LoveTruyen.Me

Muc Tieu X

- Tại sao cậu lại biết mọi việc mình làm vậy?

- Cậu đoán xem?

- Cậu theo dõi mình?

- No no no, ai lại đi làm cái trò biến thái đó chứ.

- Vậy hôm nay cậu sẽ lại ngăn tôi giết người và bắt người đó đi sao?

- Tất nhiên rồi.

- Vậy chắc hôm nay cậu thất bại rồi. - Hana tủm tỉm cười.

Beomgyu cũng chỉ mỉm cười đáp lại rồi lẵng lặng đi theo cô nhóc. Có vẻ cậu ta cũng không quá phiền như cô nghĩ. Cô nhóc nhanh chóng dùng tính cách thân thiện của mình để kết bạn với những người bạn của cô gái hay bắt nạt bạn bè kia và tìm hiểu về những chuyện cô ta đã làm với cháu gái của bà cụ. Soobin nhìn thấy Beomgyu cứ đi theo cô nhóc mà chẳng phá phách gì lại còn cùng cô nhóc hỏi chuyện những người bạn khác. Soobin nói với Hana:

- Này, em không thấy cậu bạn này hôm nay hơi lạ sao?

- Ừm, chẳng hiểu sao lại nhiệt tình giúp đỡ em vậy? Chắc cậu ta muốn xem thử em sẽ làm gì rồi chặn đường em đây mà.

- Nhưng mà... có điều này anh nghĩ nên nói với em...

- Được, tí nữa tách đuôi được cậu ta thì anh nói với em đi. Em nghĩ... anh cũng nghĩ giống em đó.

Đêm đó, Beomgyu chờ sẵn ở nhà của tên chính trị gia N kia, đợi lúc Hana ra tay, cậu ta và đồng đội sẽ lại xông vào như lần trước. Nhưng kì lạ là đợi mãi chẳng thấy cô nhóc đâu, chẳng lẽ cô nhóc chuyển kế hoạch sang ngày khác? Nhưng chẳng phải thời hạn của mỗi nhiệm vụ là 24h sao? Đột nhiên có cuộc gọi đến cho Beomgyu. Là Taehyun.

- Có chuyện gì thế?

- Em theo lệnh anh theo dõi chị ấy từ chiều, ban nãy em nghĩ chị ấy sẽ đi về phía nhà của ông N nhưng mà chị ấy đang quay lại nhà của bà cụ rồi?

- Cái gì? - Beomgyu bắt đầu thấy khó hiểu, rốt cuộc là cô bạn này đang suy tính cái gì vậy chứ. - Được rồi, em cứ theo sát cô ấy rồi báo lại với anh. Anh sẽ đến đó nhanh nhất có thể.

Bên này, Hana đến và gõ cửa nhà bà cụ. Bà ngạc nhiên khi nhìn thấy Hana, đôi mắt có phần chấn động khi nhìn thấy nụ cười trên gương mặt cô nhóc. 

- Ban nãy cháu để quên đồ nên quay lại lấy ạ.

- Cháu để quên gì vậy?

- Là bà đã giết chị ấy đúng không ạ? - Hana mỉm cười hỏi bà cụ.

- Cháu.. nói gì cơ? Bà... giết ai chứ? 

- Cháu gái của bà. Người cháu gái xấu số của bà ấy.

- Cháu đang nói gì vậy? Sao bà lại giết cháu gái của mình chứ? Bằng chứng nào mà cháu lại nói một bà cụ già yếu như ta có thể giết nhau ruột của mình chứ?

- Người bình thường khi bị bảo là kẻ giết người, nếu là bị oan họ sẽ chỉ luôn miệng bảo rằng họ không hề giết người, còn nếu đó là kẻ giết người thì sẽ hỏi bằng chứng. Cái này cháu học được từ một người anh mà cháu quen biết.

Bà lão bắt đầu sững sờ nhìn cô. Môi lắp bắp chẳng thể thốt nên lời.

- A cháu nói vậy thôi nhưng không phải lúc nào 100% mọi người cũng sẽ là vậy đâu ạ. Nhưng mà... nhìn biểu hiện của bà thì có thể đoán được là cháu đúng rồi.

Bà cụ bắt đầu thay đổi nét mặt. Bà chầm chậm ngồi xuống chiếc bàn cạnh đó và hỏi Hana:

- Vậy cháu nghi ngờ ta sao? Tại sao chứ?

- Vì khi nghe nói cháu là bạn của con gái bà thì trông bà có vẻ ngạc nhiên và như một người bạn của cháu nói thì đó giống như là ánh mắt sợ hãi vậy? Ai lại sợ hãi khi gặp bạn bè của cháu mình bao giờ. Vậy nên cháu bắt đầu thấy lạ.

- Chỉ bấy nhiêu mà mày nghi ngờ tao sao?

Bà lão bắt đầu thay đổi nét mặt, bà rút ra từ trong ngăn bàn một đoạn dây thừng rồi tiến lại gần Hana. Hana vẫn bình tĩnh nói tiếp:

- Ban chiều cháu đã cầm giúp đồ cho bà mà, bà nhớ không. Với mấy túi đồ nặng như vậy mà một bà cụ già "yếu ớt" lại có thể xách đi cả một quãng xa mà chẳng hề tỏ ra mệt mỏi. Cái dáng vẻ lụm khụm kia có vẻ là bà chỉ giả vờ tỏ ra như thế để đánh lừa người khác thôi. Sức của bà mạnh hơn mọi người nghĩ nhiều.

Bà liền lao đến muốn siết cổ Hana. Cô nhóc nhanh chóng né tránh rồi đưa chiếc điện thoại vẫn đang trong cuộc gọi từ nãy đến giờ lên tai nghe và hỏi.

- Thế có phải ngài đã nhầm mục tiêu không? Bây giờ tôi nên làm thế nào đây?

- Giết bà cụ đó đi! - Giọng người đàn ông trung niên bên kia vang lên đầy lạnh lẽo.

- Vâng ạ. - Hana ngoan ngoãn đáp.

Soobin liền lên tiếng:

- Này, em định giết bà ấy thật sao?

- Một người bà bán mạng cháu mình để sống, vậy cũng đáng giết lắm chứ?

Trong một thoáng vô ý, Hana đã bị bà ta quàng dây thừng siết cổ từ phía sau nhưng cô nhóc đã nhanh chóng đưa lưỡi dao lên trước cổ và cắt đứt sợi dây.

- Con nhỏ đó, nó đã nói gì với mày về tao?? Hả?? - Bà ta điên tiết lên hỏi.

- Bà có vẻ rất quan tâm về mối quan hệ của cháu với cháu gái bà nhỉ. Nên ban nãy bà cứ gặn hỏi. Nghe thì có vẻ bà đang hỏi về cháu gái của mình nhưng thật ra bà chỉ hỏi những câu về bản thân mình. Bà cứ hỏi cháu xem cháu của bà có nói gì về bà không. Bình thường người khác chẳng phải sẽ tò mò về chuyện của đứa cháu đã khuất của mình hơn là hỏi về chính mình chứ nhỉ?

Hana nhanh chóng lấy được thế thượng phong, cô nhanh chóng khóa tay bà lão rồi bẻ tay bà ra sau lưng đè bà ngã xuống bàn.

- Bà biết dù những người ở đây có tin là cháu bà bị cô gái kia bắt nạt thì cũng chẳng ai dám lên tiếng kiện tụng hay đòi công bằng cho bà cả. Bà tung tin rằng cháu bà bị bắt nạt và giết chết chẳng qua cũng chỉ để che đậy cho tội của mình. Thực ra cô con gái của chính trị gia đó đã bảo bà nếu giết chết cháu gái của mình thì sẽ cho bà số tiền lớn có đúng không?

- Dù không cho tiền thì tao cũng đã muốn giết con nhỏ đó từ lâu rồi!! Nhìn thấy nó là tao lại nhớ đến thằng con trai khốn khiếp đã khiến tao khổ sở cả một đời. Nó bỏ con nhỏ đó cho tao rồi lại đi biệt tích. Tao đã muốn tống con nhỏ đó vào trại mồ côi cho yên thân nhưng mà nếu vậy thì tao đâu có lấy được tiền trợ cấp của nó nên t mới giữ nó lại. Nay chỉ cần lấy cái mạng rẻ rách của nó mà lại có được số tiền lớn, con bé nhà giàu đó còn hứa giữ bí mật giúp tao thì dại gì tao không làm chứ? 

Bà ta bắt đầu cười những tiếng méo mó đến rợn người. Hana nghe những lời này thì nghĩ rằng mình chẳng cần thương xót gì loại người máu lạnh như này nữa. Cô lấy băng keo trên bàn dán bịt miệng bà cụ lại để bà ta không kêu lên khi bị đâm. Cô vung dao lên đâm xuống. Đúng lúc đó cậu nhóc Taehyun cũng vừa xông vào nhưng cậu đã trễ một bước. Con dao đã cắm xuống lưng bà cụ. Cậu nhóc nhanh chóng lao đến đẩy Hana ra. Cô khó chịu vì cậu nhóc lạ mặt xuất hiện bất ngờ. Lần này cô nhóc quyết không chịu thua nữa, Hana lao đến đánh nhau với cậu nhóc kia. Nhưng thực sự sức của cậu ta mạnh hơn cô rất nhiều. Hana lại nhớ đến lời Yeonjun từng dạy cô rằng đừng suy nghĩ rằng thể lực của con trai mạnh hơn con gái mà chịu thua, con gái có điểm mạnh là dẻo dai hơn bọn con trai rất nhiều. Vào những lúc gặp đối thủ mạnh, cứ nghĩ đó là trận sống còn mà đánh hết sức.

Taehyun cũng ngạc nhiên với cô gái trước mặt. Tất cả đòn cậu tung ra cô đều né được rất nhanh, thậm chí đã khiến cậu mất sức rất nhiều vì ra đòn vô ích. Trong một phút đuối sức, Hana đã tung đòn đá mạnh vào bụng Taehyun. Thấy cậu nhóc đã ngã lăn ra sàn. Hana quay sang định rút lưỡi dao ra khiến bà cụ mất máu để nhanh chết hơn thì Soobin nói:

- Này, anh nghe tiếng Beomgyu và vài người nữa đang đến đấy.

- Aaa.. phiền thật...

Thế rồi cô nhóc đành nhanh chóng chạy thoát ra ngoài. Mọi chuyện còn lại cô sẽ để bọn Gin tự xử lý. Dù sao cũng có người của bọn họ ở hiện trường nên bọn chúng cũng sẽ xóa giấu vết giúp cô.




Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me