Mua Xuan Cua Anh Ay
My cười châm chọc:"Du An, chẳng phải cô là người tìm thấy cái bọc hay sao, nói gì đi chứ.""Ừ, tôi chỉ đưa lên cảnh sát điều tra thôi, mấy đứa trẻ bị bỏ rơi thế rất tội nên muốn làm rõ xem ai đã nhẫn tâm phá thai. Vậy cô có biết người đã phá thai không."My lắc đầu:"Tôi không biết, người ta cũng sẽ không tiết lộ gì."Du An hướng mắt về phía nhà Phú lần nữa, cửa chính căn nhà lúc này từ từ mở ra, nó đang nghênh đón Du An vào trong, và cô biết nó có thể làm hại chủ nhân căn nhà. Du An đã thấy nó đứng chờ sẵn ở cửa, rồi đột nhiên một cơ thể người lớn ngã nhoài ra bật thềm tam cấp phía trước, dựa theo bộ quần áo và mái tóc, Du An khẳng định đó là bộ đồ My đang mặc. Vậy người tên My trước mặt cô...My cong miệng cười, nụ cười cô ta man rợn đầy ám ảnh, khóe miệng cô ta từ từ kéo lên cao đến gò má, thế mà mọi người xung quanh vẫn cười đùa không nói gì. Có lẽ Du An bị trúng quỷ thuật rồi.Du An sợ hãi tim đập mạnh, nhìn lại người đang nằm ở bật thềm, cô ta dính đầy máu tươi, tóc bị xoăn lại như sợi dây thừng, đứa bé nắm tóc cô ta và lôi từng bước vào trong nhà. Du An đứng phắt dạy đi ra.Mọi người tò mò nhìn cô:"Đi đâu vậy Du An?"Cô ngừng lại, nhưng bên tai cô bắt đầu vọng những tiếng hét thất thanh bên nhà Phú. Tiếng My xa xăm vang lên cầu cứu, cô ta cào cấu, lăn lộn, tiếng hỗn tạp cùng sự sợ hãi tột độ. Du An ghét tiếng hét này làm cô phát điên, cô ghét cái trách nhiệm vô cớ này mà chẳng thể từ chối. Nếu trong nhà kia là My thật, cô ta sẽ chết.Du An gượng một nụ cười nói với My:"Tôi có thể vào xem nhà cô một lát không.""Tất nhiên."Du An thủ sẵn bùa trừ tà trong túi rồi, My mà manh động gì cô sẽ chạy. Đi đến nơi khuất người, cô ta lại lẩm bẩm:"Người bao đồng nhưng luôn nói chuyện chính nghĩa như ngươi làm ta rất chướng mắt. Ngươi không hiểu luật ngầm của xã hội này sao, đồng tiền luôn đi trước. Bọn cảnh sát không ngu dại gì chuốt phiền toái vào mấy vụ phá thai đâu, chúng chỉ che mắt vào bản giấy tờ rồi tìm một nơi cho đám trẻ an nghỉ, sẽ không bao giờ chấm dứt những người chịu chi và những nơi sẵn sàng móc bào thai ra, ngươi hiểu không. Chúng ta hết hi vọng rồi.Bước vào phòng khách là một bộ sofa lớn, một cái ti vi, nội thất rất đơn giản không bày trí gì nhiều. Đối diện phòng khách là bếp, phòng vệ sinh. Có một ánh đèn vàng từ bếp chiếu rọi hết căn nhà."Ngồi đi."My ngồi dựa vào lưng sofa, hai chân bắt chéo:"Lúc thấy ta thường đem thai nhi an táng, hắn đánh ta rất nhiều. Hắn bảo ta thất học, không có quyền lên tiếng, ta như lợn, ăn không ngồi rồi lại đi làm mấy chuyện xấu mặt hắn...Hắn không biết..."Cô ta không nói nữa."Du An."Du An ngước mắt lên, cô ta trầm hẳn:"Tôi rất cảm kích cô muốn bảo vệ những đứa trẻ này, nhưng tôi phải làm điều tôi cần, cô hãy hiểu cho tôi."Cô cảm nhận sự e dè ấy. Sắp có điềm rồi. Bỗng tóc của My dựng đứng hết lên, trên đầu ngọn tóc xuất hiện con vong nhi khi nãy, nó nắm tóc My giật mạnh ra sau làm My té nhào xuống sàn, nằm bất tỉnh không động đậy gì nữa. Du An sợ hãi đứng phắt dậy, cô chạy nhanh ra cửa chính nhưng cửa bị khóa chặt, tiếp theo là chiếc bóng đèn trong bếp chớp tắt chớp tắt liên hồi. Du An vừa đập cửa vừa kêu mà không thành.Cánh cửa sổ mở toang rồi đóng sầm, cửa tủ lạnh cũng mở, tiếng nước vòi dưới bếp chảy róc rách, nút bếp ga bật lên, mọi thứ xung quanh trở nên ồn ào náo loạn. Chiếc tivi bật lên chương trình ca nhạc thiếu nhi, Du An vớ lấy bình hoa trên bàn ném thẳng về tivi, tivi bị bể màn hình chính giữa, nhiễu nửa khung hình nhưng chương trình ca nhạc vẫn bật. Con quỷ nhỏ đỏ hỏn xuất hiện trong chương trình. Du An tìm vật hữu dụng gì đó nhưng các vật gây hại đều bị công an thu hết rồi, giờ căn nhà rất trống. Du An lấy hết can đảm chạy xuống bếp, cầm lấy con dao gọt trái cây phòng thân.Tiếng cười khanh khách vang lên, con quỷ đang ở rất gần."Á...CỨU TÔI!!!!"Tiếng My phát ra từ nhà vệ sinh bên cạnh. Du An nên đi hay không. Tiếng bồn cầu xả nước liên tục, tiếng em bé cười, tiếng đau đớn của cô gái bị hành hạ. Cô cẩn thận từng bước qua nhà vệ sinh. Nhà vệ sinh có bồn rửa mặt trước cửa, sau là bồn tắm và bồn cầu, tiếng My ở chiếc bồn cầu đang xả nước không ngừng. Du An lững thững bước đến nhìn vào trong. Một chùm tóc bỗng trồi lên, chùm tóc nối xuống nơi chảy vào cống của bồn cầu nhưng bị kẹt lại, mái tóc bồng bền theo dòng nước cuộn trào ủy mị."Grừ...rrrrrr...."Giọng nói thì thào rè rè hòa lẫn nước chảy như tóc người trong bồn cầu nói chuyện, đoạn đuôi tóc bị nước đẩy lên thành bồn cầu."Xin hãy cứu tôi."Du An thầm khấn váy, để con dao lên bồn rửa mặt,cô lấy bùa ra cầm trên tay rồi từ từ nắm đuôi tóc kia, Du An giật mạnh, âm thanh phát ra một cái "ROẸT" bị xé toạt, cái đầu em bé xuất hiện ngay trước mắt cô. Cái đầu trẻ con gắn với mái tóc dài, phần thân dưới không có. Con quỷ mặt mày nhăn nhó, đôi mắt đen thui, phía dưới lộ ra một phần xương đốt sống ghê tởm. Trong lúc Du An cứng đơ thì cái đầu chợt phun chất lỏng vào mặt cô. "A!"Cô hét lớn, ném bùa vào đầu con quỷ rồi quăn nó ra, cô chạy đến trước gương, giờ đây khuôn mặt Du An đã dính toàn máu tanh, cái mùi ngáy ngáy hắc vào mũi làm Du An nghẹn ối. Cô mở vòi nước to chà sát khuôn mặt mình, cánh cửa nhà vệ sinh đã đóng chặt, Du An cầm con dao từ từ xoay người về sau. Cái đầu đang nằm lăn lóc ở xó tường, trên trán nó đã dán bùa. Chiếc bồn cầu lần nữa xả nước ào ào, bất thình lình có hai cánh tay nhỏ của em bé vươn cao trên không trung, cánh tay bám vào thành bồn cầu đưa thân người trèo lên, thi thể này là phần còn lại của cái đầu quỷ kia, nó không đầu, cổ lòi ra mấy đốt xương. Da nó nhăn nheo đen thui, gầy nhom, dơ bẩn, dây rốn ở bụng khô queo lại chẳng khác gì xác sống.Thi thể đứng nhỏ xíu trên thành bồn cầu, cổ nó bắt đầu chuyển động, từng thớ thịt vặn vèo nối liền với nhau hình thành một cái đầu mới. Khuôn mặt con quỷ nhỏ mới khóc òa liên tục kêu mẹ ơi, hai mắt nó sưng to, cái miệng móm không ngừng chảy máu, rồi nó cong người ối ra máu, tiếng ho khan hòa lẫn mùi hôi thối bốc lên từ người nó nồng nặc.
Nguồn Internetrnet
Nó bước đi. Té xuống đất, phần trán bị móp nhẹ, nhưng nó bò dậy và tiếp tục chập chững đi đến Du An.
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me