Neu Khong La Shuhua
Soojin đắm chìm trong âm nhạc, mọi thứ cô cảm nhận đều được cô trực tiếp thể hiện bằng các chuyển động cơ thể. Âm là một dòng chảy, và ngay lúc này, cơ thể Soojin cũng giống như thế. Một nhạc công đã chú ý tới điều đó và nhã nhặn mời cô lên sân khấu. Anh yêu cầu chơi "The more I see you" - một bản nhạc có âm hưởng nhẹ nhàng và ngọt ngào, một bài mà anh nhạc công lịch sự nghĩ rằng giai điệu của nó sẽ phù hợp với với thần thái của Soojin. Từng chuyển động của Soojin đều hoàn toàn là ngẫu nhiên và chính cô lúc đó cũng không tỉnh táo, tất cả những gì cô thể hiện chính là những gì cô cảm nhận."The more I see you" cũng thật sự tình cờ là một bài hát phù hợp. Soojin hôm nay rất muốn, rất muốn nhìn Shuhua, rất muốn ghi nhớ hình ảnh của người cô yêu, ghi nhớ mọi cảm xúc mà Shuhua đã đem lại cho cô.Shuhua cũng giữ nụ cười trên môi và ngắm nhìn từng chuyển động thanh thoát của Soojin trên sân khấu. Chưa bao giờ xinh đẹp và nhiều tự do đến thế.Ở đây có người Soojin yêu và cả âm nhạc mà cô yêu.Kết thúc bài nhảy, Soojin chếnh choáng quay về bên Shuhua, kéo sát ghế lại bên cạnh và vòng tay ôm qua cổ, chân thì gác lên đùi Shuhua. Nghịch ngợm dí sát khuôn mặt vào gần mặt của Shuhua.Shuhua từ tốn nhìn Soojin trở về, mặc kệ là Soojin có làm gì với mình, cô vui vẻ đón nhận.- Hôm nay chị có vui không?Shuhua nhìn Soojin trìu mến, nhẹ nhàng hỏi.- Có.... Chị vui lắm. Shuhua à...Soojin nói lãng đãng vì vẫn còn cái ngây ngất do rượu.- Shuhua à...
- Hưm? Em nghe.
...
- Chị...
...
- Chị....
...
- Chị yêu em... Chị yêu em nhiều lắm... Shuhua à...Shuhua nghe rõ từng lời Soojin vừa nói, từng lời Soojin nhìn thẳng vào Shuhua mà nói từ tận đáy lòng. Một sự thật mà Shuhua, Yuqi hay cả 5 đứa đều rõ, Soojin sẽ không nói thích người mà cô không thích, sẽ không nói yêu người mà cô không yêu. - Chị không xinh đẹp lắm... Cũng không phải quá tài giỏi ... Nhỡ mà...Shuhua nghe như nuốt từng lời, như sợ chỉ một phút không tập trung, cô sẽ bỏ lỡ những gì đối với cô là thực sự quan trọng, đấy là tâm tư sâu xa trong lòng Soojin.- Nhỡ mà ... Có những điều chị chẳng thể cố gắng ... Những thứ quá sức chị cứ xảy ra mà chị không biết phải làm thế nào...
...
Soojin nói càng lúc càng rời rạc.- Thì ... Em có bỏ đi không...?Shuhua vẫn im lặng, từ lúc nào mắt đã ngấn nước. Soojin thì có vẻ đã say, nhưng Shuhua thì hoàn toàn tỉnh táo.Soojin ôm Shuahua, người cô lúc này đã thực sự mềm nhũn, giọng cũng dần nhỏ dần.- Chị sợ lắm... Nên.... Nên em đừng đi... Em đừng bỏ chị lại nhé... Shuhua bật khóc vào ôm chặt lấy Soojin, những giọt nước mắt của Shuhua cứ chảy dài trên đôi vai gầy và bé nhỏ của Soojin. Người con gái mà Shuhua trân trọng nhất cuộc đời, người mà cô từng nghĩ là chỉ cần cô gái đó cũng yêu cô, thì đời này Shuhua chẳng còn cần gì nữa cả. Mà rồi, khi thực sự biết yêu Soojin, cô mới nhận ra điều quan trọng còn hơn cả việc tình yêu của cô được đền đáp, đấy là hạnh phúc của người cô yêu."Soojin à, yêu em, chị có hạnh phúc không?""Soojin à, yêu em, chị có bao nhiêu khổ sở phải giấu vào trong lòng?""Soojin à... "Soojin kéo Shuhua ra, lại ngắm nhìn và vuốt ve khuôn mặt của Shuhua.- Sao... Em lại khóc?...- Đừng khóc... Nếu em muốn đi... Thì cứ đi... Đừng khóc... Chút tỉnh táo cuối cùng của Soojin đặt vào một nụ hôn sâu dành cho Shuhua, một nụ hôn chứa cả vị mặn của nước mắt. Nụ hôn trong trạng thái lâng lâng và ngây ngất. Hôn lên trán, hôn xuống sống mũi, hốc mắt, hôn lên khóe môi lên gò má... Tất cả những gì cô trân quý nhất, gương mặt Shuhua, Soojin sẽ khắc sâu vào trái tim cô, từng chút, từng chút đều ghi nhớ.Rồi, Soojin không còn tỉnh táo nữa mà gục đầu vào vai Shuhua. ----------------------------------------------Trong lúc đó, Soyeon vẫn miệt mài với những dở dang công việc. Cô tới gặp giám đốc để bàn bạc lại về những thay đổi trong sáng tác của Yuqi mà cô thấy cần thiết sau một ngày dài nghiên cứu.Đúng lúc ấy, cô thấy bóng dáng một nhân vật mà bất cứ nghệ sĩ nhà Cube nào cũng đều rất sợ, đấy là cô Yong, tình báo xuất sắc nhất của Cube. Cô Yong thường không có mặt ở văn phòng, cô thường đi đâu đó và chỉ có mặt ở Cube nhiều nhất là 2 lần trong năm:1. Dịp năm mới.
2. Dịp kỉ niệm thành lập tập đoàn.Còn lại, mỗi lần cô Yong xuất hiện sẽ kèm với đó là một lần sóng gió đến với Cube. Gần như chắc chắn sẽ là bê bối liên quan đến Idol, khả năng ít hơn là liên quan đến tài chính.Soyeon cẩn trọng trốn ra một góc và thấy cô Yong cũng đi vào phòng giám đốc, liền đánh liều đứng ngoài nghe ngóng.- Bar Boogie Woogie? Là bar quái quỷ nào?- Là một bar nằm ở trong một ngõ khuất. Không nổi tiếng lắm, chỉ hoạt động sau 10h tối nên ban ngày họ không có hoạt động gì.- Có chắc đó là Soojin và Shuhua không?- Hoàn toàn chắc chắn, thưa sếp. Soojin còn gây chú ý vì đã có mặt trên sân khấu. Nên tôi có thể chắc chắn người tôi thấy chính là hai người đó.- Vậy sao cô không lại cảnh cáo ngay lập tức và bắt chúng về nhà cho tôi? Cô còn về đây làm cái quái gì?- Thưa sếp, đó là bar yêu thích của nhà báo Hong. Tôi e là tôi không tiện ra mặt.- Cái gì? Tên Hong đó không phải nói mất tích rồi hay sao? Vậy phải làm sao? Hai đứa nó đã về chưa? Gọi Soyeon tới đây cho tôi!!!! Nếu để tên Hong đó biết hai đứa là nghệ sĩ nhà Cube thì đến là hắn ngồi lên đầu chủ tịch mất.- Thực ra, đó chưa phải là việc tệ nhất. Thưa giám đốc, tôi nghĩ là hai cô gái này không bình thường. Mời giám đốc xem thứ này.Vị giám đốc tội nghiệp thực sự đã muốn đã văng cô Yong ra khỏi văn phòng vì thái độ chậm chạp và lãnh đạm của cô ta. Ông gần như phát điên và bực tức giật lấy điện thoại của cô Yong.Ngay lập tức, ông sững người đến mức làm rơi điện thoại xuống đất và mất thăng bằng.Trong video, Soojin và Shuhua đang hôn nhau đắm đuối, chất lượng video thấp và tối, nhưng một giây rất nhanh có ánh đèn flash chiếu qua và thấy khá rõ gương mặt của Shuhua.Video được gửi nặc danh tới cho cô Yong. Vì cô Yong là tình báo của Cube là chuyện chỉ có một vài người trong giới báo chí và nội bộ Cube là biết, rõ ràng người gửi là một tên có máu mặt.- Gọi Soyeon tới đây cho tôi. Mau lên. Giám đốc run rẩy nói với cô Yong. Soyeon ở bên ngoài từ lúc nào đã nghe thấy và bước vào...- Nghe thấy cả rồi chứ?Giám đốc nói bằng giọng đầy bất lực.Soyeon run rẩy gật đầu.- Nếu có bất cứ thông tin nào lộ ra, tôi chỉ nói một lần thôi: Shuhua sẽ rời nhóm ngay lập tức, còn với Soojin, tốt nhất các cô nên che giấu cho tốt, ngoài tất cả những người ở đây, không có ai được biết Soojin có mặt ở đó ngày hôm nay, biết chưa?...- Tôi sắp phát điên vì các người rồi!Soyeon rời văn phòng và lao như điên về phòng để cùng 3 người còn lại tìm cách.Yuqi lập tức gọi điện cho một người quen thân thiết và nhờ đến tìm Soojin và Shuhua.Rạng sáng ngày hôm sau, video đã tràn lan khắp các diễn đàn. Shuhua bị réo tên khắp nơi và người con gái còn lại cũng ngay lập tức được phần đông dự đoán... Là Soojin.
- Hưm? Em nghe.
...
- Chị...
...
- Chị....
...
- Chị yêu em... Chị yêu em nhiều lắm... Shuhua à...Shuhua nghe rõ từng lời Soojin vừa nói, từng lời Soojin nhìn thẳng vào Shuhua mà nói từ tận đáy lòng. Một sự thật mà Shuhua, Yuqi hay cả 5 đứa đều rõ, Soojin sẽ không nói thích người mà cô không thích, sẽ không nói yêu người mà cô không yêu. - Chị không xinh đẹp lắm... Cũng không phải quá tài giỏi ... Nhỡ mà...Shuhua nghe như nuốt từng lời, như sợ chỉ một phút không tập trung, cô sẽ bỏ lỡ những gì đối với cô là thực sự quan trọng, đấy là tâm tư sâu xa trong lòng Soojin.- Nhỡ mà ... Có những điều chị chẳng thể cố gắng ... Những thứ quá sức chị cứ xảy ra mà chị không biết phải làm thế nào...
...
Soojin nói càng lúc càng rời rạc.- Thì ... Em có bỏ đi không...?Shuhua vẫn im lặng, từ lúc nào mắt đã ngấn nước. Soojin thì có vẻ đã say, nhưng Shuhua thì hoàn toàn tỉnh táo.Soojin ôm Shuahua, người cô lúc này đã thực sự mềm nhũn, giọng cũng dần nhỏ dần.- Chị sợ lắm... Nên.... Nên em đừng đi... Em đừng bỏ chị lại nhé... Shuhua bật khóc vào ôm chặt lấy Soojin, những giọt nước mắt của Shuhua cứ chảy dài trên đôi vai gầy và bé nhỏ của Soojin. Người con gái mà Shuhua trân trọng nhất cuộc đời, người mà cô từng nghĩ là chỉ cần cô gái đó cũng yêu cô, thì đời này Shuhua chẳng còn cần gì nữa cả. Mà rồi, khi thực sự biết yêu Soojin, cô mới nhận ra điều quan trọng còn hơn cả việc tình yêu của cô được đền đáp, đấy là hạnh phúc của người cô yêu."Soojin à, yêu em, chị có hạnh phúc không?""Soojin à, yêu em, chị có bao nhiêu khổ sở phải giấu vào trong lòng?""Soojin à... "Soojin kéo Shuhua ra, lại ngắm nhìn và vuốt ve khuôn mặt của Shuhua.- Sao... Em lại khóc?...- Đừng khóc... Nếu em muốn đi... Thì cứ đi... Đừng khóc... Chút tỉnh táo cuối cùng của Soojin đặt vào một nụ hôn sâu dành cho Shuhua, một nụ hôn chứa cả vị mặn của nước mắt. Nụ hôn trong trạng thái lâng lâng và ngây ngất. Hôn lên trán, hôn xuống sống mũi, hốc mắt, hôn lên khóe môi lên gò má... Tất cả những gì cô trân quý nhất, gương mặt Shuhua, Soojin sẽ khắc sâu vào trái tim cô, từng chút, từng chút đều ghi nhớ.Rồi, Soojin không còn tỉnh táo nữa mà gục đầu vào vai Shuhua. ----------------------------------------------Trong lúc đó, Soyeon vẫn miệt mài với những dở dang công việc. Cô tới gặp giám đốc để bàn bạc lại về những thay đổi trong sáng tác của Yuqi mà cô thấy cần thiết sau một ngày dài nghiên cứu.Đúng lúc ấy, cô thấy bóng dáng một nhân vật mà bất cứ nghệ sĩ nhà Cube nào cũng đều rất sợ, đấy là cô Yong, tình báo xuất sắc nhất của Cube. Cô Yong thường không có mặt ở văn phòng, cô thường đi đâu đó và chỉ có mặt ở Cube nhiều nhất là 2 lần trong năm:1. Dịp năm mới.
2. Dịp kỉ niệm thành lập tập đoàn.Còn lại, mỗi lần cô Yong xuất hiện sẽ kèm với đó là một lần sóng gió đến với Cube. Gần như chắc chắn sẽ là bê bối liên quan đến Idol, khả năng ít hơn là liên quan đến tài chính.Soyeon cẩn trọng trốn ra một góc và thấy cô Yong cũng đi vào phòng giám đốc, liền đánh liều đứng ngoài nghe ngóng.- Bar Boogie Woogie? Là bar quái quỷ nào?- Là một bar nằm ở trong một ngõ khuất. Không nổi tiếng lắm, chỉ hoạt động sau 10h tối nên ban ngày họ không có hoạt động gì.- Có chắc đó là Soojin và Shuhua không?- Hoàn toàn chắc chắn, thưa sếp. Soojin còn gây chú ý vì đã có mặt trên sân khấu. Nên tôi có thể chắc chắn người tôi thấy chính là hai người đó.- Vậy sao cô không lại cảnh cáo ngay lập tức và bắt chúng về nhà cho tôi? Cô còn về đây làm cái quái gì?- Thưa sếp, đó là bar yêu thích của nhà báo Hong. Tôi e là tôi không tiện ra mặt.- Cái gì? Tên Hong đó không phải nói mất tích rồi hay sao? Vậy phải làm sao? Hai đứa nó đã về chưa? Gọi Soyeon tới đây cho tôi!!!! Nếu để tên Hong đó biết hai đứa là nghệ sĩ nhà Cube thì đến là hắn ngồi lên đầu chủ tịch mất.- Thực ra, đó chưa phải là việc tệ nhất. Thưa giám đốc, tôi nghĩ là hai cô gái này không bình thường. Mời giám đốc xem thứ này.Vị giám đốc tội nghiệp thực sự đã muốn đã văng cô Yong ra khỏi văn phòng vì thái độ chậm chạp và lãnh đạm của cô ta. Ông gần như phát điên và bực tức giật lấy điện thoại của cô Yong.Ngay lập tức, ông sững người đến mức làm rơi điện thoại xuống đất và mất thăng bằng.Trong video, Soojin và Shuhua đang hôn nhau đắm đuối, chất lượng video thấp và tối, nhưng một giây rất nhanh có ánh đèn flash chiếu qua và thấy khá rõ gương mặt của Shuhua.Video được gửi nặc danh tới cho cô Yong. Vì cô Yong là tình báo của Cube là chuyện chỉ có một vài người trong giới báo chí và nội bộ Cube là biết, rõ ràng người gửi là một tên có máu mặt.- Gọi Soyeon tới đây cho tôi. Mau lên. Giám đốc run rẩy nói với cô Yong. Soyeon ở bên ngoài từ lúc nào đã nghe thấy và bước vào...- Nghe thấy cả rồi chứ?Giám đốc nói bằng giọng đầy bất lực.Soyeon run rẩy gật đầu.- Nếu có bất cứ thông tin nào lộ ra, tôi chỉ nói một lần thôi: Shuhua sẽ rời nhóm ngay lập tức, còn với Soojin, tốt nhất các cô nên che giấu cho tốt, ngoài tất cả những người ở đây, không có ai được biết Soojin có mặt ở đó ngày hôm nay, biết chưa?...- Tôi sắp phát điên vì các người rồi!Soyeon rời văn phòng và lao như điên về phòng để cùng 3 người còn lại tìm cách.Yuqi lập tức gọi điện cho một người quen thân thiết và nhờ đến tìm Soojin và Shuhua.Rạng sáng ngày hôm sau, video đã tràn lan khắp các diễn đàn. Shuhua bị réo tên khắp nơi và người con gái còn lại cũng ngay lập tức được phần đông dự đoán... Là Soojin.
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me