Lang X Bee Anh Ban Nho Cua Lang
"trong cây mic là một tình yêu mà không cần trao, respect tất cả những người mà đã cống hiến cho undergound. cảm ơn vì đang ở đây chung bàn tay đưa âm nhạc này tới nhiều người và cho họ biết nó ra làm sao. cảm ơn những người đã nghe, tôn trọng những người đã nói, cảm ơn những lời nhận xét và tôn trọng những lời từ chối. và đây là lời cảm ơn bằng tất cả lòng thành từ vùng cao đến đồng bằng, tôi cảm ơn vì đã đồng hành. respect for underground".lời cảm ơn bằng tất cả lòng thành, là những lời tự đáy lòng cậu muốn nói ra cho cả thế giới biết cậu yêu rap thế nào, và cậu sẽ đường đường chính chính đi tiếp bằng thực lực của cậu, chứ không phải là sự ưu ái hay nhường bước của bất kì ai.lăng ở trên theo dõi cậu thi đấu, trong lòng hồi hộp không kém. cậu lo cho em bé của cậu, vì cậu đã thương em bé này thật rồi, cậu muốn được cùng em bé đi sâu hơn nữa. cậu thương em ấy không còn với tư cách là tình anh em bình thường, dường như cậu yêu em thật rồi, với một tình yêu mãnh liệt nhất dành cho em. nguyễn tuấn kiệt yêu lê trung nguyên, đó là sự thật ! trái tim lăng một lần nữa nở hoa vì cậu bé nhỏ nhắn này, lòng cậu chỉ muốn thốt lên rằng "trung nguyên, i love you".trở lại với cuộc thi, bee đã hoàn thành lời cảm ơn của mình một cách tốt đẹp. cậu thở phào nhẹ nhõm, vì cũng đã hoàn thành. cậu cũng mặc kệ kết quả, dừng lại hay đi tiếp đối với cậu có lẽ sẽ không quan trọng, vì cậu đã xả hết năng lượng của mình cho vòng đấu sinh mệnh, kết quả có ra sao, cậu luôn mỉm cười chấp nhận. "mang đôi hài bỏ đôi nike , sơ mi trắng bỏ luôn white tea, áo vest đen tỏ ra cứng rắn, em phải khóc để anh trưởng thành. anh đang tiễn em phải chia tay, lấp đất lại không một ai sai. đất ở dưới mưa đang ở trên đầu, lăn trên má anh hai giọt sầu lớn. JBEE !"vỡ oà ! vỡ oà thật rồi ! như đàn ong vỡ tổ ! cảm giác của cậu lúc này, "aaaaaaaaaaaaaaaaaa" , cậu muốn la lên cho cả thế giới nghe thấyyyyyy. hạnh phúc quá, cậu được chọn rồi sao ? có phải mơ không ? thật không ? quá nhiều sự hạnh phúc xen lẫn bối rối trong cậu, vui quá, cậu làm được rồi, cậu muốn khóc, cậu muốn nhảy, làm bất cứ điều gì để thỏa mãn sự hạnh phúc này. à, cậu muốn chạy đến bên anh lăng, và ôm chầm lấy anh, mãi mãi ở khoảnh khắc ấy. phải nói thế nào nhỉ ? cậu chỉ muốn khóc thôi, vì cậu quá hạnh phúc rồi, như một đứa trẻ vậy, thế bảo sao anh lăng không yêu cho được, hì. trong vòng tay của các anh, trái tim cậu thật ấm áp, và cậu cứ thế mà oà khóc, mặc kệ mọi người dỗ dành. mít ướt thật ấy, lăng nhỉ ?tối hôm ấy, mọi người đã về hết vì thấm mệt sau một ngày dài ghi hình, chỉ còn cậu và lăng. anh rủ cậu đi ăn gì đó xem như là lời chúc mừng của anh dành cho cậu. và có thể nói đêm ấy là đêm định mệnh, mở ra một câu chuyện tình yêu - duyên cơ !
3. cái kết ngọt ngào:
hai anh em dắt nhau đến một quán nhậu gần nhà, mồi lên, rượu sẵn sàng, và thế là... nhậu thôi !
- lăng: hôm nay em làm tốt lắm đấy, không hổ danh là em của anh !
- bee: ok anh trai, em cũng vui vì mình được chọn. nói thật em lúc đó chỉ muốn hét lên thôi, hạnh phúc lắm đó.
bee ngập ngừng rồi nói tiếp
- bee: mà anh ơi, cho em hỏi cái này được hong ?
- lăng: hỏi đi em iu, anh em với nhau, ngại gì mậy ??
- bee: Hì hì... hồi nãy trước khi công bố kết quả, sao anh lại nhường vé cho em ? em cũng bị bất ngờ lắm ấy, em kiểu chưa thấy ai đi nhường vé đi tiếp cho đối thủ bao giờ cả.
- lăng: ...uhm, thì anh thương mày. anh sợ mày vào vòng 8-bar, mày không đủ sức chiến thắng các bạn khác. không phải vì anh khinh mày, mà anh chỉ mong mày có cơ hội đi tiếp nhiều hơn, vì dù sao, khi để anh vào vòng giải cứu, anh sẽ có khả năng chiến thắng hơn. nên anh làm vậy, em có buồn anh không ?
bee im lặng, cậu không nói nên lời. vậy là cậu đã đúng, cậu xúc động quá, không nghĩ là anh lại thương mình và lo cho mình nhiều đến thế, và điều đó càng khiến cậu yêu anh nhiều hơn. hai anh em cứ thế mà uống với nhau đến tận 12h đêm... và, trong cơn say đang ngây ngất, anh lăng đã buột miệng:
- bee ơi, anh yêu em ! đồng ý làm người yêu của anh nhé... bee ơi... yêu em, yêu em rất nhiều...
lúc ấy, cậu vẫn còn rất tỉnh táo và nghe rõ từng câu từng chữ. câuh như bị đứng hình, cậu cứ nhéo má xem bản thân có đang mơ hay không ? không được, phải gọi lăng dậy, và hỏi cho ra lẽ.
- anh lăng, anh lăng ơi, dậy đi anh ! anh mới nói gì với em vậy, dậy nói lại cho em nghe đi anh, anhhhhhh !!!
- anh lăngggggg, dậy đi!!!
Lăng ngáo ngơ như người mất hồn
- lăng: ủa sao đó, em kêu anh gì đó
- bee: anh mới nói gì với em đó, anh nói lại em nghe điiiii
- lăng: ủa anh nói gì ? em nghe được cái gì ?
- bee: anh nói là... anh iu em...
lăng đột nhiên bật người dậy, không còn mê man hay ngái ngủ, vội bịt miệng của mình. "chết rồi, mình lỡ nói cái gì vậy trời ? biết nói sao với ẻm đây ?"
- lăng: à thì ... à .. ờ ...
- bee: anh nói lại em nghe điiii, anh đừng có lảng tránhhhh
lăng im lặng một chút, nói hay không nói đây, lỡ nói ra, ẻm không yêu mình thì sao, thế thì lại nhục mất... nhưng thôi, thân nam nhi, sao lại sợ :)))
- lăng: bé, nghe anh nói cho rõ nhé !
- bee: em đang lắng nghe đây ...
- lăng: anh, nguyễn tuấn kiệt, yêu em, lê trung nguyên ! anh yêu em ! từ nay, em sẽ là em bé của riêng anh !
bee act cool đứng hình 5s... chẳng lẽ bây giờ cậu khóc trước mặt lăng vì quá hạnh phúc hay sao ? ôi, không hề nằm mơ, là sự thật... cậu vui đến nỗi ấp a ấp úng... không nói nên lời.
- em... cũng xin nói với anh điều này... em, lê trung nguyên, yêu anh, nguyễn tuấn kiệt ! em yêu anh !
hai con người nhìn nhau, không nói với nhau câu nào, chỉ mỉm cười, và trao cho nhau ánh mắt trìu mến, và hơn hết, đó là tình yêu, đang trôi chảy không ngừng... nở hoa thật rồi ! chuyện tình ấy, thật sự đã có một cái kết tốt đẹp. lúc ấy bee đã thấm mệt, trên đường chạy về nhà, ngủ gục trên vai lăng lúc nào không hay... lăng mỉm cười, và nhỏ nhẹ nói vào tai cậu...
"babi, dù thế nào, em vẫn mãi là em bé của anh. anh yêu em, mãi mãi yêu em..."
màn đêm dần buông, một ngày khép lại, ngày định mệnh của đôi ta... chuyện tình yêu đã thật sự bắt đầu...
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me