Meanie Hanh Trinh Cua Em
Đoá hoa mẫu đơn dịu dàng đung đưa trong gió, thời tiết tháng bảy đang dần chuyển từ hạ sang thu, và ngày hôm nay nắng đẹp đến điêu đứng lòng người.Anh đứng trước đường đi vào thánh đường lộng lẫy, một nhà thờ nhỏ nằm ở cuối con đường ngoại ô thành phố Seoul, tách biệt với sự xa hoa nơi thành phố tráng lệ, tại đây đang náo nhiệt người qua người lại, ai nấy đều mang nét cười hân hoan đính trên gương mặt, một nụ cười chúc phúc cho đôi trẻ, hôm nay lại có thêm một chuyện tình tìm được cái kết viên mãn, một đám cưới ấm áp, một lời thề bên nhau trọn đời.Hôm nay Wonwoo mặc trên người chiếc áo len màu kem cao cổ, cùng một cái quần ống suông màu nâu thoải mái, sơ-vin chỉnh tề, phối cùng cái áo khoác len dài trên đầu gối để giữ ấm, trên ngực trái cài thêm một đoá hoa cúc nhỏ duyên dáng. Mang thai đến tháng thứ tư, Mingyu hay bảo anh là em bé trong bụng hình như mỗi ngày đều lớn thêm nhiều, mới được bốn tháng bụng anh đã nổi lên thấy rõ, hôm nay anh lại càng xinh đẹp đến yêu kiều. Mingyu đứng kế bên nắm chặt tay bạn đời hoài niệm về ngày xưa, ngày cậu được đeo cho anh một chiếc nhẫn lấp lánh nơi ngón áp út, cùng anh nguyện thề một đời có nhau. Hôm nay cậu cũng diện một cái áo len cổ lọ màu nâu thẫm, cùng quần tây màu kem và áo vest, ngực trái cài một đoá hoa lan kiêu hãnh. Vừa đỡ lưng vừa cầm tay dẫn anh vào bên trong nhà thờ. Phải tìm hai chú rể xem đã chuẩn bị thế nào rồi, không biết Samuel có hồi hộp run rẫy giống cậu hồi xưa không.Ngó vào phòng thay đồ bên nhà ngoại, Seungkwan đứng trong góc xuýt xoa."hôm nay Chan đẹp trai quá ta ơi.""em trai của anh bây giờ lớn rồi..hức." anh Jeonghan vừa ôm Hajoon trong lòng vừa nức nở nhìn Chan, mọi người trong phòng vừa mắc cười vừa bối rối nhìn anh, bạn nhỏ Hajoon trong lòng cũng bối rối không kém, hết xoay bên này lại xoay bên kia dùng bàn tay nhỏ mum múp lau nước mắt cho ba nhỏ."Wonwoo Mingyu, hai người đến rồi đấy à." Jihoon bước đến cầm tay anh dìu lên ghế sofa."em qua xem Samuel thế nào rồi, mọi người chăm vợ em giúp em một lát nhé.""xời, khỏi cần mày nhờ tao cũng cưng cháu tao như trứng rồi." Minghao phẫy tay bảo cậu đi nhanh nhanh lên. Mingyu hôn anh một cái thật kêu lên má rồi mới thoả mãn rời đi làm anh đỏ rần cả mặt, cái cậu này, trẻ con còn trong phòng đó. Ra khỏi phòng tiện tay dắt Hajoon và Tư Mỹ ra chơi với mấy đứa nhỏ khác ở vườn sau nhà thờ cùng mấy cô chú trong tiệc cưới. Bước vào phòng thay đồ cho nhà nội, cậu có cảm giác như đang dejavu, Samuel ngồi run như cầy sấy ở sofa, nước mắt rơi lã chã, tay ôm chặt bé Hanna mới tám tháng tuổi không hiểu gì tròn mắt nhìn ba lớn, anh Seungcheol và Jun nín cười trong góc nhìn chú rể, Seokmin và Soonyoung nhịn hết nổi cười nắc nẻ kế bên, Hansol đứng bên cửa thấy cậu vào thì nói."thằng nhỏ run quá, quên không biết để cặp nhẫn cưới ở đâu giờ ngồi bù lu bù loa vậy đó."Nghe xong, Mingyu cười phì chạy lại vỗ vai chú rể mới, "trời ơi chú mày bình tĩnh đi, từ từ mấy anh tìm giúp, phải không con ?" xong rồi nựng nhẹ cái má phính phính của Hanna, yêu quá mà không dám nựng mạnh sợ bé đau.Hoá ra, chú rể mới của chúng ta bỏ quên trong nhà vệ sinh, giữ chiếc nhẫn kĩ quá lúc nào cũng ôm khư khư, vậy mà lúc vào thay tả cho Hanna lại để quên luôn trong đó, hết nói nổi thiệt.Samuel đứng trên khán đài, tim dọng vào be sườn ầm ầm vì hồi hộp. Đèn chợt tắt, tiếng piano vang lên bài 'wedding march' huyền thoại. Cánh cửa nhà thờ bật mở, từ hướng ngược sáng, ba Lee cầm tay Chan đi vào lễ đường, tim Samuel đập nhanh hơn khi nhìn thấy bạn đời của cậu, hôm nay anh ấy diễm lệ như một vì sao sáng, tay cầm bó tú cầu từ từ cùng ba Lee bước đến bên cậu."từ giờ ta giao con trai ta cho con, hãy yêu thương nó hết quãng đời sau này con nhé."Một lời nguyện thề nữa được gửi cho thượng đế, chiếc nhẫn trao tay, cậu run lên trong sung sướng ôm lấy bạn đời của mình, bé Hanna trong bộ váy hồng bồng bềnh đáng yêu được bà nội ẵm trên tay trao cho hai ba, em bé cười lên hinh hích như mặt trời nhỏ trong khi ba lớn của con bé thì nước mắt ngắn nước mắt dài, cái cậu này làm ba lớn người ta cũng được hẳn tám tháng rồi đấy, cứ khóc miết không biết nữa, Chan thầm nghĩ rồi cười bất lực nhìn hai ba con mỗi người một biểu cảm. Một gia đình êm ấm, có Samuel, có Hanna với y đời này đã đủ mãn nguyện rồi.Ngắm nhìn nụ cười anh phúc của đôi vợ chồng mới, cậu quay sang nhìn Wonwoo đã thấy anh khóc từ lúc nào, năm xưa cậu cũng như thế, sung sướng ôm người cậu yêu bằng cả tính mạng vào lòng. Mingyu cậu nguyện bảo vệ cho cho hai ba con họ, một đời bình an và hạnh phúc trong mái ấm nhỏ của cả hai."nào, ba nhỏ của Đậu đừng khóc nhé, khóc xinh thế người ta bắt mất bây giờ.""có mà em bắt í." nói rồi cười khúc khích hôn lên má cậu.~~
"thôi thôi để em bế con bé cho, này gà hầm sâm này, anh ăn đi em bế bé cho.""anh bế thêm một tí thôi mà, Hanna không đè lên bụng anh đâu, Hanna nhỉ ?" Làm lễ xong là lúc hai chú rể mệt nhất, phải đi mời rượu từng bàn, anh ngỏ lời muốn bế Hanna hộ Chan để y đi mời rượu, khổ nỗi bụng anh đã bắt đầu lớn hơn, cậu sợ em bé mới tám tháng tuổi không biết gì đè lên bụng vô tình làm anh đau, lo đến toát cả mồ hôi."thôi đưa tao ẵm cho, lỡ đè lên bụng nguy hiểm lắm đấy." Soonyoung nói rồi bế Hanna đặt lên đùi, con bé không lạ người cũng cười toe ngước nhìn Soonyoung, ư a bi bo trò chuyện với y. Soonyoung thuần thục giữ em ngồi trên đùi, còn đu đưa chân làm em cười thích chí.Bàn tay đặt lên bụng anh cũng thả lỏng, nãy giờ cậu căng thẳng muốn chết, có dám ăn uống gì đâu. Mặt anh tiếc hùi hụi nhìn Hanna cười hinh hích trên đùi Soonyoung, anh thèm bế em bé nhỏ lắm rồi. Thịch, nhẹ như có con cá nhỏ vẫy đuôi, Mingyu còn đặt tay lên bụng anh cũng giật mình nhìn lại."con vừa đạp phải không anh, con đạp thật này, Đậu của ba hôm nay biết đạp rồi này."Mingyu mừng như vớ được vàng nhìn anh, anh cũng giương đôi mắt đã hơi đo đỏ vì cảm động nhìn bụng, Đậu của hai ba hôm nay biết đạp rồi, lần đầu tiên anh cảm nhận được cử động của con, em bé bên đạp bên xoay, lăn lộn trong bụng một hồi mới chịu dừng lại."có đau không anh ?""có, đau, nhưng anh vui quá, vui quên không thấy đau nữa." cậu lấy khăn giấy chùi nước mắt cho anh, áp mặt xuống bụng hôn thêm một cái rõ kêu, nắm chặt lấy tay vợ hôn thêm mấy cái, cậu vui đến nói không thành lời nữa rồi._____"bé cưng của ba ơi, bé có nghe thấy ba hong, bé đang làm gì đó.."Từ lúc ở đám cưới về cậu cứ áp tai lên bụng anh nói chuyện với em bé cũng đến lần thứ ba rồi, bạn nhỏ trong bụng hôm nay mới biết đạp, duỗi người mấy cái rồi im ắng đến bây giờ, nhưng cũng không cản được nỗi phấn khích của cậu được."cơn nghiện mỗi ngày của em hôm nay được nâng lên tầm cao mới rồi đó.""em yêu hai ba con nhất." - Mingyu cười hì hì đáp."à phải rồi phải điện thoại khoe ba mẹ hai nhà mới được, khè cho nhỏ Minseo ghen tỵ chơi, dễ gì mà nó được sờ lần máy thai đầu tiên của bé Đậu, khà khà." Wonwoo ngồi nhìn cậu hí hoáy lấy máy tính video call khoe cho cả nhà, ba hoa chí choé với Minseo và cả Bohyuk, một dòng nước ấm áp chảy qua trái tim.Bạn nhỏ ngoan của hai ba hôm nay đã lớn thêm một chút rồi, biết đạp còn biết duỗi người, Đậu của ba chóng lớn khoẻ mạnh, sau này cùng ba lớn chơi thể thao, cùng ba lớn yêu thương bảo vệ ba nhỏ nhe con.
"thôi thôi để em bế con bé cho, này gà hầm sâm này, anh ăn đi em bế bé cho.""anh bế thêm một tí thôi mà, Hanna không đè lên bụng anh đâu, Hanna nhỉ ?" Làm lễ xong là lúc hai chú rể mệt nhất, phải đi mời rượu từng bàn, anh ngỏ lời muốn bế Hanna hộ Chan để y đi mời rượu, khổ nỗi bụng anh đã bắt đầu lớn hơn, cậu sợ em bé mới tám tháng tuổi không biết gì đè lên bụng vô tình làm anh đau, lo đến toát cả mồ hôi."thôi đưa tao ẵm cho, lỡ đè lên bụng nguy hiểm lắm đấy." Soonyoung nói rồi bế Hanna đặt lên đùi, con bé không lạ người cũng cười toe ngước nhìn Soonyoung, ư a bi bo trò chuyện với y. Soonyoung thuần thục giữ em ngồi trên đùi, còn đu đưa chân làm em cười thích chí.Bàn tay đặt lên bụng anh cũng thả lỏng, nãy giờ cậu căng thẳng muốn chết, có dám ăn uống gì đâu. Mặt anh tiếc hùi hụi nhìn Hanna cười hinh hích trên đùi Soonyoung, anh thèm bế em bé nhỏ lắm rồi. Thịch, nhẹ như có con cá nhỏ vẫy đuôi, Mingyu còn đặt tay lên bụng anh cũng giật mình nhìn lại."con vừa đạp phải không anh, con đạp thật này, Đậu của ba hôm nay biết đạp rồi này."Mingyu mừng như vớ được vàng nhìn anh, anh cũng giương đôi mắt đã hơi đo đỏ vì cảm động nhìn bụng, Đậu của hai ba hôm nay biết đạp rồi, lần đầu tiên anh cảm nhận được cử động của con, em bé bên đạp bên xoay, lăn lộn trong bụng một hồi mới chịu dừng lại."có đau không anh ?""có, đau, nhưng anh vui quá, vui quên không thấy đau nữa." cậu lấy khăn giấy chùi nước mắt cho anh, áp mặt xuống bụng hôn thêm một cái rõ kêu, nắm chặt lấy tay vợ hôn thêm mấy cái, cậu vui đến nói không thành lời nữa rồi._____"bé cưng của ba ơi, bé có nghe thấy ba hong, bé đang làm gì đó.."Từ lúc ở đám cưới về cậu cứ áp tai lên bụng anh nói chuyện với em bé cũng đến lần thứ ba rồi, bạn nhỏ trong bụng hôm nay mới biết đạp, duỗi người mấy cái rồi im ắng đến bây giờ, nhưng cũng không cản được nỗi phấn khích của cậu được."cơn nghiện mỗi ngày của em hôm nay được nâng lên tầm cao mới rồi đó.""em yêu hai ba con nhất." - Mingyu cười hì hì đáp."à phải rồi phải điện thoại khoe ba mẹ hai nhà mới được, khè cho nhỏ Minseo ghen tỵ chơi, dễ gì mà nó được sờ lần máy thai đầu tiên của bé Đậu, khà khà." Wonwoo ngồi nhìn cậu hí hoáy lấy máy tính video call khoe cho cả nhà, ba hoa chí choé với Minseo và cả Bohyuk, một dòng nước ấm áp chảy qua trái tim.Bạn nhỏ ngoan của hai ba hôm nay đã lớn thêm một chút rồi, biết đạp còn biết duỗi người, Đậu của ba chóng lớn khoẻ mạnh, sau này cùng ba lớn chơi thể thao, cùng ba lớn yêu thương bảo vệ ba nhỏ nhe con.
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me