Sieu Quay Truong King World Edit Chuyen Ver Kristao Chanbaek Hunhan
Mùa hè không chỉ là mùa với cái nắng oi bức, nóng nực của thời tiết mà nó còn là mùa của những cơn mưa rào đầu hạ chợt đến rồi chợt đi...... Hôm nay cũng vậy, thời tiết oi ả khiến người ta cảm thấy khó chịu thì 1 cơn mưa rào kéo đến để nhấn chìm cái oi nóng đấy đi......Mọi người ai cũng vội vã về nhà hay tránh mưa thì nó với hắn lại tắm mình trong cơn mưa vui đùa với nhau trong công viên trước ánh mắt của mọi người. Nụ cười của nó cũng không thể nào bị làn mưa kia xóa nhòa đi được, cái mát mẻ như ngấm vào từng da thịt của 2 vậy...._A.......A.............A............thích quá _ Nó reo lên thích thú, nhảy quanh hắn_Đồ ngốc, ốm thì làm sao hả? _ Hắn mắng nó nhưng vẫn dầm mưa với nó_Không ốm đâu, ta khỏe lắm.....a, thích quá......mát ghê_ Nó cười tít mắt, nắm tay hắn quay vòng vòng_Này Hoàng Tử Thao, nghe ta nói được không?_ Hắn siết chặt tay nó, hướng ánh mắt nó nhìn vào hắn_ Hử? Gì vậy? Đang nghe đây_ Nó mỉm cười nghiêng đầu nhìn hắn_ Ta..... ta yêu mi _ Hắn ấp úng nói. Do mưa nên chắc nó không nhìn rõ chứ hiện giờ mặt hắn đang đỏ lên đấy; từ trước tới nay hắn đều được người ta chủ động tỏ tình cả chứ chưa bao giờ phải tỏ tình với ai cả, hồi yêu Khánh Thù thì hắn cũng chưa từng nói yêu cậu bé chỉ là cả 2 tự hiểu với nhau thôi ....._Hở........._Nó đần mặt ra nhìn hắn_ Ta yêu mi. Ngô Diệc Phàm yêu Hoàng Tử Thao_ Hắn nói gần như hét lên vậyGiữa cơn mưa rào sối sả của mùa hè đó, trong làn mưa đó hắn đã quyết định tỏ tình với nó cũng như hắn đã đưa ra quyết định quên đi quá khứ để đón nhận người con trai của tương lai này đây..... Phải, hắn yêu nó nhiều lắm, từ lúc nhận ta tình cảm của mình đối với nó thì hắn đã chẳng biết từ lúc nào, từ bao giờ đã yêu nó tới vậy rồi, chỉ biết hiện giờ hắn cần nó hơn bao giờ hết..... Nó đã làm thay đổi con người của hắn, thay đổi rất nhiều....Đối với con người chúng ta cơn mưa là sự li biệt, những cơn mưa thường tượng trưng cho sự đau thương, chia lìa vì mưa chính mà nước mắt mặn chát, đớn đau là sự tổn thương mà ông trời khóc thay cho ta, khóc thay cho 1 cuộc đời 1 mối tình.....Vậy, liệu với nó và hắn thì cơn mưa có ý nghĩa gì đây? Mưa sẽ giúp hắn giảm đi đau thương hay mưa đối với hắn sẽ là hạnh phúc bất diệt cho tương lai?Khoảng không gian tĩnh lặng, mọi thứ như ngưng đọng lại, chỉ còn có nó và hắn 2 ánh mắt nhìn nhau không rời và 2 trái tim đập rộn ràng.... 1 cảm giác lo lắng bỗng dưng dâng lên với hắn khi hắn thấy nó cứ im lặng mãi, cứ nhìn hắn mãi thôi mà chẳng nói câu nào cả..... bỗng dưng hắn thấy sợ, lần đầu tiên hắn cảm thấy sợ 1 cái gì đó.....Cuộc đời hắn, trong cái từ điển của hắn chưa bao giờ có chữ " sợ" cả nhưng không hiểu lần này vì sao hắn lại có cảm giác này. Ngày trước, dù có đối mặt với những kẻ tàn nhẫn, tanh mùi máu tới đâu có khi còn cầm chắc cái chết, cán cân giữa cái chết và sự sống của hắn rất mong manh mà hắn cũng chẳng có cảm giác gì của sự sợ hãi cả........vậy tại sao giờ đây hắn lại có cảm giác này? Tại sao nó cứ im lặng mãi khiến hắn sợ?Nhưng rồi cái gì đến nó cũng phải đến, im lặng 1 lúc lâu vì quá bất ngờ thôi. Nó khẽ mỉm cười, bàn tay nó với lên chạm vào gương mặt hắn, 1 cái kiễng chân nhẹ nó ôm trầm lấy hắn, giọng nói nhẹ xen lẫn niềm vui, hạnh phúc dâng trào bên tai hắn, nó nói:_Tui đã đợi câu nói này rất lâu, lâu lắm rồi đó Diệc Phàm_Vậy là......_Hắn ngỡ ngàng nhìn nó, khuôn mặt không dấu khỏi niềm vui sướng những vẫn muốn hỏi lại vì hắn sợ hắn hiểu sai, hắn nghe lầm mất ......Hắn thật không ngờ nó lại đồng ý với hắn dễ dàng như vậyNó gật đầu, nắm chặt tay hắn nói:_Tui yêu cậu.....Chẳng đợi nó nói dứt câu, hắn chỉ cần có vậy là đã quá đủ rồi....Nhấc bổng nó lên cao và xoay nó vòng vòng trên không cười hạnh phúc; trong lòng hắn bây giờ cực kì vui, cực kì mãn nguyện.....Những hạt mưa như đang nhảy điệu vũ chúc phúc cho hắn vậy.....Đúng vậy, mưa là sự chia biệt, là đau thương,.... Nhưng sau mỗi cơn mưa mùa hè sẽ lại xuất hiện cầu vồng nên tình yêu đẹp nhất có lẽ là tình yêu của nó với hắn vì sau đó cơn mưa rào đó là trời quang mây tạnh và trả lại cho bầu trời sắc xanh tươi mát. Hơn hết, trên bầu trời lúc đó lại còn hiện cả cầu vồng 7 sắc cực đẹp nữa....1 hiện tượng hiếm hoi mà không phải ai cũng được chiêm ngưỡng; có lẽ đây là lời chúc phúc của chúa trời dành cho tình yêu của nó với hắn.....Sau đó, 2 đứa ướt như chuột lột nhìn nhau mà cười toe toét....Rồi hắn đưa nó về khách sạn nhà mình để thay đồ và tắm chứ dầm mưa lâu vậy, quần áo lại ướt hắn sợ nó ốm thật mất luôn....Lúc ấy chắc chắn sẽ có 1 con hổ dữ ở nhà ăn thịt hắn không cần hỏi nguyên do vì ai cả luôn....._Tên kia, sao lại mua thứ này vậy chứ hả? Mặc thế quái nào được đây trời....._Nó la oai oái từ phòng tắm ra_Sao mà không được? Đẹp thế còn gì, đúng kiểu mi hay mặc mà_ Hắn vừa lau tóc vừa nói_Không được là không được, mi điên à? Đồ ngốc, rõ ràng là mi muốn ta tức chết mới hả lòng hả dạ mà_Nó gắt_Mặc ra coi nào. Lẹ lên, có cần ta vào mặc giùm cho không?_ Hắn giục"RẦM......."Nó thẳng chân đạp tung cửa nhà tắm cái "rầm" bước ra, ngang eo có buộc 1 cái khăn tắm dài chấm đất màu trắng, mặt hằm hằm đầy sát khí nhìn hắn:_Mi cởi quần mi mặc ra, đưa ta mau lên_Không, điên à?_ Hắn nhăn mặt_Không biết, ta không mặc được cái quần này đâu_ Nó nhăn mặt_Thế đã mặc chưa mà lại quấn khăn tắm thế này? Bộ tính quyến rũ ta hả?_ Mặt hắn nhìn nó cực đểu_ Vớ vẩn, mặc rồi nhưng..... nhưng mà......_ Nó ấp a ấp úng_Sao???_ Hắn nghiêng đầu nhìn nó_Còn nói nữa, ta không mặc được cái quần sooc này đâu, có bao giờ mặc đâu, mau đổi cho ta cái quần khác không thì đưa ta quần jean của mi đây, lẹ lên_ Nó gắt lên, đánh bùm bụp vào hắn(2 anh này lạ ghê, yêu nhau mà ta với mi như đúng rồi ý >.<)Hắn nhìn nó cười cười cực đểu rồi 1 tay túm chặt lấy 2 tay nó không cho đánh nữa 1 tay giật mạnh chiếc khăn tắm nó đang buộc ngang eo kia ra......Và trước mặt hắn chính là cặp chân thon dài cực kì trắng của nó và chiếc quần sooc cực cá tính rất hợp với chân nó mà hắn vừa mới mua cho nó nhưng nó nhất quyết, sống chết không chịu mặc mà bắt đổi cái khác cũng chính vì chẳng bao giờ chịu mặc quần ngắn là vì chân nó có 1 vết sẹo dài chạy thẳng từ mắt cá chân lên tới tận đầu gối....._Đừng có nhìn, đồ ngốc. Đồ dê già, bỏ ra mau lên_ Nó giãy, cố thoát ra khỏi tay hắn nói như sắp khóc tới nơi rồi ý_Nhìn thấy rồi, không phải giãy nữa đâu. Cái sẹo này ta biết từ trước rồi_ Hắn thả tay nó ra_Hừ..._Nó tức giận đứng dậy bỏ đi_Này, ai cho đi mà đi chứ. Lại đây mau lên_ Hắn túm tay nó lại kéo nó ra rồi bắt ngồi xuống ghế_Làm cái gì đó_ Nó trừng mắt_Ngồi im, hỏng là ráng chịu đó_ Hắn quỳ xuống nắm lấy chân nó làm mặt nó cứ đỏ cả lên vì ngượngHắn bắt đầu lôi từ trong túi ra 1 chiếc bút dài, ngòi nhỏ cực mảnh màu đen và đặt đầu bút lên chân nó vẽ ra hình 1 con bướm đen được cách điệu đè lên vết sẹo ở chân nó. Những đường nét bút đưa đi rất mảnh, nhỏ đã tạo nên 1 con bướm đêm trông y như thật ở chân nó rất sống động và càng nổi bật trên nước da trắng hồng của nó còn vết sẹo kia thì hoàn toàn biến mất. Mà nhìn rất giống 1 hình xăm ở chân nó, không chỉ che được vết sẹo mà còn càng làm cho nó thêm cá tính hơn..._Được rồi đó, đẹp không?_ Hắn xoay xoay chân nó nhìn con bướm đen cười mãn nguyện_Vẽ vậy cũng thế thôi, vào nước rồi cũng trôi ngay_ Mặt nó ỉu sìu_Làm gì có chuyện đó, đây là loại mực đặc biệt đấy. Cho vào nước, chạy nhảy thoải mái cũng trả sao đâu, muốn tẩy nó đi thì chỉ dùng xà phòng mới tẩy được thôi _ Hắn cười hiền xoa đầu nó giải thích_Hử, thiệt không?_ Mặt nó sáng lên thấy rõ_Đương nhiên rồi, bút này ra phải đặt mua đó, không rẻ đâu, cất cho cẩn thận đấy_ Hắn gật đầu, đặt cây bút vào tay nó_Tuyệt quá, cám ơn nha_ Ánh mắt nó long lanh đầy mừng rỡ_Ngốc, chỉ cần cậu vui là được rồi. Từ giờ hãy mặc quần đùi đi, đừng ép nhình vào trong những cái quần jean đó nữa_ Hắn nắm tay nó, hôn nhẹ lên mu bàn tay_Được, nhất định sẽ vậy_ Nó ôm chầm lấy hắn_Được rồi, về thôi không mọi người sẽ lo đấy, đi chơi cả ngày nay rồi_ Hắn nhìn nó mỉm cười hiền_Um _ Nó gật đầuVà thế là buổi đi chơi của 2 đứa kết thúc, 2 trái tim của 2 con người này giờ đã cùng chung 1 nhịp đập, đã cùng hướng vào nhau. Đặc biệt là hắn đã cho nó biết yêu rồi.....Liệu có đúng là không biết yêu hay là vì 1 lí do nào đó khác? Nếu thực nó không biết yêu tại sao nó lại đồng ý yêu hắn nhanh tới vậy?....Nhưng có 1 điều rằng, liệu tình cảm của nó với hắn kết thúc có quá đơn giản không?Chắc chắn là không rồi...... ^^~
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me