Longfic Jiyeon Em Phai La Cua Toi
để mọi người đợi lâu thành thật xin lỗiSáng hôm sau,park jiyeon ai oán nhìn Ham eunjung đã mặc xong quần áo rời đi.“Sao thế?” Hai ngày nay thấy jiyeon càng ngày càng không vui, trong lòng eunjung cũng nặng nề, nhưng lại không biết hỏi jiyeon thế nào“Unnie muốn đi ra ngoài!” jiyeon lên án hành vi của eunjung.“Unnie muốn đi làm.” Kỳ quái, mỗi ngày lúc này cô đều đến công ty đi làm, có thấy jiyeon kháng nghị đâu?“Vì sao em không thể đi làm?” Nhàm chán làm jiyeon muốn điên rồi, mỗi ngày ăn no ngủ kỹ rồi lại chờ eunjung về nhà, jiyeon sắp buồn muốn chết.“Tôi nuôi em.”“Nhưng em rất chán!”“Đi dạo phố.” “Không mua đồ!” jiyeon vốn không thích đi dạo phố, lúc trước vì giận eunjung mà liều mình đi dạo phố mua đồ, jiyeon nên mua cũng mua, không nên mua cũng mua một đống, từ đầu đã chẳng muốn mua gì cả.“Vậy trước kia ngoài đi làm em còn thứ gì muốn làm không?”“Chăm sóc ba mẹ em.” Nhắc đến cha mẹ, ánh mắt jiyeon càng thêm ai oán nhìn eunjung.Ham eunjung mỉm cười, hiểu ra vấn đề. “Muốn về thăm nhà?”“Có thể chứ?”“Tôi có lợi gì?” “Tiện nghi của em đều bị unnie chiếm hết, còn chưa đủ sao?” jiyeon tức giận nhìn eunjung, mỗi tối eunjung đều nhiệt tình hành hạ làm cô không thể ngủ ngon, hiện tại lại còn đòi lợi ích.“Nếu tối hôm nay em chủ động quyến rũ tôi, tôi đồng ý cho em về nhà một chuyến.” Ham eunjung đưa ra điều kiện trao đổi.“Không muốn!” jiyeon không cần nghĩ ngợi cự tuyệt.“Vậy ngoan ngoãn ở nhà.”“Được rồi!”“Được, tám giờ tối tôi sẽ về nhà chờ em, đừng đến muộn! Còn nữa, đừng có chơi xấu!” Nói xong, eunjung lập tức xoay người rời đi.******Mấy ngày hôm trước khi park jiyeon về nhà thăm cha mẹ, lấy cớ đi giúp bạn dạy học, phải ở lại một thời gian, ba mẹ cũng không nghi ngờ, chỉ nói về việc nhà với cô.Nhắc đến anh trai không có cầu tiến kia, không biết vì sao bỗng ngoan hơn rất nhiều, bắt đầu đi tìm việc, không gây chuyện thị phi nữa, cô nghe xong cực kỳ vui vẻ.Tám giờ vừa đến, Ham eunjung quả nhiên đúng giờ về phòng chờ jiyeon, trở lại biệt thự muốn jiyeon thực hiện lời hứa. jiyeon nhớ lại nhiệt tình đêm đó liền mặt đỏ không thôi.Chiều mỗi ngày jiyeon đều luyện đàn, để tránh lâu không đàn, nhưng hôm nay jiyeon mới luyện trong chốc lát, nữ quản gia vội vội vàng vàng tiến vào, nói cho jiyeon các trưởng bối Ham gia tới chơi, mời cô đến đại sảnh.“Bác nói thật ạ?” park jiyeon vui vẻ hỏi, trên mặt là hưng phấn. Cách kỳ hạn chỉ còn lại không đến năm ngày, nhưng lại có thể chấm dứt trước thời gian, jiyeon sao lại không làm chứ.“Cô, chẳng lẽ cô không lo lắng sao?” Các trưởng bối Ham gia người người lưng hổ eo gấu, một mặt lạnh lùng, khi người ta thấy liền cả người ứa ra hơi lạnh.Jiyeon nhún nhún vai, “Có gì mà lo?”“Cô, cô thay quần áo cho phù hợp đi.” “Không hợp mới tốt.” Chỉ cần có thể làm cho bọn họ hạ lệnh khiến Ham eunjung thả cô về nhà là tốt rồi, tốt nhất còn ra lệnh cho eunjung không được quấy rầy cô. Park jiyeon tràn ngập phấn khởi đi vào đại sảnh.Vừa đi vào đại sảnh, cô phát hiện các trưởng bối Ham gia ước chừng có hơn hai mươi người, người người vẻ mặt lạnh như băng, khó trách lại nuôi thành cái loại lạnh lùng vô tình như Ham eunjung.“park jiyeon hỏi thăm các vị trưởng bối.” jiyeon cung kính lễ phép nói.Ông nội Ham eunjung như sấm hỏi: “Cô là park jiyeon?”“Vâng ạ.”“Nói gia thế xuất thân nhà cô cho rõ xem.” Nhìn dáng vẻ gan dạ của jiyeon khiến cho ông thật thưởng thức, mắt của cháu nội thật không tồi. “Cháu xuất thân bần hàn, gia cảnh chỉ hơn nhà nghèo một ít. Trong nhà có ba mẹ, có một anh trai ngỗ ngược, ăn chơi tán gái bài bạc, chuyên môn gây chuyện.” jiyeon nói hết thứ xấu ra, muốn làm cho bọn họ hiểu, thân phận cô không xứng với Ham eunjung.“Xuất thân đúng là không tốt. Vậy cô có ưu điểm gì?”“Ngực cháu không có lớn, lòng dạ hẹp hòi, nói chuyện không hay, lại không có sở trường đặc biệt, cho nên không có ưu điểm gì.”Các trưởng bối Ham gia có chút không nhịn được lộ ra ý cười, không thể tưởng được cô lại làm thấp đi bản thân như thế. Trước mắt rõ ràng là cô gái tràn ngập khí chất đấy!Ham eunjung, cháu đúng là tự tìm tội chịu, lại tìm được một cô gái thế này.“Cháu ở với eunjung nhà ta một tháng?”“Sắp hết rồi, chỉ còn có năm ngày.”“Cái gì chỉ còn năm ngày?” ông nội eunjung mày trắng lên.“Chúng cháu chỉở chung một tháng.”Thật ra từ một tháng trước bọn họ đã biết sự tồn tại của park jiyeon, cũng biết Ham eunjung đối đãi với cô khác những người phụ nữ khác, bọn họ người người hưng phấn không thôi, nghĩ rằng Ham gia rốt cục sắp có đời sau.Sợ gặp cô quá sớm sẽ không hay, cho nên bọn họ nhịn một thời gian mới đến gặp cô, vừa thấy cô quả nhiên danh bất hư truyền, khó trách eunjung lại thua trên tay cô.“Khi nào thì kết hôn?”“Có con mới kết hôn.” jiyeon thật lòng đáp.“Vậy cháu có con rồi à?”“Còn chưa có.” Park jiyeon bất an vỗ cái bụng phẳng, ít nhất mấy ngày hôm trước còn chưa có, chỉ không biết mấy ngày nay cố gắng của Ham eunjung có thành quả không?“Vậy còn không ngừng cố gắng! Người đâu, gọi người mau kê thuốc bổ cho bang chủ, bồi bổ cho nó, để nó cố gắng hơn.” Ông nội eunjung lập tức dặn dò nói.“Chậm đã! Cháu có muốn kết hôn đâu!” park jiyeon có chút hoảng loạn, jiyeon cũng không có cơ hội để eunjung “Không được”, làm sao có thể để eunjung bổ nữa? Không được! không được !“Không kết hôn sao được? Ta không thể để chắt ta là con tư sinh!”“Chỉ cần tránh thai là ổn, không có con thì cần gì kết hôn.”“Tránh thai? ! Cháu có tránh thai sao?” ông nội eunjung tức giận đi lại giữ vai jiyeon, ngày ngày đêm đêm hi vọng ôm chắt nội, mà jiyeon dám tránh thai, đáng giận!Park jiyeon bị ông tức giận dọa, vội vàng nói: “Không có, unnie ấy không chịu!”Ham lão gia nghe vậy tức giận nhất thời biến mất, gật đầu nói: “Eunjung làm rất khá.”Tuy rằng bị dọa, nhưng vì tự do đời người, jiyeon không thể không cố lấy dũng khí nói: “Chẳng lẽ bác không biết Ham eunjung rất đáng thẹn ư! Lại dùng con để bức hôn.” “Có à?” ông nội eunjung mang theo ánh mắt thú vị nhìn jiyeon.“Hành vi cưỡng bức cô gái yếu đuối! Hơn nữa gia cảnh của cháu bần cùng, lại không có dung mạo kinh người và tài hoa, thật sự không xứng đôi với bang chủ Saber bang, cho nên thừa dịp sai lầm chưa thành, không bằng các người để cháu về nhà, kể từ đó, tất cả đều vui.”“Em nói cái gì?” Ham eunjung xanh mặt đứng phía sau jiyeon, không biết đã đứng bao lâu.“Em nói thật mà.” jiyeon nhỏ giọng kháng nghị.Nữ quản gia thật không thức thời trả lời: “Cô vừa rồi nói ngực mình không có lớn lòng dạ hẹp hòi, nói chuyện không hay, lại không có sở trường đặc biệt, cho nên không có ưu điểm gì.”“Hả?” Ham eunjung ngóng nhìn jiyeon, lại vừa bực mình vừa buồn cười nói: “Đây cũng là sự thật sao?” Park jiyeon đau khổ nói: “Đúng! Đều là em nói ! Dù sao các người nghe rõ cho em, em không cần kết hôn!” Câu nói cuối cùng jiyeon nói như rống lên.“Cô bé, chúng ta hoan nghênh con vào Ham gia!” ông nội eunjung đại diện mọi người tỏ vẻ hoan nghênh.Park jiyeon đầu tiên là ngây ngẩn cả người, lập tức hét lớn: “Cháu ngực không lớn lòng dạ hẹp hòi, nói chuyện không hay, lại không có sở trường đặc biệt, vậy mọi người còn muốn hoan nghênh cháu? ! Mọi người có uống nhầm thuốc không? Mọi người phải đuổi cháu khỏi Ham gia chứ.” ” Ham gia chúng ta là thế gia hắc đạo, ưu điểm này của cháu còn có chỗ có ích.”“Không đâu, vừa rồi cháu nói sai rồi, cháu. cháu… Có khí chất, có học vấn, có giáo dưỡng, có chí hướng vĩ đại, trái tim lại mềm yếu…” jiyeon liều mình đau khổ móc ra ưu điểm.Tay Ham eunjung ôm chặt vào trong lòng, ánh mắt nhìn về phía ông nội và ba mẹ, hiểu mọi người Ham gia đã đồng ý jiyeon là phu nhân bang chủ Ham gia.
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me