LoveTruyen.Me

Nu Chu Rat Biet Ghen Tuong Gl Freenbecky

Một giấc không mộng mị, thời điểm Becky tỉnh lại cả người liền uể oải không ít, nhưng đầu óc lại thập phần sảng khoái cùng thanh tỉnh. Nàng đưa mắt nhìn xung quanh, phòng bệnh mang một màu trắng trơn, điểm vài đồ vật màu nâu, nhìn qua rất sạch sẽ và rộng rãi, bất quá đến một bóng người cũng không có. Nàng muốn mở miệng gọi ai đó, chính là họng có chút khô, giọng nói cũng khàn khàn:

- Richie, ba .... mẹ...

Không một tiếng động phản hồi. 

Nàng đắn đo một lát, lại liếm liếm khóe môi khô khốc:

- Freen...

Không một tiếng động phản hồi lần 2. 

Nàng có chút nghi hoặc hướng mắt về phía cửa ra vào, hay là nàng còn chưa tỉnh lại, hệ thống ngu ngốc kia lại đưa nàng đi cái nơi lạ hoắc nào rồi. 

Cạch !

Nữ nhân cao ráo mặc một thân kín mít lén lút chui vào phòng, sau khi cẩn thận quan sát xung quanh liền chậm rãi khép cửa lại, còn không yên tâm khóa cửa rồi. 

Nữ nhân trên mũi đeo một cặp kính râm to bản, tóc dài được giấu bên trong chiếc mũ của chiếc áo hoodie, thoạt nhìn còn thực giản dị, bất quá bóng dáng thập phần hoàn mỹ cùng với khí chất kia, nếu đi ngoài đường vẫn là để người khác phải ngoái nhìn một cái. 

Tất cả hành động của Freen, Becky đều yên lặng thu vào trong mắt. Kể cả bộ dáng hoảng hồn lúc Freen trông thấy nàng đang giương mắt nhìn qua, nàng cũng lặng lẽ thu vào và nhớ kỹ. Trông còn vô cùng đáng yêu đâu. 

- Bec Bec ... em dậy rồi, có khát hay không, đói hay không, còn buồn ngủ không ??? Em làm chị lo muốn chết. 

Freen đưa ra một loạt câu hỏi, trong mắt dày đặc sương mù, tay chân thì lóng nga lóng ngóng chạy chậm đến bên mép giường, kính mũ đều quên cởi. 

Becky thấy nàng lo lắng không thôi trong lòng liền tràn đầy ấm áp, nàng hơi dùng sức chống tay ngồi dậy, Freen ngay lập đưa tay đỡ lấy tấm lưng gầy gò của nàng, ân cần lại trách móc:

- Đừng vội,em vừa mới tỉnh lại mà, để chị gọi bác sĩ. 

- Đừng.. - Becky khó khăn thốt lên

Freen vội vã cầm lấy ly nước được đặt sẵn trên khay giữ ấm, lại cẩn thận sờ sờ bên ngoài đo nhiệt độ, cảm giác đã đủ ấm rồi mới đưa vào lòng bàn tay cho Becky. Becky chầm chậm uống một ngụm lớn thông thông cái cổ họng, ánh mắt một chút cũng không dịch chuyển khỏi khuôn mặt của nữ nhân đối diện. 

Ly nước vừa buông, Becky đã dán lại gần Freen, nhanh tay tháo mũ, lại cởi kính râm trên mặt nàng, sau đó Becky tham lam mà ngắm nhìn khuôn mặt đầy lo lắng của Freen, lát sau mới nhỏ giọng nói:

- Thực giống. - Nàng thầm nghĩ, thực trùng hợp đến vậy sao, song song linh hồn của cả hai nàng đều như vậy dây dưa

Nói xong liền rướn người hôn lên đôi môi đỏ mọng mềm mại đầy mời gọi kia, nàng ôn nhu mà hôn, tay không nhàn rỗi mà ôm lấy khuôn mặt Freen. Freen cũng dịu dàng đón nhận, còn vô cùng tinh tế mà hạ thân mình lại gần để Becky không cần quá dùng sức mà hôn. 

Cả hai quanh quẩn cuốn lấy nhau thật lâu, sau khi rời khỏi nụ hôn, Freen nhẹ nhàng lau khóe môi Becky, ngữ khí ngập ngừng:

- Em có cảm thấy mệt mỏi hay không, là do chị làm em bị ốm rồi. 

- Không có, ngủ một giấc liền khỏe rồi. - Becky cong cong đôi mắt cười, an ủi nữ nhân của mình một chút

- Cái gì mà một giấc, một giấc này liền 3 ngày có biết hay không, em còn như vậy nói cái gì đó chết chóc, chị còn tưởng em là sốt hỏng đầu óc rồi đâu. - Freen vừa mở miệng trách móc vừa nước mắt chảy dài, ngôn ngữ cũng lung tung mà sắp xếp

Nhìn nữ nhân trong lòng khóc đến đáng thương, chiếc mũi hồng hồng lên trông thật đáng yêu, Becky nhịn không được lại ở trên mặt nàng khắp nơi rải nụ hôn. Sau mới ôn nhu an ủi:

- Em xin lỗi, bất quá lần này hôn mê còn nhận ra được chút thứ đâu. 

- Thứ gì???

Chuyện có chút phức tạp, nói ra có khi Freen lại càng không hiểu, biết đâu lại cho rằng nàng thật là hỏng đầu óc, vẫn là quên đi, Becky nghĩ nghĩ một chút, nhanh nhẹn bàn tay đưa lên, ở trên đầu mũi Freen điểm một cái, nhẹ giọng cười:

- Nhận ra chị là thế nào yêu em. 

Freen cả người ngẩn ra, ngốc hề hề mà cười. Nàng nghiêng người, ở giữa mi tâm của Becky dịu dàng hạ xuống một cái hôn. Ngữ khí chắc chắn nói:

- Không cần phải ngủ lâu như vậy để nhận ra tình yêu của chị, không cần nghi ngờ chị. 

Becky ngoan ngoãn gật đầu, bất quá là cái lí do mà thôi. 

Các nàng gọi bác sĩ đến kiểm tra, trong lúc đó Freen thầm lặng ngồi một bên chờ đợi, tay không nhàn rỗi nhắn nhắn cái tin cho ba mẹ của Becky và Richie. Sau đó các nàng lại nị oai một hồi, tiếng gõ cửa bất thình lình vang lên làm cho cả hai chột dạ mà lui lại. Freen vẫn là phản ứng nhanh hơn, nàng vội vàng đứng lên đi tới cửa. Cửa phòng vừa hé liền có chiếc đầu tóc dài chui vào, thì thầm giọng nói đủ để Becky nghe rõ, bất quá người này lại hoàn toàn không thấy nữ nhân đứng sau cửa.

- Becky ... tôi đến thăm cậu này. Tỉnh ??? TỈNH RỒI SAO, TÔI GỌI BÁC SĨ. - Người còn chưa kịp lùi ra đã bị một bàn tay dùng lực kéo vào phòng

Tiếng đóng cửa vững chắc ở sau lưng, Irin có chút nghi hoặc cùng hoang mang xoay đầu nhìn. 

Trời đất, nữ thần của nàng vậy mà lại ở đây !!!!

Si mê ánh mắt của Irin không khỏi lọt vào mắt Becky, nàng quên mất còn một cái hoa si hán tử chính là bạn thân nàng đâu, mà đối tượng hán tử nhắm đến lại chính là bạn gái của nàng. 

Becky hắng giọng 2 cái, Irin một mực không để ý, nhưng may mắn, bạn gái chính là rất quan tâm nàng, hai chân dài rảo bước một cái đã đến bên mép giường, ân cần hỏi hỏi:

- Sao vậy, em đau họng sao, muốn uống nước hay không???

Becky không trả lời, khóe mắt liếc tới nữ nhân vẫn đang đứng ở cửa, hai mắt còn bừng sáng nhìn chằm chằm bóng lưng người yêu nàng đâu. 

Freen chưa từng gặp nữ nhân kia, bất quá có nhìn thấy nàng xuất hiện trong bức ảnh trên đầu giường Becky một lần, nhìn qua vẫn là có chút nhớ. Bất quá, nhìn Becky như vậy để ý nàng, Freen không khỏi cảm thấy lạc lõng, không một tiếng động dịch qua, che khuất tầm mắt của Becky, nàng cúi đầu, tóc dài đổ ở trên vai, khuôn mặt xinh đẹp mang theo không vừa lòng. 

- Bec Bec !

- Ân ? - Becky ngẩng đầu, nhìn không tới Irin làm cho nàng kéo lại tâm trí

Lúc này Irin lại bất ngờ lên tiếng, nàng cười hì hì tiến tới, ngữ khí nịnh nọt ngọt ngào:

- Freen Sarocha, em ... em cực kì hâm mộ chị, chị cho em xin một kiểu ảnh có được không ? 

- Không ! - Không phải Freen trả lời, người nói là Becky kiêm bạn thân nàng ! 

Irin hai mắt trừng lớn, nàng liếc Becky một cái thật ác liệt, người ta chưa nói gì, ngươi cần gì phải lên tiếng !!! Nàng mặt dày mày dạn dán đi lên, điện thoại trên tay cũng nhanh nhẹn làm vài cái selfie cùng nữ thần, mặc kệ bạn thân ở một bên chòng chọc mà nhìn. 

Freen trong lòng vỡ lẽ, nàng liếc nhìn biểu tình hết sức ghen tị của Becky liền cảm thấy vừa lòng, dấm chua vừa mới bốc lên liền biến mất không thấy tăm hơi. 

Người bị bệnh là Becky, người đến thăm là Freen cùng Irin. Chính là tình cảnh lúc này có chút kì lạ. Freen và Irin nói chuyện đến rôm rả, từ chuyện ca hát đến phim ảnh, nhìn cả hai còn cực kỳ hòa thuận. Becky ngồi ở trên giường, oán hận ánh mắt hướng các nàng trừng trừng. 

Bất thình lình, Irin có chút rụt rè dò hỏi Freen: 

- Chị .. Chị có người yêu thích sao? - Nói xong còn ngượng ngùng đỏ mặt gần chết

Becky cả người lúng túng, vội vàng đến mức hai tay đã xoắn cả vào nhau, hai tai lại bất giác dựng lên lắng nghe. 

Freen chần chừ một lát, lại nhìn thấy Becky lén lút nhìn ra chỗ khác, kì thực sự tập trung đều quăng về bên này, cô liền có chút buồn cười mà nói:

- Kì thực độc thân cũng đã lâu ... - Đang nói lại dừng

Irin hào hứng muốn cười lớn, Becky lại bối rối nắm chặt lấy tấm chăn đang đắp hờ trên chân. Lúc này Freen mới nói tiếp :

- Bất quá hiện tại đã có yêu thích người. 

- Ah~~~ - Irin ngay lập tức thở dài một tiếng, vừa liếc mắt liền thấy Becky ngồi trên giường mặt đỏ tai hồng, ánh mắt còn nhìn chằm chằm vào Freen

Nàng trêu chọc nói:

- Becca, lại không phải nói yêu thích cậu, cậu cần gì xấu hổ.

Lại nhìn Freen, Freen lúc này hai mắt vô cùng ôn nhu, trên môi cũng treo một nụ cười sủng nịnh mà nhìn nữ nhân trên giường. Đây là ...

- Các ngươi ... đừng nói các ngươi là đang hẹn hò. 

- Đúng vậy, yêu thích người là em ấy. - Freen thắng thắn nói không chút do dự 

Nữ thần thích bạn thân từ nhỏ của nàng, cái này,... đúng là không nghĩ tới, trước đây nhắc đến nữ thần không phải Becky luôn có ý né tránh sao, như thế nào lại ??? 

- Không phải cậu không thích chị ấy sao?? Trước đây cậu ...

Lời nói còn chưa dứt, Becky đã vơ vội chiếc gối ném về phía Irin, ngữ khí vội vàng:

- Không có, trước đây là tôi nói bừa. 

Freen có chút ngây người nhìn các nàng, mặc dù không nói gì nhưng vẫn nhớ kỹ lời Irin đã nói.

-----------------------------------------------------------

Tác giả: Drama is everywhere :< Thương hai đứa nhỏ cực kỳ. 

Mong mọi người hãy tin tưởng FB của chúng ta :> iu mọi người


Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me