LoveTruyen.Me

Onria Khongphaigu

sau cái hôm em gọi cho moon hyeonjun, mối quan hệ của cả hai được nâng cấp thêm một chút. ừm, cụ thể là từ giữ kẽ trước mặt nhau thành nắm tay nhau cười ngại ngùng?

đã từ lâu, moon hyeonjun không đặt tình yêu ở vị trí đầu tiên trong danh sách những thứ ưu tiên trong cuộc đời cậu. nói đúng hơn thì trong danh sách đó không có hai từ tình yêu. sự xuất hiện của ryu minseok không phải là điều bất ngờ, nhưng ryu minseok chiếm trọn trái tim và đầu óc của moon hyeonjun là điều mà cậu không thể dự đoán được. chắc vì một điều mà cậu từng không nghĩ tới bất chợt trở thành điều cậu dành tâm trí nhiều nhất khiến cậu chẳng biết phải làm gì, nên moon hyeonjun cũng không biết mình nên phải làm gì, đặc biệt là sau khi biết rằng em không xem cậu chỉ là một người bạn bình thường. moon hyeonjun trong mắt mọi người là kẻ nếu va phải tình yêu, sẽ lao mình vào ngọn lửa tình rực cháy lúc nó đang độ đẹp nhất. hyeonjun cũng từng nghĩ như vậy, nhưng với ryu minseok, cậu không muốn lao vào em như một con thú hoang dã. ở em, cậu cảm thấy rằng mình không nên và không thể nhanh chóng xác lập mối quan hệ được. dù em đã nói trong mắt em cậu có vị trí khác so với những người từng ghé qua ánh mắt em, nhưng hành động của em, và cả những câu chuyện mà cậu mua được từ minhyung đã cho hyeonjun tin rằng mình nên chậm một chút.

nghe em tíu tít mỗi ngày trước khi đi ngủ và là người đầu tiên chúc em ngày mới cười xinh có lẽ là đủ với moon hyeonjun ở thời điểm hiện tại. mỗi lần gặp nhau lại mở lòng hơn, nhiều câu chuyện kể em nghe và ánh mắt nuông chiều không giấu giếm chắc đã đủ hơn trước, moon hyeonjun nghĩ vậy. dù họ moon muốn thế giới này biết họ có tình với nhau, nhưng moon hyeonjun đợi được mà, đợi em ryu minseok dần tin tưởng, đợi chính bản thân dần biết cách thể hiện tình yêu của mình hơn. 

hyeonjun trân trọng và nâng niu minseok. và vì trân trọng minseok, cậu muốn dành hết tất thảy những điều tuyệt vời nhất trên đời cho em, tặng em một tấm thân hoàn hảo biết cách yêu, chứ không phải một tên tồ tẹt ngớ ngẩn không hiểu tình yêu hay một tên cuồng si chỉ biết tình yêu. 

vừa tan học hyeonjun liền hí hửng chạy sang 'lạc' chờ em tan làm rồi cả hai cùng đi ăn, ừm, đi ăn thôi chứ chẳng phải hẹn hò gì đâu nhé. nói thế người ta hiểu lầm mất.  chạy ù vào quầy bar với gương mặt vui vẻ, không mở lời chào tử tế nào với anh ruhan mà tiến tới xoa đầu cún con đang cười tít mắt nhìn cậu từ lúc cậu bước vào cửa hàng. anh ruhan nhìn hai đứa với vẻ mặt khinh bỉ trêu chọc sao không công khai với mọi người đi mà làm cái trò gì thế. cậu quay sang liếc anh rõ nét, minseok cũng nhìn anh cười bảo là đợi chút sắp rồi.

hyeonjun nghe thế quay sang ngỡ ngàng nhìn em, không giấu được niềm vui trong ánh mắt, lại cười cái nụ cười cá đuối đặc trưng che đi sự xấu hổ. sau một màn vừa rồi thì cũng ngoan ngoãn ngồi dưới quầy thu ngân chơi game chờ người-thương-tương-lai tan ca.

anh ruhan nhìn hai đứa nhỏ này cũng chỉ cười một cái rồi quay đi làm việc của mình. anh với anh hyukkyu đã hứa với tụi nó là sẽ không hó hé gì với ai và trước mặt đám còn lại cũng không trêu chọc gì, đợi đến khi cả hai chính thức công khai với mọi người. thật ra hai anh lớn cũng hiểu tại sao hai đứa nhóc này không muốn mọi người trêu trong lúc này. anh chủ quán hyukkyu là người quen của ryu minseok từ trước khi em vào 'lạc', anh hiểu cún bông nhà mình cần thời gian để cân nhắc và quan sát họ moon, không phải em để ý nó là nó có chắc cơ hội trở thành người yêu của minseok, cún bông nhà anh cầm được buông được, chưa kể sau chuyện kia em nó lại càng trở nên cẩn trọng trong chuyện tình cảm. còn ruhan biết moon hyeonjun tim đá cần có thời gian "nhớ lại cách yêu"  như mồm nó nói, và nó còn có chuyện phải giải quyết trước nếu không tình này chưa kết đã phải tan đi. 

choi wooje với gương mặt đỏ au vì nắng bước vào quán, gật đầu chào hai người đang bận rộn tay chân vừa làm đồ uống vừa dọn dẹp quầy để chuẩn bị giao cho ca chiều. bỗng đôi chân dừng lại một nhịp khi thấy một tên to xác ngồi dưới sàn nhà, nhưng cậu nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc rồi bước ngang qua người đó đi vào phòng cho nhân viên. tên kia cũng không để ý vì bận dán mắt vào trò chơi đang dần đến hồi gay cấn trên điện thoại. đến lúc phát hiện trong quầy có thêm hai người nữa là khi trên đầu cậu vang những âm thanh cà khịa nhau của jung jihoon và ryu minseok.

"ái chà chà dạo này thân quá nhỉ"

"thân gì?"

"thì thân với cái đứa mà mấy tháng trước... ưm"

ryu minseok nhào qua bịt miệng người anh-yêu-quý của mình, mắt mở to ra chiều cảnh cáo, rồi lại liếc qua nhìn người đang ngồi nãy giờ, bắt gặp ánh mắt của người kia cũng đang nhìn về phía mình thì tự dưng chột dạ quay đi. tiếp tục doạ anh trai "anh không có được nói nữa nha", jihoon cười hề hề kéo tay đứa nhỏ ra rồi luôn miệng nói "biết rồi". ryu minseok gửi anh một ánh nhìn thân thiện lần cuối như để doạ thêm lần nữa anh mà nói thêm lần nào nữa xem, rồi quay qua giao ca với choi wooje nãy giờ đang đứng kiểm tra nguyên liệu. thằng bé hôm nay hình như có chuyện gì đó, từ nãy đến giờ nó cứ im lặng không nói năng gì như mọi ngày. 

"em có sao không?"

"em không sao, đi nắng làm em hơi mệt thôi"

"..."

"anh hyeonjun qua từ khi nào vậy ạ?"

"hyeonjun qua hồi trưa rồi"

"ảnh chờ anh ruhan hả?"

"không, hyeonjun chờ anh á"

nói đến đây, ryu minseok bỗng giật mình, vì cậu nhớ lại rằng hình như là choi wooje không thích hyeonjun và không muốn minseok làm chung với hyeonjun, thằng bé từng hỏi cậu có muốn đổi ca không mà. nhìn qua đứa em nhưng minseok không nhìn ra được cảm xúc gì trên gương mặt bầu bĩnh đó, em dè dặt không biết nên nói gì tiếp.

"xong chưa hai đứa?" - anh ruhan hỏi hai nhóc, nhận được câu trả lời của choi wooje thì nói tiếp "vậy minseokie về đi em". ryu minseok thầm thở phào vì anh ruhan đã vô tình cứu mình một pha trông thấy. em không thể nói với choi wooje là em và moon hyeonjun đang tìm hiểu nhau, cũng không nói dối được là hyeonjun hẹn học nhóm cùng em, càng không thể mở miệng nói em đừng có giận hay ghét anh vì anh đi cùng hyeonjun nha, nói thế chặn đầu người ta, có biết là em ấy có nghĩ thế không chứ. ryu minseok thu lại suy nghĩ, chào tạm biệt wooje và anh jihoon rồi vào phòng nhân viên lấy đồ đi về. phía góc thì moon hyeonjun cũng đứng lên giãn cơ, nói vài câu tạm biệt với hai anh.

"dạo này thấy mày hay đi cùng minseokie nhà tao thế, định bắt em ấy về bên kia đúng không?"

"nào có, dạo này em hay nhờ minseokie chỉ bài tiếng anh chuyên ngành nên hay gặp nhau thôi"

jung jihoon thôi không nói gì nữa mà nhìn moon hyeonjun bằng cặp mắt chắc-tao-tin. thằng này học giỏi có tiếng, chưa từng thấy nó than thở chuyện học hành trên trường hay hỏi bài ai như mấy đứa còn lại. 

"tạm biệt mọi người nhá, tụi em về trước đây"

ryu minseok trở ra chào mọi người rồi cùng moon hyeonjun ra khỏi quầy. vừa bước đi vừa tươi cười trò chuyện, ánh nắng bên ngoài chói chang qua khung cửa kính chiếu lên hình ảnh hai thiếu niên đi cạnh nhau, bước ra ngoài quán. không biết cả hai người kia đang nói gì với nhau mà trông họ rất vui vẻ, ba người đứng trong quán nhìn ra thấy khung cảnh này có gì đó là lạ mà không thể tả được cảm giác này là gì, duy chỉ có người anh lớn tuổi nhất cúi đầu mỉm cười.

"tháng sau trường tớ có tổ chức lễ hội, cậu vào chơi cùng tớ nha?"

"được thôi, cậu nhớ nhắc tớ trước để tớ xếp lịch nha"

moon hyeonjun ừm một tiếng, lại gắp thêm đồ ăn vào bát của em, con người này khi ăn trông càng đáng yêu. cách tay bé xinh cầm đũa muỗng trông cưng như là em bé đang tập tành cầm nắm. cái miệng chúm chím hai bên đầy thức ăn khiến cậu muốn giơ tay lên véo đôi má mềm của em. hyeonjun ngắm em ăn mà không kiềm được khẽ cười. trân quý của mình, cún bông của mình. không thể tin được người trước mắt sắp danh chính ngôn thuận là của mình.

xong bữa ăn lại cùng em về nhà, dạo này cả hai thường học bài cùng nhau, hoặc nếu không cần giải quyết đống bài tập ngay thì cùng nhau chơi game, thỉnh thoảng cũng có mặt lee minhyung, nhưng dạo này tên đó cũng thức thời cho hai đứa có nhiều thời gian tìm hiểu nhau hơn. minseok cũng muốn cả hai có thể hiểu nhau nhiều hơn nên ngoài những lúc học bài hay chơi game, em hay hỏi moon hyeonjun về mấy chuyện trong quá khứ, hay góc nhìn của hyeonjun về chuyện nào đó. với minseok, em muốn người em yêu là người đồng hành cùng em, không phải đơn thuần chỉ là người yêu. em muốn người ấy phải hợp về lối suy nghĩ, lối sống, cũng như những nguyên tắc mà em đặt ra trong một mối quan hệ nghiêm túc cần có. với em, tình yêu nồng nhiệt nhất chỉ ở giai đoạn đầu, sau đó là cả hành trình mà hai người cần nhiều sức lực, sự cảm thông cũng như sự đồng hành thì tình yêu mới còn và phát triển được. có người yêu đời rất đẹp, đời vẫn đẹp.

.

.

.

choi wooje

em có chuyện muốn nói

hôm nào anh rảnh?


.

.

.

esther: mình muốn xin ý kiến của mọi người về truyện ạ, và mình muốn hỏi là mọi người thích truyện trong sáng đáng yêu hay có thêm phần "mập mờ" một chút. lúc đầu mình định viết vui, trong sáng nhưng tự dưng mình suy nghĩ đến một vài phân cảnh hơi cháy quần xíu =)))))))) cho mình xin ý kiến hoặc góp ý nhé! mình cảm ơn mọi người nhiều <3

chúc đội tuyển em yêu thi đấu tốt nha nhớ mấy bạn quá!!!!!


Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me