Scaralumi Anh Sang Noi Dem
Scaramouche nằm suy nghĩ về những lời Hotaru nói. Bài học hôm nay quả thực rất có ích cho cậu, đây là lần đầu cậu được trải nghiệm bài tập đáng sợ đến vậy. Đòn dao cuối cùng đó là do cậu quá chủ quan, suýt chút nữa thì toi đời rồi. Scaramouche hiểu rằng dường như Hotaru là muốn ám chỉ, dù là lúc nào cũng phải cảnh giác để tránh bị đánh lén.Scaramouche cũng chỉ nằm nghỉ trong nhà một lúc rồi lại đi ra ngoài, cậu muốn xem thử nơi này cũng như cuộc sống của các thành viên trong tổ chức. Dù gì thì giờ cậu vẫn chưa nhận được nhiệm vụ nào mà."Ồ, Scaramouche, vừa hay tôi đang định gọi cậu. Đi làm nhiệm vụ nào."Scaramouche xin rút lại lời vừa rồi. Cậu quay lại thấy Hotaru đang đứng chờ cậu."Có nhiệm vụ rồi sao? Nhanh vậy á?""Ngày nào cũng phải có đến hàng chục, hàng trăm vụ việc cần được giải quyết. Nếu không thì tổ chức đã không có nhiều người như vậy rồi."Nói xong, Hotaru liền quay đi, không nói thêm gì.* * *Scaramouche cứ tưởng việc cần giải quyết sẽ rất khó khăn như kiểu đi ám sát, đột nhập đâu đó các kiểu. Ai ngờ chỉ là đi bắt cướp thôi."Tốt tốt, giữ chặt hắn đi, chờ cảnh sát đến tống hắn vào tù là được."Scaramouche đè tên cướp dưới đất, xung quanh có một số người dân tới gần để hóng hớt. Một số dường như biết đến thân phận của Hotaru và Scaramouche."Hình như họ thuộc tổ chức Archons đấy, tôi nghe về tổ chức này nhiều lắm. Tổ chức này hình như điều hành toàn bộ thế giới ngầm, chuyên giải quyết những vụ việc xảy ra ở đấy.""Ghê vậy sao? Tổ chức như vậy không bị chính phủ phát hình sao?"Scaramouche nghe được một số thông tin trong lúc chờ cảnh sát tới."Cảm ơn các vị đã giúp chúng tôi bắt hắn. Tên này là tên cướp rất chuyên nghiệp, chúng tôi truy lùng hắn từ lâu rồi."Viên cảnh sát cảm ơn Hotaru và Scaramouche rồi đưa tên cướp đi."Này, tổ chức của chúng ta được nhiều người biết đến vậy sao? Có nguy hiểm gì không?"Scaramouche vừa đi vừa hỏi Hotaru."Tổ chức của chúng ta rất lớn, nên cũng rất nhiều người biết. Mà nếu có nguy hiểm thì cũng chỉ nguy hiểm tới một số thành viên bị nhắm tới thôi. Họ không đối phó được, chỉ trách họ quá kém."Hotaru thản nhiên đáp."Vậy lỡ như họ khai ra vị trí tổ chức thì sao?"Hotaru lắc đầu."Không thể, bởi trên người mỗi thành viên tổ chức, đều được gắn một loại thiết bị nghe lén. Không cần lo lắng bị xâm phạm quyền riêng tư, mọi người chỉ dùng đến nó khi có ai đó bị bắt. Nếu họ khai ra, tổ chức sẽ cử người tới xử lý.""Vậy lỡ không kịp thì sao? Lỡ bọn chúng biết rồi bỏ trốn kịp thì làm sao phát hiện?""Thực ra ngoài các thành viên ở trong trụ sở, có rất nhiều các thành viên khác ở rải rác khắp nơi trong các thành phố. Thêm nữa, tổ chức cũng có cách riêng để tìm ra những kẻ biết được chuyện này. Đừng hỏi nữa, cậu không nên vượt quá ranh giới đâu."Hotaru nhắc nhở."Cậu phải ở trong tổ chức lâu năm, thể hiện được sự trung thành với tổ chức, hoặc ít nhất lên được cấp S, may ra còn được cho biết thêm thông tin.""Ha, cô nói cả đống thông tin rồi, giờ mới cảnh cáo. Không sợ bây giờ tôi phản bội rồi bỏ trốn với những thông tin này sao?"Scaramouche cười đùa. Hồi đầu mới gặp, cậu tưởng Hotaru có vẻ ít nói, vậy nhưng thực ra là do cô không muốn chuyện với ai trước thôi."Ồ, vậy cậu nhắm xem, tôi đánh chết cậu nhanh hơn hay cậu chạy nhanh hơn?"Giọng Hotaru tuy vẫn bình thản, thế nhưng câu nói lại mang sức uy hiếp rất lớn.Scaramouche đương nhiên biết mình hoàn toàn không kịp chạy được nếu đấu với Hotaru, tuy rằng chưa từng thấy cô đánh nhau nhưng để lên được cấp S như vậy chắc chắn thực lực không tầm thường."Mà này, để lên được cấp S thì mất bao lâu?"Scaramouche thắc mắc hỏi."Thông thường thì mọi người mất tối thiểu là 1-2 năm, có một số mất đến hơn 20 năm.""Vậy cô mất bao lâu?"Hotaru suy nghĩ một hồi lâu rồi trả lời."6 tháng."Scaramouche: "..." Gì vậy, hack hả?Scaramouche càng thêm chắc chắn, bản thân tốt nhất không nên gây sự với người này.* * *Những ngày sau đó, Scaramouche tiếp tục đi nhận thêm một số nhiệm vụ khác. Cơ mà hầu hết toàn là bắt trộm, bắt cướp, điều tra đường dây buôn lậu, thỉnh thoảng thì còn được đi trấn áp tụi khủng bố."Này, các công việc ở tổ chức đều dễ vậy sao?"Scaramouche cảm thấy rằng tổ chức nghe ngầu vậy mà toàn làm mấy chuyện tào lao gì không. Mỗi ngày cậu chỉ đi tập luyện, làm nhiệm vụ, bị Lumine lôi đi chơi, rồi làm mấy việc sinh hoạt hằng ngày. Nói chung rất bình thường."Không hẳn, đối với cấp A trở xuống chỉ làm vậy thôi. Các nhiệm vụ nguy hiểm hơn mới để cho cấp S. Bình thường mấy hôm sau khi huấn luyện, làm nhiệm vụ với cậu xong, tôi đều phải đi làm thêm cả những nhiệm vụ cấp S đây.""Ài...Vậy phải làm sao tôi mới lên được cấp S? Ngày nào cũng chỉ quanh quẩn đi bắt cướp, chán chết đi được."Scaramouche than vãn."Tổ chức chúng ta được thành lập để giữ trật tự không chỉ cho thế giới ngầm, mà còn cả cuộc sống của người dân nữa. Đừng có nghĩ đấy chỉ là mấy nhiệm vụ nhảm nhí."Hotaru ngồi thuyết giáo một tràng cho Scaramouche khiến cậu im bặt không nói gì.Scaramouche quay lại tiếp tục bài huấn luyện của mình. Mấy hôm nay Hotaru đã bổ sung thêm nhiều loại bài khá để huấn luyện cậu, hoặc là bài luyện chạy cũ kia thì bị nâng độ khó thêm nữa rồi.Scaramouche thở hồng hộc nhìn Hotaru cũng đang tập cùng mình. Không khỏi thắc mắc hỏi."Này, cô suốt ngày đeo cái mặt nạ phòng đọc đấy bộ không thấy phát ngốt à? Cô đeo làm gì?""Không, tôi thấy nó bình thường, chắc do quen dùng rồi. Tôi đeo là vì không muốn bị người khác nhìn thấy mặt thôi. Mấy hôm không có nhiệm vụ, tôi sẽ bỏ nó ra, như vậy thì sẽ không bị ai nhận ra. Có thể di chuyển tự do, không bị ai dòm ngó do không ai nhận ra, bộ không tốt sao?"Scaramouche: "..." Được được, tôi không còn gì để nói nữa.Scaramouche không hỏi thêm gì, tập trung tiếp tục bài tập của mình. Cậu sẽ cố gắng được lên cấp S nhanh nhất có thể, làm mấy nhiệm vụ này tuy biết nó rất quan trọng nhưng thực sự quá chán.Hotaru nhìn Scaramouche khí thế hừng hực, trong đầu dường như cũng đang nghĩ gì đó.* * *"Xong bài tập rồi, cô định đi làm nhiệm vụ luôn à?"Hotaru lắc đầu."Bây giờ vẫn chưa nhận được gì, có lẽ tôi sẽ ở lại đây thêm một lúc."Scaramouche uống một ngụm nước. Cậu giờ cũng chưa muốn về nhà, sợ trên đường gặp phải Lumine lắm. Cô ta mà gặp đượ cậu, kiểu gì cũng lôi cậu đi đâu đó không tha cho mà xem."Này."Hotaru đột nhiên cất lời."Cậu có biết cách để lên cấp S là phải làm gì không?"Scaramouche nghe hỏi vậy, cũng trầm tư suy nghĩ. Cậu đúng là không biết chuyện đó thật."Tôi nghĩ là dựa vào thành tích và biểu hiện trong quá trình ở đây, sau đó những người đứng đầu sẽ qua đó đánh giá có thể lên cấp S hay không."Hotaru gật đầu."Đó là một phần. Vậy nhưng phần quan trọng nhất quyết định tất cả không phải vậy. Để lên được cấp S, bắt buộc phải được người hướng dẫn của mình công nhận. Tùy vào từng người hướng dẫn, họ sẽ có cách riêng để xác nhận xem liệu người họ đang hướng dẫn đã có đủ tư cách trở thành cấp S không. Khi họ đã thấy đủ rồi, sẽ báo cáo lên cấp trên để thăng cấp cho người họ đang hướng dẫn."Scaramouche nghe vậy cũng tò mò hỏi."Vậy tôi phải làm sao để cô công nhận tôi."Hotaru suy nghĩ một hồi rồi nói."Với tôi thì dễ thôi. Tôi với cậu sẽ đấu với nhau, nếu cậu có thể hất bay được mặt nạ phòng đọc của tôi, tôi sẽ công nhận cậu. Những ngày tôi rảnh, sẽ đấu với cậu một lần, cho đến khi nào cậu đạt được mục tiêu tôi đặt ra."
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me