Ngoan Ngoan
" ơ vãi đái, anh andree hôm qua đi ăn với ai mà còn bị chụp cả ảnh lại này? " thanh tuấn hôm nay rảnh rỗi chạy qua studio nhà ông anh chơi thì tự nhiên lướt mạng lại gặp quả này. thế anh chẳng biết hôm qua hết show lại đi ăn với ai để bị chụp lén thế này, mà cũng chẳng phải chụp lén, hai người ngồi cùng nhau tại một quán ăn vỉa hè bình dân, người ta chụp được rõ mặt hắn nhưng người đi cùng thì chỉ thấy bóng lưng. thế anh ngó bức ảnh mà thanh tuấn cho mình xem. " coi như fan của anh đi. "" vãi lồn, anh có đi ăn với fan bao giờ đâu. "thanh tuấn nói ra câu này khiến thế anh cũng hơi suy nghĩ về chuyện bản thân chủ động rủ thanh bảo đi ăn. đúng thật là nếu nói là fan thì chắc chắn sẽ không có chuyện đi ăn cùng rồi nói chuyện đến 2h sáng mới ai về nhà nấy đâu. đúng là nói nhiều thật, ban đầu thì chỉ có mình hắn hỏi rồi thanh bảo trả lời thôi, nhưng sau đó cậu cũng chủ động chia sẻ một số chuyện về bản thân. ví dụ như thế anh biết thanh bảo là việt kiều mỹ, bố mẹ làm kinh doanh nhỏ, hiện tại đang sống một mình ở việt nam. hắn cũng biết, thanh bảo thật ra là người rất giỏi trong tư duy âm nhạc và thị trường. cậu có thể phân tích được nguyên nhân cũng như các yếu tố để những bài hát có mặt trong bảng xếp hạng nhạc việt hiện nay lại viral như vậy. thế anh thật sự cảm thấy bản thân và nhóc con này có rất nhiều điểm chung, dù cho nhìn qua về ngoại hình thì chẳng có gì ăn nhập với nhau cả. một người trông như sinh viên năm tốt, một người lại chẳng khác gì giang hồ đòi nợ thuê. hắn bật cười vì suy nghĩ của chính mình." chắc coi là bạn đó, nhóc đó nói chuyện khá hợp gu anh. "hắn đáp lại lời của thanh tuấn xong thì kệ thằng em phát điên, còn mình thì đi nhắn tin cho cậu nhóc sinh viên năm tốt kia, nói tiếp câu chuyện dang dở.
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me