Hết bệnh (H)
Jeon Jungkook ngồi ung dung trên giường, lên mạng đọc báo, tâm trạng vô cùng vui vẻ. Vài ngày tiếp theo, anh chắc chắn sẽ có nhiều chuyện thú vị hơn để làm. Anh vừa cười thầm vừa lắng tai nghe tiếng nước róc rách từ phòng tắm. Lisa đang ở trong đấy. Có điều, anh vẫn không biết rằng cô không tự mình tắm được.
Lisa tháo nước ra, rồi không biết tắt thế nào, thêm việc tìm cách mở van nước nóng càng không xong. Cuối cùng...
- A!
Jungkook nghe có tiếng hét từ phòng tắm thì không suy nghĩ gì nhiều, vội vàng mở cửa ra, thấy hơi nước nóng xộc lên, chắc lisa cô vợ ngốc của anh không biết cách sử dụng mà điều chỉnh nước nóng quá rồi. Jungkook tiến lại bồn tắm, điều chỉnh cho nước lạnh bớt.
- Lisa Nếu em không biết thì cứ nói anh chuẩn bị nước sẵn cho!
- Lisa có biết đâu! Đây là lần đầu tiên Lisa tự tắm mà!
Jungkook nghe xong, ngớ người, quay sang phía sau thì...thì nhìn thấy lisa đang ngồi co ro một góc phòng tắm. Lisa thực là không mảnh vải che thân, cũng không biết ngại ngùng che đi những phần nhạy cảm của cơ thể.
Hai mắt anh mở to, anh như nhớ về kí ức năm năm trước, khi ấy tuy mới mười sáu tuổi nhưng cơ thể non nớt của lisa có thể khiến anh cầm thú nguyên một đêm, quên cả thù hận, chỉ biết có dục vọng. Đến bây giờ, vẫn không tài nào quên đi được đêm đó. Sau này, tại Mỹ, Jungkook không phải không từng lên giường với một vài cô gái khác, nhưng chưa bao giờ có cảm giác cuồng nhiệt như đêm đó.
Anh nở nụ cười tà mị, ánh mắt không rời cơ thể trần như nhộng của cô:
- Để anh giúp em!
Nói rồi, jungkook tiến đến chỗ lisa đưa tay chạm vào da thịt mềm mại, bế lisa lên đặt vào trong bồn tắm.
- Mắt anh bị gì thế? - Lisa ngây ngốc nhìn jungkook hỏi.
- Lisa xinh đẹp quá anh không rời mắt được!
Lisa cười tít mắt, chú tâm nghịch nghịch nước ấm, không biết mình đang tự cống thịt cho hổ.
Bàn tay vô sỉ của anh bắt đầu lướt qua khắp cơ thể cô. Đúng vậy! Cảm giác của năm năm trước vẫn không hề thay đổi, chỉ là cơ thể lisa đã trưởng thành hơn lúc xưa nhiều. Jungkook tự nhủ sao bản thân mình có thể vô sỉ đến vậy. Lợi dụng sự ngốc nghếch của cô, rồi dở trò biến thái. Nhưng trong thâm tâm anh nghĩ lisa là vợ anh, cũng đến lúc cho cô nếm mùi "vợ chồng" rồi.
Chợt, anh cảm thấy nơi nào đó trong cơ thể nóng ran, lập tức bế lisa lên khỏi phòng tắm, choàng chiếc khăn tăm lên cơ thể cô.
- Nè! Anh làm gì vậy? - Lisa có chút hoảng hốt trước hành động kì quặc của anh.
- Làm chuyện đại sự!
Hơi thở của jungkook ngày càng gấp gáp hơn, chỗ nào đó trên cơ thể anh không cho phép anh chần chừ thêm phút giây nào nữa.
Jungkook đặt lisa lên giường, đôi môi lả lướt khắp cổ của cô. Da thịt lisa mềm mại đến mức anh muốn cắn thật mạnh vào nó, nhưng anh phải kiềm chế, nếu không cô sẽ đau. Bàn tay jungkook đã nằm lấy một bên phần nhạy cảm trên ngực lisa, xoa nắn không ngừng.
Lisa bắt đầu cảm nhận sức nóng cơ thể của anh, thấy lực bàn tay anh ngày càng mạnh, mới sợ hãi nhận ra những gì anh sắp làm với mình.
- Không được...hức...không được...hức...
Giọng lisa ngắt quãng, chừng muốn lên cơn, lấy hai tay chống đối cơ thể anh. Lisa phải thoát khỏi jungkook trước khi cơn ác mộng kia lại đến.
- Ngoan nào! Em phải nghe lời anh! Hãy nghĩ đến mẹ em dặn gì? Nếu em không ngoan, anh sẽ không cho em gặp mẹ nữa!
- Mẹ...! Lisa nhớ mẹ!
Không thể phủ nhận độ khốn nạn của Jungkook , đây thực sự là đỉnh cao của việc lừa con nít. Biết cô thương mẹ, cái gì cũng có thể làm vì mẹ, nên anh hết lần này đem mẹ ra dỗ vợ. Thế là bây giờ, jungkook có đau đớn, có nhức đầu, cũng chỉ biết nín bặt, mặc cho anh thỏa sức tung hoành ngang dọc trên cơ thể.
Jungkook nhắm nghiền mắt, nghiến răng nghiến lợi chịu đựng, mặt nhăn nhó, đầu cô sắp đau như búa bổ, cả người cứng đờ.
Jungkook cảm nhận lồng ngực lisa bắt đầu phập phồng. Cả làn môi của anh chuyển hướng lên môi cô. Anh biết cô có thể sợ anh chạm vào cơ thể, nhưng đối với nụ hôn của anh, cô sẽ không từ chối.
Giây phút môi lưỡi quấn lấy nhau, cộng hưởng thêm sự phối hợp của Lisa, anh nghĩ thực sự đã đến lúc làm chuyện đó rồi. Anh buông môi cô ra, ngồi dậy, khẽ vuốt ve đôi chân thon dài của cô, từ từ dang ra, áp sát cái thứ nóng bừng của jungkook gần sát hoa nguyệt của lisa. Không chờ đợi thêm nữa, từ từ tiến sâu vào nơi thăm thăm ấy.
- A! Đau! Buông Lisa ra! Bỏ Lisa ra! Hức...
Lisa giật nảy người, hai mắt đẫm lệ. Bên tai văng vẳng câu nói: "Sợ không? Sẽ đau đấy!" của năm năm trước. Bây giờ, kí ức kia không còn mờ ảo nữa, lisa nhớ rõ mồn một, đêm đó, cô bị hành hạ thể xác ra sao, đau đến thấu ruột gan thế nào? Rồi nhìn lại nơi đang "mây mưa" kia, cảm giác thật không khác khi ấy là mấy.
Lisa thở dốc, lồng ngực liên tục nâng lên hạ xuống, miệng mở ra cố lấy hơi:
- Đừng...đừng mà! Không...không được...biến thái...cầm thú...cút ra
Lisa ôm đầu, bịt hai tai lại, cơn khó thở lên cực điểm, mắt đẫm lệ, giọng run run cầu xin anh:
- Xin anh...xin anh...đừng...đừng...
Lisa không hề mất bình tĩnh, nắm lấy hai bàn tay đang ôm đầu của cô, ghé sát mặt xuống:
- Ngoan! Thả lỏng người ra! Không đau đâu! Lần này nhất định không đau! Lisa mạnh mẽ lên! Bình tĩnh lại! Thở ra...hít vào...!
Giọng nói dịu dàng cùng bài tập cân bằng hô hấp của jungkook có hiệu quả rõ rệt.
- Nếu lisa nghe lời, mai sẽ đưa em về với dì Cho, cho em gặp bác sĩ jimin!
Tuy Jungkook không thích nhắc đến cái tên của tình địch trước mặt cô. Nhưng bây giờ, cái tên ấy chỉ là cái cớ để anh dỗ dành cô. Mọi chuyện sau này có ra sao hẵng tính, chỉ cần Jungkook có được lisa đêm nay, cả thế giới nằm gọn trong tay anh.
- Và...cả mẹ nữa!
Jungkook thấy mình thật bỉ ổi khi nói dối lisa. Dù vậy, nó giống như một từ khóa quyết định, cô nghe lời anh dần dần thả lỏng cơ thể, hơi thở tuy vẫn còn yếu ớt, nhưng chắc hẳn đã chuẩn bị tinh thần để bị anh "thịt".
- Ưm...aaa!
Jungkook đã bắt đầu vận động vật cứng ra vào, nhẹ nhàng nhất có thể.
Lisa túm lấy chăn trên giường, miệng không ngừng thở gấp, vừa phát ra những tiếng rên nhẹ như một đòn thúc đẩy thú tính có sẵn trong cơ thể anh.
- Được rồi...như vậy là đủ rồi...dừng lại đi...lần sau...lisa...hứa...sẽ...ngoan...a....a
Đầu óc Jungkook lúc này chỉ có ham muốn và dục vọng, jungkookj nâng dần cấp độ lên, anh phải khiến lisa vợ của anh im cái miệng nhiều lời kia mới được.
Đúng như ý anh muốn, Lisa chới với cảm nhận nơi đó đang ẩm ướt dần, cô rướn người dậy, ôm lấy cổ Jungkook .
Sự hoan ái khi tiếp xúc xác thịt mềm mại của cô khiến anh không kìm nổi lòng nữa, jungkook thô bạo hơn.
Lisa thấy đau, đau lắm, nhưng lisa nghe thấy hơi thở cuồng nhiệt của jungkook phả vào tai, bỗng thấy cả cơ thể nhẹ tênh. Cảm giác đau đớn cô từng sợ hãi muốn tránh ra, không biết tại sao lại khiến cô có chút mong chờ. Lisa hòa vào với hơi thở ấy, ngoan ngoãn để anh cả đêm đó xâm chiếm góc nhỏ nơi cô, cái miệng nhỏ cũng biết rên rỉ những tiếng hoan ái.
Giây phút đó, tình yêu và sự đau đớn hòa quyện vào nhau. Tâm trí cô không biết từ đâu xuất hiện rất nhiều kí ức đẹp về gia đình của mình.
Jungkook đẩy lisa xuống giường, càng ngày càng dụng sức hơn, jungkook cảm nhận lisa đã mắc bẫy tình của anh, khóe miệng cong lên:
- Thích không?
Lisa méo miệng muốn trả lời thì bất chợt sự thô bạo kia chặn họng lisa lại, chỉ kịp vang lên "a" một tiếng. Jungkook thực đúng cầm thú!
Đêm hoan ái kéo dài tận mười hai giờ đêm. Lúc này, lisa quay lưng về phía Jungkook , căn bản không muốn nhìn thấy cái bản mặt đầy ám muội của anh.
Jungkook sát gần lại, đưa tay ôm lấy cô từ phía sau, gương mặt áp vào sau gáy:
- Lần sau, Lisa muốn nữa chứ?
Cả không gian im lặng một lúc, Jungkook mới nghe lisa trả lời, giọng lạnh lùng:
- Jeon Jungkook! Anh là đồ cầm thú! Tôi hận anh!
Hai ngày sau trôi qua vô cùng tĩnh lặng, nhưng không bao giờ yên bình cả.
Lisa ngồi trên giường, chăm chăm vào bức tường, mặt trắng bệch, bờ môi khô nứt. Đã hai ngày kể từ cái đêm cuồng nhiệt đó, lisa không ăn uống gì.
Jungkook bước vào phòng, thấy đồ ăn anh mang tới cho cô vẫn còn nguyên, vô cùng bất lực. Lisa đã bình thường trở lại.
- Lisa ! Em không tính ăn gì sao?
Đôi môi kia vẫn nín bặt.
Hai ngày, hai ngày lisa không nói chuyện với anh, cũng không mắng anh, hét vào tai anh, cứ như người tự kỉ ngắm nghía bức tường trong vô định. Sức nhẫn nại của anh đã đến giới hạn, Jungkook đưa hai bàn tay nắm lấy hai vai lisa, ép cho gương mặt kia nhìn thẳng vào mắt anh:
- Nhìn anh này, Lisa Anh là chồng em! Anh hỏi thì em phải trả lời đi chứ! Em cứ thế này biết anh lo lắm không hả?
Hai hàng nước mắt của cô chảy ra, từng giọt, từng giọt nước rơi xuống cánh tay anh.
"Chát". Lisa dùng hết sức lực tát vào gương mặt tuấn tú của anh, đau đớn và tràn đầy u uất.
Lisa nói trong tiếng nấc:
- Tôi biết nói gì đây? Nói gì với tên biến thái cầm thú nhà anh đây? Anh cướp đi cuộc sống hạnh phúc của tôi, cướp tôi khỏi ba mẹ của tôi, gạt tôi lấy anh, xong rồi còn...còn...cưỡng bức tôi lần hai!
Hai từ "mặt dày" chính là miêu tả chính xác nhất giành cho Jungkook lúc này. Anh lấy tay quệt khóe miệng, ánh mắt vô sỉ dán vào cơ thể cô, đưa hai tay vòng tay qua eo cô:
- Cưỡng bức? Sao anh thấy ai kia đêm đó còn phối hợp ăn ý thế nào? Giờ muốn ăn vạ?
Lisa đỏ mặt tía tai, hình như anh nói có chút đúng đúng. Nhưng cô bác bỏ ngay, anh lừa cô trước:
- Anh là tên đáng chết, xấu xa! - Cô nói, hai tay nắm lại đấm bồm bộp vào người anh - Tôi muốn về nhà! Anh đưa tôi về nhà!
Khóe miệng anh nở nụ cười:
- Nhớ dì Cho rồi?
- Không phải! Về nhà tôi, tôi muốn gặp mẹ!
Anh kéo người cô lại gần, ánh mắt nghiêm nghị, không còn cái vẻ bỡn cợt:
- Nhà duy nhất của em...chỉ có thể là nhà anh! Em...không có liên quan gì đến căn nhà đó nữa! Giờ anh đưa em về! Vợ yêu!
Lisa thật tức chết với độ vô sỉ của anh. Cô không biết rằng Jungkook cố tình ngăn cản cô về nhà đều có nguyên nhân cả. Jungkook không muốn lisa mới bình phục thì đã nhận thêm cú sốc mẹ mất nữa. Lỡ cô không chịu được, hóa dại trở lại, anh biết làm thế nào đây.
Ra đến cửa xe, Lisa vẫn khóc lóc đòi anh cho đi gặp mẹ. Lisa không chỉ đơn thuần muốn gặp mẹ, ôm mẹ vào lòng, mà còn muốn về đó, đòi lại tất cả những gì Momo đã cướp đi của cô. Thêm người cha vô tình kia nữa. Cô phải trả thù tất cả, lấy lại công bằng cho bản thân.
- Nghe này! Lisa! Mấy hôm này, em tạm thời ngoan ngoãn ở nhà chúng ta đi! Khi nào bác sĩ xác định em khỏe hẳn, anh sẽ cho em về nhà. Đến lúc đó, có bao nhiêu uất ức, em có thể nói hết ra. Anh giúp em trả thù, không cần làm gì hết.
Nhờ câu này của anh, lisa nhẫn nại chịu đựng thêm chút nữa, chịu nghe lời về nhà với jungkook. Đáng ghét! Cô lại là vợ của anh - kẻ khiến em mất đi tất cả, sống điên điên dại dại trong hơn năm năm qua.
Chiếc xe dừng trước cái cổng nhà quen thuộc. Dì Cho vừa nghe tiếng xe quen thuộc đã vội ra mở cửa. Mấy ngày nay, bà lo lắng không ngớt cho Lisa
- Cậu chủ! Lisa...
Anh mở cửa xe, kéo tay cô ra ngoài.
Dì Cho như muốn rớt nước mắt nhìn cô, thấy thần sắc của cô tựa mấy ngày bỏ ăn rồi, nhưng nó tươi tỉnh hơn trước nhiều.
Lisa chạy tới, ôm lấy bà, vỗ vỗ lưng:
- Bà đừng lo! Con không sao cả! Dù tên chồng cầm thú kia của con có vô sỉ cỡ nào cũng không dám làm gì con đâu!
"Tên chồng"? Khóe miệng Jungkook giật giật, cái cách cô thừa nhận anh là chồng cô cũng thật thú vị.
Qua cách cư xử cùng lời nói của cô, dì Cho không khỏi ngạc nhiên, há hốc mồm, nước mắt như ngừng rơi:
- Lisa, con...
- Phải! Con hết bệnh rồi!
Cuối cùng, cô cũng có thể nhìn thế giới này qua con mắt của một người bình thường. Lisa như đang sống với ánh sáng thực sự. Dù đau đớn, nhưng không hiểu sao vẫn cảm thấy ấm áp và hạnh phúc vô cùng. Giá người đầu tiên lisa thấy là mẹ chứ không phải tên chồng cầm thú kia.
Trong lúc hai người họ ôm nhau thắm thiết, Jungkook gọi cho trợ lý V hỏi thăm tình hình công ty.
- Mọi thứ vẫn ổn chứ?
- Vâng. Cũng nhờ đạt giải cao trong triển lãm nên có rất nhiều đối tác muốn đầu tư và dự án của chúng ta - Trợ lý V dừng một hồi rồi nói tiếp - Chuyện cô Momo...
Jungkook nghe đến câu này, liếc nhìn dì Cho và Lisa vẫn đang vui vẻ nói chuyện, sau đó, lánh sang một góc khác, nghe tiếp:
- Tổng giám đốc! Ngày mốt ra tòa rồi! Xin lỗi! Đến bây giờ mới thông báo với anh.
- Không sao! Mai anh đem đoạn video đó ra tòa giúp tôi. Nhớ! Nhất định phải cẩn thận. Nhân chứng ngày mai cũng sẽ có mặt, anh cho người bảo vệ bà ấy tốt vào. Đừng để sơ suất gì xảy ra.
Anh cúp máy. Sau phiên tòa, anh sẽ nói sự thật với cô, không giấu giếm cô gì nữa. Và rồi, cả đời jungkook sẽ chỉ giành cho lisa
*******************
Một ngày trước phiên tòa, Momo bên trong buồng tạm giam, la ó, gào thét:
- Thả tôi ra! Tôi có làm gì sai đâu chứ! Là bà ta lên cơn đau tim tự chết thôi! Mấy người mau thả tôi ra. Tất cả là do Jeon Jungkook bịa đặt, không có chứng cứ, sao các người dám bắt tôi? Tôi là con gái Mino - chủ tịch La thị đó biết không hả? Sao tôi giết mẹ mình được?
Cô ta cứ rống lên như thế cho tới khi có một nữ cảnh sát bước vào, giọng đầy khinh bỉ:
- Con gái sao? Hay là nhân tình! Tôi thật không biết tại sao trên đời sinh ra cái loại người vô liêm sỉ như cô - Vừa nói, chị vừa mở khóa cửa - Luật sư của cô đến tìm cô rồi đó!
Luật sư? Cũng đúng, Mino bị kéo xuống nước giống cô mà. Giờ ông ta và cô đang ngồi trên cùng một chiếc thuyền rồi. Cô ta mà chết, ông ta cũng chẳng còn nguyên cái mạng. Không vào tù thì cũng mất một đống tiền, mang tiếng xấu muôn đời.
Momo nhìn thấy luật sư, hai mắt sáng trưng, khóc lóc tỏ vẻ đáng thương:
- Luật sư! Ông phải làm chủ cho tôi! Tôi sống hiếu thảo với ba mẹ, không làm gì trái với lương tâm. Vậy mà Jeon Jungkook, hắn...hức...
Luật sư Son mở tập tài liệu ra. Ông ta là một luật sư tài giỏi nhưng hám tiền hám tài. Thêm vẻ đáng thương có chút phong tình của Momo, cả tâm trí ông ta xiêu đổ:
- Cô yên tâm! Tôi sẽ giúp cô giải oan! - Ông ta ôn tồn - Ngày mai, cho dù công tố viên có hỏi cô bất cứ điều gì, cô cũng chỉ nói không biết, mọi chuyện tôi sẽ lo.
Momo gật gật đầu. Thật không biết có nên tin tưởng lão già đầu trọc lốc này không nữa. Đi đến đường cùng rồi, nếu may mắn thoát được kiếp này, La mino liệu có chịu yên để cô ta sống? Cô ta thật hận Jeon Jungkook đến thâu xương tủy.
Luật sư Son ra về, cô ta trở về với phòng tạm giam tăm tối. Nghĩ đến cảnh Lisa được Jungkook chiều chuộng, chăm lo sớm tối, cô ta tức tới cắn môi chảy máu. Chờ cô ta ra khỏi tù xem, xem hai người đó có còn hạnh phúc được không?
Lisa tháo nước ra, rồi không biết tắt thế nào, thêm việc tìm cách mở van nước nóng càng không xong. Cuối cùng...
- A!
Jungkook nghe có tiếng hét từ phòng tắm thì không suy nghĩ gì nhiều, vội vàng mở cửa ra, thấy hơi nước nóng xộc lên, chắc lisa cô vợ ngốc của anh không biết cách sử dụng mà điều chỉnh nước nóng quá rồi. Jungkook tiến lại bồn tắm, điều chỉnh cho nước lạnh bớt.
- Lisa Nếu em không biết thì cứ nói anh chuẩn bị nước sẵn cho!
- Lisa có biết đâu! Đây là lần đầu tiên Lisa tự tắm mà!
Jungkook nghe xong, ngớ người, quay sang phía sau thì...thì nhìn thấy lisa đang ngồi co ro một góc phòng tắm. Lisa thực là không mảnh vải che thân, cũng không biết ngại ngùng che đi những phần nhạy cảm của cơ thể.
Hai mắt anh mở to, anh như nhớ về kí ức năm năm trước, khi ấy tuy mới mười sáu tuổi nhưng cơ thể non nớt của lisa có thể khiến anh cầm thú nguyên một đêm, quên cả thù hận, chỉ biết có dục vọng. Đến bây giờ, vẫn không tài nào quên đi được đêm đó. Sau này, tại Mỹ, Jungkook không phải không từng lên giường với một vài cô gái khác, nhưng chưa bao giờ có cảm giác cuồng nhiệt như đêm đó.
Anh nở nụ cười tà mị, ánh mắt không rời cơ thể trần như nhộng của cô:
- Để anh giúp em!
Nói rồi, jungkook tiến đến chỗ lisa đưa tay chạm vào da thịt mềm mại, bế lisa lên đặt vào trong bồn tắm.
- Mắt anh bị gì thế? - Lisa ngây ngốc nhìn jungkook hỏi.
- Lisa xinh đẹp quá anh không rời mắt được!
Lisa cười tít mắt, chú tâm nghịch nghịch nước ấm, không biết mình đang tự cống thịt cho hổ.
Bàn tay vô sỉ của anh bắt đầu lướt qua khắp cơ thể cô. Đúng vậy! Cảm giác của năm năm trước vẫn không hề thay đổi, chỉ là cơ thể lisa đã trưởng thành hơn lúc xưa nhiều. Jungkook tự nhủ sao bản thân mình có thể vô sỉ đến vậy. Lợi dụng sự ngốc nghếch của cô, rồi dở trò biến thái. Nhưng trong thâm tâm anh nghĩ lisa là vợ anh, cũng đến lúc cho cô nếm mùi "vợ chồng" rồi.
Chợt, anh cảm thấy nơi nào đó trong cơ thể nóng ran, lập tức bế lisa lên khỏi phòng tắm, choàng chiếc khăn tăm lên cơ thể cô.
- Nè! Anh làm gì vậy? - Lisa có chút hoảng hốt trước hành động kì quặc của anh.
- Làm chuyện đại sự!
Hơi thở của jungkook ngày càng gấp gáp hơn, chỗ nào đó trên cơ thể anh không cho phép anh chần chừ thêm phút giây nào nữa.
Jungkook đặt lisa lên giường, đôi môi lả lướt khắp cổ của cô. Da thịt lisa mềm mại đến mức anh muốn cắn thật mạnh vào nó, nhưng anh phải kiềm chế, nếu không cô sẽ đau. Bàn tay jungkook đã nằm lấy một bên phần nhạy cảm trên ngực lisa, xoa nắn không ngừng.
Lisa bắt đầu cảm nhận sức nóng cơ thể của anh, thấy lực bàn tay anh ngày càng mạnh, mới sợ hãi nhận ra những gì anh sắp làm với mình.
- Không được...hức...không được...hức...
Giọng lisa ngắt quãng, chừng muốn lên cơn, lấy hai tay chống đối cơ thể anh. Lisa phải thoát khỏi jungkook trước khi cơn ác mộng kia lại đến.
- Ngoan nào! Em phải nghe lời anh! Hãy nghĩ đến mẹ em dặn gì? Nếu em không ngoan, anh sẽ không cho em gặp mẹ nữa!
- Mẹ...! Lisa nhớ mẹ!
Không thể phủ nhận độ khốn nạn của Jungkook , đây thực sự là đỉnh cao của việc lừa con nít. Biết cô thương mẹ, cái gì cũng có thể làm vì mẹ, nên anh hết lần này đem mẹ ra dỗ vợ. Thế là bây giờ, jungkook có đau đớn, có nhức đầu, cũng chỉ biết nín bặt, mặc cho anh thỏa sức tung hoành ngang dọc trên cơ thể.
Jungkook nhắm nghiền mắt, nghiến răng nghiến lợi chịu đựng, mặt nhăn nhó, đầu cô sắp đau như búa bổ, cả người cứng đờ.
Jungkook cảm nhận lồng ngực lisa bắt đầu phập phồng. Cả làn môi của anh chuyển hướng lên môi cô. Anh biết cô có thể sợ anh chạm vào cơ thể, nhưng đối với nụ hôn của anh, cô sẽ không từ chối.
Giây phút môi lưỡi quấn lấy nhau, cộng hưởng thêm sự phối hợp của Lisa, anh nghĩ thực sự đã đến lúc làm chuyện đó rồi. Anh buông môi cô ra, ngồi dậy, khẽ vuốt ve đôi chân thon dài của cô, từ từ dang ra, áp sát cái thứ nóng bừng của jungkook gần sát hoa nguyệt của lisa. Không chờ đợi thêm nữa, từ từ tiến sâu vào nơi thăm thăm ấy.
- A! Đau! Buông Lisa ra! Bỏ Lisa ra! Hức...
Lisa giật nảy người, hai mắt đẫm lệ. Bên tai văng vẳng câu nói: "Sợ không? Sẽ đau đấy!" của năm năm trước. Bây giờ, kí ức kia không còn mờ ảo nữa, lisa nhớ rõ mồn một, đêm đó, cô bị hành hạ thể xác ra sao, đau đến thấu ruột gan thế nào? Rồi nhìn lại nơi đang "mây mưa" kia, cảm giác thật không khác khi ấy là mấy.
Lisa thở dốc, lồng ngực liên tục nâng lên hạ xuống, miệng mở ra cố lấy hơi:
- Đừng...đừng mà! Không...không được...biến thái...cầm thú...cút ra
Lisa ôm đầu, bịt hai tai lại, cơn khó thở lên cực điểm, mắt đẫm lệ, giọng run run cầu xin anh:
- Xin anh...xin anh...đừng...đừng...
Lisa không hề mất bình tĩnh, nắm lấy hai bàn tay đang ôm đầu của cô, ghé sát mặt xuống:
- Ngoan! Thả lỏng người ra! Không đau đâu! Lần này nhất định không đau! Lisa mạnh mẽ lên! Bình tĩnh lại! Thở ra...hít vào...!
Giọng nói dịu dàng cùng bài tập cân bằng hô hấp của jungkook có hiệu quả rõ rệt.
- Nếu lisa nghe lời, mai sẽ đưa em về với dì Cho, cho em gặp bác sĩ jimin!
Tuy Jungkook không thích nhắc đến cái tên của tình địch trước mặt cô. Nhưng bây giờ, cái tên ấy chỉ là cái cớ để anh dỗ dành cô. Mọi chuyện sau này có ra sao hẵng tính, chỉ cần Jungkook có được lisa đêm nay, cả thế giới nằm gọn trong tay anh.
- Và...cả mẹ nữa!
Jungkook thấy mình thật bỉ ổi khi nói dối lisa. Dù vậy, nó giống như một từ khóa quyết định, cô nghe lời anh dần dần thả lỏng cơ thể, hơi thở tuy vẫn còn yếu ớt, nhưng chắc hẳn đã chuẩn bị tinh thần để bị anh "thịt".
- Ưm...aaa!
Jungkook đã bắt đầu vận động vật cứng ra vào, nhẹ nhàng nhất có thể.
Lisa túm lấy chăn trên giường, miệng không ngừng thở gấp, vừa phát ra những tiếng rên nhẹ như một đòn thúc đẩy thú tính có sẵn trong cơ thể anh.
- Được rồi...như vậy là đủ rồi...dừng lại đi...lần sau...lisa...hứa...sẽ...ngoan...a....a
Đầu óc Jungkook lúc này chỉ có ham muốn và dục vọng, jungkookj nâng dần cấp độ lên, anh phải khiến lisa vợ của anh im cái miệng nhiều lời kia mới được.
Đúng như ý anh muốn, Lisa chới với cảm nhận nơi đó đang ẩm ướt dần, cô rướn người dậy, ôm lấy cổ Jungkook .
Sự hoan ái khi tiếp xúc xác thịt mềm mại của cô khiến anh không kìm nổi lòng nữa, jungkook thô bạo hơn.
Lisa thấy đau, đau lắm, nhưng lisa nghe thấy hơi thở cuồng nhiệt của jungkook phả vào tai, bỗng thấy cả cơ thể nhẹ tênh. Cảm giác đau đớn cô từng sợ hãi muốn tránh ra, không biết tại sao lại khiến cô có chút mong chờ. Lisa hòa vào với hơi thở ấy, ngoan ngoãn để anh cả đêm đó xâm chiếm góc nhỏ nơi cô, cái miệng nhỏ cũng biết rên rỉ những tiếng hoan ái.
Giây phút đó, tình yêu và sự đau đớn hòa quyện vào nhau. Tâm trí cô không biết từ đâu xuất hiện rất nhiều kí ức đẹp về gia đình của mình.
Jungkook đẩy lisa xuống giường, càng ngày càng dụng sức hơn, jungkook cảm nhận lisa đã mắc bẫy tình của anh, khóe miệng cong lên:
- Thích không?
Lisa méo miệng muốn trả lời thì bất chợt sự thô bạo kia chặn họng lisa lại, chỉ kịp vang lên "a" một tiếng. Jungkook thực đúng cầm thú!
Đêm hoan ái kéo dài tận mười hai giờ đêm. Lúc này, lisa quay lưng về phía Jungkook , căn bản không muốn nhìn thấy cái bản mặt đầy ám muội của anh.
Jungkook sát gần lại, đưa tay ôm lấy cô từ phía sau, gương mặt áp vào sau gáy:
- Lần sau, Lisa muốn nữa chứ?
Cả không gian im lặng một lúc, Jungkook mới nghe lisa trả lời, giọng lạnh lùng:
- Jeon Jungkook! Anh là đồ cầm thú! Tôi hận anh!
Hai ngày sau trôi qua vô cùng tĩnh lặng, nhưng không bao giờ yên bình cả.
Lisa ngồi trên giường, chăm chăm vào bức tường, mặt trắng bệch, bờ môi khô nứt. Đã hai ngày kể từ cái đêm cuồng nhiệt đó, lisa không ăn uống gì.
Jungkook bước vào phòng, thấy đồ ăn anh mang tới cho cô vẫn còn nguyên, vô cùng bất lực. Lisa đã bình thường trở lại.
- Lisa ! Em không tính ăn gì sao?
Đôi môi kia vẫn nín bặt.
Hai ngày, hai ngày lisa không nói chuyện với anh, cũng không mắng anh, hét vào tai anh, cứ như người tự kỉ ngắm nghía bức tường trong vô định. Sức nhẫn nại của anh đã đến giới hạn, Jungkook đưa hai bàn tay nắm lấy hai vai lisa, ép cho gương mặt kia nhìn thẳng vào mắt anh:
- Nhìn anh này, Lisa Anh là chồng em! Anh hỏi thì em phải trả lời đi chứ! Em cứ thế này biết anh lo lắm không hả?
Hai hàng nước mắt của cô chảy ra, từng giọt, từng giọt nước rơi xuống cánh tay anh.
"Chát". Lisa dùng hết sức lực tát vào gương mặt tuấn tú của anh, đau đớn và tràn đầy u uất.
Lisa nói trong tiếng nấc:
- Tôi biết nói gì đây? Nói gì với tên biến thái cầm thú nhà anh đây? Anh cướp đi cuộc sống hạnh phúc của tôi, cướp tôi khỏi ba mẹ của tôi, gạt tôi lấy anh, xong rồi còn...còn...cưỡng bức tôi lần hai!
Hai từ "mặt dày" chính là miêu tả chính xác nhất giành cho Jungkook lúc này. Anh lấy tay quệt khóe miệng, ánh mắt vô sỉ dán vào cơ thể cô, đưa hai tay vòng tay qua eo cô:
- Cưỡng bức? Sao anh thấy ai kia đêm đó còn phối hợp ăn ý thế nào? Giờ muốn ăn vạ?
Lisa đỏ mặt tía tai, hình như anh nói có chút đúng đúng. Nhưng cô bác bỏ ngay, anh lừa cô trước:
- Anh là tên đáng chết, xấu xa! - Cô nói, hai tay nắm lại đấm bồm bộp vào người anh - Tôi muốn về nhà! Anh đưa tôi về nhà!
Khóe miệng anh nở nụ cười:
- Nhớ dì Cho rồi?
- Không phải! Về nhà tôi, tôi muốn gặp mẹ!
Anh kéo người cô lại gần, ánh mắt nghiêm nghị, không còn cái vẻ bỡn cợt:
- Nhà duy nhất của em...chỉ có thể là nhà anh! Em...không có liên quan gì đến căn nhà đó nữa! Giờ anh đưa em về! Vợ yêu!
Lisa thật tức chết với độ vô sỉ của anh. Cô không biết rằng Jungkook cố tình ngăn cản cô về nhà đều có nguyên nhân cả. Jungkook không muốn lisa mới bình phục thì đã nhận thêm cú sốc mẹ mất nữa. Lỡ cô không chịu được, hóa dại trở lại, anh biết làm thế nào đây.
Ra đến cửa xe, Lisa vẫn khóc lóc đòi anh cho đi gặp mẹ. Lisa không chỉ đơn thuần muốn gặp mẹ, ôm mẹ vào lòng, mà còn muốn về đó, đòi lại tất cả những gì Momo đã cướp đi của cô. Thêm người cha vô tình kia nữa. Cô phải trả thù tất cả, lấy lại công bằng cho bản thân.
- Nghe này! Lisa! Mấy hôm này, em tạm thời ngoan ngoãn ở nhà chúng ta đi! Khi nào bác sĩ xác định em khỏe hẳn, anh sẽ cho em về nhà. Đến lúc đó, có bao nhiêu uất ức, em có thể nói hết ra. Anh giúp em trả thù, không cần làm gì hết.
Nhờ câu này của anh, lisa nhẫn nại chịu đựng thêm chút nữa, chịu nghe lời về nhà với jungkook. Đáng ghét! Cô lại là vợ của anh - kẻ khiến em mất đi tất cả, sống điên điên dại dại trong hơn năm năm qua.
Chiếc xe dừng trước cái cổng nhà quen thuộc. Dì Cho vừa nghe tiếng xe quen thuộc đã vội ra mở cửa. Mấy ngày nay, bà lo lắng không ngớt cho Lisa
- Cậu chủ! Lisa...
Anh mở cửa xe, kéo tay cô ra ngoài.
Dì Cho như muốn rớt nước mắt nhìn cô, thấy thần sắc của cô tựa mấy ngày bỏ ăn rồi, nhưng nó tươi tỉnh hơn trước nhiều.
Lisa chạy tới, ôm lấy bà, vỗ vỗ lưng:
- Bà đừng lo! Con không sao cả! Dù tên chồng cầm thú kia của con có vô sỉ cỡ nào cũng không dám làm gì con đâu!
"Tên chồng"? Khóe miệng Jungkook giật giật, cái cách cô thừa nhận anh là chồng cô cũng thật thú vị.
Qua cách cư xử cùng lời nói của cô, dì Cho không khỏi ngạc nhiên, há hốc mồm, nước mắt như ngừng rơi:
- Lisa, con...
- Phải! Con hết bệnh rồi!
Cuối cùng, cô cũng có thể nhìn thế giới này qua con mắt của một người bình thường. Lisa như đang sống với ánh sáng thực sự. Dù đau đớn, nhưng không hiểu sao vẫn cảm thấy ấm áp và hạnh phúc vô cùng. Giá người đầu tiên lisa thấy là mẹ chứ không phải tên chồng cầm thú kia.
Trong lúc hai người họ ôm nhau thắm thiết, Jungkook gọi cho trợ lý V hỏi thăm tình hình công ty.
- Mọi thứ vẫn ổn chứ?
- Vâng. Cũng nhờ đạt giải cao trong triển lãm nên có rất nhiều đối tác muốn đầu tư và dự án của chúng ta - Trợ lý V dừng một hồi rồi nói tiếp - Chuyện cô Momo...
Jungkook nghe đến câu này, liếc nhìn dì Cho và Lisa vẫn đang vui vẻ nói chuyện, sau đó, lánh sang một góc khác, nghe tiếp:
- Tổng giám đốc! Ngày mốt ra tòa rồi! Xin lỗi! Đến bây giờ mới thông báo với anh.
- Không sao! Mai anh đem đoạn video đó ra tòa giúp tôi. Nhớ! Nhất định phải cẩn thận. Nhân chứng ngày mai cũng sẽ có mặt, anh cho người bảo vệ bà ấy tốt vào. Đừng để sơ suất gì xảy ra.
Anh cúp máy. Sau phiên tòa, anh sẽ nói sự thật với cô, không giấu giếm cô gì nữa. Và rồi, cả đời jungkook sẽ chỉ giành cho lisa
*******************
Một ngày trước phiên tòa, Momo bên trong buồng tạm giam, la ó, gào thét:
- Thả tôi ra! Tôi có làm gì sai đâu chứ! Là bà ta lên cơn đau tim tự chết thôi! Mấy người mau thả tôi ra. Tất cả là do Jeon Jungkook bịa đặt, không có chứng cứ, sao các người dám bắt tôi? Tôi là con gái Mino - chủ tịch La thị đó biết không hả? Sao tôi giết mẹ mình được?
Cô ta cứ rống lên như thế cho tới khi có một nữ cảnh sát bước vào, giọng đầy khinh bỉ:
- Con gái sao? Hay là nhân tình! Tôi thật không biết tại sao trên đời sinh ra cái loại người vô liêm sỉ như cô - Vừa nói, chị vừa mở khóa cửa - Luật sư của cô đến tìm cô rồi đó!
Luật sư? Cũng đúng, Mino bị kéo xuống nước giống cô mà. Giờ ông ta và cô đang ngồi trên cùng một chiếc thuyền rồi. Cô ta mà chết, ông ta cũng chẳng còn nguyên cái mạng. Không vào tù thì cũng mất một đống tiền, mang tiếng xấu muôn đời.
Momo nhìn thấy luật sư, hai mắt sáng trưng, khóc lóc tỏ vẻ đáng thương:
- Luật sư! Ông phải làm chủ cho tôi! Tôi sống hiếu thảo với ba mẹ, không làm gì trái với lương tâm. Vậy mà Jeon Jungkook, hắn...hức...
Luật sư Son mở tập tài liệu ra. Ông ta là một luật sư tài giỏi nhưng hám tiền hám tài. Thêm vẻ đáng thương có chút phong tình của Momo, cả tâm trí ông ta xiêu đổ:
- Cô yên tâm! Tôi sẽ giúp cô giải oan! - Ông ta ôn tồn - Ngày mai, cho dù công tố viên có hỏi cô bất cứ điều gì, cô cũng chỉ nói không biết, mọi chuyện tôi sẽ lo.
Momo gật gật đầu. Thật không biết có nên tin tưởng lão già đầu trọc lốc này không nữa. Đi đến đường cùng rồi, nếu may mắn thoát được kiếp này, La mino liệu có chịu yên để cô ta sống? Cô ta thật hận Jeon Jungkook đến thâu xương tủy.
Luật sư Son ra về, cô ta trở về với phòng tạm giam tăm tối. Nghĩ đến cảnh Lisa được Jungkook chiều chuộng, chăm lo sớm tối, cô ta tức tới cắn môi chảy máu. Chờ cô ta ra khỏi tù xem, xem hai người đó có còn hạnh phúc được không?
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me