Chương 2: Được và Mất
Khải quay lại lắc đầu với chú Phúc khiến ông đánh tay cái bốp vào bắp đùi mình làm tôi mém giật mình.
"Má, ăn gì mà cặc khủng đẹp như vậy hả mậy?" Chú Phúc bực bội nói với Phương.
Phương chỉ nhe răng cười rồi nhét cặc vô quần, anh ngồi xuống nhưng vẫn chưa kéo khóa quần lên.
"Thấy sao? hàng tuyển chất lượng đó, tôi đã nói rồi, ông không thắng được đâu ông bạn già à hà hà." Chú Dũng hài lòng vô cùng, "50 củ như giao kèo nhé."
"Mẹ nó." Chú Phúc tức tối la lên.
Trời ơi, 50 củ dễ kiếm vậy sao? Chỉ cần khoe hàng là nhận ngay 50 củ?
Tôi ngồi đó lẳng lặng theo dõi, có vẻ như mọi người đã quên mất sự hiện diện của tôi.
"Rồi, chốt 60 củ luôn." Chú Phúc bỗng la lớn lên, "Thêm 10 củ đó cho tao cầm thử con cặc thằng Phương coi, đéo thể tin được là lại bự như vậy."
"Tùy ông thôi ông bạn già." Chú Dũng cười khằn khặt.
Quăng đống tiền xuống đất xong chú Phúc ngồi xuống sát bên Phương, tay chú lần mò vào quần anh rồi cầm bóp bóp gì đó bên trong. Tôi muốn thét lên là kêu ông ta bỏ ngay cái tay ra khỏi anh rể tôi nhưng đầu thì suy nghĩ vậy thôi chứ miệng làm gì còn nghe theo lệnh nữa, chú Phúc mò một hồi lại lôi nguyên con cặc to tướng của anh Phương ra, ngay cả bàn tay bự chảng của chú cũng không thể cầm hết thân cặc của Phương.
"MÁ, bự thiệt bây ơi, còn mập nữa, cầm chắc tay ghê." Chú Phúc la rần trời.
Tôi có để ý thấy mắt Phương liếc nhanh qua tôi như thể anh đang kiểm tra xem tôi có phản ứng gì không, thấy tôi lơ mơ lim dim nên anh nhìn sang chỗ khác.
Lúc này Chú Dũng đã luồng tay qua cầm con cặc của anh Khải, chú bóp bóp vài cái rồi gật đầu lia lịa, "Thằng này cũng đâu vừa, cũng 9/10 chứ chẳng chơi."
"MÁ, cầm thích thật." Chú Phúc đưa tay vuột lên vuột xuống thân cặc anh Phương.
Tôi thầm mong anh nhìn qua tôi thêm lần nữa để tôi ra hiệu bằng mắt với anh là hãy dừng chuyện này lại đi, nhưng anh Phương không nhìn qua tôi, anh chỉ chống tay ngã người về sau mắt nhắm lại hưởng thụ bàn tay của lão Phúc đang thủ dâm cho mình, xin được mạn phép gọi mấy lão dâm dê này là lão, vì tôi chẳng còn sự tôn trọng nào để gọi là chú nữa rồi.
Anh Phương.
Anh Phương.
Tôi cố gọi tên anh trong tâm trí mình
Dừng lại.
Dừng lại đi.
Lão Phúc ấn một cái mạnh vào lỗ đái của anh Phương, lập tức một chất nhờn dính chảy ra, lão đưa ngón tay dính chất đó lên miệng mút một cái.
"ĐỤ MÁ, NGON QUÁ B Y." Lão la lên như trúng số, "Thằng này có con cặc chắc ngon nhất Việt Nam rồi."
Thấy lão Phúc định cúi xuống mút cặc anh Phương lão Dũng bèn la lên, "Ê Ê, mút liếm là giá khác à nha."
"ĐỤ MẸ MUỐN BAO NHIÊU CŨNG ĐƯỢC, TAO THÈM QUÁ RỒI, CẶC NÀY KHÔNG BÚ LÀ UỔNG PHÍ CẢ CUỘC ĐỜI." Lão Phúc như đã mất kiểm soát, nhục dục đã hoàn toàn lấn át lý trí của lão.
Lão cúi xuống bú mạnh vào đầu khấc của anh Phương rồi mút sâu đến tận gốc cặc, những sợi lông của anh đâm thẳng vào lỗ mũi lão khiến lão hắt xì một cái.
"ĐỤ MÁ MÙI CẶC ĐÃ QUÁ." Lão Phúc lại la lên rần trời, lão lại cúi xuống mút lấy mút để con cặc của anh Phương.
Tôi nhìn chằm chằm vào khuôn mặt anh rể mình, anh đang nhắm mắt lại, môi lâu lâu lại cong lên như báo hiệu anh đang rất sướng, nhìn anh tôi cảm thấy mọi thứ như đổ vỡ trong tôi, đây là anh rể của tôi ư? Đây là người đàn ông của chị tôi sao?
Lão Phúc quá nứng nên đã dùng răng cắn và cà mạnh vào cái đầu khấc to vĩ đại của anh Phương khiến đầu khấc ửng đỏ hơn nữa trong khi anh Phương thì nghiến răng gồng người chịu đựng cơn đê mê hoang lạc này.
Tôi quay sang nhìn lão Dũng, lão đang mải miết bú cặc của Khải, anh này đã cởi hết quần áo tự bao giờ, anh đang nắm tóc lão Dũng để thúc con cặc anh vào sâu hơn trong cuống họng lão, lão bị sặc mấy lần nhưng nhất quyết không chịu nhả ra cứ bú mãi không chịu buông, thật là tà dâm.
Tôi quay sang anh Phương, lòng thầm nghĩ chí ít anh ấy cũng không cởi bỏ hết quần áo, việc con cặc ngọt nước của anh bị lão Phúc ngậm mút đã làm tim tôi nhói đau rồi, tôi sẽ không thể chịu được mất nếu như toàn bộ cơ thể anh bị lão già dâm đó đụng chạm.
Hai lão bú liếm hai con cặc của Phương và Khải cho mãi đến tận nửa tiếng sau đó, anh Khải rên lên là "Tôi ra tôi ra." Rồi bắn hết tinh dịch vào miệng lão Dũng, lão này nuốt hết sạch. Tôi liền quay sang anh Phương, có vẻ như anh cũng sắp ra hoặc là anh muốn ra luôn cho xong để còn về, tôi nghĩ có vẻ là ở vế sau, anh đứng dậy, đưa tay sục mạnh cặc mình và nhanh chóng bắn tinh vào cái miệng thèm thuồng đang chờ sẵn của lão Phúc, lão này ngậm và nuốt hết từng dòng tinh của anh mà mặt rõ là đang nở nụ cười hạnh phúc nhất.
Tôi nhìn mà muốn sôi máu, lão là thứ gì mà nghĩ lão có diễm phúc đó? được tận hưởng, đắm mình trong tinh dịch quý báu của anh Phương?
Sau vài cái rên và giật giật người, anh Phương liền rũ rũ lắc lắc con cặc cho sạch hết tinh dịch rồi mau chóng kéo quần lên và khóa móc quần lại.
Lúc này anh mới quay sang nhìn tôi, tôi như hoảng hồn nhanh chóng nhắm mắt lại giả bộ đang mơ mơ màng màng.
Tiếng ai đó lại gần tôi, lạy trời, đừng mở mắt ra, đừng mở mắt ra.
Tôi được bế lên và bắt đầu di chuyển.
Trời ơi, tôi muốn mở mắt ra quá.
"Phòng bên trái ấy, để thằng nhóc ngủ trong đó đi, sáng hãy về." giọng lão Dũng.
Vậy là anh Phương đang bế tôi, nghĩ thôi mà tôi đã thấy ấm áp vô cùng nhưng vẫn cố nhủ lòng là không được mở mắt, anh sẽ biết là tôi giả vờ nãy giờ, rằng tôi đã thấy anh rể mình để cho người khác bú cu như thế nào.
Tiếng dừng chân rồi tiếng mở cửa vang lên, lại tiếp tục di chuyển.
Anh đặt nhẹ tôi xuống một chiếc niệm ấm áp, hơi thở của anh phà mạnh vào mặt tôi, mùi rượu lẫn mùi đàn ông của anh, tôi đoán là anh vẫn còn hứng tình lắm thông qua cái mùi mà tôi ngửi được, nó chứa đầy nhục dục của sự hoan lạc.
Im lặng một hồi lâu.
Quái. Tại sao anh ấy vẫn chưa rời khỏi phòng, hay là anh ấy đã biết mình giả bộ?
Tiếng tim đập thình thịch.
CHÍNH LÀ TIẾNG TIM.
Tôi hốt hoảng, tôi đã quên béng đi mất mặc dù đang giả vờ ngủ say nhưng tim tôi vẫn nện thình thịch bên trong lồng ngực, có lẽ anh đã thoáng nghe thấy và nay đang im lặng theo dõi tiếng tim phát ra từ đâu.
Sợ chẳng dám sợ, run cũng chẳng dám run, tôi chỉ biết nằm đó vái trời đất.
Tiếng cửa mở ra rồi đóng lại.
Tạ ơn trời đất.
Tôi mở vụt mắt, nhướn người nhìn xung quanh, một căn phòng hai giường ngủ được dọp dẹp gọn gàng sạch sẽ, tôi ngồi đó suy nghĩ về Phương, anh đang còn làm gì ngoài đó? Tiếp tục cuộc hoan lạc hay đã đi tắm rồi kiếm một phòng trống nào đó mà ngủ? Liệu anh có đâm dương vật huyền thoại của mình vào lỗ đít của lão Phúc hay lão Dũng?
Tôi chộp lấy điện thoại, tôi sẽ gọi cho chị.
KHÔNG.
ĐỒ ĐIÊN, TỈNH LẠI ĐI.
Tôi tự nói với bản thân. Làm như vậy chả khác nào là tự tay phá hủy cuộc hôn nhân của chị gái mình, anh Phương chỉ cho lão Phúc bú liếm cu ảnh vì tiền thôi, phải, chỉ có bú liếm thôi chứ ảnh còn chưa đút cặc vào người lão Phúc, mọi thứ vẫn còn cứu vãn kịp, chắc chắn vẫn còn kịp.
Cánh cửa phòng nhè nhẹ hé mở, tôi ngã người xuống ngay, mắt nhắm híp lại giả bộ ngáy khò khò.
Không lẽ nào anh Phương quay lại, bàn tay đang lay nhẹ người tôi, tiếng tim tôi lại đập thình thịch rồi ai đó cúi xuống liếm vào rái tai tôi.
Ai đó vừa cúi sát xuống đưa lưỡi liếm lên rái tai tôi một cái, mùi rượu nồng nặc, tôi liền mở mắt bật dậy, chắc chắn không phải là mùi của anh Phương, và tôi nhất quyết không cho hai lão dê già kia động tới mình.
Khải đang ngồi trước mặt tôi, tóc anh đã xõa xuống trông lãng tử vô cùng. Tôi lúng túng khi biết anh là người vừa chạm vào mình.
"Anh làm em giật mình hả?" Khải nói, khuôn mặt trái soăn cùng sóng mũi cao như Tây của anh chính là điểm nhấn cho sự quyến rũ mà Khải có.
"Ơ...dạ không." Tôi cũng chẳng biết nói gì, không hiểu sao Khải lại mò vô đây, không lẽ anh ấy vẫn còn nứng, không phải lão Dũng đã rút cạn sinh lực của anh rồi sao?
Khải nhìn tôi với ánh mắt đắm đuối không thôi khiến tôi càng thêm ngượng.
"Em dễ thương lắm, anh thích kiểu như em vậy, hiền lành thư sinh trắng trẻo nhưng vẫn đầy nam tính." Khải nói, anh lại cúi sát vào nút lấy môi tôi, lưỡi anh không cần đợi chờ mà len lỏi sang miệng tôi.
"Khoan đã...anh..." Tôi còn chưa kịp định thần thì Khải ôm chầm lấy tôi, anh đè tôi ngã xuống rồi hôn đắm đuối vào môi tôi rồi lướt qua cổ tôi.
"Anh...K..." Tôi cố nói nhưng Khải có vẻ chẳng còn quan tâm nữa, anh kéo vội chiếc áo thun tôi đang mặc lên và đưa miệng bú mạnh vào hai đầu vú tôi.
"AAAAHHHHH ANH ƠI." Tôi ưỡn người lên.
"Đầu ti còn hồng hào thế này, chắc là chưa bị ngậm bú nhiều, em thật là tuyệt phẩm Phong à." Khải rên lên, anh ngấu nghiến hai đầu ti tôi trong cơn cuồng khát, lưỡi anh đá mạnh vào các tế bào nhạy cảm trên vú tôi khiến cơ thể tôi như có những cơn sóng dập lên dập xuống.
"Đừng..." Tôi cố chống cự trong cơn say, mắt tôi vẫn còn mờ mờ ảo ảo lắm, tay tôi thậm chí còn không có nổi một tí sức lực nào.
Khải tấn công xuống vùng bụng và hông tôi, anh rúc chiếc lưỡi ướt át của mình vào lỗ rốn lõm sâu của tôi và vét sạch mọi thứ có trong đó.
"Anh yêu cái lỗ rốn này của em quá Phong à." Khải rên lên, cu anh giờ đã cứng đến nhổng cả lên, đầu cu rỉ ra một chất dịch nhờn chảy tràn xuống thân cặc anh.
Cúc quần ngắn của tôi được mở.
"Không...đừng..." Tôi cố nói.
Chiếc quần lót được anh tháo ra và quăng lên cao, anh vúc mặt xuống hạ bộ tôi rồi nhanh chóng đưa lưỡi liếm dọc theo hai bên háng tôi.
"AAAAAAHHHH" Cả cơ thể tôi như có một dòng điện chạy dọc qua.
Tôi cố dùng chút sức lực ít ỏi của mình khép hai bên háng lại thì Khải lại dùng đôi tay vạm vỡ của mình banh rộng ra, anh ngậm lấy hai hòn dái tôi một cách thô bạo và bú thật mạnh khiến tôi đau nhói.
Lưỡi anh lướt dọc thân cặc tôi, anh tắm ướt nó rồi bú nhiệt tình.
"Dừng lại...làm ơn...anh Khải." Tôi tha thiết van xin anh.
"Đừng van xin anh dừng lại, rồi em sẽ phải van xin anh tiếp tục đụ em." Khải ngồi dậy, đưa đôi mắt dâm tà nhìn tôi rồi anh lật người tôi lại, tới đây tôi đã hiểu ra mục tiêu tiếp theo của anh.
"Không ggggggg" Tôi muốn la lớn lên nhưng lại không thể.
Khải banh bờ mông tôi ra và giọng anh ồ lên, "Nhìn cái lỗ này xem? Nhỏ xíu đỏ hỏn thì chắc là còn trinh rồi."
"Được, hôm nay anh sẽ phá trinh em." Khải có vẻ quyết tâm, anh đưa một ngón tay lên miệng mút cho ướt rồi rà rà xung quanh lỗ đít tôi.
"Ư...Ư...Ư." Tôi rên lên khi anh thọc ngón tay từ từ vào lỗ hậu tôi.
"Anh...anh là đồ khốn...thằng chó." Tôi buông ra những từ ngữ khó nghe.
"Thằng chó này sẽ đụ mày cho sướng tới chết." Khải cười khà khà rồi đưa miệng rúc vào ass tôi mà liếm.
"AAAAAAAA" Tôi la lên khi hắn thô bạo cắn vào lớp da non xung quanh lỗ hậu tôi.
Tôi dùng sức đẩy Khải ra nhưng tên này nhanh chóng áp sát và ghì chặt tôi xuống, hắn dùng một tay giữ chặt hông tôi, tay còn lại nắm lấy tóc tôi rồi cứ thế mà chỉa con cặc vào giữa đít tôi và nắc một cái mạnh đến lút cán.
Cơn đau lập tức làm tôi dại người đi, đầu óc quay cuồng, lỗ tai ù ù, mắt thì hoa cả lên, tôi cảm nhận được thứ gì đó ướt ướt nóng nóng chảy xuống hai hòn dái tôi, có lẽ là máu trinh từ lỗ đít của tôi.
"Lỗ khít đã thật, nhìn xem anh sẽ đụ mày tê tái ra sao thằng nhóc việt kiều ạ." Khải nhe răng cười một cách lạnh lùng, hắn dừng được một vài phút rồi bắt đầu đụ tôi càng lúc càng nhanh, càng lúc càng mạnh.
"AAAAAAA THẰNG CHÓ." Tôi gào lên trong đau đớn khi lỗ đít còn trinh của tôi bị cưỡng hiếp bởi một con cặc chỉ khủng sau Phương, điều đó là quá sức.
"Xem con chó đụ mày nát lồn nè thằng nhãi." Khải nắc tôi dữ dội, từng cú nắc hắn đều rên lên thật to.
Tôi bấu chặt tấm drap giường, hắn vẫn còn ghị chặt tóc tôi đau đớn, hai hàng nước mắt của tôi hòa cùng với mồ hôi nhễu đầy mặt.
Làm ơn có ai đó cứu tôi với, làm ơn cứu tôi với, làm ơn.
Tôi bắt đầu van xin hắn, tên dâm tặc đã phá trinh tôi.
"Xin...xin...anh...dừng lại....em...đau...đau lắm." Tôi bật khóc.
Khải đưa tay đè chặt đầu tôi vào tấm niệm để tiếng khóc của tôi không bay ra ngoài phòng, hắn vẫn hì hục đụ hết sức, nắc hết cỡ nào lỗ hậu tôi, tôi nghĩ giờ này chắc cái lỗ đã rách nát, tan hoang và đầy máu rồi, cơn đau rát giờ đã qua không phải vì cơ thể tôi đã làm quen được với cảm giác bị đụ dữ dội này mà là vì quá đau, nhiều cơn đau chồng chất lên nhau khiến cho mọi giác quan của tôi bị quá tải và nó cứ thế mà lờ mọi cơn đau đi. Một cảm giác thật trống rỗng.
"Sao? Không chửi tao nữa hả? không chửi thằng chó đang đụ mày nữa hả?" Khải bật cười, "Hay mày khoái con cặc của tao rồi?"
Tên khốn nhổ một ngụm nước bọt vào người tôi rồi lấy tay chà xát ra khắp lưng tôi, xong việc hắn lại hì hục đụ tôi từ đằng sau, tôi, chỉ biết nằm đó chịu đựng, hắn sẽ phóng tinh và tôi sẽ được giải thoát.
Khải hành hạ dày vò thân thể tôi suốt đêm đó, tôi cứ tưởng anh Phương sẽ nhào vô phòng và cứu tôi, nhưng không, không một ai hay biết hết, có lẽ anh Phương đang say sưa cuộc hoan lạc với hai lão già ngoài kia, anh đâu có hay đứa em vợ của anh đang bị cưỡng hiếp hành hạ ngay bên trong căn phòng này.
Người tôi lúc này đầy mùi tinh của Khải, phải, hắn ra liên tục bốn năm lượt, hắn bắn tinh lên khắp người tôi rồi nhổ thêm nước miếng vào rồi tất cả những thứ đó trộn lẫn với mồ hôi của cả tôi và hắn.
"Mẹ nó, đụ mày đã thiệt, tao còn chưa xong đâu." Khải vừa nói vừa cố nhét lại con cặc của hắn vào lỗ đít giờ đã rộng rinh của tôi.
Cánh cửa chợt mở nhẹ ra.
"ỐI, XIN LỖI....ỦA." Phương, chính là anh, anh vừa vô tình vào nhầm phòng.
Anh đưa mắt nhìn cái cảnh đó, anh lướt xuống tôi rồi lướt lên Khải.
"Sao? Vô tham gia luôn không? Lỗ lồn của thằng em vợ mày khít dễ sợ, đút con cặc tới đâu là sướng người tới đó."
Lúc này tôi đã chẳng còn biết gì nữa, tôi nghe thoáng qua tiếng nắm đấm vang lên huỳnh huỵch, ai đó ngã lăn quay rồi cũng ai đó nhẹ bế tôi lên, quấn tôi trong một cái mền rồi tức tốc bồng tôi chạy hối hả, tôi không biết cũng không quan tâm, tôi thiếp đi vì quá kiệt sức.
Tôi tỉnh dậy.
Không, có ai đó lay người tôi dậy.
Tôi mở nhẹ mắt ra, tiếng chuông đồng hồ đã điểm hai giờ sáng, tôi nghe rõ là như vậy chứ không biết chính xác là mấy giờ rồi.
"Phong, Phong." Ai đó gọi tôi, cái giọng này rất quen thuộc rất ấm áp.
Tiếng vòi sen chảy ào ào, chợt những làn nước nóng chạm vào da thịt tôi, guộc rửa những thứ dơ bẩn đang bám trên người tôi.
"Phong, mở mắt ra đi em, em ơi." Anh Phương lay người tôi.
Tôi đưa mắt nhìn anh, mặt anh xanh lè.
Anh đang lo lắng cho tôi ư? Anh thật sự hay chỉ là đang giả vờ để khỏi phải giải thích với chị tôi?
"Phong." Phương nâng nhẹ cằm tôi lên, "Em an toàn rồi, không sao nữa đâu, có anh rồi, anh sẽ không để thằng chó đó đụng gì tới em nữa, anh xin lỗi."
Tôi ngước nhìn anh, Phương khóc phải không? Mắt anh đỏ hoe.
Tôi ôm chầm lấy anh rồi bật khóc nức nở như một đứa con nít, Phương ôm lại tôi.
"Anh xin lỗi, anh xin lỗi." Anh cứ thầm thì mãi câu đó trong suốt thời gian anh tắm rửa cho tôi sạch sẽ.
"Đưa đây cho anh xem." Phương nói cố dỗ ngọt tôi.
"Không." Tôi nhất quyết không cho, tôi ngồi nép người che lại.
"Thôi mà, đưa đây anh xem, anh sứt thuốc cho mau lành, để vậy đau lắm." Phương nói.
"Làm như anh quan tâm lắm." Tôi xì ra hết những bực tức trong lòng, tôi biết tôi không nên trút giận vào anh nhưng mà nếu không phải anh thì là ai đã khiến tôi ra cớ sự này?
"Anh ở đâu khi thằng em vợ này bị cưỡng hiếp hả?" Tôi quát vào mặt anh rể, "Chắc đang bận bú cu..."
Tôi ngay tức khắc ngậm mồm lại giữa chừng, chết thật, lỡ miệng rồi.
"Vậy là em đã thấy hết rồi hả?" Phương chợt thay đổi ánh mắt.
"Không...không...có..." Tôi lắp ba lắp bắp.
Phương ngay lập tức nhào đến đè tôi ngã xuống giường, anh ghị chặt tôi khiến tôi hoảng sợ vô cùng, nước mắt tôi đã ngấn lệ tự bao giờ.
Rồi anh nhẹ nhàng cúi thấp xuống hôn lên môi tôi một cái khiến tôi mở bừng mắt nhìn anh chằm chằm.
"Anh xin lỗi được chưa? Để anh sứt thuốc cho em đi mà, em vợ." mắt cả hai đan xen vào nhau, đây là lần đầu tiên tôi được nhìn anh kĩ và gần như vậy, mắt anh cũng đẹp không kém gì các bộ phận khác trên cơ thể.
Tôi ngượng ngùng banh hai chân ra, Phương ngồi sát lại từ từ lấy tay sứt thuốc rồi thoa thoa vùng da xung quanh lỗ hậu tôi, tôi nghe anh lầm bầm gì đó có hai chữ "Thằng chó".
"Cảm ơn anh." Tôi ngồi khép người lại sau khi anh Phương thoa thuốc xong.
"Ừ, em nghỉ đi, sáng mai còn về nhà, chị em có gọi điện, anh nói là xỉn quá nên ngủ lại khách sạn rồi." Anh Phương nhìn tôi.
"Khoan đã." Tôi trong vô thức đã nắm tay anh lại khi Phương định nhổm dậy đi ra ngoài phòng khách.
Tôi nhoài người về phía, hai tay vịn lấy bờ vai rắn chắc của anh rồi hôn lên môi anh một cái thật sâu, tôi rất rất muốn thử một lần, cho dù cái giá phải trả là gì, tôi hôn anh, cố cảm nhận hơi thở anh, mùi cơ thể anh, tất cả, tôi muốn cảm nhận tất cả những thứ thuộc về anh.
Phương hôn lại tôi, lưỡi anh theo bản năng vươn dài ra xâm nhập len lỏi vào bên trong miệng tôi, nếu anh muốn thì tôi cũng chiều, tôi đá lưỡi với anh, lưỡi Phương ấm vô cùng, tôi nuốt ừng ực từng giọt nước bọt của anh như thể đó là những giọt nước quý nhất.
Tôi chủ động buông anh ra khi hình ảnh chị tôi xẹt ngang tâm trí, tôi bèn ngã xuống đắp cái mền lại rồi quay mặt qua chỗ khác giả bộ nhắm mắt ngủ mà thật ra là tôi ngủ thiệt vì đã cạn kiệt mọi sức lực. Phương ngồi nhìn tôi một lúc rồi lặng lẽ đi ra ngoài.
Sáng hôm sau, chúng tôi vừa về đến nhà là chị gái tôi nhảy ra mắng anh Phương một trận vì cái tội làm chị lo cho cả hai quá trời.
"Kì sau không có nhậu qua đêm nữa." Chị la quá trời la.
Chị hỏi tụi tôi ăn sáng chưa để chị đi làm, tôi mới nói với chị là ăn rồi nên xin phép lên phòng nằm nghỉ vì vẫn còn hơi men.
Khoảng năm phút sau tiếng gõ cửa cốc cốc vang lên bên ngoài cửa phòng tôi.
"Vào đi." Tôi đáp.
Anh Phương đi vào, anh ngồi kế bên tôi, anh đưa tay sờ trán tôi, "Em ổn chứ?"
Tôi quay lại nhìn thẳng vào mắt anh thì thấy Phương có vẻ né tránh mắt tôi.
"Anh làm vậy với ông Dũng lâu chưa?" Tôi muốn hỏi anh, tôi muốn nghe anh nói, tôi muốn quan sát thái độ và ánh mắt anh.
"Ông ấy là bạn làm ăn với ba anh, cái này thì em biết rồi phải không? Lí do để ông ấy hợp tác làm ăn với ba anh là vì anh." Phương nói.
"Vậy ra anh bán thân cho lão ta để ba mình có được một hợp đồng béo bở?" Tôi nhìn anh.
"Không hẳn vậy, lão không có con trai, ban đầu lão cũng quý anh, coi anh như con, rồi vì anh cũng có tướng mạo phong độ, lão rất thích sưu tầm hàng độc, thế là lão dẫn anh đi khoe với mọi người anh là con trai nuôi của lão, rồi vô tình khi tắm chung, lão có thấy hàng anh, lão vô cùng ngạc nhiên là có cây hàng như vậy tồn tại, lão nói đó là một bảo vật, thứ sẽ giúp lão kiếm ra tiền dễ dàng." Anh giải thích.
"Vậy là lão đem anh đi khắp nơi để đọ hàng?" Tôi cảm thấy ghê tởm thay cho lão Dũng.
"Phải, với những thằng đàn ông khác và như em biết đó, anh không có đối thủ, tiền lão kiếm được từ các vụ cá độ, lão chia cho anh phân nửa, anh dùng số tiền đó ăn chơi tiệc tùng rồi đi bar này nọ, rồi anh gặp chị em." Anh Phương nhìn lại tôi.
"Vậy là cứ mỗi vụ cá độ là lão cho đối tác bú cu anh?" Tôi như sôi máu lên.
"Không, chỉ có một lần duy nhất là vào đêm qua thôi." Anh Phương lắc đầu.
"Em không tin anh nữa." Tôi nói rồi quay mặt chỗ khác.
"Anh nói thật, đêm qua đặc biệt là vì lão Phúc là một trong những ông trùm giàu nhất vũng này, lão Dũng còn phải nể mặt, mà lão Phúc thì là một tay dâm dê lão làng rất thích bú cặc trai thẳng." Anh Phương thừa nhận.
"Vậy chỉ là 1 lần duy nhất?" Tôi ngước lại nhìn anh, anh gật đầu, tôi muốn đấm vào mặt anh ghê, anh thậm chí còn không phản kháng hay từ chối miễn cưỡng gì, anh hoàn toàn hưởng thụ, tôi đã thấy rõ ràng như thế.
"Tốt nhất anh nên chấm dứt chuyện này, đừng để chị em tan nát con tim, không em sẽ không tha cho anh đâu, anh rể à." Tôi nói rồi đưa tay chỉ về cánh cửa ngụ ý là đuổi anh ra.
Phương gật nhẹ vài cái rồi ủ rủ đi ra. Liệu tôi có nặng lời quá với anh không? Lòng tôi cứ tự suy nghĩ như thế.
Sau đêm đó tôi cũng ít nói chuyện với anh Phương, bạn nghĩ coi khi mà hình ảnh người mà bạn thần tượng đã sụp đổ thì mọi cảm xúc của bạn với người đó sẽ không còn như trước nữa.
Hôm nay chị Thư nấu một bữa tiệc nhỏ cho tôi, chị còn mời thêm Thầy Long qua chung vui, tôi đang hào hứng thay đồ trên phòng thì nghe thấy tiếng chị kêu ở bên dưới.
"Phong, Thầy Long đến rồi nè."
Tôi hí hửng chạy ào xuống cầu thang khiến chị quát lên, "Từ từ thôi, té sấp mặt bây giờ, thằng nhóc này."
Vừa thấy anh Long, tôi đã cười híp mắt, anh cũng nở nụ cười tài tử điển trai của mình với tôi.
"Chà, xem ra gặp nhau vui quá hả?" Chị Thư đứng ở giữa ngó nghiêng châm chọc.
"Chị." Tôi nhíu mày với chị rồi quay sang anh Long, "Anh ngồi đi ạ."
Tôi kéo anh ngồi xuống kế bên tôi, lần đầu chạm vào tay anh, cánh tay anh rất rắn chắc, coi tướng anh thư sinh vậy mà bắp tay cũng to lắm, cơ cũng cứng lắm chứ chẳng đùa.
Anh Phương lúc này mới đi từ phòng của anh chị ra, thấy tôi anh đưa tay chào nhưng tôi lại lơ đi mà quay sang cười cười nói nói với anh Long. Suốt bữa tiệc hôm đó, anh Phương có vẻ không vui, chị Thư thì cứ cố ghép đôi tôi với anh Long.
"Cuối tuần này em có rãnh không? Anh định về quê thăm nhà, ở Cà Mau ấy, em có muốn đi với anh không?" Long đưa mắt hỏi tôi.
"Có" Chị Thư đáp ngay trong khi anh Phương lại la lên "Không."
Mọi cặp mắt đều đổ dồn qua nhìn Phương.
"Ờ..Ý anh là em có biết bơi không? Cà Mau sông nước rất nguy hiểm nếu không biết bơi em à." Phương nói.
"Anh Phương đừng lo, em sẽ chăm sóc bảo vệ cho em ấy, bảo đảm với anh chị là Phong sẽ không mất một cọng tóc nào." Anh Long vừa nói vừa nhìn tôi cười.
"Mất zin là được." Chị Thư chọc.
"CHỊ." Tôi đỏ mặt xấu hổ đến chết mất.
Tôi thấy ánh mắt của Phương nhìn qua tôi khi chị Thư nói câu đó, tôi cũng lờ anh đi luôn, không quan tâm nữa, những chuyện đã xảy ra tôi quên rồi, tôi cũng quên đi luôn cả Phương và tình cảm tôi dành cho anh, chúng tôi sẽ chẳng bao giờ có kết quả tốt đẹp, anh ấy là anh rể tôi, chấm dứt trước khi nó bắt đầu thì sẽ tốt cho cả hai. Thậm chí là cả ba mới đúng.
"Dạ, em thích lắm." Tôi nhe răng cười với Long.
"Tốt quá, thứ sáu này anh qua đón em lúc 7h sáng nha, tối là mình đến Cà mau, rồi đi xuồng vô nhà anh." Anh Long có vẻ hào hứng.
"Hay mình cũng đi theo đi em." Anh Phương đề nghị với chị Thư.
"Mình bận rồi anh à." Chị Thư nháy mắt với anh Phương xong thầm thì nói nhỏ với anh, "Tụi nó đi hẹn hò, theo làm gì?"
Thế là anh Phương quạu quọ suốt buổi tối hôm đó, chưa ăn xong mà anh đã bỏ đi lên phòng.
"Chắc là đang tới tháng." Chị Thư quay sang nhún vai với tôi.
Bữa tiệc kết thúc, chị Thư rủ anh Long ngủ lại sáng hãy về và anh có thể ngủ chung phòng với tôi vì giường tôi đủ bự cho cả hai. Nhưng tôi quá mắc cỡ đến nỗi phải kiếm lí do từ chối nên chị Thư đành tiễn anh Long về rồi quay lại bực bội với tôi.
"Thôi chị, kì lắm." Tôi nhăn mặt.
"Kì gì mà kì, phải biết nắm bắt chứ?" Chị không hài lòng chút nào.
"Thôi, cứ để tùy duyên chị à." Tôi nói rồi chạy lên lầu một mạch.
"Cái thằng này..." Chị Thư đứng chống nạnh nhìn theo lưng tôi.
Tối đó, tiếng gõ cửa phòng tôi vang lên.
"Phong, em ngủ chưa, anh Phương nè." Bên ngoài vọng tiếng vào.
Dĩ nhiên tôi biết đó là anh Phương rồi, cái giọng này không nhầm vào đâu được.
"Phong, Phong ơi, em ngủ chưa? Anh có chuyện muốn nói." Phương lại đập cửa ầm ầm.
Nhưng mà tôi thì không muốn nói gì với anh hết, tôi sẽ im lặng để anh nghĩ là tôi đã ngủ rồi.
"Phong, Phong ơi."
Im lặng.
"Phong, mở cửa cho anh đi em."
Cố im lặng nào, không được mủi lòng.
"Làm ơn."
Phải dứt khoát, phải mạnh mẽ lên.
Tiếng bước chân anh rời đi.
Tôi thở dài, bây giờ bên trong tôi cảm thấy thật trống rỗng, tôi cố ngủ để quên đi những kí ức mà tôi không hề muốn gợi lại nữa, không bao giờ.
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me