Lam Vy Da Cuc Cung Cua Ninh Tong
Dạ ik lên lầu, định mở cửa ik vào phòng thì... Ngọc ôm Dạ lại. Dạ:" Ngọc làm j z, bỏ e ra coi". Dạ đẩy Ngọc ra. Ngọc:" e ik đâu z?". Dạ:" thì ik về phòng chứ ik đâu!". Ngọc:" z cho Ngọc vô chung với". Dạ:" Ngọc cũng có phòng mà, s Ngọc ko về phòng mình ik". Ngọc:" thoi mà, cho Ngọc vô ik. Về phòng có 1 mình chán lắm". Ngọc bĩu môi giận dỗi. Dạ:" ko. Ngọc về phòng ik, e ko cho vô đâu?". Ngọc lay lay cánh tay Dạ làm nũng. Ngọc:" Vk, cho Ngọc vô ik mà". Dạ bất lực trước vẻ làm nũng của Ngọc nên đồng ý cho Ngọc vào. Dạ:" đã bảo ko dc kêu vk r mà!". R Dạ cho Ngọc vào. Dạ đóng cửa lại. Còn Ngọc thì lên giường ngồi. R Dạ ik lại Ngọc kéo Dạ vào lòng ôm. Dạ:" bỏ e ra coi. Ôm hoài". Ngọc:" nhớ e mún chết". Dạ:" bớt xạo, nãy h e có ik đâu đâu". Ngọc:" e ik đóng cửa đó". Dạ:" đóng chx dc 2 phút nữa". Ngọc:" 1s thoi Ngọc cũng nhớ nữa". Dạ:" bớt điêu lại ik". Ngọc:" ko điêu". Dạ:" h bỏ e ra dc chx". Ngọc:" ko". Dạ đẩy Ngọc ra. Nhưng càng đẩy Ngọc càng ôm chặt hơn. Dạ:" Ngọc... Bỏ e ra". Ngọc bỏ Dạ ra r hôn vào môi Dạ 1 cái. Dạ nhíu mày vờ tuk giận. Ngọc cười. Ngọc:" ây ây, bớt giận nào bảo bối". Dạ:" nên e từ Vỹ Dạ trở thành bảo bối lun r à". Ngọc:" đ z. E là bảo bối của Ngọc". Dạ:" dc r dc r bây h để e ik ngủ ik". Ngọc:" uk, nằm xuống đây". Ngọc vỗ vỗ tay xuống giường. Dạ:" e chỉ cho Ngọc ở chung phòng thoi. Nên Ngọc ra kia ngủ ik. Dạ chỉ tay về cái ghế sofa. Ngọc:" cho Ngọc nằm chung ik mà bảo bối". Dạ:" ko là ko. Còn Ngọc ko chịu thì ik về phòng ik". Ngọc:" hoy mà. E nỡ lòng nào làm z s". Dạ:" Ngọc ik qua kia nhanh cho e còn ngủ trưa, e mệt". Ngọc cắn môi, mặt bùn hiu. Ngọc:" đừng mà bảo bối". Dạ:" bây h Ngọc ik hay e ik". Ngọc:" Ngọc...Ngọc ik...". Mặt bùn thiu.R Ngọc ik qua ghế sofa nằm, còn Dạ lên giường và ngủ. Nhưng đến chiều, khi Dạ thức dậy thì lại thấy mình dc 1 vòng tay lớn ôm chặt lấy. Dạ mún nhúc nhích cũng ko dc. Dạ chớp chớp mắt vài cái r quay qua nhìn người bên cạnh. Người đó ko ai khác chính là Ngọc. Ngọc đang nằm ôm Dạ ngủ. Dạ đẩy mạnh tay Ngọc ra và la lên. Dạ:" Lan Ngọc, dậy nhanh lên". Ngọc:" um... Cái j z?". Dụi dụi mắt và mở mắt ra. Dạ:" e đã kêu Ngọc qua bên kia ngủ mà s Ngọc lại ngủ ở đây". Ngọc ngồi dậy ôm Dạ. Ngọc:"bảo bối, e đừng giận. Ngọc ko cố tình làm như z đâu. Tại lúc trưa e ngủ xong r ko bít e mơ thấy cái j lun. Xong cái e la lên và khóc nên Ngọc mới qua dỗ e xong r e nói e sợ nên Ngọc nằm đây ngủ với e lun. Ngọc bịa ra 1 câu chuyện y như thật. Dạ:" có thật là như z ko?". Ngọc:" thật mà. E khóc ướt áo Ngọc lun nek". Chỉ tay vào áo. (Nhưng thật sự là áo đó ướt do bà Ngọc ngủ bị chảy nước miếng nha mn🤣). Dạ mặt ngây thơ. Ngọc bỏ Dạ ra và hôn vào môi Dạ 1 cái. Ngọc:" bảo bối, ngoan". Dạ lườm Ngọc. Dạ:" bỏ ra coi, hôn quài". Ngọc:" ai biểu thịt e thơm quá chi. Ngọc bị nghiện nên cứ mún hôn quài". Dạ:" ik nấu cơm". R Dạ đẩy Ngọc ra và bỏ ra ik trước. Ngọc:" đợi Ngọc với bảo bối". Ngọc ik theo.
Xuống nhà, Ngọc nấu cơm còn Dạ ik làm đồ ăn. Ngọc nấu cơm xong ik qua chỗ Dạ đang làm đồ ăn. Ngọc ôm eo Dạ từ phía sau cằm gác lên vai Dạ. Ngọc:" bảo bối, e nấu món j z". Dạ:" cơm cuộn và canh rong biển". Ngọc:" thơm quá đi!". Dạ cười r tt nấu ăn. Khung cảnh này thật hạnh phúc. Ánh đèn trên trần nhà đang chiếu rọi vào cặp tình ngân đang tình cảm ở trong khuôn bếp nhỉ. Ngọc đứng coi Dạ nấu mà ko chịu đứng yên. Cứ đánh vài dấu chủ quyền lên cổ Dạ khiến Dạ nhột. Dạ đẩy đầu Ngọc ra, nhíu mày. Dạ:" Ngọc, nhột e". Ngọc:" ai biểu thịt e thơm quá chi". Dạ:" để e nấu ăn coi". Ngọc:" dc r dc r, e nấu tiếp ik".
Nấu xong, cả 2 dọn ra và bđ ăn. Ngọc gắp 1 dũa đồ ăn lên ăn thử. Dạ:" s, ngon ko?". Ngọc:" đương nhiên, đồ ăn vk Ngọc nấu phải ngon r". Dạ cười tủm tỉm. Ngọc gắp 1 đũa đồ ăn lên và đưa đến bên miệng Dạ. Ngọc:" nek, e ăn thử ik ngon lắm đó". Dạ:" aaaaa...". Dạ há miệng ra r Ngọc đút cho Dạ. Ngọc:" ngon lắm đ ko?". Dạ:" ừm... Rất ngon". Cả 2 cùng cười. Khung cảnh này vv và hạnh phúc bít bao nhiu. Sau khi 2 người iu nhau say đắm ở bữa ăn đó xong thì mới dọn dẹp và ik ra phòng khách...
Bù 1 chap cho mn nek...
___the end___
Xuống nhà, Ngọc nấu cơm còn Dạ ik làm đồ ăn. Ngọc nấu cơm xong ik qua chỗ Dạ đang làm đồ ăn. Ngọc ôm eo Dạ từ phía sau cằm gác lên vai Dạ. Ngọc:" bảo bối, e nấu món j z". Dạ:" cơm cuộn và canh rong biển". Ngọc:" thơm quá đi!". Dạ cười r tt nấu ăn. Khung cảnh này thật hạnh phúc. Ánh đèn trên trần nhà đang chiếu rọi vào cặp tình ngân đang tình cảm ở trong khuôn bếp nhỉ. Ngọc đứng coi Dạ nấu mà ko chịu đứng yên. Cứ đánh vài dấu chủ quyền lên cổ Dạ khiến Dạ nhột. Dạ đẩy đầu Ngọc ra, nhíu mày. Dạ:" Ngọc, nhột e". Ngọc:" ai biểu thịt e thơm quá chi". Dạ:" để e nấu ăn coi". Ngọc:" dc r dc r, e nấu tiếp ik".
Nấu xong, cả 2 dọn ra và bđ ăn. Ngọc gắp 1 dũa đồ ăn lên ăn thử. Dạ:" s, ngon ko?". Ngọc:" đương nhiên, đồ ăn vk Ngọc nấu phải ngon r". Dạ cười tủm tỉm. Ngọc gắp 1 đũa đồ ăn lên và đưa đến bên miệng Dạ. Ngọc:" nek, e ăn thử ik ngon lắm đó". Dạ:" aaaaa...". Dạ há miệng ra r Ngọc đút cho Dạ. Ngọc:" ngon lắm đ ko?". Dạ:" ừm... Rất ngon". Cả 2 cùng cười. Khung cảnh này vv và hạnh phúc bít bao nhiu. Sau khi 2 người iu nhau say đắm ở bữa ăn đó xong thì mới dọn dẹp và ik ra phòng khách...
Bù 1 chap cho mn nek...
___the end___
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me