Shortfic Np Full Bao Boi Tinh Mang Em La Cua Bon Toi
Nhưng,hãy để ý,phía trên tường có treo một cái đồng hồ điện tử.Nó ghi ngày 31-01-XXXX.Và ngay lúc này đây,là 30-4-XXX---------------
-Mọi người rõ rồi chứ?-Cô nhướn mày khiêu khích nhìn ả đang điên muốn lộn ruột ở dưới kia
-Cô Đỗ Thập Nương,chúng tôi là cảnh sát,yêu cầu cô theo chúng tôi về đồn lấy lời khai.Đã có người kiện cô vì tội cố ý giết người-Từ đâu một nhóm người xông vào,giải cô ta đi,không để Đỗ Thập Nương hé một lời nào------------(Đọc tới đây xin mng thông cảm về form chữ,mình chả biết sửa sao nên đành để vậy,mong không làm mng khó chịu^.^)
-Còn các anh,đến bây giờ tôi mới đủ dũng cảm để nói ra những điều này...-Hít một hơi thật sâu,cô tự trấn tĩnh bản thân
-Tôi thật sự xin lỗi,xin lỗi vì đã yêu các anh quá nhiều,xin lỗi vì đã ghen đến mất lí trí khi thấy các anh cưng chiều người khác ngoài tôi,xin lỗi vì bao lần trộm khóc khi bị các anh đánh mắng,xin lỗi vì con ngu này đã vô tình chạm vào người các anh trong ngày nhập học để rồi tạo nên những buồn,vui,ngọt,đắng sau này.Nhưng,rất cảm ơn các anh...vì đã bỏ rơi tôi,để tôi hiểu rằng,thế giới này,tôi hoàn toàn cô độc!
-Mọi người cứ tiếp tục tận hưởng bữa tiệc khi vắng mặt chủ nhà nhé!?-Nói rồi cô lê bước ra khỏi đại sảnh
Dạo quanh con đường với những cây hoa anh đào đẹp như truyện cổ tích.Nhưng cớ sao lòng cô trĩu nặng đến vậy.Chưa lúc nào cô ngừng nhớ bọn họ,chưa lúc nào cô vơi đi nỗi buồn mang mác vì không có người thương bên cạnh
Đứng ở một địa vị cao hơn người.Biết bao nhiêu gánh nặng đổ hết lên đầu cô,từ chuyện của gia tộc,đến chuyện công ty riêng.Một ngày của cô gói gọn trong việc đi làm,về nhà.Những việc đó cứ lặp đi lặp lại,cứ như một con robot được lập trình sẵn vậy .Khổ cực như vậy,cô đơn như thế,nhưng cô nào biết chia sẻ cùng ai.Có những đêm cô mơ được các anh ôm trong vòng tay,được bảo bọc yêu thương,nhưng khi thức giấc khoảng giường bên cạnh thật lạnh lẽo,không một hơi ấm như nhắc cho cô nhớ tất cả chỉ là mơ
Diệp Lam Phúc,nếu có người hỏi cô rằng:Cô có muốn chết đi cho nhẹ lòng không?
Cô sẽ chẳng suy nghĩ mà trả lời rằng:Cả đời này,tôi muốn ở bên người tôi thương,nếu tôi chưa đạt được nguyện vọng,thì xin lỗi,đến thần chết tôi cũng chẳng sợ....
-Phúc nhi à!-Phía sau có tiếng người
-Tại sao lại bỏ ra đây vậy.Thời tiết này lạnh lắm,không nên ăn mặc phong phanh như vậy ra đường-Nói rồi Thiên Anh khoác cho cô áo vest của mình
-Lam Phúc,em...quay về với chúng ta được không.Anh sẽ cho em một gia đình 5 người hạnh phúc,sẽ có chúng ta,và cả con chúng ta nữa-Lãnh Quốc ôn nhu khẽ nói
-Diệp Lam Phúc,anh biết bản thân thời gian qua đã mê muội cô ta,không để ý đến em,tổn thương em,khiến em chịu nhiều khổ cực.Nhưng,trong tim anh,em vẫn luôn là duy nhất,cô gái ngây thơ trong sáng của ngày nào-Chất giọng trầm ấm của Lam Hoàng khiến tim cô mềm nhũn
-Yêu tôi?Thương tôi?Cái tát mà các người đã dành cho tôi của 3 năm trước,các người có đền cả đời cũng không đủ
-Bọn anh nguyện vì em mà đền cả đời
-Tôi...
Bỗng,từ đâu một đám người áo đen vây kín bọn họ
-Công chúa,nếu người muốn giữ mạng sống cho bọn họ,thì xin hãy kí vào giấy chuyển ngôi này,chúng ta sẽ tha cho các người một con đường sống,bằng không...
-Hừ,ngươi nằm đó mà mơ,Phúc nhi sau này sẽ lên ngôi,trị vì đất nước.Ngươi muốn thay,còn chưa đủ bản lĩnh-Lãnh Quốc lạnh lùng thách thức
-Được thôi,ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của các ngươi,tất cả xông lên
Ba người các anh chia ra ba hướng tạo thành một vòng vây bảo vệ cô,cũng như phản đòn của đám người kia.
Diệp Lam Phúc hoảng loạn,làm sao bây giờ?Cô cũng không có đem theo điện thoại,nơi này cũng cách bữa tiệc khá xa,nên hét lên thì chắc chắn sẽ không ai nghe.Chỉ mong bọn vệ sĩ gác cổng thấy động tĩnh mà chạy tới thôi
Bỗng...
"Đoàng" "Đoàng" "Đoàng"
Ba phát súng,mặc dù nhắm vào cô,nhưng,người ngã xuống không phải là cô.Là,người thương đã thay cô đỡ đạn.Ba bóng người đồng loạt khuỵ xuống
Khi ngã,cô còn nghe bọn họ đồng thanh:
-Bảo bối,tính mạng em là của bọn tôi.Nên ngoài chúng tôi ra,không ai có quyền cướp em đi cả.Yêu em!
-Đừng,đừng bỏ em đi có được không.Em hứa sẽ nghe lời mà.Em sẽ bỏ qua tất cả,chúng ta sẽ là gia đình năm người hạnh phúc!
Một toán người nữa chạy đến,lần này là người của cô.Tất cả bọn ám sát đều bị bắt.Cô theo bọn họ lên xe cứu thương
----------------
1 năm sau
Có một người con gái xinh đẹp đứng trước ba ngôi mộ.Khẽ thì thầm
-Các anh à,ở trên đó có vui không?Mà sao ai đi cũng chẳng thấy về!Em đã đợi một năm,đã một năm rồi,sao các anh không đưa em đi cùng?Mọi chuyện ở đây vẫn rất tốt,Đỗ Thập Nương cũng đã vào tù,tất cả đã về đúng quỹ đạo của nó.Vậy,bây giờ mọi thứ cũng đã ổn rồi,em đi theo các anh được không-Nói rồi cô rút ra một con dao nhỏ,cứa từng đường vào cổ tay mình.Cứ thế,cho đến khi cô gái xinh đẹp ngã khuỵ xuống.Ngày hôm sau,mọi người đi thăm mộ,ai cũng thấy một cảnh tưởng động lòng người,có lẽ cả đời họ sẽ chẳng thể quên:Một "thiên sứ" với bàn tay nhuốm máu,nắm chặt con dao,khoé mắt vẫn vương vài giọt nước trong như pha lê.Cô đã khóc!
----------------
-Đây là đâu
Có một cái cầu thang bằng vàng,nó hướng thẳng lên trời.Cô có nên đi thử
Nói rồi Diệp Lam Phúc bước nhẹ nhàng lên từng bục.Đến nơi,cô sững người
-Phúc nhi,em đến trễ quá đó.Chúng ta đợi em những một năm-Lam Hoàng ôn nhu cười
Có ai giải thích cho cô chuyện gì đang xảy ra không.Mặt ngu đần,cô hỏi
-Này là sao a~~~
-Phúc nhi ngốc,đây là thiên đường,nhà của chúng ta nha.Mặc dù chúng ta không thể đầu thai vào kiếp khác,nhưng có một thế giới song song với Trái Đất,có thể nói là những người chết đi đều được sống lại ở thế giới này,làm lại cuộc đời.Dựa theo danh phận,tiền tài,địa vị ở thế giới bên kia mà bên này cũng phân theo: Nhất Thiên là địa vị nhất,sau đó là Nhị Thiên,Tam Thiên,...và cứ thế cho đến tầng đáy-Lãnh Quốc giải thích
-Vì vậy,chúng ta là Nhất Thiên,nên ở đây cũng không có gì lạ đâu bảo bối-Thiên Anh ver
-Vậy...bây giờ chúng ta vẫn là một nhà phải không?-Cô rụt rè hỏi
-Ai da,bảo bối đáng yêu quá thể đáng!Đương nhiên rồi-Lãnh Quốc kìm không được mà hôn lên đôi môi nhỏ nhắn của cô
-Vậy,bây giờ em là gì của các anh hử?-Cô phồng má hỏi
Ba soái ca nhìn nhau,đồng thanh trả lời
-Bảo bối!Em là tính mạng,là phu nhân của bọn tôi.Chúng ta yêu em!
-Em cũng yêu các anh,ông xã~~~
---------------
Ahuhu,lần đầu tiên trong đời Pii viết End một bộ truyện a~~~Tặng nàng: Lee_Sandy1409 và TaurusxScorpio2005
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me