Lixhyun You Re My Blue
" Anh tìm hoạ sĩ Hwang à? " - Mae Song thấy người đàn ông lạ mặt cứ đứng trước xưởng tranh của Hyunjin ngó tới ngó lui bèn lên hỏi thử." Ồ hi, xin lỗi tôi không biết nói tiếng Hàn. " - Tim đeo một cặp kính đen to đùng quay sang chào cô gái." Anh là người nước ngoài à? Tôi không biết tiếng Anh, làm sao đây? " - Mae Song tiếp tục nói tiếng Hàn làm Tim chẳng hiểu được cô đang nói gì.Khi cả hai đang khó xử nhìn nhau thì Hyunjin cũng đến. Cậu lịch sự chào Mae Song rồi mới bất ngờ nhận ra Tim cũng đứng đây, cậu vui vẻ mời anh vào." Huhu Sam ơi, tôi bị thằng Max đá rồi huhu! " - Vừa đóng cửa lại Tim liền nhào đến ôm lấy cậu mà khóc." Bình tĩnh nào, tháo mắt kính ra đã. Oh god! Mắt anh sưng quá vậy! " - Hyunjin cố trấn tĩnh Tim, nhìn đôi mắt sưng lên vì khóc hàng giờ đồng hồ của anh thì không khỏi hoài nghi." Có chuyện gì vậy? Đừng khóc nữa, nói tôi nghe đi. "" Thằng khốn Max đó làm nhỏ Elyme mang thai, tôi phát hiện nên đập nó một trận rồi chia tay, đuổi nó ra khỏi nhà. Nhưng ở một mình thì cô đơn lắm nên tôi bay qua tìm cậu nè. "" Và anh khóc hết mấy tiếng đồng hồ trên máy bay hả? "" Không hẳn. Tôi khóc một lúc rồi mệt quá nên ngủ quên, tỉnh dậy xong lại khóc tiếp. " - Tim sụt sịt ôm lấy tay Hyunjin lau nước mắt." Thôi quên cậu ta đi, hạng người đó không đáng để tâm. Rồi anh định ở đây bao lâu? "" Không biết, chừng nào tôi hết buồn thì về, cậu sẽ không đuổi tôi đi chứ. "" Tôi đâu có quyền đuổi hay giữ anh lại đâu. Hàn Quốc cũng nhiều chỗ vui lắm, anh cứ chơi cho đã đi. "" Cậu có đi với tôi không? Làm hướng dẫn viên cho tôi á. "" Không được rồi. Anh nhìn đi, tôi còn một đống việc chưa làm xong, lúc nãy mới dành ra 5 phút mua coffee nè. Bận lắm, anh kiếm người khác đi. "" Vậy tôi tìm Felix. "" Không được tìm cậu ấy! Cậu ấy cũng rất bận, sắp tới cậu ấy phải qua Ý nữa. "" Thế tôi đi chơi với ai!? "Hyunjin đứng dậy uống một ngụm coffee rồi tiếp tục bức tranh còn đang dang dở, mặc kệ chàng trai ngoại quốc kia. Tim nhìn quanh một lượt xưởng tranh của cậu thì bỗng nảy ra một ý." Hay là tôi làm việc cho cậu! "" Làm việc? Việc gì? Anh biết vẽ hả? "" Không, nhưng tôi có thể phụ cậu, ví dụ như cậu muốn ăn gì uống gì thì tôi sẽ đi mua, hay là phụ cậu tiếp đón khách hàng, giống như trợ lý vậy. "" Nhưng tôi tự làm vẫn được mà. "" Chứ giờ tôi rủ cậu đi chơi cậu không chịu, muốn phụ cậu đỡ mệt cậu cũng không chịu luôn. Người ta nói muốn quên một ai đó thì phải làm cho bản thân trở nên thật bận rộn, tôi phụ cậu tôi vừa không cảm thấy chán vừa có thể quên đi thằng khốn đó, cậu cũng không thiệt. Cho tôi phụ cậu đi. "Hyunjin nhìn Tim chấp hai tay ra vẻ năn nỉ thì cũng nhận lời. Thôi thì có anh ta ở đây trò chuyện cũng không quá chán nhưng có lẽ những ngày tháng sắp tới sẽ hơi ồn rồi đây." Khách sạn của anh có gần đây không? "" Gần, đi xíu là tới. Sao vậy? "" Không có gì, tại tôi sẽ về khá trễ nếu anh muốn phụ tôi đến giờ đó luôn thì sợ anh đi một mình không an tâm, còn nếu anh không thích thì có thể về bất cứ lúc nào chỉ cần báo với tôi một tiếng là được, dù gì tôi cũng đâu trả lương cho anh. "" Ỏ cậu quan tâm tôi à? Tôi biết tôi đẹp, dễ khiến người khác có ý nghĩ xấu xa nhưng cậu yên tâm, tôi đây chưa ngán một ai. " - Tim thủ thế muốn khoe cho Hyunjin biết là anh không hề yếu ớt." À nhưng mà anh nhớ phải ăn mặc kín đáo hơn một chút, tôi không cấm anh mặc gì nhưng sẽ có khách đến nên sẽ không tốt nếu họ thấy anh mặc quá sexy. "" Chuyện nhỏ. Quên mất, cô gái đối diện là bạn cậu à? "" Anh nói Mae Song? Cô ấy chỉ đơn giản là hàng xóm, thỉnh thoảng tôi sẽ qua ủng hộ cô ấy, có gì sao? "" Không có, tôi tò mò thôi. "" Nếu không còn gì thắc mắc thì anh giữ im lặng giúp tôi, tôi cần tập trung vẽ. "" Ok! "------------------------------------------------------Như thường lệ, đúng 6 giờ Hyunjin đợi Felix chạy chiếc xe đạp đến đón cậu. Felix dù có bận đến đâu cũng cố gắng đến đúng giờ để Hyunjin không phải đợi. Tim thì đã về trước nên chỉ còn một mình Hyunjin ngồi trước xưởng tranh." Cậu đến rồi! " - Hyunjin thấy Felix đến thì vội hôn vào má cậu rồi leo lên yên sau." Sao không vào trong ngồi? "" Muốn đón cậu. "" Hôm nay có gì vui không, kể tớ nghe đi. "" Ừ Tim đến Hàn Quốc á, anh ấy chia tay với Max rồi khóc lóc với tớ, sau đó tớ cho anh ta phụ tớ công việc ở xưởng tranh luôn. "" Chia tay rồi á? Tớ không nghe Max nói gì hết. "" Tim còn nói là cậu đừng chơi với Max nữa, cậu ta không tốt. Tớ thấy đúng tại cái thai của Elyme là của Max đó. "Felix bất ngờ trước thông tin từ miệng Hyunjin, cậu biết Hyunjin sẽ chẳng nói dối mình vả lại Tim là người có gì nói đó, rất thẳng thắn nên tỉ lệ phần trăm chuyện của Max là đúng sự thật là hoàn toàn cao. Thế ra bao lâu nay cậu đã tin nhầm người. Cũng may là họ chẳng quá thân thiết nếu không thì không biết cậu sẽ bị lừa đến bao nhiêu lần nữa.Đoạn đường về nhà Hyunjin im ắng, dù rõ ràng là ngược đường với nhà cậu nhưng Felix vẫn kiên trì mỗi ngày tan làm đến đón Hyunjin về. Cậu phải chính mắt nhìn thấy Hyunjin vào nhà an toàn thì mới có thể yên tâm về nhà. Nói Felix lụy Hyunjin quả thật không sai tí nào." Ngủ ngon nha my love. " - Felix hôn lên trán Hyunjin." Cậu về cẩn thận, khi nào về nhắn với tớ. Bye. " - Hyunjin cũng hôn lại một cái lên trán Felix, khi cậu định quay vào nhà thì bị Felix giữ tay lại." Cậu quên một thứ rồi. "" Hả? "Felix nắm tay Hyunjin đặt lên môi mình, hôn nhẹ vào từng ngón tay và lòng bàn tay đầy vết chai lì do cầm cọ vẽ gây ra. Nhìn Hyunjin đứng bất động trước hành động của mình, Felix bật cười trước sự đáng yêu của người thương." Cậu quên hôn tớ, ở đây này. " - Felix chỉ vào môi mình, chu ra muốn được người yêu hôn.Hyunjin giờ mới hoàng hồn lại, đi từng bước chậm rãi, hai tay ôm lấy mặt Felix, đặt một nụ hôn trên đôi môi cậu. Chỉ đơn giản là môi chạm môi nhưng nụ hôn kéo dài khá lâu, đến khi Hyunjin chủ động rời khỏi thì Felix lại ôm lấy eo cậu, liên kết hai đôi môi lại với nhau thêm một lần nữa. Nụ hôn lần này dồn dập hơn nhưng sau đó lại quay về với tốc độ nhẹ nhàng và cuối cùng là sự tiếc nuối của Felix được thể hiện qua từng cái hôn liên tiếp đặt lên môi Hyunjin như gà mổ thóc.Mặt Hyunjin đỏ như quả cà chua, đẩy Felix ra vì đã trễ rồi nhưng lòng lại không kiềm được sự vui sướng khi được người yêu cưng chiều.Khi cả hai còn đang luyến tiếc không muốn rời thì Jeongin đã lên tiếng phá tan bầu không khí đầy bong bóng màu hồng bay xung quanh của họ." Ở đây có con nít đó. " - Jeongin ngồi ngay trước cửa nhà, tay chống cằm chán nản nhìn cặp đôi trước mặt." Hai người hôn nhau đến mức em đi ra từ nãy tới giờ cũng không biết luôn, hay thật. "" Sao nhóc ở đây!? " - Hyunjin bị đứa em nhỏ hơn một tuổi bắt quả tang thì ngại ngùng, không biết giấu đi đâu đành giả bộ lớn tiếng để che đi sự xấu hổ." Nhà em, em muốn ở đâu kệ em. Nói chứ Minho hyung kêu anh vô kìa, ảnh thấy anh về mà lâu quá không chịu vào ảnh thắc mắc, mà ảnh không muốn thấy hai người ân ái nên kêu em ra thế, em định đẩy cho Seungmin hyung thì bị ông anh đó quăng cho cuốn tài liệu y của ổng, em sợ bể đầu nên đành tự đi. " - Jeongin ngáp dài ngáp ngắn giải thích với Hyunjin, sau đó lại nhìn sang Felix vẫn đang ôm eo Hyunjin mà ứa gan." Felix hyung cũng về đi, trễ lắm rồi, anh còn ở đây thêm giây phút nào thì chắc Hyunjin hyung không chịu đi ngủ luôn quá. "Bĩu môi trừng mắt với Jeongin, Hyunjin quay sang chào tạm biệt Felix lần cuối rồi chạy một mạch vào nhà, nếu không cậu sẽ lại không nỡ xa Felix. Jeongin lẽo đẽo đi theo sau Hyunjin đến tận phòng ngủ, đứng dựa vào cửa phòng nhìn Hyunjin vẫn còn đang thất thần nhìn chằm chằm vào điện thoại đợi tin nhắn từ Felix." Sao anh không dọn đồ qua với Felix hyung luôn đi? "" Xa xưởng tranh lắm. "" Vậy sao còn để anh ấy đón? Anh tự về được mà. "" Anh biết chứ nhưng anh muốn gặp cậu ấy, đó là khoảng thời gian duy nhất trong ngày mà bọn anh có thể gặp nhau. Anh vừa muốn cậu ấy đón lại vừa muốn cậu ấy có thể về sớm nghỉ ngơi. Anh cũng chẳng biết nữa! Nhức đầu quá! " - Hyunjin ôm đầu nằm lăn qua lăn lại trên giường trước ánh mắt khinh bỉ của Jeongin." Mấy người yêu nhau sao không ai được bình thường hết vậy? "
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me