Mau Den Mau Xam Dong Nhan Harry Potter
Ngay sau đó là trận đấu giữa Hufflepuff với Gryffindor đã đến. Cả hai bên đã bắt đầu tiến vào sân bóng nhưng ngay lập tức bị hủy bỏ.
Bởi vì lại thêm một lần công kích nữa. Là Granger cùng một nữ sinh Ravenclaw bị hóa đá.
Sau khi tôi vào Slytherin, người duy nhất ở Hogwarts có thiện ý với tôi, tôi không thể không quan tâm đến việc này tuy rằng tôi không thể giúp được cái gì.
Cho dù tôi biết rằng tôi đang ở thời điểm cố gắng đạt được sự chấp nhận của Slytherin thì việc đi thăm một Gryffindor cũng không thích hợp, nhưng tôi vẫn muốn làm thế.
Nhưng ngay lập tức, quyết định của nhóm giáo sư đã phá tan sự mong đợi của tôi.
Giáo sư Snape vội vàng đi đến phòng sinh hoạt chung, tuyên bố với chúng tôi : " Toàn bộ học sinh đúng sáu giờ phải trở lại phòng sinh hoạt chung. Cho dù có việc gì, tất cả học sinh không được rời ký túc xá trong thời gian dài. Mỗi lần đi học, các học sinh phải tập trung tại phòng sinh hoạt chung, sau đó sẽ có một giáo sư hộ tống. Thời gian ra ngoài khác cũng cần giáo sư hộ tống. " Giáo sư cong môi lên, " Nhưng tôi cho rằng... các trò không nên vì một số vấn đề nho nhỏ ngu xuẩn mà lãng phí thời gian riêng của một giáo sư. Luyện tập Quidditch và các trận đấu bị ngưng vô thời hạn. Buổi tối không triển khai bất kỳ hoạt động gì. Cứ thế đi. "
Nói xong ông vẩy áo choàng, giống như làn sóng đen hùng hổ cuồn cuộn rời đi.
Được rồi, kế hoạch đi thăm Granger thế là đổ bể. Tôi không nghĩ rằng giáo sư sẽ để phí thời gian của mình để đưa một Slytherin đi thăm một Gryffindor.
Thời gian này ở Hogwarts thật là sợ bóng sợ gió, cho dù Slytherin được coi là không sợ công kích nhưng cũng bắt đầu hoạt động theo nhóm.
Không có những trò đùa dai nhằm vào tôi. Bởi vì tôi đã thực hiện được lời hứa của mình, tôi đã lấy lại được hai mươi điểm từ lớp Bùa chú và lớp Biến hình, tôi cũng không bao giờ che dấu... năng lực của mình. Tôi không hề khiêm tốn kiếm tất cả các điểm mà tôi có thể. Cho dù tôi rất chột dạ, có cảm giác như dựa vào tuổi tác mà làm bậy.
Cũng tại ngày đó tôi đánh nhau với nhóm ba người ngu ngốc cho thấy tôi không sợ bất cứ người nào dám xúc phạm mình.
Nhưng quan trọng nhất là, đêm hôm đó tại phòng sinh hoạt chung có rất nhiều Slytherin ở đó, bọn họ đã nhìn ra thái độ của huynh trưởng Coffey đối với chuyện này, ở trong Slytherin không ai dám làm trái huynh trưởng.
Tôi không thể hiện ra ngoài, tôi cũng không biết thể hiện như thế nào để cho anh ta biết, nhưng tôi lại rất cảm kích huynh trưởng Coffey.
Cho dù Slytherin đối với tôi còn do dự, nhưng tôi lại không ngại ngùng trà trộn trong quần thể này, cùng tiến cùng lùi với cả đội ngũ.Đôi khi gặp đội Gryffindor, Potter cũng thường ở trong đó.
Có thể khi hoạt động một mình tôi cũng chào hỏi cậu ta theo lễ nhưng không thân cận, nhưng tôi nghĩ lại không ổn nếu trong một nhóm Slytherin cũng làm như thế.
Chỉ là sau khi cởi bỏ hiểu lầm, tôi cũng không thể không phản ứng trước đôi mắt xanh đầy áy náy của cậu ta.
Tôi cũng chỉ có thể, nhiều nhất là ung dung thản nhiên hơi gật đầu với cậu ta, sau đó theo cả nhóm rời đi.
Nhưng cũng nhiều thời điểm xô xát giữa Slytherin và Gryffindor, là hai nhà đối địch, tình huống như vậy cũng là bình thường.
Có mấy lần từ to tiếng với nhau chuyển sang đánh nhau, hai bên ở trên hành lang phóng bùa chú.
Nếu như là lúc trước thì tôi sẽ do dự vì không phải ai ở Gryffindor cũng đáng ghét, hoặc là tôi cảm thấy việc này nhàm chán ngây thơ lạnh nhạt. Hiện tại tôi có thể không do dự rút đũa phép tham dự. Mặc kệ Slytherin là đúng hoặc sai, tôi chỉ cần biết tại thời điểm này phải giữ gìn nó là được rồi.
Tôi là một Slytherin, mà Gryffindor đối địch với Slytherin, tôi chỉ cần hiểu hai điều này thôi.
Việc tham chiến cũng đem lại nhiều chỗ tốt, sự do dự của Slytherin cũng bị xóa hết. Cho dù không có thân thiết, có vài người không còn châm chọc làm tôi không quen nhưng tôi nghĩ đây chỉ là vấn đề thời gian.
Hơn nữa tôi vô cùng thiên vị Ron Weasley. Lúc đầu cậu ta vì áy náy với tôi mà nén giận, nhưng nhiều lần bị chọc giận, cậu ta phóng bùa chú về phía tôi - cậu ta lại quên cây đũa gãy của mình, vì thế tôi giảm được một cái bùa chú để đi đối phó với người khác.
Weasley tức giận vô cùng, cậu ta gọi tôi là " Chó điên Slytherin cắn mọi người "
Tôi không nhịn được cười toe toét với cậu ta, tôi thích danh hiệu này.
Chỉ cần gắn với Slytherin, cho dù là " Quái vật Slytherin ", " Con sên Slytherin, " Phân rồng Slytherin "... tôi đều thích
Bởi vì lại thêm một lần công kích nữa. Là Granger cùng một nữ sinh Ravenclaw bị hóa đá.
Sau khi tôi vào Slytherin, người duy nhất ở Hogwarts có thiện ý với tôi, tôi không thể không quan tâm đến việc này tuy rằng tôi không thể giúp được cái gì.
Cho dù tôi biết rằng tôi đang ở thời điểm cố gắng đạt được sự chấp nhận của Slytherin thì việc đi thăm một Gryffindor cũng không thích hợp, nhưng tôi vẫn muốn làm thế.
Nhưng ngay lập tức, quyết định của nhóm giáo sư đã phá tan sự mong đợi của tôi.
Giáo sư Snape vội vàng đi đến phòng sinh hoạt chung, tuyên bố với chúng tôi : " Toàn bộ học sinh đúng sáu giờ phải trở lại phòng sinh hoạt chung. Cho dù có việc gì, tất cả học sinh không được rời ký túc xá trong thời gian dài. Mỗi lần đi học, các học sinh phải tập trung tại phòng sinh hoạt chung, sau đó sẽ có một giáo sư hộ tống. Thời gian ra ngoài khác cũng cần giáo sư hộ tống. " Giáo sư cong môi lên, " Nhưng tôi cho rằng... các trò không nên vì một số vấn đề nho nhỏ ngu xuẩn mà lãng phí thời gian riêng của một giáo sư. Luyện tập Quidditch và các trận đấu bị ngưng vô thời hạn. Buổi tối không triển khai bất kỳ hoạt động gì. Cứ thế đi. "
Nói xong ông vẩy áo choàng, giống như làn sóng đen hùng hổ cuồn cuộn rời đi.
Được rồi, kế hoạch đi thăm Granger thế là đổ bể. Tôi không nghĩ rằng giáo sư sẽ để phí thời gian của mình để đưa một Slytherin đi thăm một Gryffindor.
Thời gian này ở Hogwarts thật là sợ bóng sợ gió, cho dù Slytherin được coi là không sợ công kích nhưng cũng bắt đầu hoạt động theo nhóm.
Không có những trò đùa dai nhằm vào tôi. Bởi vì tôi đã thực hiện được lời hứa của mình, tôi đã lấy lại được hai mươi điểm từ lớp Bùa chú và lớp Biến hình, tôi cũng không bao giờ che dấu... năng lực của mình. Tôi không hề khiêm tốn kiếm tất cả các điểm mà tôi có thể. Cho dù tôi rất chột dạ, có cảm giác như dựa vào tuổi tác mà làm bậy.
Cũng tại ngày đó tôi đánh nhau với nhóm ba người ngu ngốc cho thấy tôi không sợ bất cứ người nào dám xúc phạm mình.
Nhưng quan trọng nhất là, đêm hôm đó tại phòng sinh hoạt chung có rất nhiều Slytherin ở đó, bọn họ đã nhìn ra thái độ của huynh trưởng Coffey đối với chuyện này, ở trong Slytherin không ai dám làm trái huynh trưởng.
Tôi không thể hiện ra ngoài, tôi cũng không biết thể hiện như thế nào để cho anh ta biết, nhưng tôi lại rất cảm kích huynh trưởng Coffey.
Cho dù Slytherin đối với tôi còn do dự, nhưng tôi lại không ngại ngùng trà trộn trong quần thể này, cùng tiến cùng lùi với cả đội ngũ.Đôi khi gặp đội Gryffindor, Potter cũng thường ở trong đó.
Có thể khi hoạt động một mình tôi cũng chào hỏi cậu ta theo lễ nhưng không thân cận, nhưng tôi nghĩ lại không ổn nếu trong một nhóm Slytherin cũng làm như thế.
Chỉ là sau khi cởi bỏ hiểu lầm, tôi cũng không thể không phản ứng trước đôi mắt xanh đầy áy náy của cậu ta.
Tôi cũng chỉ có thể, nhiều nhất là ung dung thản nhiên hơi gật đầu với cậu ta, sau đó theo cả nhóm rời đi.
Nhưng cũng nhiều thời điểm xô xát giữa Slytherin và Gryffindor, là hai nhà đối địch, tình huống như vậy cũng là bình thường.
Có mấy lần từ to tiếng với nhau chuyển sang đánh nhau, hai bên ở trên hành lang phóng bùa chú.
Nếu như là lúc trước thì tôi sẽ do dự vì không phải ai ở Gryffindor cũng đáng ghét, hoặc là tôi cảm thấy việc này nhàm chán ngây thơ lạnh nhạt. Hiện tại tôi có thể không do dự rút đũa phép tham dự. Mặc kệ Slytherin là đúng hoặc sai, tôi chỉ cần biết tại thời điểm này phải giữ gìn nó là được rồi.
Tôi là một Slytherin, mà Gryffindor đối địch với Slytherin, tôi chỉ cần hiểu hai điều này thôi.
Việc tham chiến cũng đem lại nhiều chỗ tốt, sự do dự của Slytherin cũng bị xóa hết. Cho dù không có thân thiết, có vài người không còn châm chọc làm tôi không quen nhưng tôi nghĩ đây chỉ là vấn đề thời gian.
Hơn nữa tôi vô cùng thiên vị Ron Weasley. Lúc đầu cậu ta vì áy náy với tôi mà nén giận, nhưng nhiều lần bị chọc giận, cậu ta phóng bùa chú về phía tôi - cậu ta lại quên cây đũa gãy của mình, vì thế tôi giảm được một cái bùa chú để đi đối phó với người khác.
Weasley tức giận vô cùng, cậu ta gọi tôi là " Chó điên Slytherin cắn mọi người "
Tôi không nhịn được cười toe toét với cậu ta, tôi thích danh hiệu này.
Chỉ cần gắn với Slytherin, cho dù là " Quái vật Slytherin ", " Con sên Slytherin, " Phân rồng Slytherin "... tôi đều thích
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me