Nt Hd Edit De Thieu Kieu Ngao Co Chap Sung
"Kết thúc rồi à?" Hắn ngẩn người ra một lúc, cảm xúc nuối tiếc ùn ùn kéo đến. Cứ như vậy đã bỏ lỡ...... Hắn kinh nhiên bỏ lỡ buổi biểu diễn đầu tiên trong đời của tiểu Đề Tử ! Thật đáng chết! Tiếc rằng, hắn không thể ở trước mặt nàng biểu hiện ra sự mất mát cùng thất vọng, ra vẻ nhẹ nhàng nói: "Thật là đáng tiếc quá, để biểu hiện thiện ý, hay là anh mời mấy em đi ăn khuya." "Được a!" Ôn Đề Nhi sảng khoái nhận lời. Minh Nhược Sơ thấy thế, cũng gật gật đầu theo. Cứ như thế , ba người cùng đồng hành, chuẩn bị đi ăn khuya cùng nhau . Nhưng không ngờ, bước đi chưa đến một phút, di động đột nhiên Ôn Đề Nhi reo lên. Hiện trên màn hình di động: Kiều Diêm Vương. Ôn Đề Nhi nhíu nhíu mày, thiếu chút nữa đã quên còn có mấy cái đại phiền toái chưa xử lý..... Chết tiệt. Không thể không dừng lại bước chân, vẻ mặt xin lỗi đối nhị vị bạn tốt nói: "Nhược Sơ, Đường Quả Thối, tôi không thể cùng hai người đi ăn rồi." "Hả?" Minh Nhược Sơ hả một tiếng , "Sao mà không đi được ?" "Tiểu Đề Tử, khó khăn lắm mới được anh mời, em kinh nhiên không cảm thấy hân hạnh?" Ôn Đề Nhi quơ quơ di động, mỉm cười nói: "Hai người đi đi, lần sau em sẽ bù lại." Nói xong, một bên nói chuyện điện thoại, một bên đi trở về hướng hội trường. "Lão công đại đại, buổi tối vui vẻ....." Nhìn bóng dáng phía sau Ôn Đề Nhi, Đường Vực Tân cùng Minh Nhược Sơ hai mặt nhìn nhau, rất muốn kéo nàng trở lại, nhưng mà họ đều rất rõ ràng, nàng muốn đi gặp người, là Kiều Thừa Huân....... Ôn Đề Nhi trở lại hội trường văn hoá thể thao, gia đình Kiều Thừa Huân đều bước ra. Tư thế giống như chào đón một thành viên trong gia đình trở về từ xa. Ba vị trưởng bối đều có mặt, Ôn Đề Nhi tự nhiên không thể thất lễ. Đầu tiên là chuyển sang một dáng vẻ uốn éo kiểu cách giống như một tiểu bạch hoa, nép vào lòng ngực Kiều Thừa Huân, bàn tay nhỏ ôm vào eo hổ của hắn, thoáng ngẩng đầu nhìn hắn một cái. "Thừa Huân, những ngày anh không ở bên cạnh em, em rất nhớ anh." Giọng nói có chút khàn khàn,nghe có vẻ mềm mại và giòn giòn. Đôi mắt trong veo động lòng người đó, tựa suối nguồn trào ra cam tuyền, đem nội tâm lạnh nhạt của nam nhân, tức khắc hoà nhập vào một mảnh đại dương mênh mông biển rộng. "Đã sớm khuyên em đừng ở trong trường, giờ hối hận rồi sao?" Kiều Thừa Huân đau lòng mà xoa xoa mái tóc của nàng, còn tay kia cởi áo khoác thể thao màu trắng của chính mình ra, sau đó đem áo khoác cột vào eo nàng. Biết rõ là nàng đang diễn, nhưng hắn một chút cũng không phản cảm, mà mới vừa rồi ngọn lửa ghen tức tích lũy ngay dưới khán đài, giờ khắc này đã bị hắn áp chế lại. Đầu của Ôn Đề Nhi có chút lúng túng, ngớ ngẩn nhìn nam nhân buộc áo khoác vào eo nàng, vừa đủ để che đi cái PP gợi cảm và cặp đùi của nàng. Kiều Diêm Vương đây là...... Diễn trò?? Rất quỷ dị ! "Cái kia......" Vừa định nói chuyện, nam nhân đột nhiên cuối đầu xuống, cắn vào môi nàng . "Có nói cái gì, về nhà nói." "Oh....." Đầu của Ôn Đề Nhi, đột nhiên như bị nổ tung bởi nụ hôn bất ngờ của hắn. Kiều lão gia gia cùng vợ chồng Kiều thị thấy đôi phu thuê trẻ ân ái như thế, đều lộ ra vui mừng tươi cười. Kiều phu nhân ho khan một tiếng, "Khụ!" Cơ thể Ôn Đề Nhi phát run lên một chút, gấp rút thoát khỏi lồng ngực của lão công, vẻ mặt hổ thẹn nhìn mấy vị trưởng bối, "Ông nội, ba ,mẹ, vừa rồi Đề Nhi đã thất lễ". Kiều phu nhân vui vẻ nói: " Không thất lễ, Đề Nhi vừa nãy con ở trên sân khấu hát rất hay, đó là bài hát nào ? Ba mẹ muốn đem đến quảng trường khiêu vũ để nhảy." "Hả?"Ôn Đề Nhi ngẩn người ra. Quảng trường khiêu vũ??? Không được không được, không được cười! Ôn Đề Nhi cố nén cảm xúc mắc cười, trả lời:" Bài hát này gọi là [Thành Cổ Nổi Loạn] nguyên gốc là do một nam ca sĩ hát, phiên bản con hát đã được cải biến lại rồi, lúc nãy khi con hát không có thu âm lại, nên sẽ không có phiên bản nữ. " Nam sinh hát có hay được giống như con không?" Kiều phu nhân tỏ vẻ hoài nghi. Ôn Đề Nhi mỉm cười, "Mẹ, về nghe thử xem sẽ biết, con cảm thấy rất hay." Kiều phu nhân:"Được, để mẹ về nghe thử ." Kiều lão gia gia đột nhiên chen vào nói: "Đứng nói chuyện không mệt a, thời gian cũng không còn sớm, đi về thôi." Ôn Đề Nhi nghe ra lão gia gia không cao hứng, vội vàng đi qua đi ôm lấy cánh tay ông hống lời nói. "Ông nội, ông thiệt là, đến xem con biểu diễn mà không nói trước với con, nếu con biết ông nội đến, chắc chắn con sẽ sắp xếp một cái ghế siêu VIP cho ông nội, không cho Thừa Huân ngồi, chỉ để cho một mình ông nội ngồi !"
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me