Q6: Chương 101 + 102
Chương 101: Biến hoá
---
Không phải là "Thiên sứ bóng tối" Saslier... Hình chiếu của con rối Enjuni bị sức mạnh trào ra từ trong chỗ ở của Vua Cự nhân ăn mòn, biến thành một quái vật không thể hiểu nổi ở trước mặt mình, hơn nữa xem ra có thể tồn tại lâu dài... Có lẽ là một chút ý chí của Saslier... Klein giơ tay trái che gương mặt, để những con "Linh chi trùng" chui ra chui vào giữa những khe hở.Việc hắn cảm thấy khó hiểu nhất lúc này chính là rõ ràng mình đã mở ra cung điện nơi "Thiên sứ bóng tối" ngủ say, mà các thần linh và Vua Thiên Sứ đang nhìn chằm chằm nơi này lại không hề phản ứng gì.Dựa theo suy nghĩ của Klein, sau khi "đại dương" kia đổ ào ào ra, bất kể là "Chúa Sáng Thế Chân Thực", "Thần Tri Thức và Trí Tuệ", "Kẻ báng bổ thần linh" Amon hay là anh trai của Amon vẫn luôn đứng đằng sau đều nên trực tiếp giáng trần hoặc hiện thân, xác nhận trạng thái hiện giờ của "Thiên sứ bóng tối" Saslier hoặc là cướp đoạt vật phẩm tương ứng. Nào ngờ, toàn bộ "Vương đình Cự Nhân" vẫn yên tĩnh, không hề có bất cứ sức mạnh ngoại lai nào tác động đến.Chẳng lẽ họ còn chờ mình tiến vào chỗ ở của Vua Cự nhân, tiếp xúc với vị quân vương thứ hai của thiên quốc? Ừm, "Chúa Sáng Thế Chân Thực" nói là gặp Saslier một lần... Một phần của linh thể và cơ thể của mình bị ăn mòn vẫn chưa trở lại bình thường, chứng tỏ mục đích của "Chúa Sáng Thế Chân Thực" vẫn chưa đạt được... Ha ha... Klein vừa suy nghĩ, vừa phát hiện mình lúc này không thể nào khống chế được cảm xúc, bất kể là hỉ nộ ái ố hắn đều không nhịn được mà nhếch khóe miệng, phát ra tiếng cười.Điều duy nhất hắn cảm thấy may mắn là việc này không ảnh hưởng đến việc đầu óc hắn làm việc, hắn vẫn có thể suy nghĩ, vẫn có thể sử dụng các loại năng lực phi phàm, chỉ là đôi khi sẽ đột nhiên điên cuồng hơn, trở nên lỗ mãng và nóng nảy.Không biết Bán Thần lĩnh vực "Tâm linh" có cách nào chữa trị được tình huống này không, dù sao vật phong ấn và năng lực phi phàm mình có thể triệu hồi đều không làm được... Đây là biểu hiện của việc linh hồn không còn đầy đủ, không giải quyết được cái bóng phân tách ra thì chắc hẳn không thể nào chữa trị khỏi hoàn toàn, nhưng có lẽ có cách khiến mình khôi phục trong thời gian ngắn, ví dụ như, hư cấu ra một nhân cách để bù đắp vào phần không hoàn chỉnh? Đáng tiếc, không vào được "Nguyên Bảo"... Suy nghĩ của Klein lộn xộn tuôn ra, hình ảnh hiện lên trong đầu dần biến mất.Hắn lập tức cầm chiếc mũ dạ tơ lụa nửa cao rơi dưới đất lên, đội nó lên đỉnh đầu, sau đó xuyên qua cửa sổ thủy tinh do đá quý màu cam mài thành, quan sát toàn bộ sự thay đổi của "Vương đình Cự Nhân":Không giống lúc trước, trên trời mọc thêm một vầng mặt trời hư ảo, khiến những tòa kiến trúc rộng lớn bị bao phủ bởi hoàng hôn tắm mình trong ánh nắng giữa trưa;Những ma tượng khổng lồ canh gác xung quanh cung điện dường như được khoác thêm một chiếc áo choàng do bóng đen dệt thành;Enjuni mọc rất nhiều đôi cánh màu đen hư ảo sau lưng và bóng đen thuần túy vốn thuộc về Klein nhảy qua lan can, đang lướt về phía này. Đôi mắt Klein chợt chăm chú, theo bản năng tiến lên trước vài bước, định chiến đấu với kẻ địch.Nhưng chẳng mấy chốc hắn lấy lại tinh thần, xem xét trạng thái trước mắt, nhanh chóng rút về chỗ "thang máy" cổ đại, vặn chốt mở, quay trở lại "Đường hầm hoang vụ".sau đó, Klein "thoáng hiện" tới gần "Rừng rậm suy bại", chạy một mạch đến rìa "Vương đình Cự Nhân".Trực giác của hắn tin rằng với trạng thái của mình hiện giờ, không thể thắng được "Enjuni" biến dị và cái bóng tách ra kia. Đương nhiên, nếu chỉ là người sau thì hắn vẫn còn có lòng tin.Sau khi đến sát mép ánh mặt trời chiếu rọi, Klein quay đầu lại, phát hiện Enjuni mọc nhiều đôi cánh sau lưng và cái bóng của mình đều không đuổi theo, dường như bị hạn chế phạm vi hoạt động.Không thể nào rời khỏi chỗ ở của Vua Cự nhân hoặc nên nói không thể cách quá xa "Thiên sứ bóng tối" Saslier? Trong đầu Klein vừa hiện lên một suy nghĩ như vậy, đã thấy "Mặt trời" hư ảo trên trời cao đột nhiên từ vị trí chính giữa di chuyển đến phía tây, ánh sáng hoàng hôn lại một lần nữa bao phủ thần quốc này.Klein cảnh giác quan sát mọi thứ, không vội thoát khỏi "Vương đình Cự Nhân". Không lâu sau, "Mặt trời" hư ảo rơi vào cung điện mà "Thiên sứ bóng tối" Saslier đang ngủ say, bóng tối trở thành chúa tể của "Vương đình Cự Nhân". Bóng tối này không giống bóng đêm, không có ánh trăng, cũng không có ánh sao, chỉ lờ mờ lộ ra những bóng người.Vài phút sau, "Mặt trời" hư ảo lại dâng lên, ánh bình minh xua tan bóng tối.Sức mạnh ùa ra từ nơi "Thiên sứ bóng tối" ngủ say đã thay đổi thần quốc của cổ thần, "Vương đình Cự Nhân" này... Đây gần như là sức mạnh của Chân thần, ít nhất là phải nắm giữ "Tính duy nhất", nhưng là "Tính duy nhất" của con đường nào?Biến hóa sinh ra có "Mặt trời chói chang", "Bóng tối", "Đọa lạc" và "Dị biến", việc này, có chút mâu thuẫn, không giống hiện tượng một mình "Tính duy nhất" có thể sinh ra... Hơn nữa, "Tính duy nhất" con đường "Mặt trời" chắc chắn là ở chỗ "Mặt Trời Vĩnh Hằng"... "Bóng tối" do "Bóng đen" và "Đọa lạc" mang đến chắc chắn thuộc về "Chúa Sáng Thế Chân Thực"... Khi mình mở cửa nhìn thấy đại dương hư ảo, đen tối, dính dấp... Có liên quan đến "Biển Hỗn Độn"? Klein lắc đầu, tiếp tục quan sát và đợi tiểu đội thăm dò thành Bạch Ngân.
...Ở rìa nội thành, Backlund.Audrey vừa tiến vào nơi này, đã phát hiện sương mù trở nên dày hơn, đến mức ngoài năm mét không thể nhìn thấy rõ mục tiêu.Cuồng phong gào thét, xé rách sương mù, thỉnh thoảng mang đến tầm nhìn rõ hơn, nhưng lại nhanh chóng bị màu xám trắng lấp đây.Đôi mắt Audrey chợt biến thành màu vàng, khiến mình có thể nhìn xa hơn.Trong lúc cô đang thận trọng đi trên đường, sương mù trước mắt chợt nhạt đi. Cùng lúc đó, năng lực phi phàm của cô chợt biến mất.Thần bí yếu đi... Trong đầu cô lập tức hiện lên một vài khái niệm và thông tin mà ngài "Thế Giới" từng cung cấp.Ầm ầm! Ầm ầm!Từng nòng đại bác thuộc về Backlund rít gào điên cuồng, để những viên đạn pháo kéo ra những vệt sáng hoặc đỏ thẫm, hoặc làm thẫm, hoặc trắng bạc, hoặc đen kịt gào thét lao về trận địa của địch.Nhưng giây tiếp theo, số đạn pháo này đều gặp phải vách tường vô hình, lần lượt nổ tung giữa không trung, làm lay động "bức tường" trong suốt kia.Lúc này, trong sương mù dày đặc xuất hiện một bóng người lờ mờ, tổng thể "hắn" là hình người, cao hơn mười mét, nhưng phần eo có hai cánh tay duỗi dài, tỏa ra bóng tối nồng đậm.Không biết vì sao, khi bóng dáng như đến từ thần thoại truyền thuyết này xuất hiện, trận địa liên quân Fusak và Intis đều nhốn nháo lên.Những binh sĩ và quan quân nơi đó đều giống như quay về thời thơ ấu, một mình đi lại trên con đường tối tăm, xung quanh không có bóng người, tất cả đều im ắng, khiến họ cảm thấy bất an từ tận đáy lòng.Đối với nỗi sợ chưa biết, nỗi sợ đến từ tưởng tượng, chớp mắt đã khiến cảm xúc của bọn họ sụp đổ, ai nấy đều xoay người định chạy trốn.Đúng lúc này, một luồng ánh sáng mặt trời chói lọi rơi xuống người họ, khiến họ nhìn thấy ánh sáng, khiến họ lấy lại dũng khí.Nhưng, có một vài binh lính vẫn khó mà tự khống chế, miệng gào "mẹ ơi" hoặc là một cái tên phụ nữ nào đó, định thoát khỏi chiến truong. Pằng pằng pằng!Trong tiếng súng dày đặc, những binh lính này ngã xuống, trên người bắn lên những đóa hoa máu. Họ lập tức ngã xuống đất, co giật một chút rồi mất đi tiếng động, không ai để ý họ đang gọi cái gì, cũng không ai biết họ có quá khứ như thế nào.Ngay sau đó, dưới mệnh lệnh của quan chỉ huy, vách tường vô hình của liên quân Intis và Fusak bị mở ra, một cơn mưa những giáo dài bốc lên ngọn lửa đỏ thẫm ào ào bay đến, dùng trạng thái che khuất bầu trời hướng về trận địa của Ruen.Những thanh giáo mang theo ngọn lửa tới gần mục tiêu, đột nhiên trở nên hỗn loạn, rơi xuống bốn phía, cắm vào mặt đất, tạo ra những lỗ thủng tối đen.Audrey lần đầu nhìn thấy ứng dụng năng lực phi phàm có tính quần thể quy mô lớn như thế, nhất thời chấn động, không nhịn được nhớ tới những người mình quen biết, nhớ tới những nhân vật mà họ đóng vai trong chiến dịch này:Những quý tộc trẻ tuổi như Glyrintt gia nhập quân đội, đảm nhiên các chức vụ khác nhau, đang đứng rải rác trên chiến trường, bất cứ lúc nào cũng có thể bị giết chết;"Ảo Thuật Gia" dẫn theo người nhà của "Thẩm Phán" rời khỏi Backlund, trốn đến một thành phố nhỏ ở quận Đông Chester;"Thẩm Phán" đã ở cấp bậc trung của M19, đang đối kháng với những người phi phàm của Fusak và Intis định lọt vào trong Backlund dưới chiến tuyến ngầm;"Ngôi Sao" dẫn theo người phi phàm chính phủ, phong tỏa các giáo đường của giáo hội Hơi Nước, duy trì sự ổn định trong thành phố;Các Bán Thần của quân đội, hoàng gia, giáo hội Bão Táp, Giáo hội Đêm Tối như Thánh Anthony đang xây dựng phòng tuyến cuối cùng của Backlund; Huyết tộc hiện nay vẫn giữ vị trí trung lập...Vài giây sau, Audrey thu lại suy nghĩ của mình, định dùng "Ẩn thân tâm lý học" trà trộn vào trong trận địa của địch, reo rắc "Bệnh dịch tinh thần". Bỗng nhiên, linh cảm của cô chợt dao động, chuyển ánh mắt về một nơi xa hơn phía trước.Trong sương mù dày đặc, có một xúc tu thô to lờ mờ đang quấn quanh vô số tia chớp trắng bạc, nhanh chóng duỗi về một vị trí nào đó trong trận địa của liên quân.Từng chiếc lông chim bốc lên ngọn lửa màu vàng kim theo đó rơi xuống. Ở sâu trong sương mù dày đặc, một bàn tay màu lam xám khổng lồ duỗi ra, đang cầm một thanh kiếm bản to màu bạc.
...Biển Sương Mù, nơi chệch khỏi tuyến đường hàng hải an toàn. Vô số tia chớp thường xuyên giáng xuống, sóng biển dâng cao rồi lại ào ào đổ xuống."Tàu Ánh bình minh" của Bernadet không ngừng trồi lên sụt xuống, trông có vẻ vô cùng nhỏ bé giữa trời nghiêng đất ngả này, như sắp vỡ tan.Vị "Nữ vương thần bí" đứng ở mũi thuyền, bình tĩnh nhìn chăm chú vào tất cả, thỉnh thoảng lại sử dụng các phép thuật cổ tích như "Bộ đồi mới của hoàng đế" giữ cân bằng cho con thuyền. Ánh mắt cô xuyên qua gió bão khủng khiếp, tìm hòn đảo nguyên thủy có khả năng tồn tại kia.
...Qua nghỉ ngơi lấy sức, Colin Iliad dẫn theo các thành viên của tiểu đội thăm dò như Derrick, Lovia rời khỏi doanh trại trấn Noon, dọc theo đường núi, tiến vào "Vương đình Cự Nhân".Điều khiển họ bất ngờ là, ánh hoàng hôn đọng lại ở nơi này đã xảy ra thay đổi, ánh mặt trời sáng rực chiếu rọi mọi ngóc ngách."... Cậu mời vị kia giúp đỡ à?" Colin Iliad không kìm được kinh ngạc, nghiêng đầu hỏi Derrick Berg.Derrick đang định lên tiếng, bỗng thấy phía sau một tòa tháp sụp một nửa có một bóng người đi ra.Người này mặc áo gió màu đen, đầu đội mũ dạ tơ lụa, nửa mặt phải có đường nét góc cạnh, lạnh lùng kiên cường, nửa mặt trái hiện ra những con sâu mềm vặn vẹo trong suốt, không ngừng chuyển động.
_______________Chương 102: Ngài Tên hề
---
Khi thấy có một bóng người từ sau tòa tháp đổ đi ra, các thành viên của tiểu đội thăm dò thành Bạch Ngân đều làm tư thế đề phòng, chuẩn bị phát động tấn công hoặc phòng ngự bất cứ lúc nào.Trong mắt họ, người đàn ông mặc quần áo, đội mũ kỳ quặc này chẳng khác nào quái vật, hơn nữa còn là loại quái vật cực kỳ đáng sợ!Cho dù là người phi phàm bình thường, sau khi cơ thể xuất hiện sự biến dị đến mức này, cũng có thể coi là quái vật rồi!Thấy phản ứng của những người nửa Cự nhân này, Klein nhếch môi, nở nụ cười tươi: "Chào mọi người, tôi là Gehrman Sparrow."Mọi người nên cảm thấy may mắn vì tôi còn có thể khống chế bản thân, nếu không mọi người đã mất đi lý trí vì nhìn thẳng vào tôi rồi." Lúc hắn nói chuyện, những con sâu trong suốt trên mặt và cổ trái vẫn thong thả di chuyển, bên nửa người bên trái cũng có những dấu vết gồ lên, đang khẽ lúc nhúc.Quái vật! Các thành viên của tiểu đội thăm dò thành Bạch Ngân không phải Bán Thần càng thêm khẳng định phán đoán của mình."Anh là, anh là ngài 'Thế...', không, ngài Sparrow?" Derrick Berg rốt cuộc gắng gượng nhận ra nửa mặt đã từng nhìn thấy của ngài "Thế Giới".Klein giơ tay trái lên che bên mặt trái lại, mỉm cười nói: "Cuộc đời luôn gặp phải những chuyện không thể ngờ được."Không đợi "Mặt Trời" nhỏ trả lời, Klein dừng một chút rồi nói: "Tôi đã mở ra cánh cửa lớn ở chỗ của Vua Cự nhân, việc này gây ra một vài chuyện ngoài ý muốn, khiến thần quốc xảy ra biến đổi."Đã mở ra cánh cửa lớn ở chỗ của Vua Cự nhân? Colin Iliad có mái tóc hoa râm, trên mặt nhiều vết sẹo cũ kỹ chợt ngưng mắt nhìn, theo bản năng ngẩng đầu, nhìn lên những tòa kiến trúc khổng lồ được bao phủ bởi ánh mặt trởi vàng óng. Nhưng vì khoảng cách quá xa, ông hoàn toàn không nhìn rõ tình hình ở chỗ cao nhất. Nhưng, hoàng hôn đọng lại đã bị ánh mặt trời ban trưa thay thế có thể chứng tỏ được rất nhiều điều.Klein đảo ánh mắt qua vị thủ tịch thành Bạch Ngân và trưởng lão Lovia của "Nghị sự đoàn sáu người" mặc áo giáp đen, rồi quay về "Mặt Trời" Derrick, nụ cười vẫn giữ nguyên, tiếp tục nói:"Việc này mang đến cho tôi một vài ảnh hưởng xấu, giống như mọi người đang nhìn thấy đó."Nói tới đây, hắn vỗ tay, dùng giọng điệu như ra lệnh cho trẻ con, nói:"Được rồi, người phi phàm dưới Bán Thần rời khỏi đây, 'Vương đình Cự Nhân' sau dị biến không phải là nơi các người có thể xâm nhập vào."Các thành viên của tiểu đội thăm dò ngoài Colin, Derrick và Lovia đều sinh ra nỗi sợ khó hiểu, chuyển ánh mắt về phía thủ tịch. Colin Iliad im lặng vài giây, nghiêng đầu nói với họ:"Rởi khỏi 'Vương đình Cự Nhân' trước đi, đợi ở rìa, nếu thấy tín hiệu thì lập tức hành động theo kế hoạch."Những thành viên được lựa chọn tỉ mỉ vào tiểu đội thăm dò không những có thực lực không tệ, gần đến Bán Thần, hơn nữa còn mang theo những vật phong ấn mạnh mẽ khác nhau, có thể bù trừ cho nhau, cho dù đối diện với một vị Thánh giả cũng không phải là không có cơ hội. Nhưng trong kế hoạch gốc của thành Bạch Ngân, họ cũng không phải là chủ lực, Colin Iliad dẫn họ đến là hi vọng lúc những Bán Thần như mình chiến đấu với kẻ địch tiềm tàng không còn sức nữa thì những thành viên này có thể phát huy ra tác dụng tương ứng, hơn nữa dựa vào những vật phong ấn khác nhau để đối phó với bất trắc, không làm cho cả đội ngũ để lộ ra điểm yếu.Hiện giờ, có lực lượng mạnh từ bên ngoài gia nhập, "Vương đình Cự Nhân" quả thực cũng đã xảy ra dị biến, không ai biết thậm nhập vào sẽ gặp phải điều gì, Colin Iliad thận trọng, cho rằng đề nghị của Gehrman Sparrow không có vấn đề gì, hơn nữa trong lòng cũng cảm thấy không thể để những thành viên dưới Bán Thần phải mạo hiểm không cần thiết, xuất hiện thương vong vô nghĩa, bèn đồng ý với vị cường giả như quái vật kia.Đến lúc đó, nếu muốn cơ hội, ông cùng Lovia và Derrick đều có thể đưa ra tín hiệu, để những thành viên này men theo con đường đã được dọn dẹp chạy tới viện trợ. Về phần năng lực phi phàm của đội ngũ sẽ trở nên khá đơn điệu, không thể ứng phó với các tình huống khác nhau, vì có "Người chăn cừu" Lovia ở đây, Colin Iliad cũng không lo lắng lắmNhững thành viên trong tiểu đội thăm dò chưa đến Bán Thần nhìn lẫn nhau, do dự một hồi, cuối cùng vẫn lựa chọn nghe lời Colin Iliad:"Vâng, thưa ngài chủ tịch!" Họ trả lời xong đều quay sau nhìn thật sâu vào Derrick Berg, dường như muốn nhắc nhở thủ tịch cẩn thận vị Bán Thần danh sách 4 này:Không ngờ cậu ta lại quen một cường giả còn sống giống như quái vật này! Đối với cư dân thành Bạch Ngân gần như không hề gặp người ngoài nào mà nói, đây là chuyên cực kỳ khả nghi!Cảm nhận được các đồng đội của mình thể hiện ra vẻ không tín nhiệm một cách rõ ràng, trong lòng Derrick chợt thấy chua xót, suýt thì đỏ ửng hốc mắt. Nhưng cuối cùng, cậu ta không hề thanh minh điều gì, vẫn giữ im lặng, cả người đứng thẳng tắp.Đợi đến khi các thành viên tiểu đội dưới Bán Thần thăm dò rời khỏi "Vương đình Cự Nhân", Klein mỉm cười chỉ vào hai vị Bán Thần ngoài Derrick:"Để tôi đoán nhé, ông chắc chắn là thủ tịch thành Bạch Ngân, từng là 'Kẻ săn ma', giờ là 'Kỵ sĩ bạc', Colin Iliad. Cô là tín đồ của 'Người treo ngược', giúp ngài ấy chăn thả 'Kỵ sĩ đen' sơn dương, Lovia?"Lovia ở sau mặt nạ giáp, hơi nhéo mắt nói: "Anh thật sự giống một 'Tên hề'.""Người treo ngược"? Nghe ngài "Thế Giới" nói câu vừa rồi, Derrick thiếu chút nữa nghi ngờ lỗ tai của mình. Cậu ta còn tưởng trưởng lão Lovia có liên quan đến ngài "Người Treo Ngược", nhưng cậu ta nhanh chóng nhớ ra hình tượng cụ thể của "Đấng Sáng Tạo Đoạ Lạc", đó là một người đàn ông cởi trần bị ghim lên giá chữ thập đảo ngược.Ngài "Thế Giới" dùng "Người treo ngược" ám chỉ "Đấng Sáng Tạo Đoạ Lạc", trưởng lão Lovia trách anh ấy không đủ lịch sự? Derrick vừa cao hơn hai mét như có điều suy nghĩ, gật đầu, khen ngợi sự gan dạ của ngài "Thế Giới" từ tận đáy lòng:Anh ấy dám đặt biệt hiệu cho một Chân thần, hơn nữa còn nói ngay ra trước mặt tín đồ của đối phương!Colin Iliad nhìn Gehrman Sparrow, lại nhìn Lovia, không nói ai đúng ai sai, trầm giọng nói: "Chúng ta tiếp tục đi về phía trước."Ông đã tháo hai thanh kiếm thẳng sau lưng xuống, để chúng bao phủ ánh bình minh. "Không vấn đề gì." Klein cười, xoay người, cùng ba vị Bán Thần của thành Bạch Ngân đi lên cầu thang bằng đá ở phía bên trái. Đi một hồi, họ nhìn thấy con đường nhỏ gập ghềnh quen thuộc kia, một bên là vách đá cao vút, một bên là những áng mây trôi nhuộm màu ánh nắng ban trưa, sâu không thấy đáy.Đúng lúc này, đám người Klein cảm nhận thấy mặt đất chấn động, nhìn thấy ở sâu trong những áng mây vàng óng tuôn ra thứ khi đen kịt, hư ảo.Rầm một tiếng, cả con đường nhỏ gập ghềnh đổ sập xuống, rơi vào "mặt nước" tối tăm. Dưới "mặt nước" dường như che giấu một cơn lốc xoáy vô hình."Ha ha, sập rồi, không có đường, ha ha." Klein cười đến gập người, khiến tinh thần của ba vị thánh giả Colin, Derrick và Lovia chợt căng thẳng.Sau khi mất vài giây khống chế cảm xúc, Klein đứng thẳng người dậy, mặt vẫn nguyên nét cười, lấy ra một tờ giấy trắng, gấp nó thành một cái "máy bay". Phù, hắn thổi một luồng khí vào chiếc máy bay giấy, vung cánh tay ném nó lên mảng mây mù đã bị bóng tối nuốt chửng.Cùng lúc đó, bàn tay trái đeo găng tay của hắn bao phủ một lớp vẩy cá bóng bẩy.Thấy cảnh tượng này, Colin Iliad vốn còn đang hoang mang khẽ gật đầu, chuyển ánh mắt về vật thể bay được gấp bằng giấy kia.Cuồng phong dữ dội lập tức nổi lên, nâng chiếc máy bay giấy kia bay về phía trước vài giây. Sau đó, nó đột nhiên tiên tan, máy bay giấy phi thẳng vào trong mảng mây mù u ám như một tảng đá, không hề mang đến chút gợn sóng nào."Xem ra không thể bay rồi." Klein hơi xoay người, mỉm cười nói với đám người Derrick.Lovia không đáp lại, lấy ra một linh hồn nửa trong suốt, đặt nó lên một khối đá vỡ.Chỉ chớp mắt, khối đá vỡ kia biến mất, "thoáng hiện" ở trên mây mù u ám, tiếp theo, nó rơi thẳng xuống biển mây, không thể kháng cự."'Truyền tổng' cũng không được." Lovia nói bằng giọng hơi trầm thấp. Klein ấn bụng, cúi người bật cười hai tiếng, sau đó nói:"Xem ra chỉ có thể đi từ cửa chính." Lúc này Derrick xoay người lại, định quay về, Colin Iliad và Lovia liếc nhìn nhau, khẽ gật đầu.Bốn vị Bán Thần đi một hàng nhanh chóng quay về phía trước cầu thang bằng đá xám trắng khổng lồ kia, ngẩng đầu nhìn lên phía trước:Mỗi một bậc cầu thang đều rất cao, tĩnh lặng, tường thành hùng vĩ giăng kín những dấu vết từng bị phá hoại, một vài nơi còn có mũi tên bằng gỗ bình thường cắm vào.Ở giữa tường thành có một cánh cửa lớn cao mấy chục mét, màu lam xám, bên ngoài được khảm rất nhiều đinh màu vàng.Hai bên cửa lớn, có hai thủ vệ cao năm sáu mét, mang đầy cảm giác áp bách, họ mặc những bộ áo giáp vững trãi tinh xảo, một người cầm kiếm lớn, một người xách rìu, đằng sau mặt nạ đều lóe lên hào quang màu cam."Kỵ sĩ bạc"! Đây là hai thủ vệ "Kỵ sĩ bạc"! Colin Iliad không lãng phí thời gian, nhanh chóng thu lại tầm mắt, nói với Gehrman Sparrow:"Tôi giữ chân một trong hai 'Kỵ sĩ bạc', ba người mau chóng giải quyết người còn lại."Ông không rõ lắm về thực lực của Gehrman Sparrow, nhưng từ sự kính nể của Derrick Berg và chuyện đối phương mở ra cánh cửa cung điện Vua Cự nhân, ông có thể phán đoán ra được vị Bán Thần được "Kẻ Khờ" chiếu cố này sẽ không kém hơn mình.Trong tình huống này, bất kể là Gehrman Sparrow, hay là bản thân Colin Iliad, dưới sự phối hợp của Lovia và Derrick đều không khó giải quyết một thủ vệ "Kỵ sĩ bạc" trong thời gian ngắn, dù sao họ cũng không phải là Bán Thần còn sống, mà chỉ là một loại ma tượng đặc thù không có trí tuệ.Colin Iliad vừa dứt lời, liền thấy Gehrman Sparrow cong thắt lưng, bật cười ha hả: "Vì sao lại xem trọng thứ đồ chơi này thế?"Nếu bọn họ còn sống, có thể suy nghĩ thì sẽ là 'Kỵ sĩ bạc' thật, tôi chắc chắn sẽ thận trọng giống ông, nhưng hiện giờ thì không. Ha ha, mấy người nhìn đi."Klein vừa nói, vừa dùng tay trái có khá nhiều "Linh chi trùng" đang bò lổm ngổm ấn chiếc mũ trên đỉnh đầu, thẳng người lên, bước nhanh về phía bậc thang.Sau đó nhờ cuồng phong nâng đỡ, hắn đi qua từng bậc, đến gần cửa chính của "Vương đình Cự Nhân".Trong quá trình này, Klein tùy ý giơ tay phải lên, rung mấy cái, giống như đang khởi động cổ tay, hoặc là bắt vào không khí.Lần cuối cùng, bả vai Klein hơi chùng xuống, như bị cố định, nhưng trong hư không lại không xuất hiện gì cả.Colin Iliad vốn muốn xem thực lực của Gehrman Sparrow như thế nào, nên không ngăn cản, chỉ ra hiệu cho Lovia đuổi theo, đề phòng đối phương xuất hiện sơ hở, nhưng giờ phút này, ông bỗng đi chậm lại, hơi nhíu mày giống như ngửi thấy gì đó.Về phần Derrick, cậu ta sùng bái nhìn về phía ngài "Thế Giới", tin rằng anh ta sẽ nhanh chóng giải quyết được thủ vệ.
---
Không phải là "Thiên sứ bóng tối" Saslier... Hình chiếu của con rối Enjuni bị sức mạnh trào ra từ trong chỗ ở của Vua Cự nhân ăn mòn, biến thành một quái vật không thể hiểu nổi ở trước mặt mình, hơn nữa xem ra có thể tồn tại lâu dài... Có lẽ là một chút ý chí của Saslier... Klein giơ tay trái che gương mặt, để những con "Linh chi trùng" chui ra chui vào giữa những khe hở.Việc hắn cảm thấy khó hiểu nhất lúc này chính là rõ ràng mình đã mở ra cung điện nơi "Thiên sứ bóng tối" ngủ say, mà các thần linh và Vua Thiên Sứ đang nhìn chằm chằm nơi này lại không hề phản ứng gì.Dựa theo suy nghĩ của Klein, sau khi "đại dương" kia đổ ào ào ra, bất kể là "Chúa Sáng Thế Chân Thực", "Thần Tri Thức và Trí Tuệ", "Kẻ báng bổ thần linh" Amon hay là anh trai của Amon vẫn luôn đứng đằng sau đều nên trực tiếp giáng trần hoặc hiện thân, xác nhận trạng thái hiện giờ của "Thiên sứ bóng tối" Saslier hoặc là cướp đoạt vật phẩm tương ứng. Nào ngờ, toàn bộ "Vương đình Cự Nhân" vẫn yên tĩnh, không hề có bất cứ sức mạnh ngoại lai nào tác động đến.Chẳng lẽ họ còn chờ mình tiến vào chỗ ở của Vua Cự nhân, tiếp xúc với vị quân vương thứ hai của thiên quốc? Ừm, "Chúa Sáng Thế Chân Thực" nói là gặp Saslier một lần... Một phần của linh thể và cơ thể của mình bị ăn mòn vẫn chưa trở lại bình thường, chứng tỏ mục đích của "Chúa Sáng Thế Chân Thực" vẫn chưa đạt được... Ha ha... Klein vừa suy nghĩ, vừa phát hiện mình lúc này không thể nào khống chế được cảm xúc, bất kể là hỉ nộ ái ố hắn đều không nhịn được mà nhếch khóe miệng, phát ra tiếng cười.Điều duy nhất hắn cảm thấy may mắn là việc này không ảnh hưởng đến việc đầu óc hắn làm việc, hắn vẫn có thể suy nghĩ, vẫn có thể sử dụng các loại năng lực phi phàm, chỉ là đôi khi sẽ đột nhiên điên cuồng hơn, trở nên lỗ mãng và nóng nảy.Không biết Bán Thần lĩnh vực "Tâm linh" có cách nào chữa trị được tình huống này không, dù sao vật phong ấn và năng lực phi phàm mình có thể triệu hồi đều không làm được... Đây là biểu hiện của việc linh hồn không còn đầy đủ, không giải quyết được cái bóng phân tách ra thì chắc hẳn không thể nào chữa trị khỏi hoàn toàn, nhưng có lẽ có cách khiến mình khôi phục trong thời gian ngắn, ví dụ như, hư cấu ra một nhân cách để bù đắp vào phần không hoàn chỉnh? Đáng tiếc, không vào được "Nguyên Bảo"... Suy nghĩ của Klein lộn xộn tuôn ra, hình ảnh hiện lên trong đầu dần biến mất.Hắn lập tức cầm chiếc mũ dạ tơ lụa nửa cao rơi dưới đất lên, đội nó lên đỉnh đầu, sau đó xuyên qua cửa sổ thủy tinh do đá quý màu cam mài thành, quan sát toàn bộ sự thay đổi của "Vương đình Cự Nhân":Không giống lúc trước, trên trời mọc thêm một vầng mặt trời hư ảo, khiến những tòa kiến trúc rộng lớn bị bao phủ bởi hoàng hôn tắm mình trong ánh nắng giữa trưa;Những ma tượng khổng lồ canh gác xung quanh cung điện dường như được khoác thêm một chiếc áo choàng do bóng đen dệt thành;Enjuni mọc rất nhiều đôi cánh màu đen hư ảo sau lưng và bóng đen thuần túy vốn thuộc về Klein nhảy qua lan can, đang lướt về phía này. Đôi mắt Klein chợt chăm chú, theo bản năng tiến lên trước vài bước, định chiến đấu với kẻ địch.Nhưng chẳng mấy chốc hắn lấy lại tinh thần, xem xét trạng thái trước mắt, nhanh chóng rút về chỗ "thang máy" cổ đại, vặn chốt mở, quay trở lại "Đường hầm hoang vụ".sau đó, Klein "thoáng hiện" tới gần "Rừng rậm suy bại", chạy một mạch đến rìa "Vương đình Cự Nhân".Trực giác của hắn tin rằng với trạng thái của mình hiện giờ, không thể thắng được "Enjuni" biến dị và cái bóng tách ra kia. Đương nhiên, nếu chỉ là người sau thì hắn vẫn còn có lòng tin.Sau khi đến sát mép ánh mặt trời chiếu rọi, Klein quay đầu lại, phát hiện Enjuni mọc nhiều đôi cánh sau lưng và cái bóng của mình đều không đuổi theo, dường như bị hạn chế phạm vi hoạt động.Không thể nào rời khỏi chỗ ở của Vua Cự nhân hoặc nên nói không thể cách quá xa "Thiên sứ bóng tối" Saslier? Trong đầu Klein vừa hiện lên một suy nghĩ như vậy, đã thấy "Mặt trời" hư ảo trên trời cao đột nhiên từ vị trí chính giữa di chuyển đến phía tây, ánh sáng hoàng hôn lại một lần nữa bao phủ thần quốc này.Klein cảnh giác quan sát mọi thứ, không vội thoát khỏi "Vương đình Cự Nhân". Không lâu sau, "Mặt trời" hư ảo rơi vào cung điện mà "Thiên sứ bóng tối" Saslier đang ngủ say, bóng tối trở thành chúa tể của "Vương đình Cự Nhân". Bóng tối này không giống bóng đêm, không có ánh trăng, cũng không có ánh sao, chỉ lờ mờ lộ ra những bóng người.Vài phút sau, "Mặt trời" hư ảo lại dâng lên, ánh bình minh xua tan bóng tối.Sức mạnh ùa ra từ nơi "Thiên sứ bóng tối" ngủ say đã thay đổi thần quốc của cổ thần, "Vương đình Cự Nhân" này... Đây gần như là sức mạnh của Chân thần, ít nhất là phải nắm giữ "Tính duy nhất", nhưng là "Tính duy nhất" của con đường nào?Biến hóa sinh ra có "Mặt trời chói chang", "Bóng tối", "Đọa lạc" và "Dị biến", việc này, có chút mâu thuẫn, không giống hiện tượng một mình "Tính duy nhất" có thể sinh ra... Hơn nữa, "Tính duy nhất" con đường "Mặt trời" chắc chắn là ở chỗ "Mặt Trời Vĩnh Hằng"... "Bóng tối" do "Bóng đen" và "Đọa lạc" mang đến chắc chắn thuộc về "Chúa Sáng Thế Chân Thực"... Khi mình mở cửa nhìn thấy đại dương hư ảo, đen tối, dính dấp... Có liên quan đến "Biển Hỗn Độn"? Klein lắc đầu, tiếp tục quan sát và đợi tiểu đội thăm dò thành Bạch Ngân.
...Ở rìa nội thành, Backlund.Audrey vừa tiến vào nơi này, đã phát hiện sương mù trở nên dày hơn, đến mức ngoài năm mét không thể nhìn thấy rõ mục tiêu.Cuồng phong gào thét, xé rách sương mù, thỉnh thoảng mang đến tầm nhìn rõ hơn, nhưng lại nhanh chóng bị màu xám trắng lấp đây.Đôi mắt Audrey chợt biến thành màu vàng, khiến mình có thể nhìn xa hơn.Trong lúc cô đang thận trọng đi trên đường, sương mù trước mắt chợt nhạt đi. Cùng lúc đó, năng lực phi phàm của cô chợt biến mất.Thần bí yếu đi... Trong đầu cô lập tức hiện lên một vài khái niệm và thông tin mà ngài "Thế Giới" từng cung cấp.Ầm ầm! Ầm ầm!Từng nòng đại bác thuộc về Backlund rít gào điên cuồng, để những viên đạn pháo kéo ra những vệt sáng hoặc đỏ thẫm, hoặc làm thẫm, hoặc trắng bạc, hoặc đen kịt gào thét lao về trận địa của địch.Nhưng giây tiếp theo, số đạn pháo này đều gặp phải vách tường vô hình, lần lượt nổ tung giữa không trung, làm lay động "bức tường" trong suốt kia.Lúc này, trong sương mù dày đặc xuất hiện một bóng người lờ mờ, tổng thể "hắn" là hình người, cao hơn mười mét, nhưng phần eo có hai cánh tay duỗi dài, tỏa ra bóng tối nồng đậm.Không biết vì sao, khi bóng dáng như đến từ thần thoại truyền thuyết này xuất hiện, trận địa liên quân Fusak và Intis đều nhốn nháo lên.Những binh sĩ và quan quân nơi đó đều giống như quay về thời thơ ấu, một mình đi lại trên con đường tối tăm, xung quanh không có bóng người, tất cả đều im ắng, khiến họ cảm thấy bất an từ tận đáy lòng.Đối với nỗi sợ chưa biết, nỗi sợ đến từ tưởng tượng, chớp mắt đã khiến cảm xúc của bọn họ sụp đổ, ai nấy đều xoay người định chạy trốn.Đúng lúc này, một luồng ánh sáng mặt trời chói lọi rơi xuống người họ, khiến họ nhìn thấy ánh sáng, khiến họ lấy lại dũng khí.Nhưng, có một vài binh lính vẫn khó mà tự khống chế, miệng gào "mẹ ơi" hoặc là một cái tên phụ nữ nào đó, định thoát khỏi chiến truong. Pằng pằng pằng!Trong tiếng súng dày đặc, những binh lính này ngã xuống, trên người bắn lên những đóa hoa máu. Họ lập tức ngã xuống đất, co giật một chút rồi mất đi tiếng động, không ai để ý họ đang gọi cái gì, cũng không ai biết họ có quá khứ như thế nào.Ngay sau đó, dưới mệnh lệnh của quan chỉ huy, vách tường vô hình của liên quân Intis và Fusak bị mở ra, một cơn mưa những giáo dài bốc lên ngọn lửa đỏ thẫm ào ào bay đến, dùng trạng thái che khuất bầu trời hướng về trận địa của Ruen.Những thanh giáo mang theo ngọn lửa tới gần mục tiêu, đột nhiên trở nên hỗn loạn, rơi xuống bốn phía, cắm vào mặt đất, tạo ra những lỗ thủng tối đen.Audrey lần đầu nhìn thấy ứng dụng năng lực phi phàm có tính quần thể quy mô lớn như thế, nhất thời chấn động, không nhịn được nhớ tới những người mình quen biết, nhớ tới những nhân vật mà họ đóng vai trong chiến dịch này:Những quý tộc trẻ tuổi như Glyrintt gia nhập quân đội, đảm nhiên các chức vụ khác nhau, đang đứng rải rác trên chiến trường, bất cứ lúc nào cũng có thể bị giết chết;"Ảo Thuật Gia" dẫn theo người nhà của "Thẩm Phán" rời khỏi Backlund, trốn đến một thành phố nhỏ ở quận Đông Chester;"Thẩm Phán" đã ở cấp bậc trung của M19, đang đối kháng với những người phi phàm của Fusak và Intis định lọt vào trong Backlund dưới chiến tuyến ngầm;"Ngôi Sao" dẫn theo người phi phàm chính phủ, phong tỏa các giáo đường của giáo hội Hơi Nước, duy trì sự ổn định trong thành phố;Các Bán Thần của quân đội, hoàng gia, giáo hội Bão Táp, Giáo hội Đêm Tối như Thánh Anthony đang xây dựng phòng tuyến cuối cùng của Backlund; Huyết tộc hiện nay vẫn giữ vị trí trung lập...Vài giây sau, Audrey thu lại suy nghĩ của mình, định dùng "Ẩn thân tâm lý học" trà trộn vào trong trận địa của địch, reo rắc "Bệnh dịch tinh thần". Bỗng nhiên, linh cảm của cô chợt dao động, chuyển ánh mắt về một nơi xa hơn phía trước.Trong sương mù dày đặc, có một xúc tu thô to lờ mờ đang quấn quanh vô số tia chớp trắng bạc, nhanh chóng duỗi về một vị trí nào đó trong trận địa của liên quân.Từng chiếc lông chim bốc lên ngọn lửa màu vàng kim theo đó rơi xuống. Ở sâu trong sương mù dày đặc, một bàn tay màu lam xám khổng lồ duỗi ra, đang cầm một thanh kiếm bản to màu bạc.
...Biển Sương Mù, nơi chệch khỏi tuyến đường hàng hải an toàn. Vô số tia chớp thường xuyên giáng xuống, sóng biển dâng cao rồi lại ào ào đổ xuống."Tàu Ánh bình minh" của Bernadet không ngừng trồi lên sụt xuống, trông có vẻ vô cùng nhỏ bé giữa trời nghiêng đất ngả này, như sắp vỡ tan.Vị "Nữ vương thần bí" đứng ở mũi thuyền, bình tĩnh nhìn chăm chú vào tất cả, thỉnh thoảng lại sử dụng các phép thuật cổ tích như "Bộ đồi mới của hoàng đế" giữ cân bằng cho con thuyền. Ánh mắt cô xuyên qua gió bão khủng khiếp, tìm hòn đảo nguyên thủy có khả năng tồn tại kia.
...Qua nghỉ ngơi lấy sức, Colin Iliad dẫn theo các thành viên của tiểu đội thăm dò như Derrick, Lovia rời khỏi doanh trại trấn Noon, dọc theo đường núi, tiến vào "Vương đình Cự Nhân".Điều khiển họ bất ngờ là, ánh hoàng hôn đọng lại ở nơi này đã xảy ra thay đổi, ánh mặt trời sáng rực chiếu rọi mọi ngóc ngách."... Cậu mời vị kia giúp đỡ à?" Colin Iliad không kìm được kinh ngạc, nghiêng đầu hỏi Derrick Berg.Derrick đang định lên tiếng, bỗng thấy phía sau một tòa tháp sụp một nửa có một bóng người đi ra.Người này mặc áo gió màu đen, đầu đội mũ dạ tơ lụa, nửa mặt phải có đường nét góc cạnh, lạnh lùng kiên cường, nửa mặt trái hiện ra những con sâu mềm vặn vẹo trong suốt, không ngừng chuyển động.
_______________Chương 102: Ngài Tên hề
---
Khi thấy có một bóng người từ sau tòa tháp đổ đi ra, các thành viên của tiểu đội thăm dò thành Bạch Ngân đều làm tư thế đề phòng, chuẩn bị phát động tấn công hoặc phòng ngự bất cứ lúc nào.Trong mắt họ, người đàn ông mặc quần áo, đội mũ kỳ quặc này chẳng khác nào quái vật, hơn nữa còn là loại quái vật cực kỳ đáng sợ!Cho dù là người phi phàm bình thường, sau khi cơ thể xuất hiện sự biến dị đến mức này, cũng có thể coi là quái vật rồi!Thấy phản ứng của những người nửa Cự nhân này, Klein nhếch môi, nở nụ cười tươi: "Chào mọi người, tôi là Gehrman Sparrow."Mọi người nên cảm thấy may mắn vì tôi còn có thể khống chế bản thân, nếu không mọi người đã mất đi lý trí vì nhìn thẳng vào tôi rồi." Lúc hắn nói chuyện, những con sâu trong suốt trên mặt và cổ trái vẫn thong thả di chuyển, bên nửa người bên trái cũng có những dấu vết gồ lên, đang khẽ lúc nhúc.Quái vật! Các thành viên của tiểu đội thăm dò thành Bạch Ngân không phải Bán Thần càng thêm khẳng định phán đoán của mình."Anh là, anh là ngài 'Thế...', không, ngài Sparrow?" Derrick Berg rốt cuộc gắng gượng nhận ra nửa mặt đã từng nhìn thấy của ngài "Thế Giới".Klein giơ tay trái lên che bên mặt trái lại, mỉm cười nói: "Cuộc đời luôn gặp phải những chuyện không thể ngờ được."Không đợi "Mặt Trời" nhỏ trả lời, Klein dừng một chút rồi nói: "Tôi đã mở ra cánh cửa lớn ở chỗ của Vua Cự nhân, việc này gây ra một vài chuyện ngoài ý muốn, khiến thần quốc xảy ra biến đổi."Đã mở ra cánh cửa lớn ở chỗ của Vua Cự nhân? Colin Iliad có mái tóc hoa râm, trên mặt nhiều vết sẹo cũ kỹ chợt ngưng mắt nhìn, theo bản năng ngẩng đầu, nhìn lên những tòa kiến trúc khổng lồ được bao phủ bởi ánh mặt trởi vàng óng. Nhưng vì khoảng cách quá xa, ông hoàn toàn không nhìn rõ tình hình ở chỗ cao nhất. Nhưng, hoàng hôn đọng lại đã bị ánh mặt trời ban trưa thay thế có thể chứng tỏ được rất nhiều điều.Klein đảo ánh mắt qua vị thủ tịch thành Bạch Ngân và trưởng lão Lovia của "Nghị sự đoàn sáu người" mặc áo giáp đen, rồi quay về "Mặt Trời" Derrick, nụ cười vẫn giữ nguyên, tiếp tục nói:"Việc này mang đến cho tôi một vài ảnh hưởng xấu, giống như mọi người đang nhìn thấy đó."Nói tới đây, hắn vỗ tay, dùng giọng điệu như ra lệnh cho trẻ con, nói:"Được rồi, người phi phàm dưới Bán Thần rời khỏi đây, 'Vương đình Cự Nhân' sau dị biến không phải là nơi các người có thể xâm nhập vào."Các thành viên của tiểu đội thăm dò ngoài Colin, Derrick và Lovia đều sinh ra nỗi sợ khó hiểu, chuyển ánh mắt về phía thủ tịch. Colin Iliad im lặng vài giây, nghiêng đầu nói với họ:"Rởi khỏi 'Vương đình Cự Nhân' trước đi, đợi ở rìa, nếu thấy tín hiệu thì lập tức hành động theo kế hoạch."Những thành viên được lựa chọn tỉ mỉ vào tiểu đội thăm dò không những có thực lực không tệ, gần đến Bán Thần, hơn nữa còn mang theo những vật phong ấn mạnh mẽ khác nhau, có thể bù trừ cho nhau, cho dù đối diện với một vị Thánh giả cũng không phải là không có cơ hội. Nhưng trong kế hoạch gốc của thành Bạch Ngân, họ cũng không phải là chủ lực, Colin Iliad dẫn họ đến là hi vọng lúc những Bán Thần như mình chiến đấu với kẻ địch tiềm tàng không còn sức nữa thì những thành viên này có thể phát huy ra tác dụng tương ứng, hơn nữa dựa vào những vật phong ấn khác nhau để đối phó với bất trắc, không làm cho cả đội ngũ để lộ ra điểm yếu.Hiện giờ, có lực lượng mạnh từ bên ngoài gia nhập, "Vương đình Cự Nhân" quả thực cũng đã xảy ra dị biến, không ai biết thậm nhập vào sẽ gặp phải điều gì, Colin Iliad thận trọng, cho rằng đề nghị của Gehrman Sparrow không có vấn đề gì, hơn nữa trong lòng cũng cảm thấy không thể để những thành viên dưới Bán Thần phải mạo hiểm không cần thiết, xuất hiện thương vong vô nghĩa, bèn đồng ý với vị cường giả như quái vật kia.Đến lúc đó, nếu muốn cơ hội, ông cùng Lovia và Derrick đều có thể đưa ra tín hiệu, để những thành viên này men theo con đường đã được dọn dẹp chạy tới viện trợ. Về phần năng lực phi phàm của đội ngũ sẽ trở nên khá đơn điệu, không thể ứng phó với các tình huống khác nhau, vì có "Người chăn cừu" Lovia ở đây, Colin Iliad cũng không lo lắng lắmNhững thành viên trong tiểu đội thăm dò chưa đến Bán Thần nhìn lẫn nhau, do dự một hồi, cuối cùng vẫn lựa chọn nghe lời Colin Iliad:"Vâng, thưa ngài chủ tịch!" Họ trả lời xong đều quay sau nhìn thật sâu vào Derrick Berg, dường như muốn nhắc nhở thủ tịch cẩn thận vị Bán Thần danh sách 4 này:Không ngờ cậu ta lại quen một cường giả còn sống giống như quái vật này! Đối với cư dân thành Bạch Ngân gần như không hề gặp người ngoài nào mà nói, đây là chuyên cực kỳ khả nghi!Cảm nhận được các đồng đội của mình thể hiện ra vẻ không tín nhiệm một cách rõ ràng, trong lòng Derrick chợt thấy chua xót, suýt thì đỏ ửng hốc mắt. Nhưng cuối cùng, cậu ta không hề thanh minh điều gì, vẫn giữ im lặng, cả người đứng thẳng tắp.Đợi đến khi các thành viên tiểu đội dưới Bán Thần thăm dò rời khỏi "Vương đình Cự Nhân", Klein mỉm cười chỉ vào hai vị Bán Thần ngoài Derrick:"Để tôi đoán nhé, ông chắc chắn là thủ tịch thành Bạch Ngân, từng là 'Kẻ săn ma', giờ là 'Kỵ sĩ bạc', Colin Iliad. Cô là tín đồ của 'Người treo ngược', giúp ngài ấy chăn thả 'Kỵ sĩ đen' sơn dương, Lovia?"Lovia ở sau mặt nạ giáp, hơi nhéo mắt nói: "Anh thật sự giống một 'Tên hề'.""Người treo ngược"? Nghe ngài "Thế Giới" nói câu vừa rồi, Derrick thiếu chút nữa nghi ngờ lỗ tai của mình. Cậu ta còn tưởng trưởng lão Lovia có liên quan đến ngài "Người Treo Ngược", nhưng cậu ta nhanh chóng nhớ ra hình tượng cụ thể của "Đấng Sáng Tạo Đoạ Lạc", đó là một người đàn ông cởi trần bị ghim lên giá chữ thập đảo ngược.Ngài "Thế Giới" dùng "Người treo ngược" ám chỉ "Đấng Sáng Tạo Đoạ Lạc", trưởng lão Lovia trách anh ấy không đủ lịch sự? Derrick vừa cao hơn hai mét như có điều suy nghĩ, gật đầu, khen ngợi sự gan dạ của ngài "Thế Giới" từ tận đáy lòng:Anh ấy dám đặt biệt hiệu cho một Chân thần, hơn nữa còn nói ngay ra trước mặt tín đồ của đối phương!Colin Iliad nhìn Gehrman Sparrow, lại nhìn Lovia, không nói ai đúng ai sai, trầm giọng nói: "Chúng ta tiếp tục đi về phía trước."Ông đã tháo hai thanh kiếm thẳng sau lưng xuống, để chúng bao phủ ánh bình minh. "Không vấn đề gì." Klein cười, xoay người, cùng ba vị Bán Thần của thành Bạch Ngân đi lên cầu thang bằng đá ở phía bên trái. Đi một hồi, họ nhìn thấy con đường nhỏ gập ghềnh quen thuộc kia, một bên là vách đá cao vút, một bên là những áng mây trôi nhuộm màu ánh nắng ban trưa, sâu không thấy đáy.Đúng lúc này, đám người Klein cảm nhận thấy mặt đất chấn động, nhìn thấy ở sâu trong những áng mây vàng óng tuôn ra thứ khi đen kịt, hư ảo.Rầm một tiếng, cả con đường nhỏ gập ghềnh đổ sập xuống, rơi vào "mặt nước" tối tăm. Dưới "mặt nước" dường như che giấu một cơn lốc xoáy vô hình."Ha ha, sập rồi, không có đường, ha ha." Klein cười đến gập người, khiến tinh thần của ba vị thánh giả Colin, Derrick và Lovia chợt căng thẳng.Sau khi mất vài giây khống chế cảm xúc, Klein đứng thẳng người dậy, mặt vẫn nguyên nét cười, lấy ra một tờ giấy trắng, gấp nó thành một cái "máy bay". Phù, hắn thổi một luồng khí vào chiếc máy bay giấy, vung cánh tay ném nó lên mảng mây mù đã bị bóng tối nuốt chửng.Cùng lúc đó, bàn tay trái đeo găng tay của hắn bao phủ một lớp vẩy cá bóng bẩy.Thấy cảnh tượng này, Colin Iliad vốn còn đang hoang mang khẽ gật đầu, chuyển ánh mắt về vật thể bay được gấp bằng giấy kia.Cuồng phong dữ dội lập tức nổi lên, nâng chiếc máy bay giấy kia bay về phía trước vài giây. Sau đó, nó đột nhiên tiên tan, máy bay giấy phi thẳng vào trong mảng mây mù u ám như một tảng đá, không hề mang đến chút gợn sóng nào."Xem ra không thể bay rồi." Klein hơi xoay người, mỉm cười nói với đám người Derrick.Lovia không đáp lại, lấy ra một linh hồn nửa trong suốt, đặt nó lên một khối đá vỡ.Chỉ chớp mắt, khối đá vỡ kia biến mất, "thoáng hiện" ở trên mây mù u ám, tiếp theo, nó rơi thẳng xuống biển mây, không thể kháng cự."'Truyền tổng' cũng không được." Lovia nói bằng giọng hơi trầm thấp. Klein ấn bụng, cúi người bật cười hai tiếng, sau đó nói:"Xem ra chỉ có thể đi từ cửa chính." Lúc này Derrick xoay người lại, định quay về, Colin Iliad và Lovia liếc nhìn nhau, khẽ gật đầu.Bốn vị Bán Thần đi một hàng nhanh chóng quay về phía trước cầu thang bằng đá xám trắng khổng lồ kia, ngẩng đầu nhìn lên phía trước:Mỗi một bậc cầu thang đều rất cao, tĩnh lặng, tường thành hùng vĩ giăng kín những dấu vết từng bị phá hoại, một vài nơi còn có mũi tên bằng gỗ bình thường cắm vào.Ở giữa tường thành có một cánh cửa lớn cao mấy chục mét, màu lam xám, bên ngoài được khảm rất nhiều đinh màu vàng.Hai bên cửa lớn, có hai thủ vệ cao năm sáu mét, mang đầy cảm giác áp bách, họ mặc những bộ áo giáp vững trãi tinh xảo, một người cầm kiếm lớn, một người xách rìu, đằng sau mặt nạ đều lóe lên hào quang màu cam."Kỵ sĩ bạc"! Đây là hai thủ vệ "Kỵ sĩ bạc"! Colin Iliad không lãng phí thời gian, nhanh chóng thu lại tầm mắt, nói với Gehrman Sparrow:"Tôi giữ chân một trong hai 'Kỵ sĩ bạc', ba người mau chóng giải quyết người còn lại."Ông không rõ lắm về thực lực của Gehrman Sparrow, nhưng từ sự kính nể của Derrick Berg và chuyện đối phương mở ra cánh cửa cung điện Vua Cự nhân, ông có thể phán đoán ra được vị Bán Thần được "Kẻ Khờ" chiếu cố này sẽ không kém hơn mình.Trong tình huống này, bất kể là Gehrman Sparrow, hay là bản thân Colin Iliad, dưới sự phối hợp của Lovia và Derrick đều không khó giải quyết một thủ vệ "Kỵ sĩ bạc" trong thời gian ngắn, dù sao họ cũng không phải là Bán Thần còn sống, mà chỉ là một loại ma tượng đặc thù không có trí tuệ.Colin Iliad vừa dứt lời, liền thấy Gehrman Sparrow cong thắt lưng, bật cười ha hả: "Vì sao lại xem trọng thứ đồ chơi này thế?"Nếu bọn họ còn sống, có thể suy nghĩ thì sẽ là 'Kỵ sĩ bạc' thật, tôi chắc chắn sẽ thận trọng giống ông, nhưng hiện giờ thì không. Ha ha, mấy người nhìn đi."Klein vừa nói, vừa dùng tay trái có khá nhiều "Linh chi trùng" đang bò lổm ngổm ấn chiếc mũ trên đỉnh đầu, thẳng người lên, bước nhanh về phía bậc thang.Sau đó nhờ cuồng phong nâng đỡ, hắn đi qua từng bậc, đến gần cửa chính của "Vương đình Cự Nhân".Trong quá trình này, Klein tùy ý giơ tay phải lên, rung mấy cái, giống như đang khởi động cổ tay, hoặc là bắt vào không khí.Lần cuối cùng, bả vai Klein hơi chùng xuống, như bị cố định, nhưng trong hư không lại không xuất hiện gì cả.Colin Iliad vốn muốn xem thực lực của Gehrman Sparrow như thế nào, nên không ngăn cản, chỉ ra hiệu cho Lovia đuổi theo, đề phòng đối phương xuất hiện sơ hở, nhưng giờ phút này, ông bỗng đi chậm lại, hơi nhíu mày giống như ngửi thấy gì đó.Về phần Derrick, cậu ta sùng bái nhìn về phía ngài "Thế Giới", tin rằng anh ta sẽ nhanh chóng giải quyết được thủ vệ.
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me