Ramessi It S Not Over
4.Sergio thích cách mà Leo lái xe. Nhẹ nhàng, thư thái, em tựa lưng về phía sau một cách thoải mái. Gã nghĩ điều này cũng nói lên tính cách của em, điềm tĩnh và luôn nắm quyền kiểm soát. Sergio cực kỳ thích thế. Dù rằng gã phải thừa nhận, rằng gã thích cái cách mà em đỏ mặt bối rối khi ở nhà hàng ban nãy. Gã cảm thấy thật tệ về cách hắn cư xử lúc đó, nhưng gã mừng vì nó đã cho gã thấy điều gì đó về Leo. Gã thích cái dấu hiệu dễ bị tổn thương lóe lên khuôn mặt em lúc đó.Gã không thể kìm được những ánh nhìn vụng trộm về phía em. Về cơ thể nhỏ gọn của em. Cánh tay cơ bắp của em. Tầm mắt gã chu du xuống hai đùi em, đang thoải mái mở rộng trên ghế ngồi. Em mặc chiếc quần jeans rất bình thường, hơi rộng, nhưng Sergio vẫn có thể nhìn thấy đường cong nơi cặp đùi chắc khỏe, cơ bắp của em. Gã khó khăn hướng tầm mắt đi chỗ khác.Họ không nói chuyện nhiều trong xe, và Leo cũng không mở nhạc nữa. Thật khó khăn cho Sergio khi duy trì sự im lặng như thế này. Gà cứ liên tục liếc nhìn về phía Leo, và điều buồn cười là Leo cũng làm y như vậy. Cuối cùng, cả hai cùng bị bắt gặp đang liếc nhìn người kia, và họ mỉm cười ngại ngùng."Em không nói nhiều lắm nhỉ," Sergio nói."Người ta đánh giá quá cao việc giao tiếp bằng lời," Leo đáp lại.Rồi đột nhiên, em vươn ra và đặt một tay lên đùi Sergio. Em ngước lên để kiểm tra phản ứng của Sergio và đưa tay khẽ vuốt ve lên xuống. Sergio đặt tay lên tay Leo và đan tay họ vào nhau. Nhịp tim của gã đập như trống bỏi.Leo đang lái xe lên dốc dọc theo con đường quanh co."Ba phút,"cậu nói, giọng khàn khàn và khêu gợi. Leo siết nhẹ đùi Sergio trước khi thu tay lại.Một biệt thự tráng lệ trải dài trên khu đất riêng rộng lớn. Sergio đã từng đến nhiều tư dinh sang trọng, nhưng điều đáng chú ý về nơi ở của Leo là cách mà nó ẩn mình. Gã thấy vừa phấn khích vừa lo lắng khi Leo dẫn gã đi dọc con đường về phía cửa chính. Ánh đèn sáng mờ chiếu bóng cây cối nhảy nhót khắp nơi.Sergio nhận thấy bàn tay Leo đang đặt trên hõm lưng gã."Anh dễ dụ về nhà thật đấy," Leo nói.Họ đang đứng trước lối vào căn nhà, dưới bóng của một cái cây đại thụ. Leo quay qua gã và đứng lặng yên. Như thể cậu quyết định sẽ nói tạm biệt gã ngay trước cửa. Sergio chờ đợi cậu hành động trước.Gã chỉ có thể nhìn thấy một phần khuôn mặt Leo, phần còn lại khuất trong bóng tối. Tay cậu trườn lên và khẽ đặt lên ngực gã. Sergio tự hỏi liệu có phải là tình cờ khi bàn tay cậu đặt ngay chính xác vị trí trái tim gã hay không. Như thể cậu đang dò xét gã. Gã đặt tay lên tay Leo và ấn mạnh xuống. Phải, tim gã đang đập như điên loạn vậy. Và gã chẳng sợ Leo biết được đâu."Em không định mời tôi vào trong sao?" Gã nói, cổ họng khô khốc đau đớn."Hôn em trước đi rồi em sẽ quyết.""Em thậm chí không cho anh vào trước à?""Em không muốn chờ đợi."Cậu kéo mạnh áo Sergio và Sergio sẵn lòng cúi xuống. Gã nắm lấy Leo, hai tay ôm lấy eo cậu, đâu đó trong tâm trí gã kinh ngạc vì vòng eo em nhỏ đến mức nào. Trong bóng tối, họ tìm đến bờ môi nhau.Nụ hôn của Leo không chút ngập ngừng. Em bạo dạn trườn môi em trên môi Sergio. Nụ hôn em thật ấm, ướt át, nóng bỏng và tục tĩu. Gã có thể thấy tay Leo đang nắm lấy áo gã, và rồi em cắn nhẹ lên môi dưới gã. Gã thấy dương vậy mình cương lên, cứng ngắc. Sergio rên rỉ và kéo cơ thể Leo sát vào gã, tay trườn xuống ôm lấy hõm lưng em. Gã chưa dám ôm lấy bờ mông em, nhưng vẫn cảm nhận rõ ràng cặp mông săn chắc chỉ cách bàn tay gã một gang.Leo bước lùi lại và quay đi."Anh có muốn vào nhà không, Sergio?" cậu nói, và tiếng cười khe khẽ vang lên trong màn đêm tĩnh lặng.Họ đã uống rượu và trò chuyện thêm một lúc. Cả hai ngồi trên sofa và lúc này đã hoàn toàn cởi mở với nhau, không còn những cái liếc mắt vụng trộm hay những ham muốn bị đè nén. Sergio ngang nhiên nhìn chằm chằm vào phần da thịt nhỏ lộ ra giữa mép áo Leo và cạp quần jeans, và gã có cảm giác Leo cứ nhìn khuôn miệng gã miết.Cuối cùng, Leo đặt chiếc cốc xuống bàn và duỗi người, đưa hai tay gối sau đầu. Cậu bật cười khi ánh nhìn của Sergio chu du khắp cơ thể bị kéo căng của mình."Thế," cuối cùng cậu cũng nói, khẽ le lưỡi liếm liếm môi trên, "anh có biết nếu đàn ông hôn giỏi, thì họ làm tình cũng rất tuyệt?"Dù Sergio có đoán trước Leo sẽ nói gì, thì cũng không phải như thế này, và gã hơi đỏ mắt. Lần cuối cùng gã đỏ mặt là khi nào nhỉ? Chắc phải mười lăm năm trước mất. Gã nuốt khan và cố gắng giữ bình tĩnh."Có thật không?"Leo gật đầu."Đó là lý do tại sao em phải thử trước khi cho anh vào nhà.""Vậy ý em là, tối nay em muốn làm tình với anh?"Đôi mắt Leo khẽ nheo lại."Em nghĩ em có hàm ý vậy rồi.""Anh chưa bao giờ nghĩ vậy.""Wow," Leo nói, khẽ ngả về phía trước, "anh đích thực là mẫu đàn ông tử tế nhỉ.""Mấy gã em thường hẹn hò toàn mấy thằng khốn hả?""Rất nhiều trong số họ," Leo trầm tư nói trước khi đột nhiên mỉm cười, "dù sao thì, em nghĩ hai ta đều công nhận rằng anh là một thằng khốn."Sergio không hiểu, Leo rõ ràng thích việc vờn gã như thế này."Không phải hoàn toàn là thế," gã đáp lại một cách nghiêm túc.Leo bồn chồn. Cậu gần như là bực bội."Vậy anh là gì hả?" cuối cùng cậu phun ra, "anh có thật lòng không? Anh có thật sự chân thành như vậy không?""Anh không biết nữa," Sergio đáp, "nhưng anhkhông thích vòng vo. Càng trưởng thành, anh lại càng không thích."Leo ngắm nhìn gã một lúc lâu, chăm chú đến nỗi Sergio có cảm giác như thể cậu đang đào sâu vào tận tâm hồn gã. Cậu đứng dậy và chậm rãi bước về phía gã, và Sergio không thể rời mắt khỏi bờ hông cậu đang lắc lư tinh tế đến ma mị theo từng nhịp sải chân."Được thôi," Leo nói, giọng êm ru và khàn khàn, "không vòng vo. Chơi em đi."Trước khi Sergio kịp phản ứng, Leo đã trèo lên lòng gã, dạng chân hai bên đùi gã. Gã có thể cảm nhận dương vật cứng rắn của em đang ép lên cái của mình. Gã vòng hai tay ôm lấy em, vùi mặt vào ngực em. Hít một hơi căng tràn. Cố gắng để không chết ngạt. Không phải ngay tức khắc. Không phải bây giờ.Gã đã chờ đợi giây phút này cả đêm, để tự do trườn tay sờ soạng khắp người Leo. Và khi gã vừa làm thế, gã thấy Leo oằn mình và quằn quại trên người gã, ép dương vật hai người lại với nhau hơn. Leo nắm chặt lấy đầu gã, những ngón tay kéo mạnh tóc gã. Trong vài phút, họ chỉ cọ sát vào nhau như thế, cho đến khi cả hai đều thở dốc và rên rỉ.Sergio luồn tay vào trong chiếc quần jeans hơi thụng của Leo, cuối cùng cũng cho phép bản thân bóp lấy bờ mông ấy. Mông của Leo thật... chà, Sergio đã để ý nó trong suốt hàng năm trời. Tròn, to, săn chắc và căng tràn. Cảm giác còn tuyệt hơn cả khi nhìn. Gã không thể ngăn bản thân nhào bóp một cách hơi thô bạo, rồi thu tay lại và tát nhẹ lên.Leo bật ra một tiếng rên rỉ đáp lại. Cậu buông lỏng lực kéo trên tóc Sergio và lùi lại. Leo cúi xuống và hai người bắt lấy môi nhau. Nụ hôn ngày càng trở lên lộn xộn, lưỡi họ liếm láp lên nhau, răng đôi khi va vào nhau. Hai người hôn nhau càng lúc càng ướt át và điên cuồng hơn khi Sergio tiếp tục nắn bóp mông Leo, đặc biệt là khi Leo đẩy mông lại phối hợp với bàn tay tham lam đầy ham muốn của Sergio. Cậu đang thích thú, và điều đó thôi thúc Sergio mạnh mẽ hơn nữa."Chết tiết, xoay người lại," Gã thì thầm.Leo trèo xuống khỏi lòng gã và xoay người lại, mông hướng thẳng vào mặt Sergio. Gã ngấu nghiến nhìn mông em một lúc lâu, hoàn toàn mất phương hướng. Sergio chậm rãi đặt hai tay lên hai cánh mông Leo, ấn xuống, vuốt ve nó, cảm nhận đường cong ma mị. Leo đang quỳ gối trên sofa, và Sergio không thể không chú ý đến những tiếng rên bật ra mỗi khi gã tăng áp lực lên mông cậu.Gã trượt cả hai tay xuống và nhanh chóng cởi quần Leo ra. Gã gấp gáp tuột cả quần jeans và quần lót của em xuống. Leo xoay lại nhìn qua vai em với cái ánh nhìn...Sergio tát mạnh. Lần nữa. Và lần nữa. Và Leo, mặt vùi sâu vào nệm ghế, rên rỉ lớn và tuyệt vọng đến nỗi Sergio thực lòng mong không có ai khác ở trong nhà. Gã ngắm nhìn mông Leo, đang hằn lên những lằn đỏ. Gã cúi xuống và áp mặt vào mông em, da chạm da bỏng rát. Gã cọ sát mặt gã khắp mông em, rồi lại liếm láp khắp cùng.Gã lật người Leo lại và lột áo phông của em ra. Gã say sưa ngắm nhìn cơ thể trần truồng của em, yêu thương cơ thể nhỏ nhắn nhưng săn chắc ấy. Dương vật gã sưng to, cứng như đá. Sergio cố gắng không chạm vào nó vội. Gã chưa muốn tiến đến bước đó.Leo nhìn lên gã, ánh nhìn hư hỏng lóe lên trong mắt em. Sergio yêu điều đó ở em, yêu khí chất ma mị đó. Cách em khác xa so với tưởng tượng của gã như thế nào. Lạy chúa, em gợi tình chết đi được."Tấm gương gần nhất ở đâu?" gã hỏi.Leo cắn cắn môi dưới."Hmm," cậu nói, trườn một tay xuống ngực, "ở hành lang. Sao thế?""Chỉ tò mò thôi.""Anh muốn xem anh trông như thế nào hả?"Sergio cười."Không hẳn thế.""Anh trông tuyệt lắm.""Ồ, thế hả?""Rất tuyệt.""Cảm ơn em yêu."Là gã đang tưởng tượng ra hay Leo thật sự đã đỏ mặt hơn?"Lại đây."Gã kéo Leo dậy, ôm em trong vòng tay."Cởi đồ của anh ra Ramos," Leo nói, khẽ rúc vào hõm cổ Sergio."Anh có cần không?" Sergio trêu cậu."Có. Cái này không mặc cả được đâu.""Hmm tại sao thế?"Sergio cố kéo cậu ra để nhìn vào khuôn mặt mình, nhưng Leo cứ cố vùi mặt vào cổ gã."Em có cần phải nói không?""Có chứ.""Anh trông nóng bỏng chết được, lý do đó.""Em nghĩ vậy sao?""Im miệng lại đi!"Leo đột ngột quay đi, nhưng Sergio cười lớn và kéo cậu lại trong vòng ôm. Gã yêu cái cách gã dễ dàng xoay trở Leo, cách cơ thể em khớp với gã một cách hoàn hảo."Anh xin lỗi, em yêu," gã thì thầm, hôn lên đỉnh đầu cậu, "sao em không cởi đồ giúp anh?"Leo dứt ra và nhìn gã chòng chọc, khẽ bĩu môi. Cậu thô bạo cởi nút áo sơ mi của Sergio, kéo chiếc áo khỏi cơ thể gã một cách thiếu kiên nhẫn và quẳng nó xuống sàn. Cậu ngắm nhìn cơ thể Sergio và thở dài, lướt tay lên ngực và cơ bụng của gã. Cậu hoàn toàn bị thôi miên vào những gì đang làm, và Sergio rùng mình dưới những đụng chạm nhẹ như lông ấy. Đầu ngón tay của cậu chu du lên vai gã, vuốt ve xuống hai cánh tay, rồi lại trườn lên bụng và chậm rãi vẽ những vòng tròn trên đầu ngực gã. Cậu vuốt ve từng đường nét nhấp nhô và cơ bắp, và chẳng mấy chốc hơi thở của Sergio thoát ra một cách nặng nhọc.Cuối cùng, khi Leo cứ chậm rãi chà xát lên xuống đầu ti gã đến nỗi cứng lên và gần như đau đớn, Sergio bắt lấy tay cậu và thô bạo ấn nó xuống đũng quần mình. Quần jeans của gã chật cứng, và dương vật gã đang cứng ngắc như đá. Leo bật cười rộ lên, ngước nhìn gã qua hàng mi.Cậu cởi nút khuy quần jeans của gã và Sergio thở ra một hơi nhẹ nhõm khi dương vật gã được bung ra. Leo lột chiếc quần jeans xuống – hơi mất thời gian vì quần gã rất rất bó – và chậm rãi kéo quần lót gã xuống. Cậu ngắm nhìn dương vật của Sergio một lúc, và rồi không nói một lời nào, cậu ấn xuống ngực Sergio cho đến khi gã nửa nằm nửa ngồi trên ghế sofa.Đây không phải điều mà gã muốn. Gã không muốn Leo khẩu giao cho gã. Gã muốn Leo phải ra trước, gã muốn cho em khoái cảm trước, gã muốn chơi em đến khi em mất trí. Dù vậy, phần ác quỷ trong gã vẫn muốn điều này, chính xác thế này. Leo trườn xuống, ngước lên nhìn gã, mở miệng và nuốt dương vật của gã vào, đưa hết tất cả vào trong miệng. Sergio run rẩy và nhắm mắt lại, tận hưởng cảm giác nóng bỏng và ướt át trong khoang miệng Leo đang ôm lấy dương vật gã. Gã không tài nào gom đủ sức chống lại khoái cảm này. Tất cả những gì gã có thể làm là nhẹ nhàng đặt một tay lên đỉnh đầu Leo, và rên rỉ ngày một lớn hơn khi Leo mút lấy và nhấp nhô lên xuống trên dương vật gã.Gã thấy choáng váng và mất phương hướng. Leo đang nuốt sâu gã vào trong họng, gã có thể cảm nhận cổ họng em thít chặt quanh dương vật mình. Cảm giác thật tuyệt vời, gã chẳng tài nào nhớ nổi lần cuối cùng gã cảm thấy sung sướng như thế này. Gã đã gần như hoàn toàn buông xuôi và mất kiểm soát, và rồi, bằng cách nào đó, gã bừng tỉnh được.Gã nắm lấy mái tóc dày của Leo và kéo đầu em khỏi dương vật gã."Ow," Leo la lên phản đối."Không phải như thế này," Sergio tuyên bố, dù rằng giọng gã nghe rất thiếu thuyết phục. Nhưng gã có nhận thấy cách ánh mắt Leo tối sầm lại.Gã đẩy Leo nằm xuống thảm, tóm lấy hai bắp đùi săn chắc và tách rộng chúng ra một cách thô bạo. Leo nhìn gã chằm chằm, mặt em vẽ lên sự chờ đợi và ham muốn. Và Sergio di chuyển xuống, liếm một đường dài khắp cơ thể em, từ ngực xuống bụng, trêu đùa đầu khấc của em với đầu lưỡi mình, và thổi nhẹ lên lối vào của em.Gã có thể nghe thấy tiếng Leo khẽ thở dốc bên trên gã, ngày một điên cuồng hơn với những cử động nhỏ khi hơi thở của Sergio vuốt ve cậu. Trong làn sương mờ của dục vọng, gã vẫn có xúc cảm mãnh liệt muốn khám phá xem Leo nhạy cảm như thế nào, hoặc ít nhất xem em nhạy cảm như thế nào dưới những đụng chạm của gã. Gã muốn xem gã có thể đi xe đến đâu, xem gã có thể khiến em sụp đổ hoàn toàn như thế nào.Gã búng nhẹ lưỡi lên lối vào của cậu. Leo rên lớn, âm thanh vỡ ra khàn khàn đâu đó trong cổ hỏng. Sergio lặp lại hành động đó nhiều lần, cho đến khi Leo bắt đầu nới lỏng. Và rồi gã chậm rãi, từng chút từng chút một đẩy lưỡi vào trong.Tay Leo trườn xuống đặt trên đầu gã, nắm chặt tóc gã, khẽ ấn đầu gã xuống. Sergio ấn vào sâu nhất có thể, trước khi rút ra, rồi lại đẩy vào."Oh," Leo thở hắt ra, "Oh, oh."Sergio đặt hai tay trên eo Leo, cảm nhận đường cong nơi hông cậu. Gã di chuyển tay xuống, vuốt ve làn da mềm mại nơi đùi trong. Gã dùng những ngón tay để nhẹ nhàng tách mở lối vào của Leo, liếm láp lên xuống bằng đầu lưỡi gã.Gã ghét việc thậm chí phải dừng lại một lúc để nhìn lên, nhưng gã cần phải thế."Em có dầu bôi trơn không?"Phải mất một lúc Leo mới trả lời được, như thể cậu bị kéo ra khỏi cơn hôn mê sâu. Và khi cậu đáp, cậu bật ra tiếng chửi thề."Mẹ nó! Em sẽ phải đi lấy nó."Sergio ngồi dậy."Đi lấy đi em.""Không.""Anh không thể chơi em mà không có bôi trơn được.""Anh có.""Không thể.""Em nói anh rồi đó, anh có thể.""Leo. Đáng nhẽ giờ này em đã lấy xong rồi, thay vì ngồi đây cãi nhau với anh như thế này."Leo thở dài và đứng dậy, và Sergio cười tủm tỉm khi nhìn Leo bước đi. Đúng hơn là lao đi."Như thế có phải tốt hơn không?""Mmmm. Nữa."Sergio đã ấn một ngón tay bôi dầu vào trong Leo, và Leo sốt ruột nhấn xuống nó. Nhưng Sergio vẫn làm thật chậm rãi. Gã biết phải làm như thế nào, và gã ở đây để khiến Leo sung sướng nhất có thể. Cậu thật chặt khít, và mềm ấm. Gã không thể chờ đến khi được cắm dương vật của mình vào trong, nhưng gã cần kiên nhẫn.Dù vậy, Leo có thể làm bất cứ điều gì ngoại trừ kiên nhẫn. Cậu quằn quại trên tấm thảm, rên rỉ và hét lên. Sergio thêm vào một ngón tay nữa, rồi một ngón nữa, di chuyển theo kiểu cắt kéo và tách mở Leo từng chút, từng chút một. Những ngón tay gã giờ đã có thể trượt vào khá dễ dàng, và gã đẩy sâu vào trong, cong ngón tay lại, cố gắng tìm điểm nhạy cảm nhất bên trong Leo.Và gã đã tìm được, gã biết, khi Leo oằn mình lên khỏi sàn nhà, bật ra một tiếng nức nở."Fuck, fuck, fuck," cậu khóc thét lên.Sergio cúi xuống và đẩy lưỡi vào trong miệng Leo. Ngón tay gã bên trong Leo và lưỡi trong miệng cậu rút ra đẩy vào theo nhịp, cả hai đều ướt đẫm, nhớp nháp và tục tĩu.Và chính là lúc này.Dương vật của gã cứng ngắc, đau đớn và rỉ nước.Gã ngồi dậy và kéo theo Leo. Gã yêu cái cách mà gã có thể nhấc bổng Leo lên, cho đến khi em quấn chân ôm chặt lấy eo gã. Gã có thể cảm thấy khuôn mặt Leo nép vào đầu gã, tay em điên cuồng di chuyển khắp bờ vai rộng của gã khi gã bế em ra khỏi căn phòng.Gã đi ra hành lang, và có một tấm gương dài đến tận trần ở đó.Gã đặt Leo xuống và đứng tựa vào tường."Anh thích ngắm nhìn bản thân mình, hả?" Leo nói, cười nhếch môi.Sergio đưa tay lên và ra hiệu Leo tiến lại gần. Khuôn mặt Leo trở lên nghiêm trọng và cậu làm theo như được bảo. Sergio tựa vào bức tường đối diện tấm gương. Gã kéo Leo vào và ngắm nhìn hình ảnh phản chiếu trong gương. Cơ thể gã – cơ thể phải tập luyện vất vả mới có được mà gã rất đỗi tự hào – và rồi cơ thể nhỏ bé hơn rất nhiều của Leo, cơ thể hoàn hảo tuyệt đối đang quay về phía gã. Bờ vai nhỏ hẹp, tấm lưng vẽ một đường cong xuống vòng eo thon gầy trông thật ngon mắt, và rồi đến cặp mông to tròn săn chắc và cặp đùi trắng nõn. Gã đưa tay sờ soạng thô bạo, chiếm hữu, xoa nắn khắp nơi, ghim sâu vào da thịt em khi gã ấn em vào cơ thể mình, bắt lấy cánh mông em chỉ để ngắm nhìn bàn tay gã trông như thế nào khi bóp lấy nó. Gã có thể ngắm nhìn họ quấn vào nhau trong hàng giờ, nhưng Leo đang không ngừng rên rỉ mất kiên nhẫn, cọ sát vào gã, vòng chân lên ôm lấy eo gã.Gã vòng tay xuống hai đùi cậu và nhấc bổng lên, say sưa ngắm nhìn khi gã ấn cậu xuống dương vật cứng ngắc của mình. Leo bật khóc thút thít vì quá sướng khi Sergio thúc mạnh cây côn thịt vào trong cậu, và rồi cậu quấn hai chân ôm cứng lấy gã.Sergio quá đỗi đê mê bởi cảnh tượng trước mắt, Gã có thể dễ dàng nâng toàn bộ trọng lượng của Leo, và gã chăm chú quan sát trong gương khi gã di chuyển Leo lên xuống côn thịt của gã. Leo vẫn chặt thít và mỗi lần gã nâng người cậu lên khỏi dương vật mình rồi lại nhấn xuống, Sergio cảm giác gã sắp nổ tung vì khoái cảm nơi lối vào chặt khít ấm nóng."Em muốn nhìn," Leo bật ra giữa những tiếng thở dốc, và Sergio hầu như không nghe thấy cậu, quá say mê bởi cảnh tượng trước mắt. Gã bóp chặt lấy hai cánh mông Leo, nghiến cậu mạnh xuống cây hàng của gã, đâm càng lúc càng sâu."Mẹ nhà anh, em cũng muốn nhìn chúng ta," Leo lặp lại, và cuối cùng Sergio cũng đặt cậu xuống. Gã lật người cậu lại, để hai tay tì vào gương. Gã ngắm nhìn bóng hai người phản chiếu qua tấm gương. Trông thật tuyệt vời bên cạnh nhau. Cả hai đều đỏ ửng và ướt đẫm mồ hôi, cơ bắp căng cứng.Gã bắt gặp ánh mắt Leo trong gương và cả hai yên lặng nhìn nhau. Sergio luồn một tay vào tóc Leo và kéo mạnh, giật đầu cậu lại phía sau. Leo hét lên đau đớn, nhưng vẫn ngả vào người Sergio, vươn một tay ra sau và ôm lấy má gã. Sergio cúi xuống và hôn lên gáy cậu, mút nhẹ làn da nơi đó. Cả hai không rời mắt khỏi tấm gương, ngắm nhìn chính họ quấn lấy nhau.Leo tựa đầu vào gương khi Sergio tiến vào trong cậu một lần nữa. Gã nắm lấy hông cậu và thúc mạnh vào, thô bạo hơn, nhanh hơn. Họ hòa vào nhịp điệu chỉ bị ngắt quãng bởi những tiếng rên rỉ nhục dục và tiếng gầm gừ, cùng với âm thanh da thịt va chạm vào nhau.Sergio cúi xuống để cắn lên vai cậu. Gã chậm lại nhịp điệu và đâm vào sâu hơn. Hắn đẩy vào sâu đến cùng cực. Gã muốn hòa làm một với cậu. Gã vùi mặt vào mái tóc ướt đẫm mồ hôi của Leo, hít thật sâu.Như thể sắp chết đuối."Leo," gã thở ra. "em đẹp quá."Họ lại tăng tốc nhịp đẩy. Cậu có thể cảm nhận gã đang vùi sâu trong người mình, cơ thể căng cứng đến nỗi cậu sắp bắn ra ngay với những cú va chạm. Gã thúc mạnh vào trong Leo, càng ngày càng đâm rút điên cuồng. Gã có thể nghe được tiếng thở của Leo ngày một yếu dần, và gã vươn một bàn tay lên, đặt nó ngay trái tim cậu. Gã có thể cảm nhận nhịp tim của Leo, hoang dại và vụn vỡ. Gã biết chính gã cũng như vậy.Khi Leo vươn một tay về phía dương vật mình, Sergio nhanh chóng đánh tay cậu đi."Không," gã gầm gừ, cắn xuống cổ cậu, thúc vào trong cậu càng lúc càng nhanh hơn.Gã nghe thấy tiếng Leo khóc thút thít trong tuyệt vọng, và gã đâm mạnh vào trong em, vừa thúc vừa kéo dập mông em lại háng mình. Và rồi gã nghe thấy tiếng Leo khóc thét lên, bắn ra những dòng tinh dịch trắng đục vương vãi khắp gương.Sergio vuốt một bàn tay lên, bôi miết phần tinh dịch lên khắp gương. Gã đưa một tay lên mặt và ngắm nhìn bản thân trong gương khi gã liếm lấy lượng tinh dịch, cùng lúc thúc vào Leo thêm vài nhịp trước khi gã rùng mình và bắn vào trong em.Gã chống cả hai tay lên gương khi trút hết những dòng tinh dịch vào trong người Leo. Và rồi cả hai cùng trượt xuống nền đất, thở dốc nặng nhọc.Sergio vòng tay quanh Leo và ôm cậu một lúc lâu. Leo đã hoàn toàn lịm đi, chỉ phát ra tiếng thút thít nhỏ - khi Sergio cẩn thận rút ra khỏi người cậu.Gã nằm bẹp trên sàn vào kéo Leo ôm vào lòng.*Leo hầu như không mở nổi mắt, và cậu biết là cậu đang bồn chồn.Cậu băn khoăn Sergio thích ăn gì cho bữa sáng. Cậu đang đói ngấu, và chắc Sergio cũng thế. Leo tủm tỉm cười với chính mình khi nghĩ về đêm qua. Cậu đã cảm thấy rằng Sergio không ở trên giường với mình rồi. Có lẽ gã đang ở trong phòng tắm.Thế còn bữa sáng thì sao?Có một nơi rất tuyệt mà Leo biết họ làm bữa sáng rất tuyệt vời. Họ không giao hàng sớm như thế này, nhưng Leo biết họ sẽ ưu tiên cho mình thôi. Cậu tự hỏi liệu Sergio sẽ thích cá hồi hun khói hay trứng cá muối hay chỉ ăn trứng bình thường thôi và... có lẽ một chút sâm panh nữa sẽ rất tuyệt? Hoặc như thế có phải là làm quá không? Có lẽ Sergio sẽ đảo mắt khi thấy sâm panh cho bữa sáng. Nhưng mà, có thể gã cũng thích nó thì sao. Họ có thể chếnh choáng đôi chút và rồi...Leo chửi thầm bản thân. Cậu bị làm quái sao vậy? Tại sao cậu phải quan tâm cơ chứ? Thậm chí tại sao cậu lại nghĩ đến bữa sáng với gã? Phong cách thường ngày của cậu là không khách sáo đá đít gã qua đêm với mình vào buổi sáng, nếu mà cậu chưa đá đít được hắn vào đêm hôm trước cơ mà. Và tại sao cậu lại muốn gây ấn tượng với Sergio Ramos đến thế cơ chứ?Cậu ngồi dậy, giận dữ đưa tay dụi dụi mắt. Rõ ràng là cậu cần một ly cà phê.Cậu mặc chiếc áo choàng ngủ lên và đi xuống bếp, tự lẩm bẩm với chính mình. Khoảng nửa giây trước khi bước vào bếp, cậu để ý thấy. Mùi thơm ngon lành của cà phê đậm đặc.Cậu cau mày và đi vào bếp. Và đứng đó là Sergio Ramos, trần như nhộng ngoại trừ chiếc quần lót, đang thái cái gì đó ở quầy bếp. Leo nhìn chằm chằm tấm lưng vạm vỡ của gã, không nói lên lời."Em nghĩ là..." Cuối cùng cậu cũng mở lời.Sergio quay về phía cậu và nở nụ cười tươi rói, ngốc nghếch đó. Tóc gã rối bù. Trái tim của Leo hẫng một nhịp. Cậu kéo chặt áo choàng vòng quanh mình, đột nhiên cảm thấy dễ bị tổn thương dưới ánh mắt của Sergio đang lướt khắp cơ thể mình."Hey, buổi sáng tốt lành. Anh đang tự hỏi khi nào em sẽ thức giấc đây. Muốn uống cà phê không? Anh sẽ làm trứng cho em khi em sẵn sàng. Trứng bác được không?"Leo tựa người vào khung cửa, không tin chính bản thân mình để bước lại gần thêm một chút nào nữa."Sao anh không đánh thức em?" cuối cùng cậu hỏi, giọng có vẻ hơi buộc tội.Sergio bật cười và cổ họng Leo thắt lại vì âm thanh đó. Tại sao cậu lại thích gã này nhiều đến thế?"Chà, anh có cố gọi em dậy rồi và anh đã rất là không thành công.""Ồ. Anh đã thì thầm dịu dàng vào tai em phải không? Vì bình thường em cần phải bị lay lắc dữ lắm mới dậy được.""Thế à?" Sergio thậm chí còn cười tươi hơn, và Leo cười lại với gã. Cười toe toét lại với gã một cách ngốc nghếch."Ừ.""Được rồi, vậy thì anh sẽ phải nhớ lần sau..."Sergio đột ngột dừng lại và quay đi. Gã lắc lắc đầu, rồi bắt đầu lẩm bẩm về cà phê.Leo không thể ngừng ngắm nhìn gã. Gã trông tuyệt vời chết đi được. Cậu nhìn chằm chằm khi gã rót cà phê, và rồi đi về phía mình, trên tay là chiếc cốc.Leo vươn tay ra lấy chiếc cốc, nhưng Sergio giơ nó lên trêu cậu."Gì thế?" gã dịu dàng nói, khẽ cắn môi dưới."Cái gì?" Leo thì thầm tội nghiệp."Sao em lại nhìn chằm chằm anh như thế?"Leo nhắm mắt lại, cảm thấy thật vô vọng."Cho em cà phê của em được không?" cậu lẩm bẩm.Và rồi cậu cảm nhận bàn tay Sergio ôm lấy một bên cổ mình, ấm nóng do cầm cốc cà phê. Leo rùng mình.Khi cậu mở mắt, cậu thấy Sergio đang chăm chú nhìn mình thật dịu dàng."Sao anh lại nhìn chằm chằm em như thế?" Leo lặp lại câu hỏi với gã.Sergio nở nụ cười nửa miệng, bàn tay ấm áp vẫn đặt trên cổ cậu."Anh chỉ đang nghĩ xem em đẹp đến nhường nào," gã dịu dàng nói. Gã nhấp một ngụm cà phê rồi đặt nó lên quầy bếp phía sau mình.Và rồi gã đặt tay còn lại lên bên kia cổ Leo và cúi xuống hôn cậu.Leo thở dốc trong nụ hôn. Sự mềm mại của nó, cùng với mùi vị cà phê đậm đà trong miệng Sergio, khiến đầu gối cậu chùng xuống. Sergio bế cậu dậy trong vòng tay mạnh mẽ của gã và tâm trí Leo lóe lên hình ảnh tối qua, về cách họ trông như thế nào trong tấm gương đó. Sergio, cao lớn và cơ bắp, phủ lên người Leo.Cậu đang cương cứng chết đi được.Sergio ấn cậu vào cửa, lưỡi quét vào miệng cậu. Áo choàng của Leo rơi mở ra, và Sergio vòng tay quanh eo cậu, nâng cậu lên một chút và kéo lại gần cơ thể gã.Và rồi gã lùi lại để nhìn vào mắt cậu."Hey, chào buổi sáng, Leo," gã nói, mỉm cười mơ màng với cậu.Leo vòng tay ôm lấy cổ gã và bám cứng lấy gã, không nói được một lời nào. Sergio nâng cậu lên, hai tay nắm lấy hai bắp đùi cậu. Gã bế Leo bước ra khỏi bếp."Đừng," Leo nói, không chắc là cậu đang nói gã đừng làm gì.Cậu vùi mặt vào cần cổ của Sergio.Sergio mang cậu ra phòng khách và đặt cậu ngồi xuống sofa. Gã nhìn xoáy sâu vào mắt cậu và nhướn mày thắc mắc."Đừng nói... các thứ," Leo lẩm bẩm. Cậu kéo Sergio xuống cho một nụ hôn, một nụ hôn nóng cháy, dai dẳng."Đừng gọi em là em yêu và nói chúng ta có thể làm điều này," cậu nói, tách khỏi nụ hôn, thở dốc nặng nhọc.Sergio gật đầu."Đừng nói thế. Em biết chuyện này sẽ ra sao mà."Sergio lại gật đầu, rồi cúi xuống để cắn môi dưới của cậu."Đó là điều anh thường nói à?" Leo hỏi.Sergio cúi xuống và hôn cậu lần nữa."Hẳn rồi," gã nói, "Anh là gã đàn ông hay nói mấy thứ vớ vẩn mà.""Thế à?""Nhưng anh không còn như vậy nữa, hoặc ít nhất là anh đã cố thay đổi. Và anh hi vọng với em anh không phải loại đàn ông đó."Gã cúi xuống để hôn Leo lần nữa, nhưng Leo chặn gã lại."Nếu em không phải là em thì sao? Nếu em không phải Messi thì sao?"Sergio lắc đầu."Nhưng em chính là Messi."Lần này gã hôn cậu mạnh bạo hơn, và Leo trèo lên đùi gã, tuột áo choàng xuống. Ánh sáng lạnh lẽo của buổi sớm thật tuyệt, giúp cậu nhìn rõ mọi thứ, nhìn rõ người đàn ông tuyệt vời này đang chăm sóc cậu, cơ bắp gã cuồn cuộn, những hình xăm trải khắp người.Họ hôn nhau thật lâu, như thể muốn ăn tươi nuốt sống người kia.Họ làm tình không điên cuồng và nóng bỏng như đêm trước. Sergio ngồi xuống sofa và Leo ngồi trên đùi gã. Cậu cưỡi gã, nhấp nhô lên xuống trên cây côn thịt của Sergio, nhún nhảy trong lòng gã. Và Sergio ngả ra sau, thư thái, tận hưởng khung cảnh trước mặt, đưa hai tay sờ soạng vuốt ve khắp cơ thể Leo.Gã nhào bóp mông cậu và nhấn mạnh xuống dương vật mình, nhưng hầu hết gã để Leo tự điều chỉnh theo tốc độ cậu muốn. Và Leo cần điều này, cần côn thịt cứng rắn của gã xỏ xuyên cậu. Khiến cậu đau một chút rồi lại trượt ra vào xoa dịu. Cậu gia tăng tốc độ, và Sergio ngồi thẳng người dậy một chút, mắt gã mở lớn. Tay gã bấu chặt lấy cậu hơn, nhào bóp cánh mông cậu thô bạo hơn."Leo," gã lẩm bẩm, ngồi thẳng người dậy và kéo Leo lại gần hơn, vùi mặt gã vào lồng ngực cậu. Leo nghiến xuống dương vật Sergio mạnh hơn và sâu hơn, không muốn nhấc lên, ấn hai người gần sát nhau hơn."Anh thích cách em cưỡi anh," Sergio nói, "mẹ nó, em đẹp quá."Leo thô bạo đẩy Sergio ra. Cậu đưa hai tay ôm lấy cổ gã và siết nhẹ. Hai người nhìn chằm chằm vào nhau khi Leo cưỡi Sergio ngày một nhanh hơn. Gã sắp ra rồi. Sergio ngả người ra sau một cách vô vọng, miệng há hốc và mi mắt khép hờ. Nhưng gã có thể thấy Leo cũng gần lên đỉnh, và gã vòng tay ôm lấy dương vật cậu.Hơi thở gấp gáp và tiếng rên rỉ của họ hòa quyện vào nhau, khi Leo tiếp tục nhấp nhô lên xuống trên dương vật gã, và Sergio xóc cho Leo cùng lúc.Cuối cùng, với thêm vài cú thúc mạnh bạo, Leo phóng mạnh ra trong tay Sergio. Cậu cảm nhận Sergio cùng lúc đó buông tay ra, rùng mình và bắn những dòng tinh dịch nóng bỏng vào trong cậu. Sergio cong người lên khỏi ghế và siết chặt lấy cơ thể Leo."Mẹ nó," gã hét lên. Và Leo dựa vào ngực gã, tim cậu đập dữ dội. Hai người nằm yên một lúc lâu, hơi thở từ từ trở lại bình thường."Leo," gã nói, "Anh chỉ..."Leo lắc đầu."Anh đã hứa rồi," cậu nói, "anh đã hứa sẽ không nói gì cả."Sergio lắc đầu và nhắm mắt lại, và Leo cúi xuống hôn lên môi gã.Không phải là Leo cảm thấy buồn sau khi Sergio rời đi. Đúng hơn là cảm giác sầu muộn mơ hồ. Cảm giác đó, là kết quả sau khi trải nghiệm thứ gì đó thật tuyệt vời. Chỉ là biết rằng thứ tuyệt vời đó đã kết thúc. Cậu có một buổi tập luyện vào hôm sau, và cậu sẽ quên đi nó thôi. Và Sergio cũng sẽ thế thôi, cậu chắc là thế.Nhưng rồi sau đó, khi Leo chuẩn bị đi ngủ, cậu không thể ngừng trầm ngâm liếc nhìn chiếc điện thoại của mình. Cậu có thể kiểm tra mà, xem gã đã về đến Madrid an toàn chưa. Đó chẳng phải chuyện gì to tát, chỉ là phép lịch sự thôi mà. Và thân thiện nữa. Đúng rồi, cậu được phép tỏ ra thân thiện mà. Cậu cầm chiếc điện thoại lên.Vậy em tin là anh đã về nhà an toàn rồi chứ?Và cậu nhấn gửi đi, ngay trước khi cậu có thời gian thay đổi ý định.Một phút sau, điện thoại của cậu bắt đầu rung lên. Cậu không thể kìm được một nụ cười khi cậu bắt máy."Sergio.""Leo.""Sao anh lại gọi?""Người lớn không nhắn tin.""Thật à?""Không. Họ nhấc điện thoại lên và nói chuyện."Leo trèo lên giường và kéo chăn đắp lên người."Ồ thật thế sao?""Ừ, là thật. Nếu họ có điều gì muốn nói, họ sẽ làm thế.""Vậy anh có điều gì muốn nói à?""Anh nghĩ là anh có.""Là gì vậy?"Leo hít một hơi sâu và chờ đợi Sergio trả lời."Anh được phép nói chưa?""Rồi.""Okay. Leo... Anh có một cảm giác rằng chuyện giữa hai ta vẫn chưa xong."Leo thấy ứ nghẹn trong cổ họng. Cậu nhắm nghiền mặt lại."Sao anh lại nghĩ thế?""Anh không biết. Như anh nói, anh chỉ có cảm giác vậy.""Hmmm."Leo nằm xuống. Trái tim cậu đập dữ dội đau đớn.Sergio khẽ bật cười khúc khích."Dù sao thì, chính em nói là mọi chuyện sẽ chưa kết thúc cho đến khi Sergio Ramos nói vậy. Đúng không?""Đúng," cậu thì thầm."Vậy thì được."Sau đó cả hai rơi vào im lặng, Leo có thể nghe được tiếng thở của Sergio. Mà với cậu, khiến cậu thấy an tâm một cách kỳ lạ."Chúc ngủ ngon, Sergio," cậu thì thầm."Chúc ngủ ngon em yêu."Leo mỉm cười với bản thân khi cậu cúp điện thoại.End.
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me