LoveTruyen.Me

extra: cãi nhau (1)


mặn nồng là thế nhưng cả hai vẫn không thoát khỏi những cuộc cãi vã, chúng không lớn, thường thì cãi xong là hết giận luôn nhưng có một lần, cả hai đã cãi nhau suýt chia tay luôn.

đó cũng là lần mà Khôi giận em nhất. trong hầu hết các cuộc cãi vã Khôi đều là người xuống nước trước, lúc đấy anh sẽ nhẹ nhàng ôm em vào lòng rồi ân cần vô về cho hết giận, tới khi em bé hết buồn bực thì tới em nũng nịu xin lỗi.

nhớ lần đấy, công việc cả hai đều rất mệt mỏi, anh có áp lực của anh, em có áp lực của em. Khôi dù có thế nào thì cũng chỉ là con người thôi, không thoát khỏi những lúc tinh thần không vui vẻ.

anh về nhà sau một ngày dài ở nhà hàng, về tới nhà thì không thấy em đâu, gọi điện thoại cũng không bắt máy, đi thẳng về nhà bố mẹ để tìm thì cũng không thấy bóng dáng đâu.

"Khôi hả con?"

"về sao không bảo bố mẹ gì hết, mẹ không dành cơm cho mất rồi"

"em có về ở nhà không mẹ?"

"hửm? không, em không bảo gì mẹ hết"

"em cũng không có ở nhà mẹ"

2 bên bố mẹ đều đang ở cùng nhau, nghe con trai lớn nói xong thì đâm lo lắng theo.

*rreng-rreng*

- đang đâu đấy?

"nhà bố mẹ, có chuyện gì à?"

- không có gì, g-

"con hâm này"

- ê chưa có nói xong nha, bố giữ vợ mày luôn giờ con chó này

"Vũ ở cạnh mày à?"

- ờ, để tao đưa về đấy

"chứ giờ mày đang đâu?"

- trên đường

"ờ đưa về đây dùm"

- ờ

cỡ 15p sau Hân đã đưa em Vũ về tới nhà.

*ding-dong*

"giờ này ai đến nữa vậy?"

"trai yêu của mẹ về đấy, để con ra"

Khôi vội vã chạy ra ngoài cổng.

"cãi nhau à?"

"tao á?"

"ừ, mày với nó, cãi nhau à?"

"không, nhưng sắp rồi đấy"

"về cẩn thận"

"ờ bai"

2 khứa này lạnh lùng tạm biệt nhau rồi mỗi người một ngả.

Khôi đưa em về nhà bố mẹ, lên được tới phòng rồi đặt ở đấy đi về nhà mình mà không chút chần chừ.

"con về đây"

"Khôi không ở với em hả?"

"thôi ạ"

"trễ rồi con ở lại nhà bố mẹ để mai rồi về nghe chưa"

"dạ, con về ạ"

bố mẹ xoa đầu con rể (tương lai) rồi tạm biệt con. sau đấy cũng tắt điện khoá cổng đi ngủ.

•sáng hôm sau•

em Vũ mắt nhắm mắt mở tình dậy, theo thói quen mà gọi người yêu.

"Khôi ơi"

"..."

"anh ơi"

"..."

"???"   [tỉnh luôn héng :))))]

"KHÔI"

bố mẹ đi ngang qua phòng mắc khó hiểu, bị gì vậy trời????

"NGUYỄN MINH KHÔI"

"nhà bố mẹ mà gọi cái gì" - bố

"cu nó không có ở đây đâu mà gọi hoài" - mẹ

"bố mẹ ???"

"ờ dậy rồi thì đánh răng rửa mặt xuống ăn sáng đi kìa"

...

"nay em không đi làm à?"

"chiều em mới có tiết cơ mẹ"

"nhưng mẹ hỏi thế chi? mẹ muốn đuổi em đi à"

"não chịu hoạt động rồi héng, bé nói đúng rồi đấy"

"mẹ !!!"

"ăn xong rồi dọn đi đấy, bố mẹ đi làm đây"

"con biết rồii"

em bé dọn dẹp xong rồi thì cũng về nhà mình, em còn phải soạn bài nữa ㅠㅠ.

•tới chiều•

"ê sao mà mất hồn dữ vậy?"

Hân khều khêu tay em, cả hai đang ngồi trong phòng giáo viên chấm bài, cùng dạy một môn, chấm cùng một đề mà giờ Hân chấm xong 2/3 rồi còn bạn Hân vẫn lẹt đẹt 2-3 bài.

"h-hả?"

"tao hỏi sao mà mất hồn thế? cãi nhau thật à?"

"cãi nhau gì?"

"??? Khôi nó bảo sắp, là chưa cãi à?"

"mày nói khùng nói điên gì vậy bé?"

"hôm qua tao đưa mày về, xong tao thấy mặt nó cáu lắm á, cái lúc hỏi mày ở cạnh tao hay sao cũng khác nữa, bình thường nó sẽ hỏi "bé ở cạnh mày à?" hoặc là "em với mày ở cạnh nhau à?", kiểu đấy"

"khác mẹ gì nhau?"

"đang ở trường đấy :)???"

"...lỡ"

"nó sẽ gọi mày bằng "bé" hoặc "em""

"ờ, rồi sao nữa?"

"nhưng tối qua nó lại hỏi tao là "Vũ ở cạnh mày à?", lúc nó giận nó toàn gọi thế"

con này nó biết nhiều vậy...thủ tiêu nó mới được ㅎㅎ

"nhưng bọn tao cãi cái gì?"

"ủa ngộ? sao tao biết?"

"bỏ qua chuyện đấy thì sao mà cứ đần người ra?"

"thì cả ngày rồi Khôi không gọi cho tao"

"thì gọi nó đi?"

"..."

"à...nhắn tin hỏi Minh thử đi"

"nó bảo nay nó nghỉ :))))))"

"chịu :) tối về mà nói chuyện với nhau"

•tối đến•

6h tối em đã có mặt ở nhà, em như thường nhật, tắm rửa rồi làm việc đợi Khôi về.

em Vũ nhìn dòng tin nhắn vừa gửi mà bức bối trong lòng, không thèm seen kìa ㅎㅎ.

một chút giận dỗi len lỏi trong lòng em, nhưng Khôi của em làm sao thế?

em bé sau đấy cũng ra xe mà đi về nhà bố mẹ, may mắn là nay bố mẹ ăn trễ, cơm vẫn còn.

"sao em về nhà mẹ hoài vậy?"

"ủa tên em vẫn đang trong hộ khẩu mà? em vẫn được về nhà bộ"

"nhưng em ở cạnh chồng em đi chứ"

"chồng con gì trời, con không thèm đâu ấy"

"mai mốt Khôi nó mà không lấy là em bé của bố ế luôn cho coi"

"ủa bố? bố trù em hả?"

"ý bố là bé chỉ lấy mỗi Khôi được thôi"

"tại không lấy cu thì con cũng chả cưới được ai"

"mẹ!!! mà thôi, con không quan tâm"

"con mà ế là con ở với bố mẹ suốt đời luôn nhá"

"thôiii, đi lấy chồng dùm đi"

"không thèm đâu nhá"

"nhưng mẹ hỏi thật đấy? sao chăm ở nhà mẹ thế?"

"bữa nay còn về nhà ăn cơm nữa, Khôi bỏ đói con hả?"

"sao bố mẹ cứ Khôi hoài thế?"

"...thì trước giờ Vũ bám Khôi còn gì"

"giờ thì con không bám nữa được chưa, đừng nhắc Khôi nữa mà"

2 ông bà nhìn con trai đang phụng phịu đưa từng thìa cơm vào miệng, giọng rõ nghẹt mắt rõ ướt...100% có chuyện

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me