LoveTruyen.Me

Mingyu Nhung Dieu Da Cu Lieu Em Co Muon Nho

4 ngày sau đó , Mingyu Wonwoo bắt đầu nhập học . Thủ tục đã được gia đình làm xong suôi . Kể chả chỗ ăn chỗ ở cũng được sắp xếp cẩn thận . Ngay ngày đó cả hội cùng nhau ra tiễn .. kể cả phụ huynh của hội cũng đầy đủ có mặt ...

Còn chưa 1 giờ nữa chuyến bay sẽ được tiếp nhận , Cả dàn người đứng ở sân chờ nói những câu chuyện để chuẩn bị cho khoảng thời gian xa cách . Không chỉ riêng Mingyu , Wonwoo bay mà vài người cũng bay . 

Ngoài Seungcheol và Jeonghan cùng với hai người học kinh tế nhưng ở Pháp thì Jun và Myungho hướng theo âm nhạc và dance ở Hàn. Joshua sang mỹ cùng Vernon . Mỗi người một hướng , nhưng may ra vẫn có người ở chung .

Wonwoo và Mingyu được đích thân Taehyung và Jungkook đưa sang  Dù gì trước đây Jungkook cũng đã học bên đó bay giờ sang rất tiện lợi , Còn Jeonghan Seungcheol là có người quen ở bển rồi .   Mấy phụ huynh hôm nay cũng có được cơ hội chào đón nhau nhưng nồng nàn lắm . Trời vẫn còn tờ mờ nhưng sân bay được họ tụ lại cũng khá đông

Ba ranh con Ryujin Soojin Chan , đứng nhìn họ mà nước mắt sướt mướt . Năm sau phải tuyển thêm thành viên cho nhóm thôi . Còn có ba đứa chán lắm . Nhớ lại những ngày vô tri cùng các anh , rất tiếc nuối đấy .. Công nhận thời gian trồi nhanh quá chưa kịp chuẩn bị tinh thần để rời xa ..

Kim Mingyu đan lấy tay cô đã được hơn 1 giờ . Cem như là sự cứu vớt của nổi nhớ sắp phải trải qua . Soojin thì cứ lườm lườm anh . Thỉnh thoảng còn đánh yêu anh vài cái . Đúng là người có tình yêu phải khác . Mặc kệ phụ huynh đang đứng tấp nập ở đây nhưng vẫn trốn trốn mà nắm tay nhau . Đúng thật là ...

" Này , Anh nói cho em nghe , hết ngày hôm nay em sẽ bị bạn thân rãi rắc phim tình cảm cho xem " Mingyu ghé vào tai Soojin

Nhìn tổng cả thì mới thấy đôi Myungho Ryujin không bị tách rời . Kiểu gì hai người chả rắc rãi cẩu lương . Câu nói này không phải cũng hướng sang một ý khác là không có anh ta cô sẽ bị cô đơn sao .

"Xin lỗi anh nhé , người theo em đầy đầy "

" Nếu em như vậy thì anh cũng không khách sáo mà kiếm thêm một mối nữa "

" Hay quá rồi , bỏ tay tôi ra , sang đấy kiếm cô nào trắng nõn hơn mà yêu "

" Nàooo , Không có được dỗi , em dỗi là anh buồn lắm đấy "

" Nào mấy đứa sắp xa nhau còn trêu đùa thế nữa , phải cảm súc vào " Yoon Jeonghan nhìn hai đưa đang khua tay múa chân cũng đành chịu

" Mọi người nhớ giữ gìn sức khoẻ nhé " Ryujin thơm thớp

" Đùng rồi , nhớ phải chăm sóc bản thân tốt vào đấy

Hội ở lại Hàn line buồn bã mà chia tay họ khi giọng nói của tiếp viên vang lên chỉ còn 30 phút nữa chuyến bay bắt đầu . Bây giờ là 3 giờ sáng . Bọn họ bỏ qua cơn buồn ngủ mà tạm biệt . Sự buồn bã này nó còn tột cùng hơn cơn buồn ngủ ..

Soojin không biết đã chuồn sang đứng bên Wonwoo từ khi nào , chắc vừa rồi gây gỗ với tên cún bự kia nên đã giận dỗi rồi .

" Wonwoo Oppa , phải giữ sức khoẻ nhé , bên đó không có em làm phiền nữa ... nên ăn nhiều một chút . Muốn uống rượu thì uống loại nhẹ thôi đừng có đụng đến mấy loại rượu vang kia mà lỡ may sẽ sảy ra chuyện gì không hay . Cái túi thơm này bây giờ chuyền lại cho anh . Sau này khi anh về em còn có thể nhận ra "

* Cái túi thơm này đã xuất hiện một lần khi cô nhảy trên bãi biễn cùng Myungho . Lần đó cô có làm rớt nhưng may mắn Myungho nhặt được và đac nhờ Wonwoo trả cho cô . Cái túi thơm này là món quà mà Wonwoo tặng cô khi cô sang Mỹ . Bây giờ anh đi cô chuyền lại nó cho anh .

Phần mũm mỉm trên khuôn mặt cũng đã lém một chút ướt át . Jeon Wonwoo tình cảm ôm cô vào lòng đáp lại cái sự quan tâm kia " Em phải nên vui mừng vì không có người quản chặt em nữa chứ . Yên tâm tối nào anh cũng call bắt em báo cáo . Đừng hòng mà dủ dê đánh nhau nha Kang Ryujin "

" Em biết gì ?? "

" Đang tình cảm mà anh nói xong em muốn đá anh đi luôn á "

"  Sang mà nói những lời tình cảm với bạn trai nhóc đi , nó đag đợi đấy "

Soojin đẩy Wonwoo ra " Bổn cô nương đã có người yêu xin né ra vài mét "

" Đấy giờ nó còn bắt giữ khoảng cách kìa " Wonwoo bất mãn nhìn con bé đang tít mắt lại cười . Nói gì thì nói anh đây là anh trai nhóc đấy . Vậy thôi chứ phụ huynh đang đứng ở đây có cả Bà Kim nữa , câu nói vừa thốt ra cũng có phần hơi đỏ mặt

Tiếng cười rúc ríc ngày càng nhiều, anh em họ Jeon giống như cứ tap lại là có chuyện hài ...

" Sang bên đấy cố mà chịu đứng cái tính của Wonwoo , em cá là anh phải dọn dẹp ngày một luôn đấy . Ăn uống đầy đủ không được rủ nhau đi uống rượu đâu đấy . Khi về mà xanh xao đi là liệu hồn "

" Anh biết , em cũng phải giữ sức thật tốt , 3 năm sau quay về lấy em làm vợ nhé "

" Eo oiiii tính cả chuyện cưới xin luôn rồi ư " Jeon Jungkook chống nạnh đanh đá

" Anh mày còn chưa lo chuyện cưới chứ mài đã tính toán " Kim Taehyung khỉnh bỉ

Bà Kim ở bên cạnh cũng nghe ngóng được mà thêm vào vài câu " Đó là tại mày không chịu cưới chứ , giờ còn làm giá "

Soojin ghé ghé lại Mingyu " Cà Thơi " à .

" Em đoán xem "

" Eo oi nhìn anh Jeon nhà em men thế mà cà thơi á "

Jeon Wonwoo ở bên cạnh cũng bị vài từ lọt vào tai liền dùng ngón tay nhí vào trán cô " Nghỉ tầm bậy , bọn họ là đối tác làm ăn "

" Đối tác làm ăn mà ở chung nhà chung ... "

" Chung gì ?? "

/chung giường/

Cả hai cặp mắt bên cạnh đánh sang nhìn cô . hình như có cái gì đó sai sai ...

" Chung ... Chung tính cách " Soojin lắp bắp thở không ra tiếng ." Thường thường em thấy Họ Jeon - Kim táp lại rất hợp . Nó giống kiểu cặp đôi lý tưởng á . Vậy nên Jeon Wonwoo sau này chọn chị dâu cho em cũng phải chọn Họ Kim nghe chưaaaaa . Chọn chị nào dễ chiều một chút "

" Anh chưa để ý ai nên không biết dễ chiều hay không nhưng chắc một điều họ không khó chiều bằng em "

" Chính xác , Em là người khó chiều nhất "

Mặt tối sầm lại . Cô khó chiều lắm sao mà bị cả hai người bắt bẻ thế . Bình thường ở nhà cũng chỉ vài lần trốn đi chơi chứ mấy . Không thì chỉ đánh nhau với Wonwoo thôi . Làm gì khó chiều . Phải cực kỳ dễ chiều mới đúng . Nói thế chẳng khác gì ví cô như phù thuỷ ))

" Về đây , hai người họ chê em khó chiều , về anh nuôi " Yoon Jeonghan bắt thời cơ

" Khi Nào anh làm giấy thêm hộ khẩu alo em ký liền, em chán ông anh già này lắm rồi . Mẹ Yoon , vài ngày nữa Soojin quấn chiếu sang nhà mẹ "

Lee chan bàng hoàng với cái độ ngoại giao của nhỏ này " Ôi nó kêu Mẹ Jeonghan bằng Mẹ luôn r kìa "

Mẹ Yoon ở bên phía mấy phụ huynh nghe được lại cười duyên dáng " Được , Mẹ Yoon đợi Soojin sang "

" Nào được , Soojin qua ở với Mẹ chứ . Đằng nào sau này cũng sẽ về một nhà . Có chuyển hộ khẩu cũng phải là nhà Mẹ Kim "

Cuốc chiến dành con xin được phép dừng lại . Tất cả là tại Jeon Wonwoo chê cô khó chiều bây giờ phải chịu hậu quả bị tranh giành . Vừa rồi gây ra không ít tiếng cười . Bà Jeon rất tự hào khi sở hữu một người con gái ai cũng thích . Chỉ có tủm tỉm cười nhìn cô bối rối

" Xin thông báo , chuyến bay 8 giờ sắp sửa bắt đầu , xin mời các hành khách chúng ta chuẩn bị đồ đầy đủ để làm thủ tục "

Giọng nói của tiếp viên được vang to cả khi vực sân bay . Đang đùa vui nhưng Đã lên lúc phải tạm biệt để rời đi rồi . Bổng nhiên lại muốn thời gian quay trở về . Không sao 3 năm thôi ,Wonwoo nhìn cô với ánh mắt căn dặn " Ở nhà phải ngoan , không được quậy, đặc biệt là không được đánh nhau . Mẹ ở nhà nhớ để ý kỹ càng đến ẻm , không nó lại trốn đi chơi khuya đấy "

" Được rồi , nhớ giữ sức khỏe " Bà Jeon cười âu yếm . Thằng nhóc thối này sau rất khó chọn vợ

" Hihi em sẽ thật ngoan đợi anh về "

Wonwoo nhún vai đứng sang một bên nhường lại cho Mingyu . Cầm lấy cả hai tay cô , ôn nhu" Anh đi rồi sẽ về , không được dính ai khác nghe chưaaa "

" Eeeee , Soojin em thích ai cứ nhíc , anh kê " Yoon jeonghan trêu trọc

" Anh im miệng "

" Jun , ở nước hổ trợ một chút , xem như giúp t với Mingyu "

" Được "

Bọn họ vẫy tay tạm biệt rồi cùng nhau kéo vali đi . Sáu người ở lại đột nhiên cảm thấy buồn hẳn . Mấy chúa hề dẫn nhau đi hết rồi , 3 năm nữa lấy đâu ra mặn mà đây .

Ryujin vỗ vai cô chấn an . Anh trai lẫn bạn trai đều đi rồi , có chút buồn nhưng kiểu gì con nhỏ này chả phá banh nhà . Giờ tự do thế cơ mà ...

" Về thôi mấy đứa , về đánh giấc nữa đợi tụi nó đến nơi rồi điện về là vừa . Các Bác cũng về đi ạ " Moon Junwi khoác vay Chan đẩy mấy đứa đi . Hiện giờ ảnh đang năm quyền lớn nhất nên ảnh đàg ra dáng anh cả đó ..

" Đúng đấy , mới 4h hơn nên về ngủ thêm chút " Lee Chan ngáp ngắn ngáp dài

Soojin " Được rồi , mọi người về cẩn
thận "

" Soojin đi chung với anh Jun về nhé , Mẹ lên công ty với ba con "

" Vâng ạ "

" Về cẩn thận nhé "

Myungho đưa Chan với Ryujin về , Còn Soojin được lính của anh trai canh đến tận cửa . Cũng may nhà hai người cùng đường nên cũng không bất tiện .

Trời vẫn còn tờ mờ sáng , Soojin về đến nhà leo ngay lên chiếc giường . Cũng nhắm mắt lại muốn ngủ tiếp nhưng cái sự chán nản nó lại kéo cô dậy . Với vài phút thôi mà cô đã nhớ ngừi anh iu quí của mình rồi . Có nên gọi điện không hay làm giá để anh ta gọi trước . Suy nghỉ thì cũng vừa lên máy bay thoii nên quyết định lựa chọn chờ đợi đi .

Lăn qua lăn lại trên chiếc giường , ban nảy có vẻ như rất buồn ngủ nhưng bây giờ lại không ngủ được . Loay hoay tìm cái điện thoại thì ánh mắt lại để ý đến con gấu bông trên đầu giường . Trong đầu nhớ liền khi còn ở sân bay trong túi đeo của Mingyu cũng mang theo con gấu bông này . Nó chính là Susu với MingMing là quà lưu niệm của buổi hẹn hò đầu tiên sau khi kết thúc buổi dã ngoại .

Sẳn tiện kéo ngăn kéo tủ ra lấy tấm ảnh được bọc plastic kỹ càng . Ở bên trên còn viết ngày tháng địa điểm cụ thể . Lại nhớ về cái ngày anh tỏ tình cô ở nơi cắm trại . Bây giờ có gọi là tương tư người ta không . Nhìn tấm hình chỉ biết tủm tỉm cười . Bảo sao Kim Mingyu lại lấy nó làm hình khoá . Dù hôm tổng kết chụp rất nhiều ảnh đẹp nhưng 5 tháng qua vẫn giữ khư khư cái ảnh đó . Đơn giản vì nó đặc biệt ..

Nói vậy chứ lăn ra ngủ lúc nào không ai hay . Như Wonwoo đã nói " con bé này không biết khi nào cho lớn nữa "

Sáng sớm hôm sau , khi ánh mắt chạm với ánh sáng u ám Soojin mới lồm cồm ngồi dậy . Chắc hẳn cũng không biết bản thân mình ngủ khi nào . Đồng hồ treo trên tường đã đỉnh điểm 4h chiều . Cô sốc với sức ngủ của bản thân .

Bên pháp bây giờ là 10h trưa . Bằng với khuôn giờ lên máy bay . Không biết có ngủ được chút nào không hay lại ngồi trên đó đánh game . Dù khác khung giờ nhưng vẫn tìm cái điện thoại gọi cho Wonwoo ..

Cuộc thoại vừa được gọi liền bắt máy ngay . Đầu dây bên kia phả hơi trầm ấm vào điện thoại rồi tắt máy " Gọi video call đi "

Vài giây sau cô nhận lại được cuộc gọi video call . Nhấp vào biểu tượng màu xanh đáp lại .

" Đến nới rồi sao , Mingyu đâu , căn hộ có thoãi mãi không , thới tiết bên đó có lạnh không "

Wonwoo đặt chiếc điện thoại lên kệ tủ , cầm cái khăn lau mái tóc vẫn còn đọng lại vài giọt nước " Em cứ từ từ , xem chừng em còn tò mò hơn cả anh đấy "

Nhìn góc độ căn phòng có vẻ như đã đến lâu rồi . Bố trí trong căn phòng cũng được sắp xếp đồ của anh .

" Đến lâu rồi , sao không gọi cho em "

Jeon Wonwoo di chuyển góc điện thoại , ngồi xuống giường nhàn nhạ trả lời " Với cái nết của em kiểu gì chả về nhà đánh một giấc không thấy sáng sớm . Tới nơi còn phải dọn đồ rất nhiều . Anh cũng tính tắm xong sẽ gọi cho em nhưng em nhấp máy trước thì không trách anh được "

" Không lạnh sao còn tắm "

" Bây giờ đang là giờ trưa , mặt trờn lên cao cũng không lạnh lắm "

" Mingyu đâu ? Hai người ở khác phòng à "

" Đương nhiên , Chắc đã chết lịm trên giường , đợi một chút "

Wonwoo đứng dậy , cầm điện thoại bật cam sau bước sang phòng Mingyu . " không ngủ phòng đang bật điện "

Mở cửa phòng ra đập vào mắt là cảnh Kim Mingyu không mặc áo đang xếp đồ . Wonwoo nhanh tay chuyển hưởng cam lại phía mình cười không mấy thiện cảm " Cảnh này cấm trẻ em dưới 18 tuổi "

Mingyu ngồi trên giường ngơ ngác hỏi " Chuyện gì vậy "

Jeon Wonwoo không trả lời nhường lại cho người trong điện thoại hét ra " Anh Kim , nhà anh thiếu quần áo àa ... không thấy lạnh sao "

" Soojin hả ... "

" Nó chứ còn ai "

Kim Mingyu giật liền cái điện thoại cho vào mặt mình " Soojin , anh nói thật chứ sao em ở chung nhà với anh trai em được vậy "

" Sao .. Có chuyện gì " Soojin chắm chú nghe người bốc phốt anh trai mình

" Nhà có mỗi cái máy sưởi thôi , anh trai em bật tận 28 độ bảo sao anh không mặc áo . Anh còn bật quạt đây này "

" Haha chuyện thường ngày ! Cố chịu một chút , Wonwoo không chịu lạnh được "

" Anh em nhà các người thật khó chiều "

Đánh ánh mắt thấy Jeon Wonwoo đã lười nhác nằm ở khoảng trống trên giường . Tên này xem ra cũng khó chiều giống cô em gái đấy . Chỉ khác cái tính cách ngoài ra thì cái gì cũng giống .

" Anh Jungkook đâu ? Không ở đó à "

" Hai người họ sớm đã rời đi ngay sau khi bố trỉ xong chỗ ở . Đâu ai muốn giữ lại "

Đang gọi điện nói chuyện riêng thì bên trong nhóm chat ráo rạo tin nhắn . Trên màn hình điện thoại còn hiển thị thêm một cuộc gọi nữa . Soojin bảo anh tắt đi , vào nhóm nhìn nhau cho đỡ nhớ . Cứ ngỡ sẽ là 3 , 4 người thôi , ai dè đông đủ hết trong màn hình .

Soojin nhảy xuống giường chuyển cuộc gọi sang máy tính vì cái điện thoại nó không thể chứa hết khung hình . Nhìn giống họp báo online. Nhóm đông dân ..
Chỉ cần tháp lại sẽ có tiếng cười . Được cái không cần biết online hay offline . Ở đâu cũng thành cái chợ .Cô nhân cơ hội chụp lại một tấm . Xíu nữa có gì up story ..

Soojin : Anh Hạo ăn cơm sớm thế

Myungho : Mắt nhìn kiểu gì thế , bao nhiêu người ăn hỏi mình anh là saoo ?

Soojin : Vậy hả ! Kwon sudon làm gì ăn sớm thế .

Soonyoung : Anh đói em oiii

Jeonghan : Mấy đứa , ở bên này đẹp lắm . Khi nào rãnh qua đây check in

Soojin : em bao thì em đi

Jeonghan : Chốt

Chan : huyng à , em cũng muốn

Ryujin : Xin đừng quên em

Jeonghan : nhỏ Ryujin có bồ , bảo bồ đưa qua ..

Chan : Nhóc Soojin cũng có .. vậy xuất này dành cho em

Jeonghan : Soojin là em gái anh ..

Jun : Đớn đauuuu

Joshua : Vâng sau rất ngày không gặp thì Bạn Bơ của chúng ta đã có ...

Chan : Có bồ

Joshua : không , có mình

Soojin : eee , làm màu quáaa

Mingyu : Ai đó giải cứu tôi khỏi Jeon Wonwoo

Seungcheol: vụ gì đấy

Mingyu : Vụ máy sưởi

Hansol : ô hô hô chúng mừng bạn , tôi là người bị tra tấn đầu tiên .

Soojin : Anh giảm độ xuống , đêm qua ôm ảnh ngủ là ảnh không tăng lên nữa ~

Wonwoo : mày nói gì thế em

Chan : ôi nhỏ này chắc lại nghiện boylove từ bà Ryu rồi

Ryujin : ee nó đòi nên t cho nó xem chứ ...

Myungho : mấy người chưa biết hai con nhóc nó đu otp nhóm mình sao , phân chia công thụ đoàng hoàng ..

Chan : ôi chuyện này em biết

Ryujin : Anh ngậm mỏ lại nhé ..

Soojin : Anh Từ không được phát ngôn thế chứ

Myungho : Ai phát ngôn , Bộ Truyện trên Wed của hai người anh đã đọc hết , còn cap màn hình:)))

Soojin: ôi đào hố chui đi Chị Ryu oii

Jeonghan : Rồi là cái gì nói lẹ đi Hạo

Wonwoo : Hai đứa nó ship couple đam mỹ . Mà cái couple đó là chúng mày :)))

Chan : Anh cũng có

Myungho : Vâng , khi tôi biết tôi bị ship với anh Moon junwi . Tôi cũng sốc lắm . Nhưng cái sốc hơn là chúng nó bảo tôi là boss

Jun : Cái tùm bậy gì vậy

Chan : chúng ta có couple Junhao , Meanie ,Cheolhan , Seoksoo và Soonhoon

Soonyoong : Cái Soon nó quen quen

Dokyeom : Anh chứ ai

Soonyoung : rồi cái Hoon đằng sau là của ai ?

Wonwoo : Của Lee Jihoon . Theo như tao biết thì . Soojin nó ghép xong nó thấy mày lẻ loi quâ nên nó ghep mày với Lee Jihoon , người bên bộ phận tiến sỹ đấy

Soonyoung : tôi cũng đến chịu em đấy Soojin ạ

Ryujin : em còn chưa thấy mặt mà nhỏ kêu em shipp

Soojin : để mai hẹn cho gặp mặt

Myungho :😀😀

Soojin : ờm thôi :))

Chan : đó là mấy anh không biết . Mấy anh đi xong chúng nó còn cười tý tủm với nhao bảo OTP chung nhà chung giường rồi :))

Mingyu : Kim Mingyu cũng có ngày bị gọi là Gay

Seungcheol : làm như mình mày bị gọi thế

Wonwoo: Cỡ anh nó còn bị . Sống chung một mái nhà mà nó đồn t gay

Soojin : anh Jeonghan cũng đu chung còn gì

Joshua : Ôi lúc giờ nó nói như chưa biết gì

Jun : tôi cũng đến lạy anh , yoon jeonghan

Mingyu : Khi nào về chứng minh cho em xem anh có gay không Soojin nhé .

Soojin : Không cần

Mingyu : Em không tin anh à !!

Soojin : Tin Tin , Em tin không cần chứng minh

Jeonghan : nhỏ nó sợ r kìa

Wonwoo : Tụi nó hú hí đọc mấy câu chuyện không đứng đắn . Bây giờ trong não chỉ có thế thôi mà

Seungcheol: Tôi cũng đến lạy các em

Ngồi buôn chuyện cũng cả giờ đồng hồ . Mãi đến khi bầu trời nắng ngoài kia đã chuyển thành xế chiều . Máy vi tính mới được gập xuống. Đứng dậy vươn vai vài cái rồi  nhắt chân sáo xuống tầng .

Ba mẹ khi nào cũng bận rộn trên công ty , tuổi tác cũng đã cao rồi mà tích cực làm việc không ai bằng . Tính ra gián lấy công ty 24/24 . Vây nên nhà bây giờ chỉ còn cô với bác quản gia . Trông chán nản hẳn ...

Đag tính vào bếp quậy chút thì nhận được tin nhắn voice của Jungkook " Này , mai anh về , bảo bác Huh dọn giúp cái phòng cái "

Cô bật loa to lên cho bác quản gia nghe " Anh Jeon Cả coá đôi lời mún gửi tới bác , mai anh ta chuyển zề đây nên nhờ bác dọn phòng "

" Chút nữa bác lên , con đói chưa bác dọn cơm cho " Bác Huh cười cười hỏi han .

" Để con phụ , ba mẹ con chắc lại không về đâu bác lại ăn chúng với con ."

" Được rồi , con chưa tắm gì đúng không , lên tắm để bác dọn rồi bác cháu mình ăn "

Soojin nhìn bộ đồ mặc từ sáng sớm mới nhớ ra mình chưa tắm . Ngủ một giấc đến 4 giờ chiều, rồi ngồi hót chuyện online với group kia cả 2 tiếng đồng hồ đó nên giờ còn chưa thay được đồ .

" Thế bác dọn giúp con "

Lại lật đật chạy lên lầu đi tắm . Cái con người này không biết bao giờ chịu lớn .

Một lúc sau khoảng 20 phút , cô lại nhắt chân sáo xuống tầng . Đã thay cho mình một bộ pijama màu hồng thoãi mái . Tóc búi củ tỏi chuẩn gu ăn mặc ở nhà . Đồ ăn đã được quản gia Huh dọn ra đầy đủ chủ đợi cô xuống .

" Bác oi , con xong rồi đây "

" Xong rồi hả , Lại đây ăn cơm "

Soojin kéo ghế ngồi xuống bàn . Mọi ngày có Wonwoo ở nhà bác nấu rất nhiều hôm nay có mình cô thôi mà một bàn ăn . Mắt nháy nháy choáng ngợp với cái bàn ăn này ..

" Sao bác nấu nhiều thế "

" Bác nấu ít hơn mọi hôm mà , con cứ ăn , nhiều một chút cũng không sao . Cho người có thịt một tý . Nhìn đi toàn sương thế bày sao mà sống .. ăn đi ăn đi "

Miệng chê nhiều mà bác gắp cho gì ăn nấy không chừa miếng nào . Thế là thế nào ..

Ăn xong cơm cũng là hơn 7 giờ . Cô dọn dẹp cùng Bác Huh rồi leo ngay ra Sofa xem phim . Nhưng thật ra là tivi bật còn mình ngồi bấm điện thoại . Lướt lướt đăng vài cái lên insta . Bữa giờ cô sống ẩn quá ..

jeonsoojin008 đã thêm một post mới

Em nhớ mọi người quá 🥹

❤người thích : everyone_woo và 897.650 người khác.
Xem tất cả 19.045 bình luận....
-minh họa-
Vernonline : oh my girl ~ ta đang ăn mà cũng bị chụp
jeonsoojin008: @vernonline người đẹp ăn cũng đẹp 🤩

Everyone _woo : Đag nói dì mà trông toi cười tươi thế
jeonsoojin008 : @everyone_woo Nói gì anh chả cười 😝

Jeonghani_yoon : Mặt Mingyu kiểu sao khi biết người yêu mình là người đồn mình gay
jeonsoojin008: @jeonghani_yoon : Nào anh ta về đánh chết em đấy
min9yu_k : nhớ món nợ này nhé @jeonsoojin008
jeonsoojin008 :🥹🥹

feat _ dino : Cha Sudon như lụm được vàng thế
ho5hi_kwon : Từ đâu mà nhóc soi anh thế
feat_dino : Anh đoán xem

ryujinkang304 : Chị em mình ở nhà rủ nhau đi nhậu cho đỡ sầu nào
jeonsoojin008: bạn qua rủ toi đi liền
everyone _woo : Mày nhắm mày đi thử xem
min9yu_k : Giỏi 👍
xuminghao _o : @ryujinkang304 hai đứa chúng mày đừng hành thân già t nữa
feat_dino : hai bạn ơi cho toi đi ké ...
jeonsoojin008: đi bạn , @ryujinkang304 qua đây qua đâyyy
ryujinkang304 : 10 phút có mặt
xuminghao_o : ể nhỏ kia
min9yu_k : ôi ai cản tụi nó dùm tôi
everyone _woo: T méc mẹ mày đi nhậu nha con kiaaaa
xuminghao : ôi tụi nó đi rồi ae ạ
min9yu_k : mày cản nó hộ tao Hạo ơii

jeonghanie_yoon : ôi drama gia đình à
joshu_acoustic : hóng đi cậu
jeonghanie_yoon : Ẹ đâu ra câu nghe mắc óiiii

Thoát khỏi cái post đang tràn ngập thông thông báo . Giờ cô mới hướng ánh mắt lên màn hình tivi xem phim . Bác Huh không còn thấy lục đục trong bếp nữa . Chắc đã lên phòng nghỉ ngơi rồi . Ngồi một mình lủi thủi trên sofa mà xem phim..

Vài phút sau cửa nhà đã có người bấm chuông . Đoán chắc là hai khứa kia qua nên rất nhàn nhạ chạy ra mở cửa . Công nhận cũng nhanh thiệt . Mới nhắn trên post mà hai đứa nó đã khoác tay nhau sang đây rồi . Vậy tối nay kéo ở lại nhé ..

Chiếc sofa bây giờ không còn đơn độc một mình mà nó đã là ba mình . Kang Ryujin mua một túi đồ qua đương nhiên có cả bia ~ . Giờ không coá ai ở nhà , ai cản được mình ...

" Tối nay hai đứa chúng mày ở lại cho kaooo , phòng có nệm phao , Chan nắm đấy nhá . Hay qua phòng Wonwoo cũng được "

" Tính ra tao chưa đồng ý đấy con quỷ "

" Tao khoá cửa rồi , tụi mày làm gì về được "

Mỗi ngày một lon bia cụng ly cũng phải 3 lần rồi . Đag cao trào thì điện thoại Ryujin reo ..

" Gì đấy "

Là Anh Myungho gọi . Lại cấm không cho uống đấy mà . Soojin vừa nghỉ trong đầu thì bản thân cũng có điện thoại .. ôi Wonwoo

" Dọn dọn , Chan ơi ... " Soojin quấng quýt

" Dọn cái gì " Myungho từ điện thoại chả Ryujin nghe được

Kang Ryujin thấy thế nhấn phụt một cái vào cái nút đó . Vơ hai cái túi đem giấu xuống gầm bàn ...

" Yoboseyo ....🥹"

" Mày không phải trưng bộ mặt đấy , uống rồi thì thú tội đừng để anh đây ra tay " Wonwoo liếc vào cam điện thoại

" Nhìn má hồng hồng thế là biết uống rồi " Mingyu ở bên cạnh nói

" Mai Jungkook về rồi chết với ổng , tiết lộ cho biết một chút . Nhóc mà không nghe mà bị bế ném xuống nước đấy "

" Anh doạ con nít à ? " Lee Chan ở bên cạnh ngó mặt vào

" mấy nhóc đag là con nít đấy "

Soojin học theo Ryujin mạnh dạn nhấn liền nút đỏ . Làm biếng quá tắt cho lẹ . Nhậu tiếp thoi anh emm ~~

——hế lu mọi ngừi , long time see you again ——-

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me