trường đây."

Jungkook nhìn theo bóng dáng anh ôm lấy khuôn mặt đỏ bừng chạy vèo vào toilet, có chút tiếc nuối vì hơi ấm nồng nàn đã vụt khỏi vòng tay.

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me