Sieu Sao C1 Den C95 Phien Ngoai
Charles tựa như một con bướm đẹp bay lượn chung quanh tiệc rượu, khuôn mặt anh tuấn dáng người cao ngất cùng với dí dỏm hài hước hấp dẫn không ít cả trai lẫn gái quay chung quanh bên cạnh, trong đó có đủ các quý cô, đương nhiên cũng không thể thiếu mấy người tiểu minh tinh bên dưới công ty giải trí, Đường Phong thức thời từ bên người Charles chậm rãi tách ra, để tránh khỏi bị đám người vây quanh cuối cùng thiếu oxi mà nghẹt thở chết. Cầm trong tay một ly sâm banh, cậu một mình một người chậm rãi bước đi thong thả đến sân thượng của tiệc rượu, gió đêm hơi lạnh chậm rãi thổi đến, chiếu vào nét mặt giống như một tầng sa mỏng vô hình, vì buổi tối này mà tăng thêm vài phần thần bí. Cậu hơi ngẩng đầu uống một ngụm chất lỏng màu vàng kim, vị cồn tràn ngập khoang miệng chảy xuôi tiến vào dạ dày, trận trận ấm nóng. Bầu trời đêm đêm nay, đặc biệt đẹp. Phía chân trời xa xôi treo lên ánh trăng tàn lẻ loi, sao trên khắp bầu trời ở nơi thành thị kiêu căng toả ra mùi vị xi măng và sắt thép có vẻ đặc biệt lộng lẫy và trân quý. Có chút người giống như sao băng, tuy rằng đẹp, nhưng trôi qua cực nhanh, phù dung sớm nở tối tàn. Có chút người lại giống như sao sáng, tuy rằng óng ánh nhưng lại bị bao phủ trong biển sao rộng khó có thể rực rỡ. Chỉ có ánh trăng, xưa có trí thức nhà thơ ngâm thơ đối nguyệt, một lần lại một lần biểu đạt các loại tình cảm ở sâu trong nội tâm, hiện tại, lại có Đường Phong nhìn nó đến ngây người. Chỉ là ngây người mà thôi, không có tình cảm biểu đạt, cũng không có ngâm thơ viết lời, chỉ là ở trong một mảnh bầu trời đêm nhìn thấy đầu tiên chính là trăng khuyết mà thôi. "Sao cậu lại một người ở chỗ này?" Bên cạnh bỗng dưng vang lên thanh âm một người đàn ông. Tôi không biết anh, anh không biết tôi, chẳng biết tại sao đột nhiên tiếp lời, tám chín phần mười, phi gian tức đạo, tâm hoài bất quỹ. "Chủ tịch Tô." Thu hồi đường nhìn trăng khuyết, trên mặt Đường Phong một lần nữa treo lên dáng tươi cười ôn hòa, ngũ quan của cậu vốn là sắc sảo mà không mất đi dịu dàng, dưới ánh trăng nhàn nhạt lại càng có vẻ nhẹ nhàng. Bỗng nhiên nhìn vào đôi mắt người kia, đột nhiên có một loại ảo giác chấn đến đáy lòng. "Những lời này mới là lời tôi nên hỏi, chủ tịch Tô sao một người ở chỗ này?" "Bên trong quá oi bức, đi ra ngoài hít thở không khí." Tô Khải Trình cười cười, "Không ngờ cậu cũng ở chỗ này, đúng rồi, điệu Tăng-gô của cậu rất tuyệt, trước đây cũng chưa từng nghe thấy Thiên Thần nhắc đến chuyện cậu còn có tài nghệ như vậy, thật đúng là thâm tàng bất lộ." Thẳng thắn mà nói, ấn tượng đầu tiên Tô Khải Trình tạo nên rất tốt, ôn văn nho nhã, tính tình tốt, nhưng thường thường càng là người nhìn như vô hại như vậy lại càng khiến Đường Phong tâm sinh phòng bị. Lục Thiên Thần lạnh lùng là nổi ở mặt ngoài, giống như đang nói với mọi người: nếu không muốn chết thì cách xa một chút. Charles hư hỏng là giấu ở trong ánh mắt, chỉ cần cùng anh ta đối mặt là biết người này tuyệt đối không phải là cái gì lương thiện. Mà loại người như Tô Khải Trình chính là loại Đường Phong sợ nhất, cậu không phải không thích người có tính cách tốt, nhưng cậu không thể tưởng tượng nổi thân là một vị chủ tịch tập đoàn sẽ là cái gì "Người tốt", nhất là khi Tô Khải Trình bình tĩnh đối mặt với chuyện "Lục Thiên Thần yêu say đắm Ca Trần" khiến cậu cảm thấy một tia sợ hãi. Tô Khải Trình hoặc là quá yêu Ca Trần cho nên sủng nịch đến chết, hoặc là đáy lòng căn bản không quan tâm đến người kia. Đường Phong bây giờ còn chưa thể xác định Tô Khải Trình là thuộc về loại nào, nhưng ít ra có thể biết rõ vị chủ tịch Tô này không phải là nhân vật hiện nay cậu có thể đi trêu chọc, trông cậy vào Charles làm bùa hộ mệnh cho cậu còn không bằng tự mình dắt theo một con chó mang theo bên người an toàn hơn. "Chủ tịch Tô quá khen, những người làm diễn viên như chúng tôi không học thêm chút gì đó, bát ăn cơm sẽ bị người đơn giản cướp đi." Không cần biết anh có mục đích gì, mọi người cùng nhau đánh thái cực quyền là được, Đường Phong cười đến tự nhiên. ———————— Chú thích: Cái câu "đánh thái cực quyền" ý muốn nói cứ từ từ thăm dò đối phương trước rồi mới tìm đến phương pháp đánh bại đối phương.
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me