ROLE-PLAY Giác sắc phẫn diễn (Sắm vai nhân vật)
Thiết lập 67
______________________________________Thiết lập sáu mươi bảy: Thiên đạo bất nhân (1)______________________________________Bông tuyết vù vù rơi, gió lạnh u u thổi, Đan Tử Ngụy mặc áo ngắn quần short khởi điểm, như một chiếc thuyền đơn lẻ loi hành tẩu không mục đích vu vơ trong gió tuyết.Tuyết lớn quá ——Con bệnh PGAD nào đó phát ra lời cảm thán, dù hắn thoạt nhìn đơn bạc phong phanh, nhưng cũng không hề cảm thấy rét lạnh. Gió rét và đại tuyết tàn sát tứ phương căn bản không thổi đến người hắn được —— hắn phảng phất như một bóng ma không có thực thể, không chỗ nương tựa du đãng trong thiên địa.Trên thực tế, hắn không phải quỷ, mà là một thân phận vô cùng cao to nặng ký.【Thiết lập 1: Bạn là thiên đạo.】Nghe lên khủng lắm phải không! Dù Đan Tử Ngụy chưa từng tiếp xúc với đạo giáo, nhưng hắn từng chơi game tu chân huyền huyễn, trong đó không ngoại lệ đều là quá trình tu luyện truy cầu đại đạo, đắc đạo thành tiên.Đang mờ mịt không biết thiên đạo phải làm gì, Đan Tử Ngụy đột nhiên run rẩy —— nghĩ như vậy, thiên đạo sao lại từa tựa như... bé loli bị một đám tu chân giả miệng khóc hô trời, đầu dập lạy đất đuổi theo mà bỏ chạy...? (Loli: bé gái thông thường là dưới 10 tuổi, hoặc vị thành niên dễ thương chân ngắn mắt to ngực lép. Tu chân giả: người tu hành)Con bệnh PGAD nào đó vội vã đóng lại hình ảnh não động quỷ dị kia —— một đám tu chân giả khóc la "Đại đại cầu yêu ngộ một lần!" với hắn. Hắn đưa mắt nhìn bốn phía, trong tầm mắt là một mảnh trắng xóa: trời trắng xóa, đất trắng xóa, bông tuyết trắng xóa ló ra một cái sợi đỏ đỏ lay động... Gì?Đan Tử Ngụy bắt đầu chạy về phía sợi đỏ phía xa, sợi tơ này hoàn toàn không ăn nhập gì với gió tuyết xung quanh, rõ ràng gió thổi hướng tây bắc bên này, nó lại tự nhiên phất phới qua hướng khác, phảng phất như nó cũng giống Đan Tử Ngụy thân là thiên đạo, không bị thiên địa này trói buộc.Dần đến gần tơ đỏ, Đan Tử Ngụy rốt cuộc cũng thấy được tung tích con người. Không ít thi thể cổ trang ngã trong đất tuyết, xem phục sức thì chính là hai nhóm người chém giết lẫn nhau, mà căn nguyên của sợi tơ đó nằm ở trung tâm chiến trường: một chiếc xe ngựa cỡ lớn lật nhào trên đất, gió tuyết luồn vào từ cửa xe mở rộng, đắp lên thi thể thiếu phụ lạnh băng, một đứa trẻ sơ sinh bé nhỏ được ủ dưới lồng ngực nàng, tơ đỏ mà Đan Tử Ngụy đuổi theo chính là kéo dài ra từ trong thân thể đứa bé.Mắt đứa trẻ bị một mảnh vải trắng bịt lấy, Đan Tử Ngụy có trong nháy mắt tưởng rằng đứa bé kia đã chết, nhìn kỹ mới phát hiện cái miệng he hé hấp hối của đứa trẻ, hơi trước không tiếp được hơi sau mà thở. Nó thật sự quá yếu ớt, không khí rét lạnh len vào miệng mũi, khiến cả khuôn mặt đứa trẻ đông lạnh đến tái xanh. Dù rét cóng đến sắp không còn cảm giác, nhưng nó vẫn dốc hết toàn lực mà thở —— vì ngừng thở liền có nghĩa là tử vong.Giãy giụa mỏng manh như vậy, ai thấy cũng không đành lòng. Đan Tử Ngụy trước tiên liền nhảy vào xe ngựa, lúc định ôm lấy đứa trẻ, lại phát hiện mình còn không thể chuyển dời cả một bông tuyết, hắn có thể thấy được đứa trẻ, lại không thể dùng ra một chút sức lực nào.—— Bạn là thiên đạo ——Đan Tử Ngụy bây giờ mới nhớ tới thiết lập của mình, rõ ràng là một thân phận khủng đến như vậy, lại không thể cứu giúp một đứa trẻ sơ sinh đã sắp chết cóng.Đứa trẻ giật giật run lên một cái, vải trắng trên mắt thấm ra màu đỏ, lại có thể là khóc ra máu —— nó sắp sửa chết rồi.Đan Tử Ngụy nhìn đến vô cùng khó chịu, hắn bỗng nhiên nghe được tiếng xé gió, ngẩng đầu liền trông thấy một cái bóng trắng.Một tu chân giả nằm ngửa trên thân kiếm lưỡi rộng, chậm rãi lướt trên không trung. Gã nằm vô cùng thoải mái, mắt điếc tai ngơ với thảm trạng và tiếng la phía dưới."Này ——"Mắt thấy kiếm tu kia càng lúc càng bay xa, Đan Tử Ngụy tức giận đá một cái lên xe ngựa, nếu để hắn biết kiếm tu kia là cố ý vờ như không nghe thấy, về sau gặp lại tuyệt đối phải đì gã!#Thiên_đạo_thật_sự_tức_giận_hậu_quả_sẽ_rất_nghiêm_trọng#Cứu tinh duy nhất không quan tâm đi khỏi, hơi thở đứa trẻ dần dần không nghe được nữa. Tơ đỏ cũng giống như đường sinh mệnh đi đến điểm cuối của đứa trẻ, càng ngày càng rút ngắn. Đan Tử Ngụy cùng đường thử đại, nắm lấy tơ đỏ sắp biến mất kia.Boong ——Đan Tử Ngụy lắc mạnh một cái, cảm thấy mình như bị một cây gậy gộc gõ thành hai nửa. Cổ tay truyền đến cảm giác ràng buộc, Đan Tử Ngụy nhấc tay lên liền thấy tơ đỏ của đứa trẻ đã quấn một nút thắt không chút kẽ hở trên cổ tay hắn.【Thiết lập 2: Bạn trở thành đạo của ???, quyền hạn của bạn tỷ lệ thuận với tu vi của đối tượng.】—— Mình trở thành —— đạo của nó ——?Không đợi Đan Tử Ngụy hoàn toàn đọc hiểu được thiết lập 2, cả thế giới bỗng nhiên biến đổi.Một hoa văn ánh sáng kỳ dị không thấy được giới hạn tràn ngập cả không trung, vô số tia và điểm sáng lưu chuyển, xoay tròn cấu thành một cặp quầng sáng thoạt nhìn vừa ổn định vừa không ổn định. Nó vừa như một cặp tinh vân xoắn ốc, lại vừa như một con bướm dang cánh trải khắp cả bầu trời.Trong lòng Đan Tử Ngụy mơ hồ sinh ra kính sợ, cho dù không biết đó là gì, nhưng hắn lại có một cảm giác cộng hưởng vi diệu —— phảng phất như đó là đại đạo và trật tự đích thực, mà hắn chẳng qua chỉ là một phần nhỏ bé vụn vặt của nó.Hoa văn ánh sáng hình bướm khổng lồ rung rung cánh, rung rớt một mảnh cực quang, lả tả khắp nơi rơi trên nhân thế. Hai dải cực quang trong đó rơi xuống trước mặt Đan Tử Ngụy, hóa thành hai sợi tơ trắng.Đan Tử Ngụy theo bản năng đón lấy, một thiết lập mới lại hiện ra.【Thiết lập 3: Quyền hạn "kết duyên" của bạn được mở khóa, có thể thông qua tơ nhân quả để định nhân duyên.】Kết duyên? Tơ nhân quả? Là tơ trắng trong tay hắn sao?Đan Tử Ngụy tuy ngáo ộp nhưng cũng biết thứ này rất khủng, hắn đổi "♣2 Điều tra" với nhóc Gaia, nhắm một mắt lại xem xét thông tin tơ trắng.【Tơ nhân quảThuộc tính: ♥10Loại hình: Đạo cụ đặc biệtHiệu quả: Kết nối người hoặc vật tùy ý, sinh ra nhân quả.Giải thích: Thế nhân đều dính vào nhân quả.】Sau khi xem xong, Đan Tử Ngụy lập tức hiểu được tơ trắng này phải dùng thế nào. Hắn vội vã ngồi xổm xuống cột tơ trắng lên người đứa trẻ, thấy nó càng lúc càng cứng còng, dù biết rõ đối phương không nghe được, nhưng Đan Tử Ngụy vẫn nhịn không được hô to. "Chịu đựng thêm một chút! Nhóc sắp được cứu rồi!"Đứa trẻ nhỏ bé vẫn không có tiếng động, huyết lệ lại không chảy nữa, không biết là đã chảy cạn sinh khí hay thật sự nhận lấy được cổ vũ.Sau khi cột chắc đứa trẻ, Đan Tử Ngụy nhanh chóng chạy về hướng kiếm tu rời đi trước đó, tốc độ chậm rãi của đối phương làm hắn không chút tốn công đã đuổi kịp.Đuổi thì đuổi kịp rồi... Đan Tử Ngụy ngửa đầu nhìn kiếm tu lơ lửng ở phía trên, hắn phải làm sao đây?Con bệnh PGAD nào đó đột nhiên nghĩ tới gì đấy, khóe miệng hơi giật giật đòi nhóc Gaia một lá bài thiết lập.【♠3 Chổi phépLoại hình: Vũ khí hai tayHiệu quả: Pháp lực +1, lực công kích +1, có sức bay nhất định.Giải thích: Bay lên... trên mọi người, rồi nhẹ nhàng lại bay lên... trên bầu trời. Nào mình cùng, bay lên cao... bay lên cao ôi cồn cào. Ồ ồ ồ ồ ố ô, ồ ố ô ——】Thế là trong bàn cờ huyền huyễn tiên hiệp xuất hiện một cảnh fantasy như vầy: một thanh niên tóc trắng cưỡi chổi bay run run rẩy rẩy cố với tới kiếm tu trên không trung.Đan Tử Ngụy bò trên chuôi kiếm lưỡi rộng, cảm thấy mình có lẽ là thiên đạo ăn hành nhiều nhất từ trước tới giờ.Quân cờ trên bàn cờ này dường như thật sự không cảm giác được Đan Tử Ngụy thân là thiên đạo, kiếm tu nhàn nhã gối đầu trên hai tay, hoàn toàn không biết có một thanh niên tóc trắng thù sâu hận đậm đang cột tơ nhân quả lên trên người gã: Ta cho ngươi làm cắc ké điếc mù! Cột nhân quả rồi xem ngươi còn có thể lượn tới chỗ nào, quay lại cứu người ngay cho ta!Trong nháy mắt được Đan Tử Ngụy cột chắc, tơ nhân quả sáng lên rồi tan vào không khí.Một trận cuồng phong mang theo băng tuyết thổi qua, kiếm tu liền trượt dậy."Gì, Hàn Băng tinh?"Gã xua kiếm lưỡi rộng quẹo một cái, đuổi theo cơn gió kia đi tới nơi hai bên chém giết.Kiếm tu nhẹ nhàng hạ cánh, nhặt lên một khối tinh thể nho nhỏ bên cạnh xe ngựa. Gã bỏ lơ thảm trạng xung quanh, đối với tu chân giả mà nói, những ân oán tình thù đó của phàm nhân thế tục đều không vào được mắt gã.Chỉ là...Kiếm tu đẩy xe ngựa ra, từ ngực tử thi ôm lấy đứa trẻ. Gã khẩy vải che mắt đứa trẻ ra, nhìn hốc mắt máu me đầm đìa kia, có chút tiếc nuối nói. "Thế mà lại là "thiên nhãn", đáng tiếc đã bị móc đi.""Căn cốt không tồi, có thể kế thừa thiên nhãn, ngộ tính hẳn cũng không quá kém, là một hạt giống tốt."Kiếm tu cười ha hả, đưa linh khí vào trong cơ thể đứa bé, kéo nó trở về từ ranh giới tử vong."Nếu đã để ta phát hiện, ngươi và ta chính là hữu duyên, từ nay về sau ngươi chính là đệ tử Vạn Kiếm tông của ta."Tác giả có chuyện muốn nói: Sắp tới sẽ sửa phần trước của truyện lại một lần, chủ yếu phân định lại biểu tượng bài Tây của bài thiết lập (không ảnh hưởng cốt chuyện), còn thuộc tính của Phiến Tử sẽ trở thành "Chuồn", thật xin lỗi vì đã gây bất tiện cho mọi người, một người suy nghĩ thiết kế một game online hoàn toàn mới quả thật có rất nhiều chỗ không chu toàn. Sửa văn sẽ không ảnh hưởng đến up chap mới, xin yên tâm. Mọi người cũng không cần đọc lại, chỉ cần biết thuộc tính Phiến Tử thay đổi thôi là được QwQ
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me