Slug
Một tuần nữa đã trôi qua, James cũng đã đi làm được một tuần. James cảm thấy giống như hàng thế kỉ vừa trôi qua vậy có rất nhiều việc xảy ra. Nhưng mà chúng sắp kết thúc rồi đợi tới khi anh ta quay lại Anh thì mọi thứ sẽ lại quay về như cũng đúng không ? James nằm lì trên giường lầm bẩm với con gấu bông yêu thích của mình. Tới trưa thì Tan bạn cậu đã bấm chuông inh ỏi nhà cậu. Còn đem rất nhiều đồ ăn tới nói là mở tiệc ăn mừng cho một tuần đi làm của cậu. Bày biện xong xuôi cả hai ngồi xuống cùng nhau ăn. Tan hỏi han về việc cậu đi làm : - Mày đi làm ổn không mà không thấy nói gì với tao hết vậy. Tên đó có làm khó gì mày không - Không có gì cả. Bọn tao nói chuyện rõ ràng với nhau rồi. Quyết định sẽ quên hết mọi chuyện không còn dí líu gì với nhau. Anh ta chắc cũng sắp trở lại Anh rồi. Mọi thứ rồi sẽ trở về với quũy đạo vốn có của nó thôi Tan bỏ đũa xuống suy nghĩ một lúc những lời James vừa nói mới lên tiếng hỏi James : - Mày làm được thật sao - Ngay cả mày cũng hỏi tao như vậy. Mày cũng không tin tao sẽ quên được anh ta Sợ James hiểu lầm lời mình Tan vội giải thích : - Không phải, ý tao không phải vậy. Nhưng James này mày nhớ không lúc trước khi mà tao đến khuyên bảo an ủi mày, mày cũng đã dõng dạc mà nói với tao rằng mày sẽ vượt qua được sẽ quên được, sẽ không để điều đó làm mày tổn thương nữa nhưng rồi thì sao 5 năm qua mày có làm được không....Không hề - Sao lại không tao đã làm đó thôi. Chỉ là tao cần thêm thời gian - Được vậy tao hỏi mày nha James gật đầu bỏ tay xuống bàn lắng nghe câu hỏi của Tan : - Đôi bông tai tao kêu mày vứt mày vứt chưa - Thật ra là tao định vứt rồi mà do.... - Không cần giải thích chỉ cần nói cho tao biết là rồi hay chưa thôi James nhẹ nhàng lắc đầu coi như câu trả lời - Còn bó hoa hồng trắng ép khô thì sao James như bị Tan vạch trần hết tất cả cậu im lặng nhìn xuống dưới bàn im lặng không trả lời. Thấy James im lặng là Tan thừa biết câu trả lời là gì rồi. Bó hoa hồng trắng Net tặng James vào dịp valentine được James đem đi ép khô giữ gìn cẩn thẩn đến giờ - Chưa chứ gì Tan đứng dậy hít thở một hơi lại gần James nói : - James....Không phải mày nói quên là quên được đâu, mà mày cần hành động thực tế kia. Nói thì ai mà chẳng nói được. Ngay cả việc bỏ đi những thứ anh ta tặng mà mày còn không làm được thì làm sao mày có thể quên anh ta được đây. Rồi mày lấy đâu ra tự tin mà nói rằng mày làm được - Tao.... - Muốn thì tìm cách, không muốn thì tìm lí do. Không phải mày cần thêm thời gian mà mày chưa thực sự muốn làm mà thôi. Mày suy nghĩ kĩ những lời tao nói đi. Đừng nói tao nhiều chuyện tao chỉ muốn tốt cho mày thôi. Bỏ qua một bên ăn trước đi Sau khi suy nghĩ thật kĩ James đi khắp nhà thu dọn hết những món đồ Net tặng gom lại một chỗ. Đứng nhìn những món đồ đó rất lâu : Có lẽ Tan nói đúng. Tôi nên học cách quyết tâm từ bỏ từ bây giờ. James lấy thùng giấy đựng hết những thứ đó vào rồi cầm đi vứt ở lối thoát hiểm. Dù trong lòng vẫn còn chút lưu luyến Tuần mới để như một khởi đầu mới với James. Sau một tuần làm quen thì bây giờ những nhà thiết kế mới như cậu cũng bắt đầu công việc chính. Phòng thiết kế cũng tất bật chuẩn bị lên ý tưởng cho bộ sưu tập mới. Trải qua cuộc họp hơn 2h thì cũng tới giờ nghỉ trưa. James quyết định gọi đồ ăn về công ty ăn với đồng nghiệp. Ăn trưa xong cậu xuống quán cà phê ở tầng 1 mua một ly cà phê cam yêu thích của mình để uống. Lúc đó James vô tình bắt gặp Barin đang ôm một thùng đồ gì đó nên James tiến lại hỏi. Hỏi ra thì cậu mới biết là anh bị điều đến bộ phận khác ở chi nhánh mới. James cũng hỏi là lí do tại sao đang yên đang làm mà bị điều. Nhưng Barin chỉ lắc đầu nói là cấp trên yêu cầu. Rồi còn cái gì mà bên chi nhánh mới đang thiếu người. James nghe xong dường như đoán ra được điều gì nhưng để chắc chắn hơn về điều đó cậu nhanh chóng tìm gặp Sadan ở văn phòng để hỏi rõ hơn với hi vọng rằng Sadan sẽ nói cho cậu biết sự thật. James không muốn nghĩ nhiều cậu hi vọng rằng chỉ là cậu hiểu lầm. Người đó ít ra sẽ không làm ra những chuyện như vậy. Mang trong mình một tia hi vọng James gõ cửa phòng Sadan :- Tại sao Barin lại bị đều đi vậy ạ- James đó không phải là chuyện của emThái độ tránh né của Sadan làm cậu càng thêm nghi ngờ - Có phải là Net Siraphop kêu anh làm vậy không? Sadan không trả lời James vì căn bản anh cũng không biết lí do là gì thì giải thích với James làm sao. Net ơi là Net mày báo tao quá. Giờ tao nên trả lời sao đây chẳng lẽ nói đúng là như vậy à. Thật là...- Vậy em tự mình đi hỏi ? James đi thẳng tới phòng Net mở cửa xông. Sadan đuổi theo sau nhưng không kịp ngăn cậu lại - Net Siraphop có phải anh là người đã yêu cầu điều Barin đi không ? Net đang đọc tài liệu thấy cậu đột nhiên xông vào ngước lên nheo mày tỏ ra khó chịu nhìn James - Không ai nói em vào phòng cấp trên phải gõ cửa à James biết mình sai khi không nói không rành xông vào nhưng cậu chỉ muốn hỏi cho ra lẽ : - Là vì ngày hôm đó đúng không. Sao anh có thể công tư bất phân như vậy Bỏ tệp tài liệu xuống Net ngã người về sau nhìn cậu nhếch mép cười nói : - Cảm thấy bất bình thay cho anh ta sao. Nhưng em lấy quyền gì mà đứng đây hỏi tôi câu đó. Em chỉ là một nhân viên thiết kế mới bé nhỏ thôi mà dám đứng ở đây chấp vấn tôi thế này thế nọ. Hay em đang coi mình vẫn là người quan trọng với tôi nên tự cho mình cái quyền đóSadan đứng bên cạnh nãy giờ không dám chen ngang nhưng nghe những lời của Net vừa cảm thấy hơi quá nên vội lên tiếng can : -Net....Đủ rồi hơi quá rồi đó.... - Tốt nhất là em nên im lặng và rời khỏi đây. Trước khi tôi truy cứu trách nhiệm cho hành động vừa rồi Hi vọng cuối cùng của cậu cũng bị dập tắt - Tôi hiểu rồi. Thật không ngờ anh lại trở thành một người như vậy. Tôi sẽ xem như điều anh nói vừa rồi là thừa nhận cho hành động vô lí của mình- Tùy em muốn nghĩ sao thì nghĩ - Tôi tự biết mình không là trong mắt anh cả. Anh có thể truy cứu trách nhiệm của tôi nếu anh muốn. Tôi đây sẵn sàng Sau khi James rời đi Sadan bắt đầu truy hỏi Net về chuyện của Barin. Anh không tin Net công tư bất minh như vậy. Chắc chắn là có nguyên do khác. Phân vân một lúc cuối cùng Net cũng quyết nói cho anh nghe. Net kéo học tủ lấy ra một phong bì trong đó có rất nhiều bức hình của Barin và trợ lý giám đốc của Dreams một trong những đối thủ của Deep Rose. Sadan mở ra coi cũng sốc không tin được. Chẳng lẽ Barin lại phản bội công ty. Net cũng nói rõ ràng mọi chuyện cho bạn mình biết. Trước khi về nước anh kiểm tra hết toàn bộ dữ liệu, thông tin của Deep Rose phát hiện ra có điểm đáng nghi nên cho người điều tra. Hôm qua người Net kêu điều tra đã gởi cho anh những bằng chính này- Khoan đã hôm qua...vậy sao cuối tuần trước mày đã kêu tao điều Barin đi rồi. Còn nữa với nhiêu đây bằng chứng đã đủ cho mày đuổi cổ hắn ra khỏi công ty rồi mà- Yên tâm tao sẽ không làm chuyện hồ đồ cũng sẽ không công tư bất phân chỉ vì thấy người ta đi ăn với người yêu nên nổi cơn ghen đòi điều đi đâuSau khi cãi nhau với James Net về thẳng công ty và nhận được e-mail về sơ yếu lí lịch đáng ngờ của Barin và cũng lo tên đó tiếp cận James với ý đồ không tốt nên mới có quyết định đó. Tâm trạng lúc đó của Net cũng không thể tốt không thể suy nghĩ được gì nên mới nhờ bạn mình tìm lí do thích hợp hộ. Không ngờ mọi chuyện lại thành ra như vậy. Còn về việc không đuổi Barin là vì Net muốn biết xem liệu hắn và đối thủ có âm mưu gì- Thế sao lúc nãy mày không giải thích với James mà để em ấy hiểu lầm - Chuyện chưa đến đâu tao không muốn bứt dây động rừng. Dã lại mày thấy cần thiết không dù gì trong mắt James tao cũng không tốt sẵn rồi. Hiểu lầm thêm thì có sao. Được rồi bỏ qua điSadan quay trở lại phòng làm việc nhưng chợt nhớ đến chuyện Shy nhờ nói lại với Net : - À phải rồi...thằng Shy nói chuyện mày nhớ nó điều tra vẫn chưa có thông tin gì hơi khó nhưng nó sẽ cố gắng - Mày nói với nó rằng tao cảm ơn nhưng không cần nữa đâu....không cần tra nữa - Hả...sao vậy ??? - Dù thật sự mọi chuyện như tao nghĩ thì sao....cũng chẳng thể quay lại được nữa. Như bây giờ có lẽ sẽ tốt hơn
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me