LoveTruyen.Me

P2 Tong Giam Doc Doat Tinh Gianh Lai Vo Yeu Edit Hoan Full

“Người đều đã chết, chết vô đối chứng, nghĩ nhiều như vậy làm gì?” 

“Nhưng, những thứ này thì phải làm sao bây giờ?” 

“Nếu không đưa cho Cảnh Hảo Hảo xử lý?” 

“Di chúc đã nói, đặc biệt đừng quấy rầy Cảnh Hảo Hảo.” 

“Tuy rằng mấy thứ này nên đưa cho Cảnh Hảo Hảo, nhưng người chết lớn nhất, chúng ta vẫn là tôn trọng người chết đi, những ảnh chụp này, không bằng cùng nhau đốt vào ngày hỏa táng anh ta đi.” 

...... 

Người Trung Quốc đều rất chú ý tiền mừng. 

Nhà họ Lương cũng không ngoại lệ, buổi tối trước ngày kết hôn, cô dâu và chú rể không thể ở cùng nhau. 

Cho nên, đêm đó Lương Thần ở trong nhà Cảnh Hảo Hảo, ngốc đến chín giờ rưỡi tối, liền bị mẹ điện thoại thúc giục trở về nhà cũ nhà họ Lương. 

Buổi chiều trước ngày hôn lễ, Cảnh Hảo Hảo đi spa làm một spa toàn thân, nhưng buổi tối sắp ngủ, thím Lâm vẫn cầm mặt nạ, dán lên cho Cảnh Hảo Hảo, vì bảo trì ngày hôm sau làn da nhẵn nhụi ẩm ướt, thím Lâm còn cố ý mở thêm khí thấp. 

Thím Lâm sợ sáng sớm hôm sau Cảnh Hảo Hảo, không có tinh thần, vẫn thúc giục Cảnh Hảo Hảo đi nghỉ ngơi sớm. 

Lương Thần trở lại nhà cũ nhà họ Lương, cũng là chuẩn bị cho hôn lễ ngày hôm sau, bận không thể rút ra, đợi khi anh rãnh rỗi, gửi cho Cảnh Hảo Hảo một tin nhắn, nhưng không có hồi âm. 

Cảnh Hảo Hảo là ngủ thiếp đi trong một mảnh khẩn trương, thật ra cô ngủ cũng không phải đặc biệt sâu, trong đầu luôn nghĩ đến hôn lễ ngày hôm sau của mình và Lương Thần. 

Thật vất vả ngủ say, chưa đến chốc lát, liền nằm mơ. 

Thật ra cô đã rất lâu không có nhớ tới Thẩm Lương Niên, sau lần người đàn ông đó lừa gạt cô, từ đó về sau hai người liền mỗi người đi một ngả, cả đời không qua lại với nhau. 

Nhưng cô cũng không biết đêm nay là xảy ra chuyện gì, trong mộng lại có thể mơ mơ màng màng xuất hiện Thẩm Lương Niên, ánh mắt anh nhìn mình, giống như lúc thời niên thiếu của anh, vừa đen vừa sáng, nhiễm ánh sáng rõ ràng. 

Anh không nói gì, chỉ bình tĩnh nhìn cô như vậy. 

Thật ra cảnh tượng trong mộng, cũng không có gì không ổn, chỉ là, đến sau đó, không biết xảy ra chuyện gì, cả người Thẩm Lương Niên liền chợt ngã xuống đất, toàn thân bắt đầu đổ máu. 

Cô bị một màn như vậy dọa sợ tới mức đứng ở tại chỗ không dám nhúc nhích, cô mất khí lực rất lớn, mới chậm rãi đi đên bên người Thẩm Lương Niên, nâng tay lên, nhẹ nhàng dò xét hơi thở của anh, lại phát hiện, Thẩm Lương Niên đã chết. 

Tay Cảnh Hảo Hảo vừa run rẩy, cả người lập tức liền ngồi dậy từ trên giường. 

Cô mở to mắt, phát hiện mình đang ngủ trên giường của mình, bóng đêm ngoài cửa sổ tối đen, không có một chút ánh sáng. 

Cô chậm rãi nhắm hai mắt lại, hít sâu hai hơi, sau đó xuống giường, đi ra phòng ngủ, lúc rót nước, phát hiện thím Lâm nằm ở trên sô pha, đang ngủ say. 

Cảnh Hảo Hảo rót một ly nước, trở lại phòng ngủ, lại không thể nào ngủ được nữa. 

Sao cô lại mơ như vậy? Mơ thấy Thẩm Lương Niên đã chết? 

Có phải bởi vì chính mình ngày mai muốn kết hôn hay không? 

Dù sao, lúc ban đầu, cô vẫn nghĩ đến chính mình sẽ gả cho anh. 

Nhưng thời gian thế sự vô thường, ai cũng không ngờ rằng, thời gian hơn hai năm ngắn ngủi, lúc chuyển dời cảnh trời, cảnh còn người mất, người đàn ông cô từng muốn gả kia, cùng cô phân tán chân trời, cuộc đời này không còn gặp lại nữa. Người đàn ông cô từng hận nhất, lại cưới cô làm vợ, trở thành người chồng cô dựa vào cả đời. Cảnh Hảo Hảo ngủ không được, liền cầm lấy di động, nhìn thấy tin nhắn của Lương Thần: “Hảo Hảo, còn khoảng mười tiếng, anh sẽ cưới em qua cửa, mười tiếng, em nói anh phải chịu đựng như thế nào đây!” 

Mười tiếng thứ nhất, là đợi mấy năm nay, rốt cục lửa sém lông mày, cô sẽ gả cho anh làm vợ. 

Mười tiếng thứ hai, là hận không thể có thể đêm động phòng hoa chúc với cô vào giờ này phút này. 

Cảnh Hảo Hảo nhìn tin nhắn Lương Thần gửi đến, đáy lòng nghĩ, mình lại có thể có tâm tình giống như Lương Thần. 

Đúng vậy, còn mười tiếng, cô sẽ gả cho anh làm vợ, mười tiếng, cô phải chịu đựng như thế nào đây! 

Hóa ra người yêu nhau, thật sự tâm ý tương thông. 

Lương Thần, áo cưới lễ phục ngày mai, khách mời cả sảnh đường, Giang Sơn làm lễ, em rốt cục sẽ gả cho anh. 

...... 

Trời còn chưa sáng, Cảnh Hảo Hảo liền bị thím Lâm gọi dậy, phù dâu và thợ trang điểm nhà họ Lương đã an bài tốt từ trước chen chúc vào. 

Phù rể phù dâu tìm khoảng sáu đôi, ngoại trừ Từ Dung và Duyên Hoa, còn lại có ba phù rể và hai dâu phụ là thân thích nhà họ Lương, ba phù dâu còn lại là nữ minh tinh lớn tìm đế từ trong công ty giải trí TS của mẹ Lương Thần, ngay cả phù rể còn lại cũng là mời ảnh đế năm trước. 

Bốn giờ sáng, Cảnh Hảo Hảo rửa mặt, thay áo lót màu đỏ thẩm thêu uyên ương đã chuẩn bị tốt trước tiên, tùy ý khoác một kiện áo ngủ, ngồi ở trước bàn trang điểm, đối diện với gương lơn tạm thời đưa đến, bắt đầu trang điểm. 

Phù dâu đứng ở một bên, đã mặc lễ phục phù dâu, quay chung quanh Cảnh Hảo Hảo, thỉnh thoảng lên tiếng khen cô xinh đẹp, duy chỉ có Duyên Hoa, ngồi ở một bên, ánh mắt lẳng lặng xuyên qua gương, nhìn Cảnh Hảo Hảo, không có lên tiếng. 

...... 

Cảnh Hảo Hảo trang điểm xong, lúc dán lông mi giả, Lương Thần bị mẹ đánh thức. 

Cho dù tối hôm qua xoay chuyển trằn trọc không ngủ được, lúc này bị đánh thức, lại vẫn rất nhanh liền thanh tỉnh lại, vội vàng chạy vào phòng tắm thay quần áo. 

Hôn lễ cả đời một lần, tuy rằng Lương Thần chán ghét son phấn, nhưng vẫn để cho thợ trang điểm chỉnh sửa lông mày của mình một chút. 

Tây trang không nhiễm một hạt bụi, kiểu dáng là mời nhà thiết kế nổi tiếng từ nước Pháp tới, tự mình thiết kế. 

...... 

Lúc Lương Thần mặc tây trang xong, trang điểm cô dâu Cảnh Hảo Hảo cũng đã hoàn thành. 

Trước thay áo cưới, sau đó, mới bắt đầu xử lý tóc. 

Thợ trang điểm quấn mái tóc dài của cô thành một búi tóc đơn giản, sau đó, mở hộp một bên ra, lấy vật trang sức từ bên trong ra. 

Vật trang sức này, không phải vòng hoa cô dâu hay đeo, mà là vương miện, tất cả kim cương to nhỏ phía trên, ở dưới ngọn đèn chiếu xuống, đủ để chói lóa mắt người. 

Màu da của cô vốn trắng, ở dưới ánh sáng khúc xạ của kim cương lóe lên, có vẻ càng thêm trong suốt long lanh. 

Ngũ quan của Cảnh Hảo Hảo sinh ra đã đẹp, dưới sự phối hợp của áo cưới trắng noãn thánh khiết, cô duyên dáng yêu kiều đứng lên, ngược lại như là công chúa đi ra từ trong tòa thành. 

Phù dâu vây quanh ở bên cạnh, khen cô xinh đẹp. 

Cảnh Hảo Hảo thường xuyên được người khen xinh đẹp, nhưng lúc này cô nhìn chính mình trong gương, cũng bị kinh diễm vài phần. 

Trong lòng bàn tay, cũng chảy ra một tầng mồ hôi, còn hai tiếng nữa, cô sẽ gả cho anh! 

...... 

Chín giờ sáng, trong sân nhà cũ nhà họ Lương, vang lên tiếng pháo trúc đinh tai nhức óc, bùm bùm vang hồi lâu, cũng không có dừng lại. 

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me