Ngay Voi Ngay Cu Mai Troi Jirose
Park Chaeyoung sinh ra và lớn lên ở Gangwon gia đình của cô thuộc vào dạng khá giả có của ăn của để, cô học ở quê cho đến hết cao đẳng thì chuyển đến Seoul để học đại học và sau khi ra trường thì vẫn tiếp tục sống và lm việc tại đây. Cô thường rất ít nói ai hỏi mới trả lời (nhưng chỉ đối với người lạ hoặc không thân cho lắm còn với người thân hoặc bạn bè thì ngược lại) bởi vì tính cách này ai cũng nghĩ là cô khó gần nên lúc còn đi học những người thích cô không dám đến để bài tỏ chỉ có thể âm thầm ngắm nhìn cô từ xa xa. Hiện tại thì cô đã ngót nghét tuổi 28 và sống ở một khu chung cư cao cấp và căn hộ này là tiền dành dụm của cô trong một năm lm việc, vì là học sinh xuất sắc tốt nghiệp đứng hạng hai toàn trường là trường Seoul National University là trường đại học hàng đầu quốc gia nên vừa tốt nghiệp đã được rất nhiều công ty mời đến lm việc thế nên lương bổng phải nói không tệ ______8h_Một phòng lm việc mang hai tông màu đen trắng được trang trí thêm rất nhiều gương tạo cho không gian rộng rãi ấy càng thêm rộng rãi mênh mông hơn bội phần cùng với vài chậu cây xanh lớn nhỏ tạo một nét rất hài hòa sang trọng Ở đây phản phất mùi hoa oải hương được đặt trên bàn lm việc và một cô gái với mái tóc vàng đang đứng nhìn ra ngoài chiếc cửa sổ kính lớn trong suốt từ sàn đến trần ngắm nhìn trọn vẹn cảnh cuộc sống tất bậc nhộn nhịp của Seoul. Đứng ở đó được 10' thì cô từ từ quay người lại đi đến vị trí chiếc bàn đang chất đầy tài liệu vươn vai trúc bỏ sự mệt mỏi - Từ lúc mới sinh ra đến giờ không chuyện gì mà Park Chaeyoung này không làm được cả! Aaaaaaaaa...!!!!!Nói rồi cô ngã lưng mạnh xuống ghế, chân thì đẩy ghế quay vài vòng miệng thì cười khúc khích. Nhưng mà cũng chẳng kéo dài được lâu Cốc.. cốc.. cốc!!
Dẹp đi sự thiếu nghiêm túc lúc nãy cô chỉnh giọng lại
- Vào đi !Người ngoài của mở cửa từ từ bước vào trên tay cầm một xấp hồ sơ- Giám đốc Park có hồ sơ cần chị duyệt!- Ừ để đó đi.
cô nghiêng mặt về phía phần trống ở gốc bàn lm việc ra hiệu bảo để ở đó- Còn bó hoa này chị để ở đâu? Hay để em cắm luôn cho!Từ nãy đến giờ cô chưa từng nhìn lên hướng của trợ lý mà chỉ cấm đầu giả vờ xem các bản thiết kế nên không quan tâm lắm những đều xung quanh nghe tới có bó hoa thì cô lại cười và thở dài- Ừ vậy cắm hộ chị đi! - Mà chị nè!Cô ngước mặt lên nhìn cô trợ lý tay cầm cây bút xoay xoay
- Hửm!- Em ngưỡng mộ chị ghê! Ba chị ngày nào cũng gửi hoa hướng dương cho chị cả!Cô đặt cây bút xuống hai tay chống dưới cằm nghiên mặt ra giọng nói dịu dàng vang lên- Em có biết ba chị viết gì trong giấy nhắn là gì không? Khóe môi cong lên- Hông biết? Ba chị viết gì vậy ạ chị mau nói điiiiTỘI KHÔNG AI TẶNG BA TẶNG ĐỂ NGƯỜI KHÁC NGHĨ CON KHÔNG BỊ Ế nhưng chị đâu có ế!!!!! Cô thét lên ở câu sau. Lời nói ấy tuy có vẻ vui tươi cười cợt là thế nhưng trong lòng cô thì là một mớ hỗn độn kí ức kia chợt ùa về thật nặng nề Cô trợ lý phì cười bó tay vì độ đáng yêu cute phô mai que hột me của sếp mình rồi tay thoăn thoắt cắm hoa vào lọ Sau 5 ' lọ hoa hướng dương xinh xắn được đặt ở bàn tiếp khách- Thư ba chị gửi cho chị này. Em hết ngưỡng mộ chị rùiiiii- Ơ! Cái con bé này!! Còn nói thế nữa coi chừng tui á nghen. khoé môi nhết lên nở nụ cười gượng che đi cảm xúc súc hiện tại Vâng! Miệng thì vẫn cười khúc khíchRa ngoài đi!Vừa nói Chaeyoung vừa phẩy phẩy tay về phía cửa đôi mài trùng xuống giọng cũng trầm xuống theoEm biết rồi! Chúc chị có ngày lm việc tốt lànhĐợi cô trợ lý từ từ đi ra phía cửa cô mới ngã lưng xuống ghế ngẩn đầu nhìn lên trần suy nghĩ. Đúng là có hơi buồn thật, thật hối hận nếu lúc đó mình không từ chối thì có lẽ bây giờ mình đã rất hạnh phúc nhỉ? Nếu như mình không từ chối anh ấy? Nếu như không vì việc học thì sao? Nếu chọn yêu anh ấy thì sao?
..._____5h 15' chiều Cuối cùng giờ tan ca đã trôi qua hơn 15' lúc này cô mới đứng dậy quay người dọn dẹp xấp tài liệu chủng bị ra về, đôi bàn tay xuông nuột trắng nõn đang thoăn thoắt sắp xếp lại đặt thẳng hàng ngăn nắp. Cặm cụi suốt 10' thì mọi thứ đã gọn gàng đã trở về ngoại hình của nó lúc sáng nhưng khác một đều là chồng giấy tờ đã tăng lên gấp đôi gấp ba lần rồiCô quay qua tìm chiếc túi xách thông thả đi ra về ______17h55'__Vừa về tới nhà cô thẳng tay quăng luôn chiếc túi xách hàng hiệu xuống nền là hàng hiệu mà không có biết thương tiếc gì cả. Thế rồi lại lật đật thay dép tiến thẳng vào bếp nóc liền một hơi năm ly nước vì cả ngày nay cô chẳng uống được lấy một giọt nước . Mãi uống cho đến khi chiếc bụng căng ra không thể uống thêm được nữa cô quay đi tiến về phía phòng khách nhảy lên sofa mở TV lên ngồi coi. Không hiểu sao chỉ ngồi coi được một lúc thì cô đã thiếp đi chắc có lẽ cô đã khá mệt mỏi vì hôm nay cô không thể nghỉ ngơi một giây phút nào Tiếng thét trong TV lm cô giật mình tỉnh giấc đôi mắt liêm diêm vẫn còn muốn ngủ cứ chớp chớp liên tục mắt nhìn qua lại hướng về phía đồng hồ thấy đã trễ mới chịu chống tay ngồi dậy miệng thì ngáp không ngừng, lm biếng quá ngồi đó gục đầu nhắm mắt thêm một lúc nữa để nướng Khi nướng ngồi đã rồi cô cầm điều khiển TV bấm tắc đứng dậy xuống bếp nấu gì đó để bỏ bụng chứ nãy giờ nó cứ đánh trống miết Bước chân của cô chạm rãi tay xoa xoa bụng bước vào nhà bếp thẳng tiến tới tủ lạnh, mở ra bên trong chỉ có màu sắc trắng xanh lạnh lẽo nó trống trơn à mà không không đến nỗi là trống trơn mà bên trong vẫn còn những chai nước khoáng Cô nhớ rõ ràng là mình mới đi siêu thị gần đây thôi mà lm sao có thể hết nhanh như vậy được ( nhưng đó là chuyện của 1 tháng trước) Mà thôi dẹp qua một bên đi trước mắt phải đi siêu thị mới được nếu không lại quên mất thì nguy là mấy ngày sau lại lâm vào tình cảnh này thì khổ Nhanh chóng cô chạy ra trước nhà nhặt chiếc túi xách bị ném mằn lăng lóc dưới sàn lên tay cầm chìa khóa xỏ chân vô đôi giày nhanh tay mở cửa ra ngoài.Xuống hầm đỗ xe, hiện tại hầu hết xe của các gia đình ở cư Xuống hầm đỗ xe, hiện tại hầu hết xe của các gia đình ở cư này điều ở đây không có có ai ra ngoài vào lúc này cả chỉ có mình cô thôi. Nghĩ nhiều làm gì đi thôi!
Bước vào xe cô bật lên bài nhạc yêu thích và thích thú hát hoà cùng với giai điệu.Chiếc xe màu trắng của cô chạy ra khỏi hầm thì cùng lúc ấy cũng có một chiếc xe khác màu đen đang cùng nhịp lăn bánh với xe cô cùng rồi khỏi hầm gửi xe nàyCả cô và người trong xe kia điều đâu biết được sự tồn tại của đối phương và sự trùng hợp ăn khớp hoàn hảo đến thế ___Đến nơi cuối thì sao hai giờ đồng hồ cô cũng đi tới siêu thị rồi vì hôm nay cũng chỉ là ngày thứ hai cô chuyển đến khu chung cư đó thôi nên cô đã lạc đường mà còn hên là có đem theo cái điện thoại để có cái mà dò đườngBãi đậu xe cô đã thấy một chỗ trống và nhanh chóng chạy tới đỗ xe vào mà còn nhanh về nữa.Một chiếc xế hộp màu đen nào đó đã lao khá nhanh về cái khoảng trống mà cô ngắm được, đúng là tức chết đi được. Nếu cái đứa trong xe là con gái bà Cho mày một trận còn thứ đàn ông mà đối xử với sử với phụ nữ như dậy thì bà đây cũng chiến, cô thẩm nghĩ
Không nghĩ nhiều cô mở cửa lao ngay xuống kia thì cũng cùng lúc cái người ở phía xe kia cũng bước xuốngA hóa ra là dàn ong à! Ê cái anh kia sao giành chỗ đậu xe của tôi chứ!!!Anh ta quay lưng lại đôi mắt đen sâu như không đáy nhìn vào mắt cô khóe miệng hơi công nhàn nhả đáp lời - Ai bảo là của cô bộ cô mua nó rồi à??- Ừ đó! Đem chiếc xe của anh tìm chỗ khác mà đậu trả chỗ cho tui - Nhảm!!
Quay phắt lưng lại tiến bước chậm rãi về phía siêu thị - Ê cái tên kia cái tên ôn dịch kia anh có tin tôi đem chiếc xe của anh đi đốt đấy nhé!!!! - Làm được thì làm!!( Phắt phắt tay)
chào tạm biệtƠ!!!!
Đúng là tức chết tui rồi trời ơi. Xui như c*ứt ngày gì đâu á!
Dẹp đi sự thiếu nghiêm túc lúc nãy cô chỉnh giọng lại
- Vào đi !Người ngoài của mở cửa từ từ bước vào trên tay cầm một xấp hồ sơ- Giám đốc Park có hồ sơ cần chị duyệt!- Ừ để đó đi.
cô nghiêng mặt về phía phần trống ở gốc bàn lm việc ra hiệu bảo để ở đó- Còn bó hoa này chị để ở đâu? Hay để em cắm luôn cho!Từ nãy đến giờ cô chưa từng nhìn lên hướng của trợ lý mà chỉ cấm đầu giả vờ xem các bản thiết kế nên không quan tâm lắm những đều xung quanh nghe tới có bó hoa thì cô lại cười và thở dài- Ừ vậy cắm hộ chị đi! - Mà chị nè!Cô ngước mặt lên nhìn cô trợ lý tay cầm cây bút xoay xoay
- Hửm!- Em ngưỡng mộ chị ghê! Ba chị ngày nào cũng gửi hoa hướng dương cho chị cả!Cô đặt cây bút xuống hai tay chống dưới cằm nghiên mặt ra giọng nói dịu dàng vang lên- Em có biết ba chị viết gì trong giấy nhắn là gì không? Khóe môi cong lên- Hông biết? Ba chị viết gì vậy ạ chị mau nói điiiiTỘI KHÔNG AI TẶNG BA TẶNG ĐỂ NGƯỜI KHÁC NGHĨ CON KHÔNG BỊ Ế nhưng chị đâu có ế!!!!! Cô thét lên ở câu sau. Lời nói ấy tuy có vẻ vui tươi cười cợt là thế nhưng trong lòng cô thì là một mớ hỗn độn kí ức kia chợt ùa về thật nặng nề Cô trợ lý phì cười bó tay vì độ đáng yêu cute phô mai que hột me của sếp mình rồi tay thoăn thoắt cắm hoa vào lọ Sau 5 ' lọ hoa hướng dương xinh xắn được đặt ở bàn tiếp khách- Thư ba chị gửi cho chị này. Em hết ngưỡng mộ chị rùiiiii- Ơ! Cái con bé này!! Còn nói thế nữa coi chừng tui á nghen. khoé môi nhết lên nở nụ cười gượng che đi cảm xúc súc hiện tại Vâng! Miệng thì vẫn cười khúc khíchRa ngoài đi!Vừa nói Chaeyoung vừa phẩy phẩy tay về phía cửa đôi mài trùng xuống giọng cũng trầm xuống theoEm biết rồi! Chúc chị có ngày lm việc tốt lànhĐợi cô trợ lý từ từ đi ra phía cửa cô mới ngã lưng xuống ghế ngẩn đầu nhìn lên trần suy nghĩ. Đúng là có hơi buồn thật, thật hối hận nếu lúc đó mình không từ chối thì có lẽ bây giờ mình đã rất hạnh phúc nhỉ? Nếu như mình không từ chối anh ấy? Nếu như không vì việc học thì sao? Nếu chọn yêu anh ấy thì sao?
..._____5h 15' chiều Cuối cùng giờ tan ca đã trôi qua hơn 15' lúc này cô mới đứng dậy quay người dọn dẹp xấp tài liệu chủng bị ra về, đôi bàn tay xuông nuột trắng nõn đang thoăn thoắt sắp xếp lại đặt thẳng hàng ngăn nắp. Cặm cụi suốt 10' thì mọi thứ đã gọn gàng đã trở về ngoại hình của nó lúc sáng nhưng khác một đều là chồng giấy tờ đã tăng lên gấp đôi gấp ba lần rồiCô quay qua tìm chiếc túi xách thông thả đi ra về ______17h55'__Vừa về tới nhà cô thẳng tay quăng luôn chiếc túi xách hàng hiệu xuống nền là hàng hiệu mà không có biết thương tiếc gì cả. Thế rồi lại lật đật thay dép tiến thẳng vào bếp nóc liền một hơi năm ly nước vì cả ngày nay cô chẳng uống được lấy một giọt nước . Mãi uống cho đến khi chiếc bụng căng ra không thể uống thêm được nữa cô quay đi tiến về phía phòng khách nhảy lên sofa mở TV lên ngồi coi. Không hiểu sao chỉ ngồi coi được một lúc thì cô đã thiếp đi chắc có lẽ cô đã khá mệt mỏi vì hôm nay cô không thể nghỉ ngơi một giây phút nào Tiếng thét trong TV lm cô giật mình tỉnh giấc đôi mắt liêm diêm vẫn còn muốn ngủ cứ chớp chớp liên tục mắt nhìn qua lại hướng về phía đồng hồ thấy đã trễ mới chịu chống tay ngồi dậy miệng thì ngáp không ngừng, lm biếng quá ngồi đó gục đầu nhắm mắt thêm một lúc nữa để nướng Khi nướng ngồi đã rồi cô cầm điều khiển TV bấm tắc đứng dậy xuống bếp nấu gì đó để bỏ bụng chứ nãy giờ nó cứ đánh trống miết Bước chân của cô chạm rãi tay xoa xoa bụng bước vào nhà bếp thẳng tiến tới tủ lạnh, mở ra bên trong chỉ có màu sắc trắng xanh lạnh lẽo nó trống trơn à mà không không đến nỗi là trống trơn mà bên trong vẫn còn những chai nước khoáng Cô nhớ rõ ràng là mình mới đi siêu thị gần đây thôi mà lm sao có thể hết nhanh như vậy được ( nhưng đó là chuyện của 1 tháng trước) Mà thôi dẹp qua một bên đi trước mắt phải đi siêu thị mới được nếu không lại quên mất thì nguy là mấy ngày sau lại lâm vào tình cảnh này thì khổ Nhanh chóng cô chạy ra trước nhà nhặt chiếc túi xách bị ném mằn lăng lóc dưới sàn lên tay cầm chìa khóa xỏ chân vô đôi giày nhanh tay mở cửa ra ngoài.Xuống hầm đỗ xe, hiện tại hầu hết xe của các gia đình ở cư Xuống hầm đỗ xe, hiện tại hầu hết xe của các gia đình ở cư này điều ở đây không có có ai ra ngoài vào lúc này cả chỉ có mình cô thôi. Nghĩ nhiều làm gì đi thôi!
Bước vào xe cô bật lên bài nhạc yêu thích và thích thú hát hoà cùng với giai điệu.Chiếc xe màu trắng của cô chạy ra khỏi hầm thì cùng lúc ấy cũng có một chiếc xe khác màu đen đang cùng nhịp lăn bánh với xe cô cùng rồi khỏi hầm gửi xe nàyCả cô và người trong xe kia điều đâu biết được sự tồn tại của đối phương và sự trùng hợp ăn khớp hoàn hảo đến thế ___Đến nơi cuối thì sao hai giờ đồng hồ cô cũng đi tới siêu thị rồi vì hôm nay cũng chỉ là ngày thứ hai cô chuyển đến khu chung cư đó thôi nên cô đã lạc đường mà còn hên là có đem theo cái điện thoại để có cái mà dò đườngBãi đậu xe cô đã thấy một chỗ trống và nhanh chóng chạy tới đỗ xe vào mà còn nhanh về nữa.Một chiếc xế hộp màu đen nào đó đã lao khá nhanh về cái khoảng trống mà cô ngắm được, đúng là tức chết đi được. Nếu cái đứa trong xe là con gái bà Cho mày một trận còn thứ đàn ông mà đối xử với sử với phụ nữ như dậy thì bà đây cũng chiến, cô thẩm nghĩ
Không nghĩ nhiều cô mở cửa lao ngay xuống kia thì cũng cùng lúc cái người ở phía xe kia cũng bước xuốngA hóa ra là dàn ong à! Ê cái anh kia sao giành chỗ đậu xe của tôi chứ!!!Anh ta quay lưng lại đôi mắt đen sâu như không đáy nhìn vào mắt cô khóe miệng hơi công nhàn nhả đáp lời - Ai bảo là của cô bộ cô mua nó rồi à??- Ừ đó! Đem chiếc xe của anh tìm chỗ khác mà đậu trả chỗ cho tui - Nhảm!!
Quay phắt lưng lại tiến bước chậm rãi về phía siêu thị - Ê cái tên kia cái tên ôn dịch kia anh có tin tôi đem chiếc xe của anh đi đốt đấy nhé!!!! - Làm được thì làm!!( Phắt phắt tay)
chào tạm biệtƠ!!!!
Đúng là tức chết tui rồi trời ơi. Xui như c*ứt ngày gì đâu á!
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me