LoveTruyen.Me

Nalu Fanfic Khoi Dau Cua To Va Cau

 (cắt cái hình trên mệt voãi)

   Thấm thoát đã 2 năm trôi qua. Mọi thứ cũng thay đổi khá nhiều. Đế quốc Alvarez đã sụp đổ khi mất đi vị vua của mình, Fiore lấy lại hòa bình. Người dân và các bang hội đang tập trung xây dựng lại nhà cửa. Bên Fairy Tail thì tình hình nội bộ đang "đi lên". Gray đã chấp nhận và tỏ tình với Juvia, hiện giờ họ đang hẹn hò. Gajeel với Levy cũng vậy. Erza bị mù tạm thời do chất độc của độc long Erik, Jellal đã rời khỏi hội Crime Sorciece để chăm sóc cô, anh cũng đã gia nhập Fairy Tail nhưng từ chối kỳ thi thăng cấp S vì bận chăm sóc Erza. Gray, Natsu, Juvia, Levy, Gajeel, Cana, Wendy đều đã được thăng cấp S ngay sau trận chiến vì họ đã trải qua những trận đấu kinh khủng nhất, và cả Lucy cũng vậy. Zeref và Mavis lập team và họ cùng phiêu lưu với nhau, chủ yếu họ nhận những nhiệm vụ giải mã ma pháp để tránh mặt người ngoài và có thời gian đi chơi nhiều hơn -_-

   Tuy nhiên họ vẫn không quên nhiệm vụ thứ hai của mình. Mọi người đã tản ra khắp nơi, lục tung từng góc nhỏ của Fiore mà vẫn không hề tìm thấy một chút tin tức gì về Lucy. Mọi người ai cũng tranh thủ lúc làm việc để hỏi thăm tin tức của cô nơi họ làm nhiệm vụ, nếu nghe phong phanh một cút tin gì đó về cô thì họ liền báo về cho hội ngay và Natsu tức tốc bay tới đó để tìm kiếm. Nhưng vẫn không thấy bóng dáng của cô ở bất kì nơi đâu, dù vậy, họ vẫn chưa hề có ý định bỏ cuộc. Họ tin rằng cô vẫn còn sống, và ở đâu đó chờ đợi được tìm thấy.

     2 năm nay, mỗi tháng Natsu đều để dành đủ tiền để trả tiền nhà trọ thay Lucy. Cậu cứ vùi đầu vào công việc và tìm kiếm cô như điên. Không khí trong hội cũng không còn vui vẻ như ngày trước do thiếu vắng nụ cười toe toét trên khuôn mặt vô âu vô lo của Natsu. Cậu đã ít cười hơn trước, lâu lâu bơ đẹp trước mấy trò gây sự của Gray và hay ngồi một mình nhìn về nơi xa xăm nào đó. Không ai trong hội có tâm trạng để cười nhiều cả. Đôi lúc, Natsu cũng nhận ra không khí trong hội đang thay đổi dần, cậu chỉ nhìn lên trời, như thì thầm với ai đó

- Về đi, mọi người đang đợi cậu đấy, Lucy . . .

     Chỉ trừ những ngày đi làm nhiệm vụ hoặc đi tìm Lucy, mỗi khi trở về cậu đều ghé sang nhà Lucy để quét dọn rồi dựa vào giường ngủ quên trong lúc đợi cô về đến chiều tối. Cậu đã thay đổi rất nhiều, nhưng không ai hiểu sao cậu vẫn ngủ bên giường cô để chờ cô về, như một thói quen. Khi cậu tỉnh dậy, căn phòng vẫn trống không, cậu lại thở dài rồi cười buồn

- Hôm nay Lucy cũng không về nhỉ

    Natsu hít một hơi thật sâu, căn phòng vẫn còn vương một chút mùi hương ngòn ngọt của cô, chúng làm cho những ký ức về cô lại tràn về. Mỗi khi nhớ về nó, cậu luôn bất giác mỉm cười mà không hay. Chỉ khi ở đây, cậu mới có thêm dũng khí để tiếp tục tìm kiếm cô. Căn phòng vẫn còn vương mùi của cô khiến cậu vẫn có cảm giác như cô vẫn còn ở quanh đây vậy... Nhưng như thế vẫn chưa đủ... Cậu nhớ nụ cười như ánh nắng ban mai của cô...cậu nhớ giọng nói của cô... nhớ những cái ôm ấn áp của cô... nhớ bàn tay mềm mại của cô...Cậu nhớ cô! Rất nhiều...Rất rất nhiều...Mỗi lần không tìm thấy cô...có thứ gì đó trong lòng cậu chợt quặn lại...nhưng cậu không quan tâm đến mấy...cậu chỉ biết rằng cậu vẫn chưa tìm thấy cô...một tên ngốc như cậu vẫn chưa nhận thức được cảm giác này là gì...nhưng hai năm trôi qua cũng đủ khiến cậu nhận ra Lucy vô cùng quan trọng đối với cậu...

    Và hiện giờ, Natsu đang trên một chiếc tàu lửa tới Hargeon với cái mặt không thể nào thảm hơn (vầng, lại cái cảnh này, mời các bạn xem lại tập 1 của ss1 để biết thêm chi tiết)

- Anou...quý khách? - Nhân viên tàu đang đổ mồ hôi hột nhìn cái đống chầm dầm mang tên Natsu kia

- Natsu! Chúng ta tới Hargeon rồi. Tỉnh dậy! Tỉnh dậy mau! - Một chú mèo màu xanh đang cố lay cái tên đang nằm vật vã dưới đất vì cái bệnh say xe huyền thoại

- Cậu ta không sao chứ? - Người nhân viên hỏi, con mèo xanh mang tên Happy kia quay lại trả lời như đúng rồi

- Aye! Chuyện thường như cơm bữa ý mà

- Khốn thật! Đếch thèm đi tàu lửa nữa . . .Ứm. . . - "Cái đống chầm dầm" ấy đến giờ mới lên tiếng, hắn nói thế thôi nhưng có bao giờ nghỉ đi tàu lửa đâu

- Nếu thông tin chính xác thì Lucy đang ở trong thị trấn này - Happy bước ra ngoài cửa xe - Đi thôi 

- C-Cho nghỉ chút coi . . . - Natsu đang nằm vắt mình ra ngoài cửa sổ thì . . . 

- A! - Happy quay lại

- Cứu tớ!!! - Mặt Natsu không thể nào thảm hơn khi xe lại tiếp tục chạy và . . . mang cậu ta đi theo luôn

- Không kịp rồi . . . - Happy đứng nhìn chiếc xe lửa chạy xa dần . . . 

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

      Đôi mắt nâu trong trẻo dần hé mở, một bầu trời xanh ngắt hiện ra trước mắt cô, cô ngồi dậy, ngơ ngác nhìn xung quanh

- Đây . . . là đâu?

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

- Chết tiệt! Tự nhiên ngồi tàu lửa đến hai lần - Natsu nhăn nhó đi chuệnh choạng trên phố, Happy nhún vai cười

- Bệnh say sóng của cậu khổ thật đấy Natsu

- Giờ thì đói bụng nữa

- Nhưng chúng ta lấy tiền đâu mà cho cậu ăn

- Này, Happy - Giọng Natsu bỗng trở nên nghiêm nghị - Có thật là nguồn tin chính xác không vậy? Cô gái tóc vàng sử dụng tinh linh trong tin tức có đúng là Lucy không?

- Tớ không chắc, nhưng có manh mối thì vẫn phải tìm thôi, đúng không?

- Ừm

       Bỗng, họ thấy một đám đông đằng xa đang tụ tập

- Tiên nữ giáng trần kìa tụi bây ơi!

- Cô ấy đẹp quá!

- Mái tóc vàng óng ả như mặt trời càng làm tăng thêm vẻ đẹp chói lọi cho nàng ấy!

       Natsu với Happy nghe thấy thì quay sang nhìn nhau đồng thanh

- Tóc vàng?!

- Thấy chưa?! Vừa nhắc đến thì lại gặp ngay - Natsu chạy như bay về chỗ đám đông

- Aye!

      Và . . . Thứ mà họ thấy là . . . 

- Lucy! - Natsu gọi tên cô ngay khi chen vào được bên trong, nhưng mặt cậu nhanh chóng hiện lên vẻ thất vọng thấy rõ - Bà già nào đây?

     Câu phán như trời giáng vừa rồi đã khiến cô nàng kia và cả đám đông kia đứng hình khá lâu

- Hẳn là . . . cậu đã nghe danh về nữ pháp sư quyến rũ đã đánh bại cả Acnologia và Hắc pháp sư Zeref chứ hả? - Cô nàng giả mạo nhanh chóng tạo dáng và . . . bị Natsu bơ đẹp khi chưa kịp nói xong thì cậu đã đi xa tít đằng kia. Ngay lập tức, Natsu nhà ta bị một cú phi thăng ngay vào đầu

- Này, thật là quá đáng

- Đúng thế! Lucy-sama là một pháp sư xuất sắc!

- Xin lỗi người ta mau!

- Mấy người bị quái gì thế?!

      Natsu đang bị dần te tua bởi mấy tên chả biết từ đâu ra, còn Happy chỉ biết đứng ngoài nhìn, sao mèo ta thấy cảnh này quen quen. Một điều đặc biệt chưa được kể đến. Đó là sau trận chiến ấy Lucy đã trở thành một pháp sư tinh linh huyền thoại, được ca tụng là kẻ đã đánh bại Hắc pháp sư Zeref tàn ác nhất lịch sử, nhưng nghe nói cô đã mất tích nên một số kẻ đã lợi dụng điều đó để giả mạo cô, thế nên đa số tin nhận được nói là tin vịt cũng chẳng sai.

- Thôi nào, hãy dừng lại, cậu ta không có ý xấu gì đâu - Cô gái giả mạo vẫn tiếp tục ưỡn ẹo tạo dáng một cách lố bịch, thế mà mà mấy tên con trai ngoài kia vẫn hét lên hùa theo cô ta, cô ta hí hoái ký vào một miếng giấy đưa cho cậu

- Đây là chữ ký của tôi, cậu có thể đem khoe với bạn bè mình

- Miễn dùm! Cô đâu phải Lucy, cô xấu hơn cô ấy nhiều

      Và ngay sau khi nói một câu cực phủ với gương mặt tỉnh hơn cả ruồi ruồi đó. Natsu bị các chàng lẫn các nàng cho nằm chổng vó không hiểu nguyên do. Happy nhún vai

- Có lẽ chúng ta nhầm rầu

     Natsu xoa xoa đầu ngồi dậy, chợt cậu thấy trong đám đông, một mái tóc màu vàng óng ả khẽ phấp phới trong gió, hình bóng quen thuộc ấy . . . 

- Lucy!

     Cậu ngồi bật dậy chạy vào trong đám đông nhưng không thấy đâu, phía xa, mái tóc vàng ấy lẫn vào dòng người đông đúc

- Natsu, cậu chắc chắn đó là Lucy không?! - Happy bay lại chỗ cậu

- Chắc chắn mà, mùi của cô ấy làm sao tớ lẫn vào đâu được

- Vậy sao chúng ta không lần theo mùi của cô ấy đi?

- Ở đây có nhiều mùi nước hoa nồng quá, tớ không bắt được mùi của cổ

- Tệ thật nhỉ

        Mặt Happy buồn rười rượi, họ cứ đi lòng vòng trong thị trấn để kiếm thử, đôi lúc ghé vài cửa hàng để hỏi thăm nhưng vẫn không có tin tức. Đến chiều, Natsu và Happy lững thững đi bộ trên con phố gần như vắng hoe, họ đã tìm cả ngày rồi, có lẽ lần nay lại phải trở về tay không thôi

- Đã 5 năm rồi nhỉ, từ cái lần đầu chúng ta gặp Lucy tại nơi này - Natsu quàng tay ra sau đầu, nhìn lên trời

- Ừ, lúc đó tớ cứ tưởng cậu ấy là tiên nữ giáng trần

- Ừ, vì cậu ấy đã cho chúng ta ăn một bữa no nê - Nghĩ tới, Natsu cười nhe răng

- Haha

- Và giờ, chúng ta lại trở lại đây . . . - Natsu bỗng trở nên trầm ngâm. Và . . .

Ọt . . . 

   Một tiếng động kinh hoàng vang lên. Hai đứa nhìn nhau, cười cười gãi đầu rồi . . . phi như bay vào một quán thịt nướng gần đó, đánh liều, mót hết tiền đi xe để ăn, kệ nó chứ chịu hết nổi rồi. Đang ăn thì cậu nghe vài người ngồi gần đó bàn tán

- Này, nghe nói có một nữ pháp sư tinh linh tóc vàng vừa đến thị trấn này phải không, tên là Lucy Heartfilia thì phải

- Ừ, cô ấy có tham gia Đại hội pháp thuật này, rồi còn là người đánh bại cả Hắc pháp sư Zeref nữa chứ, lại còn vô cùng xinh đẹp, tớ là fan ruột của cô ấy đấy

- Fairy Tail toàn những pháp sư vĩ đại nhỉ. Nhưng nghe nói cô ấy mất tích mà sao giờ lại xuất hiện?

- Tớ không biết nữa, nghe nói cô ấy có tổ chức một buổi tiệc trên tàu và mời những cô gái đến đó thưởng thức đấy

- Tuyệt thật, vậy cậu có đi không?

- Không, vì tớ có việc bận nên không lên kịp chuyến tàu ấy, nó đi khá xa rồi. Và tớ thì đang tiếc đùi đụi đây này

RẦM!!!!

     Hai cô gái đang nói chuyện vui vẻ bỗng giật mình quay qua, một anh chàng mắt xếch với mái tóc màu hoa anh đào cùng với một con mèo xanh theo sau vừa đập bàn của họ và hỏi với giọng đầy giận dữ

- Con thuyền đó ở đâu?!!


Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me