LoveTruyen.Me

Những Cuộc Tình Loạn Luân

Đêm Thử Thách

Vananh19200


Thời gian trôi qua, Liên và Hà đã quen với đời sống mới trong biệt phủ. Cả hai người đều cố gắng sống hòa hợp với hoàn cảnh, dù biết rằng đó không phải là điều dễ dàng. Ông Minh tiếp tục duy trì mối quan hệ với cả hai người, và cuộc sống dần trở nên quen thuộc với những biến động mới.

Một đêm nọ, khi ánh đèn trong căn biệt phủ đã tắt và không gian trở nên yên ắng hơn, ông Minh quyết định thực hiện một trải nghiệm mới, khác biệt so với những gì đã xảy ra trước đó. Ông muốn cùng lúc ở với cả Liên và Hà.

Ông Minh với giọng điềm tĩnh nhưng đầy quyền lực, khi bước vào phòng của Liên và Hà: “Anh quyết định tối nay chúng ta sẽ thử điều gì đó mới mẻ. Anh sẽ ở cùng lúc với cả hai người.”

Không khí trong căn phòng bỗng chốc trở nên căng thẳng. Liên và Hà nhìn nhau, cả hai đều không nói gì, nhưng trong lòng đều cảm nhận được sự khác biệt rõ ràng từ lời đề nghị của ông Minh. Cả hai đã quen với việc sống dưới sự kiểm soát của ông, nhưng việc phải đối diện cùng lúc với nhau trong một tình huống như thế này khiến họ không khỏi lo lắng và bối rối.

Hà ngồi trên giường với ánh mắt dao động, cảm thấy trong lòng trĩu nặng. Cô đã từng chia sẻ cảm xúc của mình với Liên, và cả hai đều hiểu rõ vai trò của mình trong ngôi nhà này. Dù vậy, việc phải đối mặt với tình huống này là điều mà cô chưa từng nghĩ đến. Nhưng không biết nói gì hơn, Hà chỉ cúi đầu, chấp nhận tình cảnh trước mắt mà mình không thể kiểm soát.

Liên đứng bên cạnh, gương mặt hiện rõ sự căng thẳng. Cô vốn là người phục vụ, người luôn tuân theo những gì được yêu cầu. Nhưng giờ đây, cô phải đối mặt với cả ông Minh và cô Hà cùng lúc, điều đó thật không dễ dàng. Liên cảm thấy bị mắc kẹt giữa sự uy quyền của ông chủ và cảm xúc mơ hồ dành cho Hà, người chị mà cô cũng đã dành nhiều sự quan tâm.

Ông Minh nhẹ nhàng ôm cả hai người, tạo cảm giác ấm áp và an toàn. "Tối nay, chúng ta sẽ thử một cách gần gũi mới. Anh muốn chúng ta cùng trải nghiệm điều này," ông nói với giọng điềm tĩnh.

Ông Minh bắt đầu cởi bỏ từ từ quần áo của cả hai người một cách nhẹ nhàng và tôn trọng, để lộ ra hai cơ thể trắng nõn nà của người con gái mới lớn, bầu ngực to tròn đang căng lên cùng với vùng tam giác dần được hé lộ. Hà và Liên đều cảm thấy lúng túng nhưng không thể chối từ. Ông Minh trấn an họ, cố gắng tạo ra một không gian êm ái, thoải mái nhất cho hai người họ

Khi đã cởi xong quần áo của cả hai người, ông Minh quay sang Liên. "Liên, con hãy giúp chú cởi bỏ bộ đồ này đi," ông nói, ra lệnh một cách dịu dàng nhưng rõ ràng. Liên, dù cảm thấy lo lắng, vẫn làm theo yêu cầu, cẩn thận cởi từng lớp quần áo của ông Minh.

Khi mọi thứ đã được chuẩn bị xong, ông Minh yêu cầu Liên quỳ xuống giữa chân mình, làm điều này một cách trân trọng và nghiêm túc. Ông Minh muốn hướng dẫn Liên cách làm cho ông cảm thấy thoải mái. Ông không ép buộc mà chỉ từ từ chỉ dẫn, làm cho Liên hiểu cách tạo ra sự gần gũi một cách dễ chịu và nhẹ nhàng nhất.

Ông Minh, nhận thấy sự căng thẳng của Liên, cố gắng hướng dẫn cô một cách chậm rãi. 

Ông cầm tay Liên để lên phần thịt nóng hổi của ông. Liên rụt rè, bàn tay nhỏ nhắn của cô chạm vào nó, cảm giác nóng ấm mà lần đầu cô được cảm nhận. Liên ngại ngùng không dám nhìn thẳng vào thứ mà cô đang cầm nắm, nhận ra điều đó ông Minh bắt đầu điều khiển bàn tay cô vuốt ve dọc theo dương vật đang từ từ cương lên.

Liên theo sự điều khiển của ông, cứ vuốt trong vô thức, càng vuốt thì nó càng to lên trong tay cô, mặt cô đã đỏ bừng bừng, lúc này Liên cũng hé mắt ra mà nhìn cái thứ kia. Lần đầu tiên cô được nhìn nó một cách rõ ràng và gần đến như vậy, cảm giác sợ hãi khi thấy nó quá to xen lẫn với tò mò về thứ mà cô sẽ phải chịu đựng nó bên trong người cô.

Hà ngồi trên giường cũng bất ngờ trước những gì đang diễn ra, cô không biết tại sao anh mình lại làm như vậy trước mặt mình, cô không thể thốt lên lời, chỉ biết ngồi im mà nhìn mọi thứ đang được ông Minh điều khiển.

Ông Minh đứng đó cảm nhận sự phục tùng của Liên, nhưng mục đích của ông là muốn dùng Liên như một công cụ để giúp Hà dễ hòa nhập theo những gì ông muốn. Khi thấy Hà không có phản ứng gì, ông biết đã đến lúc thực hiện bước tiếp theo, ông cúi xuống giọng như ra lệnh:

"Liên, đưa nó vào miệng của con đi”

Liên ngước lên nhìn ông, vẻ mặt sợ hãi:

"Dạ, ông…con…không dám!” Liên lắp bắp.

Ông Minh xoa đầu Liên, giọng nhẹ nhàng:

"Không sao đâu, con cần phải học cách làm điều này, nó giống như việc chú đã từng làm với con thôi”

Liên sợ hãi liếc mắt nhìn sang Hà dường như muốn cầu cứu, Hà nhìn Liên không nói lời nào, ánh mắt thể hiện rõ sự bất lực.

Liên chần chừ một lúc thì ông Minh kéo đầu cô áp sát vào gần đến mức dương vật chạm vào môi của cô. Hơi ấm và mùi vị của dục vọng làm cô choáng ngợp, chầm chậm hé đôi môi bé nhỏ của mình ra, chấp nhận đón nhận nó như thể cô không còn sự lựa chọn nào khác, nhưng sâu bên trong có lẽ cô cũng đã thích nghi được với việc này, 

Khi Liên ngậm cái thứ đó vào miệng, cô như muốn nín thở, mọi xúc giác đều được hoạt động hết công suất.

"Liên, con hãy từ từ và kiên nhẫn," ông Minh nói. "Dùng lưỡi của con, di chuyển lưỡi một cách nhẹ nhàng và điều chỉnh theo cảm giác của con."

Liên làm theo hướng dẫn, cố gắng sử dụng lưỡi của mình để tạo ra sự ẩm ướt, giúp cái thứ này trở nên nhơn nhớt hơn. Cô cảm thấy sự cứng dần lên trong miệng mình và mùi vị không quen thuộc khiến cô hơi choáng váng. Cô cố gắng điều chỉnh hơi thở và cách di chuyển của lưỡi để cảm thấy thoải mái hơn.

Ông Minh cảm nhận được sự thay đổi và tác động của Liên, điều đó khiến ông cảm thấy vô cùng thích thú. Ông khuyến khích Liên tiếp tục và cố gắng giữ bình tĩnh.

Hà, ngồi bên cạnh, nhìn mọi việc xảy ra một cách ngơ ngác. Cô không tham gia trực tiếp vào quá trình này, nhưng sự hiện diện của cô làm khơi dậy thêm nhiều sự kích thích trong bầu không khí. Cô cảm thấy bối rối và không biết phải làm gì, chỉ có thể nhìn từ xa và kìm nén bản thân.

Sau khi Liên hoàn thành yêu cầu, ông Minh nhìn sang Hà với ánh mắt có phần ra lệnh. Ông từ từ nằm xuống giường, cơ thể của ông rõ ràng đã có phản ứng mạnh mẽ với sự kích thích trước đó. Hà, dù có một chút lo lắng, hiểu rõ ý của ông Minh và bắt đầu chuẩn bị cho nhiệm vụ của mình.

Ông Minh nằm trên giường với sự thỏa mãn và Hà theo chỉ dẫn của ông Minh, ngồi dưới giường. Cô nhận ra rằng mình sẽ cần phải thực hiện các bước tương tự như Liên để làm cho ông Minh cảm thấy thoải mái.

Hà bắt đầu một cách chậm rãi, chú ý đến cách mà Liên đã thực hiện. Cô dùng miệng và lưỡi để tạo ra sự ẩm ướt cần thiết, di chuyển nhẹ nhàng và khéo léo để đáp ứng yêu cầu của ông Minh. Ông Minh cảm nhận được sự nhẹ nhàng và chăm sóc từ Hà, điều này khiến ông cảm thấy hài lòng.

Ông Minh tiếp tục nằm thư giãn trên giường. Hà làm một cách kiên nhẫn và cố gắng hết sức để hoàn thành nhiệm vụ.

Khi ông Minh cảm thấy hài lòng với sự chăm sóc của Hà, ông quyết định yêu cầu Liên tham gia cùng. Ông Minh nhìn về phía Liên, ra hiệu cho cô lại gần.

"Liên, con hãy làm cùng Hà," ông Minh nói với giọng trầm tĩnh nhưng quyết đoán.

Liên, dù có chút lúng túng, vẫn làm theo yêu cầu của ông Minh. Cô và Hà bắt đầu cùng phối hợp để thực hiện nhiệm vụ một cách hài hòa. Hai người làm với nhau, mỗi người sử dụng kỹ năng của mình để làm cho ông Minh cảm thấy dễ chịu.

Hà và Liên cố gắng phối hợp một cách nhịp nhàng, trao đổi ánh mắt và động viên lẫn nhau. Họ chia sẻ các bước và kỹ thuật mà mỗi người đã học được từ trước đó. Ông Minh quan sát và cảm nhận sự hòa quyện giữa hai người phụ nữ, cảm thấy hài lòng với sự phối hợp của họ.

Sau khi ông Minh đã thỏa mãn dục vọng của cả ba người, bầu không khí trong phòng dần lắng xuống. Sự căng thẳng và lo lắng trước đó đã chuyển thành sự kích thích và mệt mỏi.

Ông Minh nằm ở giữa hai người, ánh sáng từ đèn ngủ mờ ảo chiếu lên khuôn mặt ông, tạo nên một vẻ thỏa mãn lạ thường. Liên và Hà nằm hai bên, cố gắng làm quen với cảm giác vừa trải qua. Cả hai đều cảm thấy kiệt sức, nhưng trong tâm trí của họ, những suy nghĩ về tình huống này vẫn còn vướng bận.

Ông Minh với giọng trầm ấm, nhưng có vẻ hài lòng: “Anh biết điều này có thể không dễ dàng với các em, nhưng anh muốn các em hiểu rằng đây là phần của cuộc sống mà chúng ta phải chấp nhận. Đôi khi, điều quan trọng là chúng ta phải học cách sống hòa hợp với nhau.”

Liên, dù mệt mỏi, cố gắng tập trung vào những lời nói của ông Minh, cảm giác rằng mình cần phải đáp ứng sự mong đợi của ông.

Liên với giọng khẽ, có phần mệt mỏi: “Con hiểu. Con sẽ cố gắng làm quen và hòa hợp với việc này.”

Hà cảm thấy cần phải lên tiếng để duy trì hòa khí. Cô nhìn ông Minh với ánh mắt đầy sự chấp nhận và kiên nhẫn.

Hà nhẹ nhàng: “Chị cũng hiểu. Chúng ta phải học cách sống chung và chấp nhận hoàn cảnh. Chúng ta sẽ làm mọi thứ để giữ cho gia đình yên ấm.”

Ông Minh gật đầu hài lòng, cảm giác rằng sự thao túng của mình đã thành công trong việc duy trì sự hòa hợp trong gia đình. Ông cảm thấy rằng mình đã tạo ra một môi trường mà cả Liên và Hà đều phải chấp nhận và sống hòa thuận với nhau.

Sau khi cảm xúc được thỏa mãn, ông Minh đứng dậy và rời khỏi phòng, để lại Liên và Hà nằm lại trong không gian im lặng. Cả hai người nằm bên nhau, cảm nhận sự mệt mỏi và nỗi lắng lo về tương lai.

Liên nhìn về phía Hà, với ánh mắt tràn đầy sự lo lắng: “Chị Hà, chúng ta… chúng ta sẽ phải làm gì tiếp theo?”

Hà nhìn Liên, cố gắng giữ sự bình tĩnh: “Chị cũng không biết, cứ để mọi chuyện theo tự nhiên thôi em.”

Liên và Hà nằm cạnh nhau, hai cơ thể trần trụi ôm lấy nhau cảm nhận sự mệt mỏi và lo lắng. Tuy nhiên, trong lòng họ đã có một sự chấp nhận nhất định về hoàn cảnh hiện tại. Họ hiểu rằng việc duy trì hòa khí và sự đồng thuận là điều cần thiết để sống trong gia đình này.

Thời gian trôi qua, Liên và Hà dần trở nên thích nghi với cuộc sống mới, học cách chấp nhận số phận và sống hòa hợp với ông Minh. Mối quan hệ giữa ba người đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của họ, dù có những khó khăn và thử thách phải đối mặt.

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me